Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 40: Linh trùng xảo quyệt
huynhson
23/11/2018
- Hừ, ngươi bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa.
Hắn vỗ túi trữ vật một con cá khổng lồ xuất hiện, đó chính là con Tam Vĩ Ngư cuối cùng được tông môn ban thưởng. Cắt lấy một miếng thịt cá Trần Duyên nở nụ cười ấm áp nhìn về cặp đường lang.
-Tiểu bảo bảo lại đây thúc thúc có thức ăn ngươi cho các ngươi đây.
Như hiểu ý hắn cặp đường lang dùng ánh mắt thèm khát nhìn khối thịt kia, thấy tình thế không ổn tiểu mập mạp vội vàng bò ra trước mặt chúng uốn éo nói gì đó. Cặp đường lang sắc mặt khổ sở hết nhìn tiểu mập mạp rồi quay sang chăm chú nhìn khối thịt kia.
Cuối cùng tình thế bị đảo ngược hai tiểu đường lang bỏ qua con sâu mập kia vội vàng chạy tới chỗ Trần Duyên dáng vẻ nịnh hót. Sau khi được Trần Duyên cho phép cả hai nhào tới sâu xé tảng thịt gấp đôi người chúng. Thấy Lục Đường Lang ăn ngấu nghiến Trần Duyên cười thỏa mãn rồi ném ánh mắt khinh bỉ hướng tới tiểu mập mạp.
-Hừ, ta nghĩ sau này ngươi nên giảm cân đi.
Vừa nghe tới đây tiểu mập mạp hoảng hốt, nó cảm thấy hối hận vô cùng. Như một con sâu mập cố gắng trường thân thể nặng nề của mình leo lên vai Trần Duyên. Nó cố ý cạ thân thể tròn trĩnh của mình lên vai hắn lộ vẻ nịnh nọt hòng xin Trần Duyên khoan hồng độ lượng.
Trần Duyên làm sao bỏ cơ hội hiếm có này, hắn búng tiểu mập mạp xuống đất quay mặt làm ngơ. Biết không thể nào lung lay được hắn Tinh Thần Trùng không còn cách nào khác đành cầu cứu Chu lão.
Nhìn thấy con sâu mập kia khóc lóc nài nỉ làm sao Chu lão có thể làm ngơ, dù sao tiểu mập mạp khi còn trong trứng cũng theo lão mấy ngàn năm còn thời gian gần đây cũng chỉ có nó trò chuyện cùng lão.
-Hầy, tiểu tử ngươi nhìn xem tiểu mập mạp dù sao cũng chỉ là hài tử ra đời không lâu ngươi là đại nhân không nên chấp nhất với nó.
-Người nhìn tiểu hài tử này đáng thương biết bao, mới sinh ra cũng không biết mặt phụ mẫu còn bị thương từ khi còn trong trứng, mới ra đời đều rất yếu ớt. Bây giờ ngay cả ngươi cũng không quan tâm thì thử hỏi nó sẽ ra sao đây.
Lời Chu lão cảm động tới tận mây xanh làm Trần Duyên cũng chợt suy nghĩ lại, ở bên kia Tinh Thần Trùng cũng tỏ vẻ đáng thương như tiểu hài tử sợ sệt núp sau lưng lão.
Rốt cuộc Trần Duyên cũng mềm lòng, dù có hơi chút láu cá nhưng khi hắn chiến đấu tiểu mập mạp luôn sát cánh kế bên. Mỗi lần hắn trọng thương bên ngoài thì cũng chính con sâu mập này hộ pháp.
-Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, ta sẽ không giãm lương thực nhưng đổi lại mỗi ngày ngươi phải chạy một canh giờ do Chu lão tận mắt giám sát nếu không ta liền cắt đi một nữa khẩu phần của ngươi.
Sắc mặt tiểu mập mạp như tro tàn, ngày thường hết ăn rồi lại ngủ nhiều lắm thì lăn vài vòng bây giờ lại bắt phải chạy mà lên đến hai canh giờ không khác nào đòi mạng. Không đợi tiểu mập mạp phản kháng Trần Duyên ném nó vào não hải.
Bên đây Lục Đường Lang vẫn còn đang ngấu nghiến, linh trùng khi nở ra càng hấp thụ nhiều tinh hoa thì con đường phát triển sau này càng rộng mở nhưng nếu hấp thu quá nhiều thì cơ thể sẽ không chống đỡ nổi bạo thể mà chết.
Lục Đường Lang mới nở đã là linh trùng Đinh đẳng nên hấp thụ tinh hoa từ yêu thú cấp 2 Đinh đẵng là vừa đến giới hạn của thân thể. Nhưng điều Trần Duyên không dự tính trước lại xảy ra, sau khi ăn hết tảng huyết nhục của Tam Vĩ Ngư cặp lục đường lang liền ngủ thiếp đi mặc cho hắn đánh thức cũng không động đậy.
Trần Duyên lo lắng liền thỉnh giáo Chu lão.
-Tiểu tử ngươi không cần làm vẻ nghiêm trọng, chỉ là chúng đang lột xác thôi.
-Làm sao chúng lột xác nhanh như vậy được, dù có hấp thụ tinh hoa trời đất thì chỉ làm căn cơ vững chắc hơn bình thường mà thôi.
Chu lão lắc đầu cười khà khà:
-Ngươi nói không sai nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ, nếu bản thân linh trùng đã có sẵn thiên phú tuyệt đỉnh thì chuyện lột xác sớm chỉ trong lòng bàn tay.
Trần Duyên kinh hỉ, không ngờ cặp Lục Đường Lang này lại có thiên phú cao như vậy.
-Ha ha ha sau này các ngươi chính là át chủ bài để ta tung hoành thiên hạ.
Chu lão nhìn hắn biểu môi quyết định xối cho hắn một chậu nước lạnh.
-Ngươi nói không sai nhưng có điều phải chờ hai năm thì quá trình lột xác mới có thể hoàn tất.
Nghe tới đây cảm giác hưng phấn của Trần Duyên tuột hẳn, thú triều sắp tới nếu thực lực không tăng tiến thì rất có khả năng hắn sẽ chui vào bụng yêu thú đầu thai mất.
-Hai năm như vậy là quá lâu, tình thế bây giờ ta không thể nào chờ được.
-Hừ ngươi có biết tồn tại càng lợi hại thì thời gian trưởng thành càng kéo dài. Ta đã thấy tồn tại mất ngàn năm mới hoàn toàn trưởng thành, còn Lục Đường Lang này nếu để bản thân tự vượt qua quá trình lột xác thì mất 2 năm đã rất không tệ.
Lúc này mắt Trần Duyên liền sáng lên.
-Ý của Chu lão là ta có thể giúp chúng trưởng thành nhanh hơn?
-Không phải lão phu đã từng nói là chân khí của ngươi rất thích hợp để nuôi dưỡng linh trùng sao?
Chu lão hừ lạnh nói.
-Việc này ta đã biết nhưng hiện nay chỉ có con sâu mập kia mới cần ta cung cấp chân khí, Thực Huyết Trùng thì chỉ cần huyết nhục yêu thú.
Trần Duyên nghi vấn nói.
Lão hừ lạnh.
-Là do một phần bản tính thiết huyết của là linh trùng này khiến chúng ham mê huyết nhục, còn lí do khác là chân khí của ngươi quá ít, ít tới nỗi không đủ để chúng xỉa răng.
Nghe tới đây mặt hắn cũng đỏ lên, hiện nay mặc dù song tu đẩy nhanh tốc độ thu nạp linh khí nhưng cũng chỉ đủ bồi dưỡng tiểu mập mạp phần còn lại không đủ cung cấp cho toàn bộ linh trùng của hắn.
-Ngươi không cần phải lo lắng, với tu vi hiện tại tiểu tử ngươi đủ sức bồi dưỡng cặp Lục Đường Lang này. Nhưng cũng phải mất hơn 6 tháng chúng mới hoàn tất quá trình lột xác.
Bao nhiêu đó cũng đã khiến hắn thỏa mãn, 6 tháng khẳng định có thể kiên nhẫn được, dù sao Trần Duyên cũng là đệ tử chân truyền dù có chậm trễ cũng không ai dám kiến nghị.
Việc linh trùng xem như tạm hoàn tất, Trần Duyên lấy ra cây linh dược cấp 2 Giáp đẵng được tông môn ban tặng trồng gần mắt xích nơi chôn Phù Sa Thạch. Đây là Bạch Diệp Thụ linh thụ cấp 2 Giáp đẵng, tương truyền rằng đây là nơi Bạch Xà sinh sống. Thậm chí còn được rất nhiều tu sỉ dùng độc chào đón vì rất được các loại linh xà ưa thích.
Cảm giác linh khí nồng đậm từ Bạch Diệp Thụ tản ra làm Trần Duyên cảm thấy khoái trá, thiên tài địa bảo cấp 2 chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kì trở lên mới có thể nhận dù điểm cống hiến có nhiều tới đâu thì tông môn cũng không cho phép trao đổi. Bỏ gốc lấy ngọn ánh mắt cao hơn đầu không phải là chuyện hiếm gặp.
Khi mọi việc hoàn tất Trần Duyên liền gọi Hạ Thảo tiến vào mật thất, khi thấy Bạch Diệp Thảo tiểu mĩ phụ cũng kinh ngạc không thôi. Đây là lần đầu trong đời nàng thấy được linh thụ dồi dào chân khí như vậy.
Trong khi Hạ Thảo còn đang ngỡ ngàng hắn từ phía sau ôm nàng vào lòng thì thầm.
-Tiểu nô của ta, nàng thấy sao? Chỉ cần có linh thụ này thì sau này mộc linh khí ở đây luôn dồi dào dư dã cho chúng ta tu luyện.
Nghe hai chữ “tu luyện” Hạ Thảo hiểu ý lẵng lơ mỉm cười tự cởi y phục chỉ còn lại tiểu yếm liếc nhìn hắn. Thấy tiểu mĩ phụ hiểu chuyện như vậy Trần Duyên khoái trá liền cùng nàng song tu.
Thời gian trôi qua thật nhanh Trần Duyên đã khổ (sướng) tu hơn nữa năm, cuối cùng hắn cũng chờ được ngày Lục Đường Lang hoàn thành lột xác. Thật ra cách đây 2 tháng Trần Duyên đã nhận được truyền tin phù báo cáo tin tức, các đệ tử trong tông môn dưới Trúc Cơ kì tập hợp tiến thẳng tới Bạch Lang Thôn nhằm chiếm lại quyền thống trị của nhân loại ở nơi có vị trí chiến lược quan trọng.
Nghe tới đây hắn có thể khẳng định đây là một cuộc chiến dài hạn giữa tu sĩ và yêu thú. Tu sĩ thì mong muốn mở rộng khu vực kiểm soát nhằm có thêm tài nguyên tu luyện, còn yêu thú thì muốn mở rộng lãnh thổ sinh sống. Thú triều là biểu hiện rõ ràng số lượng yêu thú gia tăng đột biến (đúng là không biết kế hoạch hóa gia đình mà ^-^) phải di chuyển để tìm nơi trú ngụ.
Cặp Lục Đường Lang mặc dù bên ngoài không có gì thay đổi nhưng Trần Duyên cũng không dám coi thường, lột xác thành công chứng tỏ chúng đã là linh trùng Ất đẵng.
-Ta đã nhẫn nhịn quá lâu rồi, tới lúc Trần Duyên này đại phát thần uy. Thú triều này tới rất đúng lúc đây mới là chiến trường phù hợp cho linh trùng của ta.
Thu Lục Đường Lang vào túi linh thú đương nhiên là túi khác, hắn làm sao có thể để cặp bảo bôí này chung sống với bọn khát máu kia. Bước tới mật thất chăn nuôi Thực Huyết Trùng đúng như Trần Duyên dự đoán số lượng Thực Huyết Trùng đã tăng lên đáng kể, gần như gấp đôi trước kia. Số lượng linh trùng Đinh đẵng đã gần 1000, riêng Tiểu Huyết đã thành công trở thành linh trùng Ất đẵng bảo vệ thành công vị trí thủ lĩnh của mình.
Hắn vỗ túi trữ vật một con cá khổng lồ xuất hiện, đó chính là con Tam Vĩ Ngư cuối cùng được tông môn ban thưởng. Cắt lấy một miếng thịt cá Trần Duyên nở nụ cười ấm áp nhìn về cặp đường lang.
-Tiểu bảo bảo lại đây thúc thúc có thức ăn ngươi cho các ngươi đây.
Như hiểu ý hắn cặp đường lang dùng ánh mắt thèm khát nhìn khối thịt kia, thấy tình thế không ổn tiểu mập mạp vội vàng bò ra trước mặt chúng uốn éo nói gì đó. Cặp đường lang sắc mặt khổ sở hết nhìn tiểu mập mạp rồi quay sang chăm chú nhìn khối thịt kia.
Cuối cùng tình thế bị đảo ngược hai tiểu đường lang bỏ qua con sâu mập kia vội vàng chạy tới chỗ Trần Duyên dáng vẻ nịnh hót. Sau khi được Trần Duyên cho phép cả hai nhào tới sâu xé tảng thịt gấp đôi người chúng. Thấy Lục Đường Lang ăn ngấu nghiến Trần Duyên cười thỏa mãn rồi ném ánh mắt khinh bỉ hướng tới tiểu mập mạp.
-Hừ, ta nghĩ sau này ngươi nên giảm cân đi.
Vừa nghe tới đây tiểu mập mạp hoảng hốt, nó cảm thấy hối hận vô cùng. Như một con sâu mập cố gắng trường thân thể nặng nề của mình leo lên vai Trần Duyên. Nó cố ý cạ thân thể tròn trĩnh của mình lên vai hắn lộ vẻ nịnh nọt hòng xin Trần Duyên khoan hồng độ lượng.
Trần Duyên làm sao bỏ cơ hội hiếm có này, hắn búng tiểu mập mạp xuống đất quay mặt làm ngơ. Biết không thể nào lung lay được hắn Tinh Thần Trùng không còn cách nào khác đành cầu cứu Chu lão.
Nhìn thấy con sâu mập kia khóc lóc nài nỉ làm sao Chu lão có thể làm ngơ, dù sao tiểu mập mạp khi còn trong trứng cũng theo lão mấy ngàn năm còn thời gian gần đây cũng chỉ có nó trò chuyện cùng lão.
-Hầy, tiểu tử ngươi nhìn xem tiểu mập mạp dù sao cũng chỉ là hài tử ra đời không lâu ngươi là đại nhân không nên chấp nhất với nó.
-Người nhìn tiểu hài tử này đáng thương biết bao, mới sinh ra cũng không biết mặt phụ mẫu còn bị thương từ khi còn trong trứng, mới ra đời đều rất yếu ớt. Bây giờ ngay cả ngươi cũng không quan tâm thì thử hỏi nó sẽ ra sao đây.
Lời Chu lão cảm động tới tận mây xanh làm Trần Duyên cũng chợt suy nghĩ lại, ở bên kia Tinh Thần Trùng cũng tỏ vẻ đáng thương như tiểu hài tử sợ sệt núp sau lưng lão.
Rốt cuộc Trần Duyên cũng mềm lòng, dù có hơi chút láu cá nhưng khi hắn chiến đấu tiểu mập mạp luôn sát cánh kế bên. Mỗi lần hắn trọng thương bên ngoài thì cũng chính con sâu mập này hộ pháp.
-Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, ta sẽ không giãm lương thực nhưng đổi lại mỗi ngày ngươi phải chạy một canh giờ do Chu lão tận mắt giám sát nếu không ta liền cắt đi một nữa khẩu phần của ngươi.
Sắc mặt tiểu mập mạp như tro tàn, ngày thường hết ăn rồi lại ngủ nhiều lắm thì lăn vài vòng bây giờ lại bắt phải chạy mà lên đến hai canh giờ không khác nào đòi mạng. Không đợi tiểu mập mạp phản kháng Trần Duyên ném nó vào não hải.
Bên đây Lục Đường Lang vẫn còn đang ngấu nghiến, linh trùng khi nở ra càng hấp thụ nhiều tinh hoa thì con đường phát triển sau này càng rộng mở nhưng nếu hấp thu quá nhiều thì cơ thể sẽ không chống đỡ nổi bạo thể mà chết.
Lục Đường Lang mới nở đã là linh trùng Đinh đẳng nên hấp thụ tinh hoa từ yêu thú cấp 2 Đinh đẵng là vừa đến giới hạn của thân thể. Nhưng điều Trần Duyên không dự tính trước lại xảy ra, sau khi ăn hết tảng huyết nhục của Tam Vĩ Ngư cặp lục đường lang liền ngủ thiếp đi mặc cho hắn đánh thức cũng không động đậy.
Trần Duyên lo lắng liền thỉnh giáo Chu lão.
-Tiểu tử ngươi không cần làm vẻ nghiêm trọng, chỉ là chúng đang lột xác thôi.
-Làm sao chúng lột xác nhanh như vậy được, dù có hấp thụ tinh hoa trời đất thì chỉ làm căn cơ vững chắc hơn bình thường mà thôi.
Chu lão lắc đầu cười khà khà:
-Ngươi nói không sai nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ, nếu bản thân linh trùng đã có sẵn thiên phú tuyệt đỉnh thì chuyện lột xác sớm chỉ trong lòng bàn tay.
Trần Duyên kinh hỉ, không ngờ cặp Lục Đường Lang này lại có thiên phú cao như vậy.
-Ha ha ha sau này các ngươi chính là át chủ bài để ta tung hoành thiên hạ.
Chu lão nhìn hắn biểu môi quyết định xối cho hắn một chậu nước lạnh.
-Ngươi nói không sai nhưng có điều phải chờ hai năm thì quá trình lột xác mới có thể hoàn tất.
Nghe tới đây cảm giác hưng phấn của Trần Duyên tuột hẳn, thú triều sắp tới nếu thực lực không tăng tiến thì rất có khả năng hắn sẽ chui vào bụng yêu thú đầu thai mất.
-Hai năm như vậy là quá lâu, tình thế bây giờ ta không thể nào chờ được.
-Hừ ngươi có biết tồn tại càng lợi hại thì thời gian trưởng thành càng kéo dài. Ta đã thấy tồn tại mất ngàn năm mới hoàn toàn trưởng thành, còn Lục Đường Lang này nếu để bản thân tự vượt qua quá trình lột xác thì mất 2 năm đã rất không tệ.
Lúc này mắt Trần Duyên liền sáng lên.
-Ý của Chu lão là ta có thể giúp chúng trưởng thành nhanh hơn?
-Không phải lão phu đã từng nói là chân khí của ngươi rất thích hợp để nuôi dưỡng linh trùng sao?
Chu lão hừ lạnh nói.
-Việc này ta đã biết nhưng hiện nay chỉ có con sâu mập kia mới cần ta cung cấp chân khí, Thực Huyết Trùng thì chỉ cần huyết nhục yêu thú.
Trần Duyên nghi vấn nói.
Lão hừ lạnh.
-Là do một phần bản tính thiết huyết của là linh trùng này khiến chúng ham mê huyết nhục, còn lí do khác là chân khí của ngươi quá ít, ít tới nỗi không đủ để chúng xỉa răng.
Nghe tới đây mặt hắn cũng đỏ lên, hiện nay mặc dù song tu đẩy nhanh tốc độ thu nạp linh khí nhưng cũng chỉ đủ bồi dưỡng tiểu mập mạp phần còn lại không đủ cung cấp cho toàn bộ linh trùng của hắn.
-Ngươi không cần phải lo lắng, với tu vi hiện tại tiểu tử ngươi đủ sức bồi dưỡng cặp Lục Đường Lang này. Nhưng cũng phải mất hơn 6 tháng chúng mới hoàn tất quá trình lột xác.
Bao nhiêu đó cũng đã khiến hắn thỏa mãn, 6 tháng khẳng định có thể kiên nhẫn được, dù sao Trần Duyên cũng là đệ tử chân truyền dù có chậm trễ cũng không ai dám kiến nghị.
Việc linh trùng xem như tạm hoàn tất, Trần Duyên lấy ra cây linh dược cấp 2 Giáp đẵng được tông môn ban tặng trồng gần mắt xích nơi chôn Phù Sa Thạch. Đây là Bạch Diệp Thụ linh thụ cấp 2 Giáp đẵng, tương truyền rằng đây là nơi Bạch Xà sinh sống. Thậm chí còn được rất nhiều tu sỉ dùng độc chào đón vì rất được các loại linh xà ưa thích.
Cảm giác linh khí nồng đậm từ Bạch Diệp Thụ tản ra làm Trần Duyên cảm thấy khoái trá, thiên tài địa bảo cấp 2 chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kì trở lên mới có thể nhận dù điểm cống hiến có nhiều tới đâu thì tông môn cũng không cho phép trao đổi. Bỏ gốc lấy ngọn ánh mắt cao hơn đầu không phải là chuyện hiếm gặp.
Khi mọi việc hoàn tất Trần Duyên liền gọi Hạ Thảo tiến vào mật thất, khi thấy Bạch Diệp Thảo tiểu mĩ phụ cũng kinh ngạc không thôi. Đây là lần đầu trong đời nàng thấy được linh thụ dồi dào chân khí như vậy.
Trong khi Hạ Thảo còn đang ngỡ ngàng hắn từ phía sau ôm nàng vào lòng thì thầm.
-Tiểu nô của ta, nàng thấy sao? Chỉ cần có linh thụ này thì sau này mộc linh khí ở đây luôn dồi dào dư dã cho chúng ta tu luyện.
Nghe hai chữ “tu luyện” Hạ Thảo hiểu ý lẵng lơ mỉm cười tự cởi y phục chỉ còn lại tiểu yếm liếc nhìn hắn. Thấy tiểu mĩ phụ hiểu chuyện như vậy Trần Duyên khoái trá liền cùng nàng song tu.
Thời gian trôi qua thật nhanh Trần Duyên đã khổ (sướng) tu hơn nữa năm, cuối cùng hắn cũng chờ được ngày Lục Đường Lang hoàn thành lột xác. Thật ra cách đây 2 tháng Trần Duyên đã nhận được truyền tin phù báo cáo tin tức, các đệ tử trong tông môn dưới Trúc Cơ kì tập hợp tiến thẳng tới Bạch Lang Thôn nhằm chiếm lại quyền thống trị của nhân loại ở nơi có vị trí chiến lược quan trọng.
Nghe tới đây hắn có thể khẳng định đây là một cuộc chiến dài hạn giữa tu sĩ và yêu thú. Tu sĩ thì mong muốn mở rộng khu vực kiểm soát nhằm có thêm tài nguyên tu luyện, còn yêu thú thì muốn mở rộng lãnh thổ sinh sống. Thú triều là biểu hiện rõ ràng số lượng yêu thú gia tăng đột biến (đúng là không biết kế hoạch hóa gia đình mà ^-^) phải di chuyển để tìm nơi trú ngụ.
Cặp Lục Đường Lang mặc dù bên ngoài không có gì thay đổi nhưng Trần Duyên cũng không dám coi thường, lột xác thành công chứng tỏ chúng đã là linh trùng Ất đẵng.
-Ta đã nhẫn nhịn quá lâu rồi, tới lúc Trần Duyên này đại phát thần uy. Thú triều này tới rất đúng lúc đây mới là chiến trường phù hợp cho linh trùng của ta.
Thu Lục Đường Lang vào túi linh thú đương nhiên là túi khác, hắn làm sao có thể để cặp bảo bôí này chung sống với bọn khát máu kia. Bước tới mật thất chăn nuôi Thực Huyết Trùng đúng như Trần Duyên dự đoán số lượng Thực Huyết Trùng đã tăng lên đáng kể, gần như gấp đôi trước kia. Số lượng linh trùng Đinh đẵng đã gần 1000, riêng Tiểu Huyết đã thành công trở thành linh trùng Ất đẵng bảo vệ thành công vị trí thủ lĩnh của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.