Chương 5: Khứ Truy Ái
Nhựt Dương
14/06/2022
Như mọi ngày, mỗi buổi sáng đi học chỉ cần mở cánh cửa ra đập vào mắt của Mạc Lục là bóng dáng của Tạ Tử Trung đang đứng đợi cậu ấy.
Hôm nay Tạ Tử Trung vui vẻ hẳn lên không như chiều hôm qua, chắc do cuộc trò chuyện lúc tối của hai người họ đã giúp Tạ Tử Trung nói ra hết buồn bực trong lòng mình.
Nhìn thấy Mạc Lục bước ra Tạ Tử Trung nở một nụ cười điềm đạm. Mạc Lục bước ra vẫy tay chào cậu ấy rồi cả hai cùng nhau đến lớp.
Nói thật tình là ngày nào trước khi vào lớp học thì Tạ Tử Trung cũng bị bao vây trước cổng trường Mạc Lục nhìn thấy cảnh này cũng phát sợ, mấy chị cứ từng người chen chúc nhau để tặng quà cho Tạ Tử Trung, được tặng quà ai mà thấy không thích nhưng như kiểu này Mạc lục nghĩ đến lại run lẩy bẩy phải hoàn hồn trở lại, lúc này một cô gái từ trong ô tô bước xuống, trên tay cầm theo một bó hoa tiến về phía Tạ Tử Trung làm cho mọi ánh mắt điều hướng về cô ấy.
Mạc Lục đứng phía sau nhìn thoáng qua đã nhận ra đó là Ái Nhi, lúc này chị Thanh từ nhà gửi chậm rãi bước đến hỏi Mạc Lục – "Fan mới à?".
Mạc Lục cau mày nhìn về hướng Ái Nhi trả lời – "Không biết là đang muốn làm gì?".
Chị Thanh đưa tay lên dùng ngón trỏ và ngón cái kê lên cằm xoa nhẹ mấy cái – "Hình như là học sinh mới chuyển vào lớp em hôm qua".
Mạc Lục không trả lời chỉ đứng im nhìn, mấy chị và mấy nhỏ bao quanh Tạ Tử Trung cũng né sang một bên, lúc này kế bên chị Thanh một giọng nói rất quen thuộc kê gọi Tạ Tử Trung – "Này! Lại đây chỉ bảo".
Tạ Tử Trung nghe thấy thì quay sang rồi một mạch chạy lại – "Chào chị, chị mới về à?".
Mạc Lục và chị Thanh quay sang thì mới nhận ra đó là Mỹ Mỹ, chị cũng là một trong những người tạo ra nhóm fan cho cậu ấy.
"Cậu về khi nào vậy?" – Chị Thanh hỏi.
"Mới về đến là phải về trường gặp thằng em liền." – Chị Mỹ Mỹ trả lời.
Chị Mỹ Mỹ là học sinh ưu tú của trường chị có ba làm việc tại Úc nên hè này chị phải qua Úc thăm ba nên mới vào học muộn mấy ngày.
Còn Ái Nhi lúc nhìn về hướng Tạ Tử Trung rồi một mạch cầm bó hoa đi thẳng vào trường.
"Chiều này Tử Trung không có tiết nhỉ?" – Chị Thanh hỏi.
Chị Mỹ Mỹ quay sang – "Thế chiều nay đi ăn đi, chị khao".
Tạ Tử Trung gật đầu, chị Mỹ Mỹ quay sang Mạc Lục hỏi – "Em đi luôn không? Lâu quá không gặp em đẹp trai quá ta."
"Chiều nay em đi học thêm." – Mạc Lục đáp.
Nói chuyện xong Mạc Lục và Tạ Tử Trung bước vào lớp, còn hai chị ấy thì cùng nhau tám chuyện vì lâu quá họ không nói chuyện trực tiếp với nhau.
Khi Mạc Lục bước vào lớp Ái Nhi liền quay sang hỏi cậu ta – "Chị đó là ai vậy?" – Mạc Lục không mấy quan tâm đến câu hỏi của Ái Nhi mà nằm dài lên bàn. Ái Nhi cũng không hỏi gì thêm mà ngồi im nhìn chằm chằm vào cậu ấy với vẻ mặt tức giận.
Trong giờ học Ái Nhi quay sang bắt chuyện – "Này! Tôi hỏi cậu?".
Mạc Lục chăm chú nhìn vào cuốn sách rồi trả lời, "nói."
"Tạ Tử Trung có bạn gái chưa vậy?".
Mạc Lục quay sang nhìn Ái Nhi với gương mặt khó chịu – "Nếu muốn hỏi tôi thì cậu nên lựa mấy câu hữu ích hơn rồi hả hỏi."
Nói xong Mạc Lục cũng không nói thêm câu nào mà rì đầu vào cuốn sách trên bàn, đối với chuyện tình cảm của người khác Mạc Lục không mấy quan tâm đến nhưng mỗi khi có người hỏi cậu mấy câu về chuyện tình của Tạ Tử Trung thì Mạc Lục lại khó chịu ra mặt.
Một bạn học sinh ngồi phía trên quay xuống nói với Ái Nhi – "Tạ Tử Trung chưa có bạn gái".
Nghe thấy Ái Nhi lại nở một nụ cười, rồi nhìn sang Mạc Lục như thể 'cậu không cho tôi biết thì cũng có người nói cho tôi biết'.
Chiều đến cuộc gọi từ Tạ Tử Trung vang lên, lúc này Mạc Lục đang chuẩn bị đi học thêm nên cậu gấp rút cầm chiếc điện thoại lên – "Alo."
"Đi ăn cùng đi." – Tạ Tử Trung nói.
"Đến giờ học thêm rồi, hôm khác đi." – Mạc Lục trả lời với chất giọng cương quyết rồi tắt máy ngay sau đó.
Trên đường về Tạ Tử Trung tiện tay mua mấy phần bánh trong cửa hàng tiện lợi Chị Thanh và Chị Mỹ Mỹ quay sang nhìn cậu ấy với vẻ mặt nghi ngờ, Tạ Tử Trung quay sang nhìn hai chị, giật mình nói chuyện không suôn sẻ mà cứ lúng túng giả thích – "Em mua để tối có đói thì lấy ra ăn."
Hai chị nhìn chằm vào cậu ấy hồi lâu rồi cười to khiến Tạ Tử Trung thêm lúng túng hơn – "Hai chị có nói gì đâu."
Chị Mỹ Mỹ liếc mắt nhìn mấy cái bánh trên tay của Tạ Tử Trung hỏi với giọng trêu chọc – "Hay là mua cho ai kia?".
Câu hỏi của chị Mỹ Mỹ làm cho Tạ Tử Trung ửng đỏ cả mặt hai chân cũng bắt đầu tư thế như đang muốn vùi đầu mà bỏ trốn. Chị Thanh lúc này tiến lại gần Tạ Tử Trung nhìn thẳng vào mặt cậu ấy – "Mua cho Mạc Lục hả?".
"Dạ." Tạ Tử Trung gật đầu.
Hai chị lại nhìn nhau rồi cười toe toét mà quên mất mình đang đứng chỗ đông người Tạ Tử Trung bắt đầu có phản ứng, cậu không dám nhìn thẳng mà chỉ cúi đầu đi về quầy tính tiền.
Hai chị ấy cũng đi theo sau, khi ra khỏi cửa hàng tiện lợi chị Mỹ Mỹ gọi – "Tử Trung?".
Tạ Tử Trung quay đầu lại "Dạ" một tiếng. "Cái đó cho Mạc Lục?".
Tạ Tử Trung như bị đánh một đòn chí mạng *rõ ràng đã gật đầu thừa nhận rồi, chị ấy còn trêu mình* cậu vẫy tay chào tạm biệt rồi quay đầu bỏ chạy.
Hôm nay Tạ Tử Trung vui vẻ hẳn lên không như chiều hôm qua, chắc do cuộc trò chuyện lúc tối của hai người họ đã giúp Tạ Tử Trung nói ra hết buồn bực trong lòng mình.
Nhìn thấy Mạc Lục bước ra Tạ Tử Trung nở một nụ cười điềm đạm. Mạc Lục bước ra vẫy tay chào cậu ấy rồi cả hai cùng nhau đến lớp.
Nói thật tình là ngày nào trước khi vào lớp học thì Tạ Tử Trung cũng bị bao vây trước cổng trường Mạc Lục nhìn thấy cảnh này cũng phát sợ, mấy chị cứ từng người chen chúc nhau để tặng quà cho Tạ Tử Trung, được tặng quà ai mà thấy không thích nhưng như kiểu này Mạc lục nghĩ đến lại run lẩy bẩy phải hoàn hồn trở lại, lúc này một cô gái từ trong ô tô bước xuống, trên tay cầm theo một bó hoa tiến về phía Tạ Tử Trung làm cho mọi ánh mắt điều hướng về cô ấy.
Mạc Lục đứng phía sau nhìn thoáng qua đã nhận ra đó là Ái Nhi, lúc này chị Thanh từ nhà gửi chậm rãi bước đến hỏi Mạc Lục – "Fan mới à?".
Mạc Lục cau mày nhìn về hướng Ái Nhi trả lời – "Không biết là đang muốn làm gì?".
Chị Thanh đưa tay lên dùng ngón trỏ và ngón cái kê lên cằm xoa nhẹ mấy cái – "Hình như là học sinh mới chuyển vào lớp em hôm qua".
Mạc Lục không trả lời chỉ đứng im nhìn, mấy chị và mấy nhỏ bao quanh Tạ Tử Trung cũng né sang một bên, lúc này kế bên chị Thanh một giọng nói rất quen thuộc kê gọi Tạ Tử Trung – "Này! Lại đây chỉ bảo".
Tạ Tử Trung nghe thấy thì quay sang rồi một mạch chạy lại – "Chào chị, chị mới về à?".
Mạc Lục và chị Thanh quay sang thì mới nhận ra đó là Mỹ Mỹ, chị cũng là một trong những người tạo ra nhóm fan cho cậu ấy.
"Cậu về khi nào vậy?" – Chị Thanh hỏi.
"Mới về đến là phải về trường gặp thằng em liền." – Chị Mỹ Mỹ trả lời.
Chị Mỹ Mỹ là học sinh ưu tú của trường chị có ba làm việc tại Úc nên hè này chị phải qua Úc thăm ba nên mới vào học muộn mấy ngày.
Còn Ái Nhi lúc nhìn về hướng Tạ Tử Trung rồi một mạch cầm bó hoa đi thẳng vào trường.
"Chiều này Tử Trung không có tiết nhỉ?" – Chị Thanh hỏi.
Chị Mỹ Mỹ quay sang – "Thế chiều nay đi ăn đi, chị khao".
Tạ Tử Trung gật đầu, chị Mỹ Mỹ quay sang Mạc Lục hỏi – "Em đi luôn không? Lâu quá không gặp em đẹp trai quá ta."
"Chiều nay em đi học thêm." – Mạc Lục đáp.
Nói chuyện xong Mạc Lục và Tạ Tử Trung bước vào lớp, còn hai chị ấy thì cùng nhau tám chuyện vì lâu quá họ không nói chuyện trực tiếp với nhau.
Khi Mạc Lục bước vào lớp Ái Nhi liền quay sang hỏi cậu ta – "Chị đó là ai vậy?" – Mạc Lục không mấy quan tâm đến câu hỏi của Ái Nhi mà nằm dài lên bàn. Ái Nhi cũng không hỏi gì thêm mà ngồi im nhìn chằm chằm vào cậu ấy với vẻ mặt tức giận.
Trong giờ học Ái Nhi quay sang bắt chuyện – "Này! Tôi hỏi cậu?".
Mạc Lục chăm chú nhìn vào cuốn sách rồi trả lời, "nói."
"Tạ Tử Trung có bạn gái chưa vậy?".
Mạc Lục quay sang nhìn Ái Nhi với gương mặt khó chịu – "Nếu muốn hỏi tôi thì cậu nên lựa mấy câu hữu ích hơn rồi hả hỏi."
Nói xong Mạc Lục cũng không nói thêm câu nào mà rì đầu vào cuốn sách trên bàn, đối với chuyện tình cảm của người khác Mạc Lục không mấy quan tâm đến nhưng mỗi khi có người hỏi cậu mấy câu về chuyện tình của Tạ Tử Trung thì Mạc Lục lại khó chịu ra mặt.
Một bạn học sinh ngồi phía trên quay xuống nói với Ái Nhi – "Tạ Tử Trung chưa có bạn gái".
Nghe thấy Ái Nhi lại nở một nụ cười, rồi nhìn sang Mạc Lục như thể 'cậu không cho tôi biết thì cũng có người nói cho tôi biết'.
Chiều đến cuộc gọi từ Tạ Tử Trung vang lên, lúc này Mạc Lục đang chuẩn bị đi học thêm nên cậu gấp rút cầm chiếc điện thoại lên – "Alo."
"Đi ăn cùng đi." – Tạ Tử Trung nói.
"Đến giờ học thêm rồi, hôm khác đi." – Mạc Lục trả lời với chất giọng cương quyết rồi tắt máy ngay sau đó.
Trên đường về Tạ Tử Trung tiện tay mua mấy phần bánh trong cửa hàng tiện lợi Chị Thanh và Chị Mỹ Mỹ quay sang nhìn cậu ấy với vẻ mặt nghi ngờ, Tạ Tử Trung quay sang nhìn hai chị, giật mình nói chuyện không suôn sẻ mà cứ lúng túng giả thích – "Em mua để tối có đói thì lấy ra ăn."
Hai chị nhìn chằm vào cậu ấy hồi lâu rồi cười to khiến Tạ Tử Trung thêm lúng túng hơn – "Hai chị có nói gì đâu."
Chị Mỹ Mỹ liếc mắt nhìn mấy cái bánh trên tay của Tạ Tử Trung hỏi với giọng trêu chọc – "Hay là mua cho ai kia?".
Câu hỏi của chị Mỹ Mỹ làm cho Tạ Tử Trung ửng đỏ cả mặt hai chân cũng bắt đầu tư thế như đang muốn vùi đầu mà bỏ trốn. Chị Thanh lúc này tiến lại gần Tạ Tử Trung nhìn thẳng vào mặt cậu ấy – "Mua cho Mạc Lục hả?".
"Dạ." Tạ Tử Trung gật đầu.
Hai chị lại nhìn nhau rồi cười toe toét mà quên mất mình đang đứng chỗ đông người Tạ Tử Trung bắt đầu có phản ứng, cậu không dám nhìn thẳng mà chỉ cúi đầu đi về quầy tính tiền.
Hai chị ấy cũng đi theo sau, khi ra khỏi cửa hàng tiện lợi chị Mỹ Mỹ gọi – "Tử Trung?".
Tạ Tử Trung quay đầu lại "Dạ" một tiếng. "Cái đó cho Mạc Lục?".
Tạ Tử Trung như bị đánh một đòn chí mạng *rõ ràng đã gật đầu thừa nhận rồi, chị ấy còn trêu mình* cậu vẫy tay chào tạm biệt rồi quay đầu bỏ chạy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.