Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 39: Tứ Trưởng Lão khủng bố
huynhson
23/11/2018
Hai tên này kẻ nói trắng người nói đen làm cho vụ án không hề tiến triển gì. Thập Trưởng Lão lạnh lùng đứng dậy, khiến một kẻ nóng nảy như hắn phải kiên nhẫn ngồi xem vở kịch nhàm chán này tới tận bây giờ đã là kì tích. Hắn chắp tay sau lưng nhìn thẳng về phía Trần Duyên.
Áp lực từ tu sĩ Kim Đan kì đè lên cơ thể khiến Trần Duyên cả người nằm rạp xuống đất. Lại gần liền phát hiện nền gạch phía dưới đều đã rạn nứt nếu gặp phải tu sĩ Luyện Khí kì bình thường xương cốt khẳng định sẽ bị nghiền nát.
Đại Trưởng Lão ngồi đó cũng không dự tính trước, lão không ngờ tên thập sư đệ này lại không sợ mất mặt ra tay với tiểu bối như vậy. Nhưng điều lão lo lắng nhất cũng không phải việc này, nhìn qua thấy Ma Phong Chân Nhân cũng động thân lão tính đứng lên ngăn lại. Không thể vì một tên đệ tử Luyện Khí kì mà dẫn tới cuộc chiến giữa hai trưởng lão được.
Bỗng nhiên Nhị Trưởng Lão đặt một tay lên vai làm lão không thể đứng lên dễ dàng, liếc mắt nhìn qua thì thấy Nhị Trưởng Lão mỉm cười lắc đầu. Không thể làm gì hơn Đại Trưởng Lão chỉ có thể thở dài ngồi coi diễn biến.
Thập Trưởng Lão cũng nhận ra có gì không đúng uy áp trên người Trần Duyên rõ ràng bị chặn lại, lúc này lão mới chú ý Tứ Trưởng Lão vẻ mặt lạnh nhạt nhìn hắn.
-Thập sư đệ đột phá Kim Đan kì mới 200 năm mà lòng tin đúng là bành chướng, không ngờ ngay tại trước mặt chèn ép đệ tử của lão phu phải chăng sư đệ đã không coi lão phu ra gì?
Nghe tới đây trong lòng Thập Trưởng Lão cũng nổi lên tia bất an, nhưng vì mặt mũi hắn không thể nào nhượng bộ được.
-Ta không tin bản thân đứng trước ngươi lại không có sức hoàn thủ.
Nghỉ thầm, lòng tin trong lòng hắn chợt tăng vọt, Thập Trưởng Lão lạnh lùng cười.
-Thì sao chứ? Vì hắn mà đệ tử ta mất đi một cánh tay đời này không thể nào tiến xa được, hôm nay ta chỉ một ít giáo huấn nho nhỏ xem như là thay mặt sư huynh dạy dỗ đệ tử.
Hắn vừa nói xong không chỉ Đại Trưởng Lão cùng Bát Trưởng Lão biến sắc ngay cả Nhị Trưởng Lão ngày thường luôn cười cợt nhưng lúc này đùa giỡn sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Đại Trưởng Lão hét lớn.
-Thập sư đệ còn không mau...
Lão chưa nói xong cánh tay trái của Thập Trưởng Lão đã rơi xuống đất, máu bắn ra khắp nơi. Gương mặt hắn lúc này đã tím ngắt miệng không nói một lời.
-Có vẻ như Thập sư đệ rất yêu thương đệ tử vậy ta cho ngươi cũng giống như hắn.
Thập Trưởng Lão bây giờ trong lòng hối hận không thôi, hắn không ngờ thực lực lại chênh lệch như vậy. Cùng là tu sĩ Kim Đan kì nhưng lại cách biệt một trời một vực. Giờ đây mất đi cánh tay tuy tu sĩ Kim Đan kì có thể chặt chi trọng sinh nhưng thực lực lại giảm một mảng lớn, không biết phải tháng nào năm nào mới khôi phục chứ chưa nói tới tăng tiên tu vi.
Bát Trưởng Lão đứng lên muốn nói thì.
-Bát sư đệ phản đối hành động của ta sao?
Nghe Tứ Trưởng Lão gằng từng chữ lão cũng không nhịn được ngồi xuống quyết định nhắm mắt cho qua. Mọi chuyện xảy ra chỉ có Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão thấy rõ, cả hai lão mừng ra mặt.
-Trời đúng là chiếu cố Ma Kiếm Tông ta, không lâu nữa tông môn liền sinh ra một tu sĩ Nguyên Anh kì. Thời đại mà lịch đại tiền bối mơ ước sớm thành hiện thực rồi.
Đại Trưởng Lão nghỉ thầm kinh hỉ đứng ra tuyên bố.
-Sự việc ngày hôm nay ta kết luận Trần Duyên không chỉ vô tội mà còn lập được đại công cho tông môn được ban thưởng ba thứ chỉ cần hợp lí là được.
-Còn về Cao Bá là đệ tử có thiên phú tuyệt đỉnh được ban thưởng Trọng Sinh Thảo có thể mọc lại cánh tay không ảnh hưởng tới căn cơ.
-Riêng Lí Hữu trong khi thẩm tra vụ án gây ra sai sót phạt diện bích trăm năm không được bước chân ra khỏi Luyện Ngục Động.
Nghe tới Luyện Ngục Động mà còn phải ở trong đó trăm năm khiến chân của Lí Hữu mềm nhũn không còn sức lực để đứng.
-Các vị sư đệ có nghi vấn về quyết định của ta không?
Cả bốn người đều im lặng xem như ngầm đồng ý. Thập Trưởng Lão liền thu thập huyết nhục cho vào những trữ vật lập tức rời đi. Bát Trưởng Lão miễn cưỡng nở nụ cười rồi cũng cáo từ, Ma Phong Chân Nhân thì lấy lí do chữa thương cho Trần Duyên cũng mang hắn đạp không mà đi. Chỉ còn lại Nhị Trưởng Lão ở lại, dù sao hai lão cũng là đối thủ đánh cờ với nhau nhiều năm không gặp.
Đại Trưởng Lão lúc này mới phá lên cười ha hả.
-Sư đệ nghĩ sao nếu ta nói với tông chủ cùng nhị vị Thái Thượng Trưởng Lão việc này?
-Đương nhiên là mấy lão bất tử đó cũng không thể nào ngậm miệng được.
Nhị Trưởng Lão cũng hưng phấn đáp trả.
Về tới Phong Ma Sơn Trần Duyên cũng vội vàng cáo lui, thương thế trên người hắn không phải nhẹ.
-Hời... không ngờ vừa mới bình phục giờ đây lại thương thế đầy mình.
Một tháng trôi qua, cuối cùng phần thưởng tông môn cũng được chấp sự mang tới. Đầu tiên hắn muốn xác của 3 yêu thú cấp 2 nhưng hình thể của chúng phải cực lớn, không nói cũng biết thứ này dành cho lũ Thực Huyết Trùng. Phần thưởng thứ 2 Trần Duyên yêu cầu một cây linh dược cấp 2 Giáp đẵng. Phần thưởng thứ 3 là một bộ phong ấn trận đương nhiên là dùng để chăn thả Thực Huyết Trùng.
-Cũng nên bắt đầu được rồi.
Trần Duyên lẩm bẩm, hắn đào một mật thất cực lớn rồi lấy ra một trận bàn tay bắt quyết, phía trên liền hiện ra thân ảnh tứ tượng khổng lồ di chuyển về bốn phía của mật thất tạo ra không gian hình lập phương bao chùm lấy mọi thứ bên trong. Đó chính là Tứ Tượng Phong Ấn Trận trận pháp cấp 2 Giáp đẵng.
Từ trong túi trữ vật lấy ra xác của hai con yêu thú cấp 2, đây là Tam Vĩ Ngư yêu thú Đinh đẵng khá phổ biến. Sau khi ném xác 2 con cá khổng lồ vào bên trong phong ấn trận Trần Duyên gật đầu hài lòng liền vỗ túi linh thú thả ra Thực Huyết Trùng. Linh Trùng ngửi thấy mùi máu tươi liền như ong vỡ tổ thi nhau xông tới, hơn ngàn con linh trùng tranh nhau tạo ra một trường hỗn loạn. Trần Duyên không quan tâm đóng trận pháp quay về mật thất tu luyện, có vấn đề quan trọng hơn cần hắn lo liệu.( không phải là cái đạo hữu luôn nghĩ đâu ^-^)
Lấy ra hai quả trứng màu xanh lục để trên đùi, Trần Duyên kiềm nén hưng phấn trong lòng bắt đầu chuyền chân khí nuôi dưỡng linh trùng bên trong. Hắn đã sớm muốn làm việc này nhưng phải kiên nhẫn chờ đợi thời cơ thích hợp.
Nguyên nhân đầu tiên là trứng của Lục Đường Lang tiêu tốn quá nhiều chân khí mà tu vi của hắn trước đây không thể nào đáp ứng nổi. Nguyên nhân thứ 2 chính là thực vật, khi linh trùng ra đời bữa ăn đầu tiên cực kì trọng yếu, điều đó quyết định thực lực của linh trùng.
Khi vừa nở ra nếu được ăn thức ăn dồi dào linh khí thì linh trùng có khả năng vượt xa những con khác cùng loại nên Trần Duyên mới kiên nhẫn chờ đợi tới ngày hôm nay.
Ngay khi trứng linh trùng có dấu hiệu sắp nở Trần Duyên liền vận thần thông “Thần Khống Vạn Trùng” tay bắt quyết, hai dấu ấn hình linh trùng kì lạ tiến vào bên trong. Việc còn lại chỉ là chờ đợi Lục Đường Lang nở ra.
Sau một canh giờ chúng cũng từ từ phá bỏ vỏ trứng, xuất hiện trước mắt Trần Duyên là hai con bọ ngựa mảnh khảnh cao hơn bàn tay. Chúng lại gần cuốn quýt bên Trần Duyên như thể hắn là thân phụ mẫu của chúng. Lúc này tiểu mập mạp lại đột ngột xuất hiện thân hình như con sâu to béo cố gắng ngẩn đầu dậy như thị uy với cặp đường lang kia chứng tỏ nó mới là chủ nhân ở đây.
Chỉ tội nghiệp cặp đường lang mới chào đời tâm trí còn ngây thơ bị tiểu mập mạp dụ dỗ, không biết con trùng béo kia nói gì mà hai con đường lang gật đầu lia lịa rồi cùng nhau ném ánh mắt chán ghét về phía Trần Duyên.
-Cái gì ngươi kiếm thêm đồng minh nhằm cô lập ta.
Hắn nhìn ra âm mưu của tiểu mập mạp liền hét lên. Tinh Thần Trùng uốn éo cơ thể như muốn nói mau cho nó thêm năm thành chân khí nếu không Trần Duyên đừng hòng khống chế cặp linh trùng kia.
Trần Duyên ngất ngây, hắn không ngờ tiểu mập mạp lại thủ đoạn như vậy. Rõ ràng ngày thường được hắn cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa suốt ngày chỉ có chơi đùa mệt rồi ăn, ăn xong rồi lại ngủ cứ như một vòng tuần hoàn khiến hắn cũng không biết bản thân đang nuôi trùng hay nuôi heo. Giờ đây lại muốn tăng thêm 5 thành chân khí đúng là muốn Trần Duyên tức chết mà.
Áp lực từ tu sĩ Kim Đan kì đè lên cơ thể khiến Trần Duyên cả người nằm rạp xuống đất. Lại gần liền phát hiện nền gạch phía dưới đều đã rạn nứt nếu gặp phải tu sĩ Luyện Khí kì bình thường xương cốt khẳng định sẽ bị nghiền nát.
Đại Trưởng Lão ngồi đó cũng không dự tính trước, lão không ngờ tên thập sư đệ này lại không sợ mất mặt ra tay với tiểu bối như vậy. Nhưng điều lão lo lắng nhất cũng không phải việc này, nhìn qua thấy Ma Phong Chân Nhân cũng động thân lão tính đứng lên ngăn lại. Không thể vì một tên đệ tử Luyện Khí kì mà dẫn tới cuộc chiến giữa hai trưởng lão được.
Bỗng nhiên Nhị Trưởng Lão đặt một tay lên vai làm lão không thể đứng lên dễ dàng, liếc mắt nhìn qua thì thấy Nhị Trưởng Lão mỉm cười lắc đầu. Không thể làm gì hơn Đại Trưởng Lão chỉ có thể thở dài ngồi coi diễn biến.
Thập Trưởng Lão cũng nhận ra có gì không đúng uy áp trên người Trần Duyên rõ ràng bị chặn lại, lúc này lão mới chú ý Tứ Trưởng Lão vẻ mặt lạnh nhạt nhìn hắn.
-Thập sư đệ đột phá Kim Đan kì mới 200 năm mà lòng tin đúng là bành chướng, không ngờ ngay tại trước mặt chèn ép đệ tử của lão phu phải chăng sư đệ đã không coi lão phu ra gì?
Nghe tới đây trong lòng Thập Trưởng Lão cũng nổi lên tia bất an, nhưng vì mặt mũi hắn không thể nào nhượng bộ được.
-Ta không tin bản thân đứng trước ngươi lại không có sức hoàn thủ.
Nghỉ thầm, lòng tin trong lòng hắn chợt tăng vọt, Thập Trưởng Lão lạnh lùng cười.
-Thì sao chứ? Vì hắn mà đệ tử ta mất đi một cánh tay đời này không thể nào tiến xa được, hôm nay ta chỉ một ít giáo huấn nho nhỏ xem như là thay mặt sư huynh dạy dỗ đệ tử.
Hắn vừa nói xong không chỉ Đại Trưởng Lão cùng Bát Trưởng Lão biến sắc ngay cả Nhị Trưởng Lão ngày thường luôn cười cợt nhưng lúc này đùa giỡn sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Đại Trưởng Lão hét lớn.
-Thập sư đệ còn không mau...
Lão chưa nói xong cánh tay trái của Thập Trưởng Lão đã rơi xuống đất, máu bắn ra khắp nơi. Gương mặt hắn lúc này đã tím ngắt miệng không nói một lời.
-Có vẻ như Thập sư đệ rất yêu thương đệ tử vậy ta cho ngươi cũng giống như hắn.
Thập Trưởng Lão bây giờ trong lòng hối hận không thôi, hắn không ngờ thực lực lại chênh lệch như vậy. Cùng là tu sĩ Kim Đan kì nhưng lại cách biệt một trời một vực. Giờ đây mất đi cánh tay tuy tu sĩ Kim Đan kì có thể chặt chi trọng sinh nhưng thực lực lại giảm một mảng lớn, không biết phải tháng nào năm nào mới khôi phục chứ chưa nói tới tăng tiên tu vi.
Bát Trưởng Lão đứng lên muốn nói thì.
-Bát sư đệ phản đối hành động của ta sao?
Nghe Tứ Trưởng Lão gằng từng chữ lão cũng không nhịn được ngồi xuống quyết định nhắm mắt cho qua. Mọi chuyện xảy ra chỉ có Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão thấy rõ, cả hai lão mừng ra mặt.
-Trời đúng là chiếu cố Ma Kiếm Tông ta, không lâu nữa tông môn liền sinh ra một tu sĩ Nguyên Anh kì. Thời đại mà lịch đại tiền bối mơ ước sớm thành hiện thực rồi.
Đại Trưởng Lão nghỉ thầm kinh hỉ đứng ra tuyên bố.
-Sự việc ngày hôm nay ta kết luận Trần Duyên không chỉ vô tội mà còn lập được đại công cho tông môn được ban thưởng ba thứ chỉ cần hợp lí là được.
-Còn về Cao Bá là đệ tử có thiên phú tuyệt đỉnh được ban thưởng Trọng Sinh Thảo có thể mọc lại cánh tay không ảnh hưởng tới căn cơ.
-Riêng Lí Hữu trong khi thẩm tra vụ án gây ra sai sót phạt diện bích trăm năm không được bước chân ra khỏi Luyện Ngục Động.
Nghe tới Luyện Ngục Động mà còn phải ở trong đó trăm năm khiến chân của Lí Hữu mềm nhũn không còn sức lực để đứng.
-Các vị sư đệ có nghi vấn về quyết định của ta không?
Cả bốn người đều im lặng xem như ngầm đồng ý. Thập Trưởng Lão liền thu thập huyết nhục cho vào những trữ vật lập tức rời đi. Bát Trưởng Lão miễn cưỡng nở nụ cười rồi cũng cáo từ, Ma Phong Chân Nhân thì lấy lí do chữa thương cho Trần Duyên cũng mang hắn đạp không mà đi. Chỉ còn lại Nhị Trưởng Lão ở lại, dù sao hai lão cũng là đối thủ đánh cờ với nhau nhiều năm không gặp.
Đại Trưởng Lão lúc này mới phá lên cười ha hả.
-Sư đệ nghĩ sao nếu ta nói với tông chủ cùng nhị vị Thái Thượng Trưởng Lão việc này?
-Đương nhiên là mấy lão bất tử đó cũng không thể nào ngậm miệng được.
Nhị Trưởng Lão cũng hưng phấn đáp trả.
Về tới Phong Ma Sơn Trần Duyên cũng vội vàng cáo lui, thương thế trên người hắn không phải nhẹ.
-Hời... không ngờ vừa mới bình phục giờ đây lại thương thế đầy mình.
Một tháng trôi qua, cuối cùng phần thưởng tông môn cũng được chấp sự mang tới. Đầu tiên hắn muốn xác của 3 yêu thú cấp 2 nhưng hình thể của chúng phải cực lớn, không nói cũng biết thứ này dành cho lũ Thực Huyết Trùng. Phần thưởng thứ 2 Trần Duyên yêu cầu một cây linh dược cấp 2 Giáp đẵng. Phần thưởng thứ 3 là một bộ phong ấn trận đương nhiên là dùng để chăn thả Thực Huyết Trùng.
-Cũng nên bắt đầu được rồi.
Trần Duyên lẩm bẩm, hắn đào một mật thất cực lớn rồi lấy ra một trận bàn tay bắt quyết, phía trên liền hiện ra thân ảnh tứ tượng khổng lồ di chuyển về bốn phía của mật thất tạo ra không gian hình lập phương bao chùm lấy mọi thứ bên trong. Đó chính là Tứ Tượng Phong Ấn Trận trận pháp cấp 2 Giáp đẵng.
Từ trong túi trữ vật lấy ra xác của hai con yêu thú cấp 2, đây là Tam Vĩ Ngư yêu thú Đinh đẵng khá phổ biến. Sau khi ném xác 2 con cá khổng lồ vào bên trong phong ấn trận Trần Duyên gật đầu hài lòng liền vỗ túi linh thú thả ra Thực Huyết Trùng. Linh Trùng ngửi thấy mùi máu tươi liền như ong vỡ tổ thi nhau xông tới, hơn ngàn con linh trùng tranh nhau tạo ra một trường hỗn loạn. Trần Duyên không quan tâm đóng trận pháp quay về mật thất tu luyện, có vấn đề quan trọng hơn cần hắn lo liệu.( không phải là cái đạo hữu luôn nghĩ đâu ^-^)
Lấy ra hai quả trứng màu xanh lục để trên đùi, Trần Duyên kiềm nén hưng phấn trong lòng bắt đầu chuyền chân khí nuôi dưỡng linh trùng bên trong. Hắn đã sớm muốn làm việc này nhưng phải kiên nhẫn chờ đợi thời cơ thích hợp.
Nguyên nhân đầu tiên là trứng của Lục Đường Lang tiêu tốn quá nhiều chân khí mà tu vi của hắn trước đây không thể nào đáp ứng nổi. Nguyên nhân thứ 2 chính là thực vật, khi linh trùng ra đời bữa ăn đầu tiên cực kì trọng yếu, điều đó quyết định thực lực của linh trùng.
Khi vừa nở ra nếu được ăn thức ăn dồi dào linh khí thì linh trùng có khả năng vượt xa những con khác cùng loại nên Trần Duyên mới kiên nhẫn chờ đợi tới ngày hôm nay.
Ngay khi trứng linh trùng có dấu hiệu sắp nở Trần Duyên liền vận thần thông “Thần Khống Vạn Trùng” tay bắt quyết, hai dấu ấn hình linh trùng kì lạ tiến vào bên trong. Việc còn lại chỉ là chờ đợi Lục Đường Lang nở ra.
Sau một canh giờ chúng cũng từ từ phá bỏ vỏ trứng, xuất hiện trước mắt Trần Duyên là hai con bọ ngựa mảnh khảnh cao hơn bàn tay. Chúng lại gần cuốn quýt bên Trần Duyên như thể hắn là thân phụ mẫu của chúng. Lúc này tiểu mập mạp lại đột ngột xuất hiện thân hình như con sâu to béo cố gắng ngẩn đầu dậy như thị uy với cặp đường lang kia chứng tỏ nó mới là chủ nhân ở đây.
Chỉ tội nghiệp cặp đường lang mới chào đời tâm trí còn ngây thơ bị tiểu mập mạp dụ dỗ, không biết con trùng béo kia nói gì mà hai con đường lang gật đầu lia lịa rồi cùng nhau ném ánh mắt chán ghét về phía Trần Duyên.
-Cái gì ngươi kiếm thêm đồng minh nhằm cô lập ta.
Hắn nhìn ra âm mưu của tiểu mập mạp liền hét lên. Tinh Thần Trùng uốn éo cơ thể như muốn nói mau cho nó thêm năm thành chân khí nếu không Trần Duyên đừng hòng khống chế cặp linh trùng kia.
Trần Duyên ngất ngây, hắn không ngờ tiểu mập mạp lại thủ đoạn như vậy. Rõ ràng ngày thường được hắn cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa suốt ngày chỉ có chơi đùa mệt rồi ăn, ăn xong rồi lại ngủ cứ như một vòng tuần hoàn khiến hắn cũng không biết bản thân đang nuôi trùng hay nuôi heo. Giờ đây lại muốn tăng thêm 5 thành chân khí đúng là muốn Trần Duyên tức chết mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.