Khủng Bố Sống Lại

Chương 207: Máu Quỷ Sống Dậy 3

Phật Tiền Tiến Hoa

29/11/2022

Tay anh ta đã không còn chút da thịt nào nữa, phía trên chỉ còn lại là máu tươi, đã không nhìn thấy hình dạng.

Thế nhưng ngay khi anh ta cầm điện thoại lên và chuẩn bị bấm nút gọi, cả cánh tay lập tức vang lên một tiếng "soạt".

Toàn bộ cánh tay lập tức biến thành một vũng máu rơi vãi trên ghế ngồi.

"Thời gian đã đến."

Trong chút ý thức còn lại của Nghiêm Lực chợt lóe lên ý nghĩ này.

Không chỉ là cánh tay mà hai chân, người, đầu, lúc này đều bắt đầu biến thành máu, máu tươi gần như rót đầy toàn bộ thùng xe.

Xe thể thao đã hoàn toàn mất khống chế, lao ra khỏi đường cao tốc, sau đó lướt trên thửa ruộng thêm một đoạn ngắn, cuối cùng là nó bắt đầu lăn lộn.

Thân xe bắt đầu nứt ra, từng mảnh nhỏ văng ra xung quanh.

Cuối cùng nó dừng lại cạnh một chiếc hố nhỏ chiếc xe đua bắt đầu bốc khói dày đặc nhưng nó còn chưa kịp nổ thì làn khói kia đã bị dập tắt.

Một đống máu tươi lập tức cuồn cuộn trào ra ngoài giống như một mạch màu ngầm. Nó bắt đầu trào dâng cuồn cuộn từ bên trong chiếc xe, hơn nữa càng ngày càng nhiều. Cuối cùng nó bao trùm hết chiếc xe, nhưng vẫn chưa ngừng lại, máu tươi vẫn tiếp tục chảy ra, sau đó bắt đầu tràn vào cái hố nhỏ bên cạnh. Khoảng nữa tiếng sau, máu tươi đã lấp đầy cái hố này, tạo thành một cái hồ máu.

Thời gian dần dần trôi qua, cái hồ máu này dần dần mở ra rộng hơn, biến thành một cái hồ nước đỏ tươi, ũng không biết thời gian trôi qua bao lâu.

Một cánh tay nhuốm máu đột nhiên thò ra từ trong hồ máu, sau đó một thứ có hình dáng giống con người bắt đầu leo ra từ trong hồ, trông rất kỳ quặc, nó bò theo một phương hướng, để lại trên cánh đồng một vệt máu kéo dài, kéo dài thật xa.

Nó không có chọn lựa bò vào thành phố Đại Xương ở sau lưng mà bò về một thôn làng nào đó ở cách nó gần nhất.



Cái chết của Nghiêm Lực như là một lời cảnh tỉnh cho Dương Gian, để hắn biết chuyện linh dị ở trong thôn Hoàng Cương vẫn chưa xong, bởi vì một loạt những hệ lụy sẽ kéo theo sau đó, bắt đầu ảnh hưởng đến hắn mà hiện tại hắn còn chưa có biết gì, một chút cảm giác cũng không có.



Lúc này Dương Gian đang lái xe chạy ở trên đường, trong đầu bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về cái chết của Nghiêm Lực.

"Cái chết của Nghiêm Lực tuyệt đối không hề bình thường, không phải là lệ quỷ khôi phục lại mà chết. Cho dù có như vậy thì cũng không thể nào nhanh như vậy được."

Hắn cảm thấy thời gian còn lại của Nghiêm Lực ít nhất cũng phải còn nửa tháng trở lên. Nhưng hiện tại, thời gian lệ quỷ khôi phục của anh ta lại đến sớm hơn rất nhiều. Nói theo cách khác, chính là trong khoảng thời gian này anh ta có sử dụng lực lượng của lệ quỷ. Nếu anh ta đã biết bản thân anh ta đã đạt đến biên giới khôi phục của lệ quỷ, anh ta vẫn còn sử dụng lực lượng lệ quỷ thì chỉ còn một khả năng.

Anh ta đánh nhau với ngự quỷ nhân, cũng có thể là có người nào đó cố ý kích thích anh ta, khiến cho anh ta phải sử dụng lực lượng lệ quỷ, từ đó ép buộc anh ta phải chết vì lệ quỷ khôi phục.

Sắc mặt Dương Gian đã bắt đầu trở nên nghiêm túc:

"Đi qua nhà anh ta thông báo cho người nhà của anh ta đi lánh nạn đi đã, sau đó lại đi điều tra nguyên nhân cái chết của Nghiêm Lực. Nếu anh ta chết là vì lệ quỷ khôi phục mà không có ai can thiệp là tốt nhất. Còn nếu không phải là như thế, Nghiêm Lực chết vì bị người ép buộc, mục tiêu tiếp theo rất có thể sẽ là mình"

Ở trong mắt đám người của câu lạc bộ Tiểu Cường, Nghiêm Lực chính là người dẫn đường của hắn. Anh ta chết đi, đây chính là một tín hiệu cực kỳ nguy hiểm đối với Dương Gian.

Hắn lái xe đi vào bên trogn một cái tiểu khu.

Nghiêm Lực bảo vệ khá chu đáo đối với người nhà của anh ta, vì để vợ con không bị liên lụy đến chuyện linh dị mà anh ta thậm chí rất ít khi đi đến chỗ này. Cho dù là trước khi chết, anh ta đều sợ hãi không dám gọi điện cho người thân, kẻo lại bại lộ thông tin.

"Chính là chỗ này rồi."

Dương Gian dừng xe ở trước cửa của bột ngôi biệt thự.

Cánh cổng đang mở ra nhưng cửa trong nhà lại đang khóa chặt, trong sân đều rơi đầy lá vàng, giống như đã lâu rồi không có ai quét dọn vậy. Hơn nữa hắn không nghe thấy chút âm thanh nào từ bên trong truyền ra hết.

"Lúc trước mình có nhớ, Nghiêm Lực có một người vợ và hai đứa con rất nhanh nhẹn và hoạt bát mà, chẳng lẽ hiện tại đã dọn đi rồi?"

Trong lòng của hắn có chút nghi ngờ, thế nhưng khi hắn đi đến trước cửa nhà, chuẩn bị đưa tay ra gõ cửa, đáy lòng Dương Gian chợt cảm thấy một điều gì đó hơi áp lực.

Theo cánh cửa mở ra một khe hở, một mùi vị như có như không bay ra ngoài, là mùi hôi thối của thi thể.



Dương Gian đã tiếp xúc với nhiều chuyện linh dị như vậy, hắn rất quen thuộc đối với cái mùi này.

"Đã xảy ra chuyện gì."

Trong nháy mắt hắn đã lập tức ý thức được mọi chuyện dường như còn nghiêm trọng hơn cả hắn nghĩ.

Hắn nhìn qua một cái, sau đó lôi ra chiếc gậy bằng vàng, đập nát cửa kính ở bên cạnh, sau đó mở cửa và đi vào bên trong.

Toàn bộ bóng đèn ở trong nhà không có cái nào được bật hết, bởi vì cửa nhà bị đóng khiến cho không khí không cách nào lưu thông nên lưu lại một sự u ám, hơn nữa ở trong này cái mùi hôi thối kia lại càng nồng đậm hơn. Mùi này khiến cho người ta có cảm giác phải nôn mửa, Dương Gian đã không thể không dùng tay che mũi lại.

Hắn định bật đèn lên nhưng sau khi bật công tắc thì đèn lại không sáng. Hắn lập tức nhìn về cửa sổ, chẳng những toàn bộ cửa sổ đều bị đóng chặt mà ngay cả rèm cửa cũng bị kéo lại. Cho nên dù bên ngoài là ban ngày thì trong căn phòng cũng sẽ tối tăm.

"Hình như cửa sổ đã bị người nào đó cố ý khóa lại, nguồn điện trong phòng cũng đã bị cúp."

Dương Gian vén toàn bộ màn cửa lên, mở hết cửa số ra, để ánh sáng bên ngoài chiếu vào, đồng thời để cho không khí lưu thông, ý định của hắn là muốn cho mùi hôi thối này biến mất đi mhưng hành động này chẳng có tác dụng lắm.

Nguyên nhân của mùi hôi thối này vẫn còn ở trong phòng, có tản bớt đi một ít cũng không có tác dụng gì hết.

"Chắc chắn đã có người chết trong này, hơn nữa thi thể vẫn còn ở bên trong, nếu không mùi thối này không thể nào nặng như vậy được."

Nhưng nghĩ đến đây, trong lòng của hắn lại tuôn trào ra một dự cảm không tốt. Mang theo cảm giác này, Dương Gian lập tức đi đến phòng khách của biệt thự mhưng một màn trước mắt để cho hắn trở nên trầm trọng.

Bên trên ngọn đèn thủy tinh ở trong phòng khác đang treo ba bộ thi thể, một thi thể là của cô gái trưởng thành, còn hai cái kia là của trẻ can. Bọn họ đã chết vài ngảy rồi, thi thể đã bắt đầu hư thối, trên thân thể đã xuất hiện giòi bọ, bên cạnh còn có ruồi lằng bay loạn xạ.

Trên thi thể của cô gái có rất nhiều vết thương, dường như trước khi chết cô đã bị người ta tra tấn qua. Trên gương mặt cứng ngắc của cô còn lưu lại sự hoảng sợ cùng bất lực trước khi chết, cho dù chết rồi nhưng hai mắt của cô ta vẫn trợn ngược.

Nhưng trong hốc mắt đã không còn hai con mắt nữa, mà đã được thay thế bằng giòi bọ, hai cỗ thi thể ở hai bên còn khá hoàn chỉnh.

Chỉ là do bị dùng dây treo cổ ở trên ngọn đèn khá lâu rồi, cho nên cái đầu đã bị cụp xuống, trên người cũng đã chảy xuống nước xác chết rất hôi thối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook