Khủng Bố Sống Lại

Chương 178: Bóng Quỷ Lúc Nửa Đêm

Phật Tiền Tiến Hoa

29/11/2022

Thân thể của Giang Diễm trở nên căng cứng, cô nói một cách chân thành nhất.

- Cậu cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt công việc, tôi có một người bạn học đang làm ở trong ngân hàng và còn có một vài khách hàng mở tiệm vàng, ngoài ra còn biết một vài con đường khác nữa, chỉ cần chúng ta có tiền là được. Cho nên cậu cứ yên tâm, tôi dám đảm bảo với cậu, tôi sẽ dùng thời gian thời gian ngắn nhất biến 400 triệu tiền mặt thành vàng.

- Vậy thì tốt, trong tấm thẻ này có hơn 500 triệu, chính chị tự lấy 400 triệu đi, hơn nữa chị gửi vào tài khoản ngân hàng 5000 vạn cho một người tên là Nghiêm Lực.

Dương Gian sờ sờ cổ của cô, hắn cảm thấy trên cổ của cô đã xuất hiện mồ hôi lạnh nên cười nói:

- Không cần căng thẳng, dù sao tôi cũng không phải là lệ quỷ, sẽ không làm gì chị đâu.

Giang Diễm hỏi thêm:

- Tôi không căng thẳng nhưng tôi có chút tò mò, sao cậu lại gửi tiền cho Nghiêm Lực vậy?

Dương Gian nói:

- Trước đó tôi có nợ anh ta.

Hắn vẫn rất coi trọng chữ tín, lúc trước hắn dùng cái hộp giả để lừa Nghiêm Lực, đây cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ thôi, dù sao điều mà hắn quan tâm nhất chính là sự sống còn của bản thân.

Lúc trước hai người đã giao kéo với nhau là sẽ bán quỷ không đầu, sau đó chia đôi tiền bán, hiện tại trong tay hắn có chút tiền cũng nên trả cho người ta, hắn không thích cảm giác mắc nợ.

Dương Gian nói:

- Được rồi, cứ như thế đi, mấy ngày tiếp theo chị phải vất vả rồi, chuyện hôm nay coi như xong. Cũng đã muộn rồi, chị đi tắm đi.

Giang Diễm đỏ mặt, chỉ ừ nhẹ một tiếng rồi ngoan ngoãn đi vào nhà tằm.

Haiz...

Một chút trí nhớ về chuyện lúc nãy cũng không có, sao chị ta dễ bị dụ như vậy chứ.



Dương Gian nhìn cái giường lớn, vừa trắng lại vừa mềm, nở một nụ cười thắng lợi.

Ngủ.

Nhân lúc hiện tại chị ấy còn đang tắm, hắn phải ngủ trước để chiếm giường.



Ban đêm, trên giường ở tầng hai căn nhà trọ của Giang Diễm, Dương Gian nằm ngửa trên giường bày ra hình chữ 'Đại', cường thế chiếm lấy toàn bộ giường.

Sau khi tắm xong, Giang Diễm mặc đồ ngủ chuẩn bị ngủ nhưng cô lại không muốn nằm ngủ trên sàn nhà, vì vậy cô chỉ có thể nằm cuộn tròn lại một góc giường còn thừa, trông chẳng khác gì nha hoàn thời địa chủ.

Hai người đã ngủ say, đèn đã tắt, lúc này trong căn phòng tối tăm lại lộ ra vẻ im ắng, chỉ có vài tiếng xe cộ đi qua đi lại, thỉnh thoảng vang vọng mà thôi, nhưng khi một ánh đèn xe hơi lướt qua cửa sổ trong chốc lát khiến cho căn phòng tăm tối này bừng sáng lên một ít.

Tia sáng đi qua, đầu giường lại tối dần dần.

Ở phía sau vách tường mà Dương Gian nằm, mơ hồ thấy được có thứ gì đó đang ngọ nguậy, một sự thay đổi nào đó mà hắn không hề biết.

- Ù!

Lại một chiếc xe nữa chạy qua, ánh đèn lại xuất hiện ở cửa sổ một lần nữa, căn phòng tối tăm lại được sáng lên lần nữa, chờ cho ánh đèn chiếu đến vách tường, bất chợt ở trên đó xuất hiện một cái bóng màu đen, trông vô cùng quỷ dị.

Đáng ra, hiện tại Dương Gian cùng Giang Diễm đều nằm ngủ ở trên giường, cứ cho là có bóng đi nữa thì cũng phải nằm ở trên giường chứ, sao lại nằm ở trên tuờng được.

Nhưng mà chuyện kỳ lạ hơn còn ở phía sau, cái bóng cứ như một người đang đứng dán ở trên tường, hơn nữa nó còn đang chậm rãi nhúc nhích. Nếu nhìn cái bóng thật kỹ, sẽ phát hiện ra, cái bóng này không hề có đầu. Ở trên cổ của nó bị một thứ gì đó chém ngang một nhát, hoặc là căn bản cái đầu này không hề tồn tại. Nhân dịp Dương Gian đang ngủ, bóng quỷ không đầu lại tiếp tục không an phận, tự tiện hành động.

Nó, dù sao cũng là một con lệ quỷ.

Hơn nữa khi khống chế con lệ quỷ thứ hai, sẽ không cách nào khống chế được một cách hoàn mỹ như con lệ quỷ đầu tiên, lúc nào cũng thế, ít khi nào tồn tại được một cái gọi là sự cân bằng giữa hai bên, hầu như không có, luôn luôn có một bên mạnh và một bên yếu hơn mọt ít.



Nếu muốn duy trì sự cân bằng này phải có bên thứ ba xen vào, đó chính là ngự quỷ nhân, bọn họ phải tự mình đi khống chế sự cân bằng. Một khi sự cân bằng này bị mất khống chế, giống như phá đi một ngọn núi đuọc xếp bằng gỗ vậy, công sức xây dựng vất vả sẽ bị sụp trong nháy mắt, nguy cơ lệ quỷ khôi phục sẽ lại xảy ra lần nữa.

Cái bóng bắt đầu di chuyển một cách chậm rãi về phía trước, nó đi theo bậc thang xuống phía dưới, sau đó đi ngang qua phòng khách kéo dài đền của chính, dường như nó đang muốn hoàn thành chấp niệm của nó, chắp vá để hoàn thiện cơ thể này.

Cái bóng màu đen kéo ra rất dài, giống như một sợi dây nhỏ vậy, hình dạng của bóng quỷ không đầu đã bắt đầu vặn vẹo, biến đổi. Nó còn chưa có đi đến cửa chính mà hình dạng của nó đã bị biến dạng mất rồi, mặt đất không còn hình dạng một người nữa mà chỉ còn một cái bóng màu đen dài ngoằng.

Sau khi nhiều lần thử với nhiều cách thức khác nhau nhưng dù thế nào thì bóng quỷ không đầu cũng không thể nào cách Dương Gian quá xa. Dường như nó đã trở thành một cái bóng của Dương Gian, vĩnh viễn không thể nào thoát khỏi số phận này được.

Cuối cùng, không còn cách nào khác, bóng quỷ không đầu chỉ có thể chậm rãi lùi trở lại, từ từ đứng cạnh đầu giường. Nó không hề nhúc nhích, giống như là một bộ thi thể, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, có lẽ là hơn nửa tiếng đồng hồ.

Vốn dĩ bóng quỷ không đầu đang đứng yên nhưng lúc này nó chợt nhúc nhích, nó đưa tay vươn ra ngoài, hướng về phía Giang Diễm đang ngủ ở bên cạnh.

Nó đã không còn lựa chọn nào khác nữa, chỉ có thể chọn thân thể này mà thôi.

Ngay khi nó vừa đưa tay ra, còn chưa chạm vào Giang Diễm, cơ thể nó chợt cứng lại, giống như một cái máy vậy, thỉnh thoảng lại bị chập, không thể nào hoạt động.

Hiện tại nó cũng vậy, nó không thể nào điều khiển hành động của nó một cách hoàn toàn được.

Nhưng thứ mà mấy thứ khủng bố này không bao giờ thiếu chính là thời gian và sự kiên nhẫn.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua khoảng 1 tiếng nữa, ;úc này bóng quỷ không đầu đã có thể tiếp tục động đậy, nó tiếp tục đưa tay để chạm vào Giang Diễm, lần này nó đã thành công. Nó đã thành công chạm vào người Giang Diễm nhưng lúc này Giang Diễm lại đang ngủ rất say, không hề biết được có một chuyện kinh khủng đang xảy ra đối với cô.

Thế nhưng, khi bóng quỷ không đầu định dung nhập vào trong cơ thể của Giang Diễm, nó lại bị gián đoạn một lần nữa, cơ thể nó lại tiếp tục cứng đờ.

Vốn dĩ đang nằm ngủ say nhưng dường như Dương Gian phát hiện ra điều gì đó bất thường, hắn lập tức mở to hai mắt.

Sau khi mở mắt ra, hắn đã chứng kiến được có một cái bóng màu đen cao cao, không có đầu đứng ở cạnh giường, hơn nữa hiện tại cái bóng này đã rúc được một nửa người vào trong cơ thể của Giang Diễm ở bên cạnh rồi.

Giờ phút này sắc mặt của Giang Diễm có chút tái nhợt, thân thể của cô đang lạnh dần nhưng cô vẫn còn đang ngủ say.

Nếu cô tiếp tục ngủ say nữa, chính cô sẽ bất tri bất giác bị bóng quỷ không đầu giết chết trong giấc mộng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook