Chương 20: Tiên Đoán Tương Lai
Phật Tiền Tiến Hoa
16/09/2021
Vừa cầm nó vào tay, con mắt nằm ở trên mu bàn tay của hắn bỗng dưng mở ra, tản ra những quầng sáng màu đỏ.
- Nó không phải được làm từ da dê. . . . . Là da người, hơn nữa có cái gì không đúng lắm
Dương Gian cảm thấy có chút rùng mình, một ý nghĩ cứ như vậy hiện ra trong đầu của hắn.
Mở ra tấm da người ra, bên trên tấm da có ghi một hàng chữ.
- Tôi tên là Phương Kính, lúc anh xem được lá thư này thì tôi đã chết, không cần thấy kỳ lạ, tôi chính là anh ở 10 năm sau, hiện tại tôi đang sử dụng một phương pháp đặc thù gửi cho ngươi những thông tin ở tương lai, điều đầu tiên anh cần làm lúc này, là ghi nhớ hết những gì tôi ghi trên này, nhớ là phải nhớ hết đấy.
- Thế giới này đã xuất hiện quỷ, đây không phải là trò đùa đâu, khi anh biết được điều này cũng đã chậm rồi.
- Chậm so với những người điều khiển quỷ khác ít nhất là nửa năm.
- Cẩn thận với Dương Gian, bạn học của anh, tương lai cậu ta rất là đáng sợ. . . . . . .Chính cậu ta đã giết tôi nên trước hết anh phải giết Dương Gian, nếu không tương lai anh sẽ chết trong tay hắn, nhớ kỹ phải giết chết Dương Gian.
- Vào ngày 20 tháng 6, lớp tự học vào buổi tối, anh sẽ gặp Chu Chính, đây là cảnh sát quốc tế, ông ta sẽ giảng giải cho ngươi một ít kiến thức đặc thù, những tin tức này rất trọng yếu. Chu Chính là một người điều khiển quỷ ở khu vực Châu Á có danh hiệu quỷ anh Chu Chính, dù vậy ông cũng chỉ là một người qua đường mà thôi, không cần để ý nhiều.
- Điều anh cần chú ý chính là quỷ anh chui ra từ thân thể ông ta, con quỷ anh này sẽ lớn lên, qua mấy tháng nó sẽ trở thành . . . . . Anh cần phải tránh xa nó. . . . . .mếu không ngươi sẽ chết.
- Phải mau chóng gia nhập tổ chức cảnh sát quốc tế. . . .
- Nhớ kỹ . . . . . Tờ giấy. . . . . . Màu vàng.
- Tránh xa . . . . . . . Trốn.
- . . . . . .Quỷ. . . .
Ngay lúc Dương Gian nhìn đến chỗ này lại phát hiện chữ trên tấm da bỗng dưng bị nhoè.
Sau đó hoàn toàn biến mất, giống như nó đang bị một lực lượng gì đó huỷ diệt, trên tấm da hiện tại không còn một chữ nào hết.
Cú như phù chú bỗng dưng biến mất không thấy chút gì nữa.
Dương Gian thậm chí còn không đọc được tin tức nào có tác dụng thì toàn bộ chữ đã biến mất.
- Này là chuyện gì đang xảy ra?
Hắn đứng suy nghĩ một hồi, lật qua lật lại tấm da dê xem sao.
Tuy nhiên, toàn bộ chữ đều biến mất hết, một chút dấu vết đều không có để lại.
Sự việc này khiến cho Dương Gian không khỏi nhớ đến một thứ trên phim hay nhắc đến, khi thay đổi quá khứ một chút thì tương lai cũng sẽ thay đổi theo một chiều hướng khác.
Chẳng lẽ hiện tại mình cướp tấm da dê ghi lại tin tức của Phương Kính nên thứ này mới biến mất?
Nhưng không để Dương Gian suy nghĩ được nhiều, tấm da đã phát sinh biến hoá.
Những chữ viết không ngừng hiện ra trước mắt hắn, giống như có một người đang tàng hình, cầm bút viết vào tấm da dê hắn đang cầm vậy.
- Tên tôi là Dương Gian, lúc anh xem được thư này thì tôi đã chết rồi, ta là người từ tương lai 10 năm sau, đang sử dụng một phương pháp đặc thù để gửi những tin tức này cho anh. . . . .
Dương Gian thấy vậy, cả người chợt ớn lạnh, nhìn vào tấm da dê, tròng mắt liền co lại:
- Đây rốt cuộc là thứ quỷ quái gì đây,. . . . . .
Cái này không phải là tấm da dê ghi lại tin tức ở tương lai.
Hắn cảm thấy được sự kì dị và tà ác của tấm da dê này, vừa rồi chữ viết bị biến mất cũng không phải là do Phương Kính xoá đi mà do tấm da dê này tự xoá.
Hiện tại nó thay đổi chủ nhân, cho nên phải xoá đi những tin tức của chủ nhân trước, sau đó viết lên tin tức của chủ nhân bây giờ.
- Không thể tin tưởng những gì viết trên đó, không thể tin tưởng nó.
Dương Gian cảm nhận được một sự sợ hãi không tên đang trào lên trong lòng mình.
Hắn nhìn xung quanh, muốn kiếm một cái cống nước để vứt nó đi, cho biến mất vĩnh viễn.
Nhưng những chữ viết xuất hiện liên tục trên tấm da dê:
- Ngàn lần không nên, không nên làm như vậy. . . . . . Tôi có thể giúp đỡ cậu. . . . . . . Không có tôi cậu sẽ chết. . . . . . . sẽ chết.
Sau đó những chữ kia biến mất, thay vào đó chỉ còn lại:
- Giữ tôi lại, giữ tôi lại.
Ba chữ này không ngừng hiện ra, nằm lung tung trên tấm da dê, có lớn có nhỏ, che kín tấm da dê.
….
Nhìn những chữ này, hắn không khỏi do dự một lúc, cuối cùng cũng quyết định giữ tấm da lại.
Nguyên nhân khá là đơn giản, hắn không muốn giống Chu Chính bị lệ quỷ ăn tươi nuốt sống.
Tuy tấm da này khá kỳ quái, còn rất tà ác nhưng với Dương Gian mà nói, đây cũng là cơ hội, có lẽ nó có thể tiết lộ một chút tin tức quan trọng cho mình biết hoặc tấm da đoán trước được tương lai cũng nên.
Hắn cảm thấy giữ lại tấm da dê này chưa chắc là chuyện xấu….
Tuy nhiên, hiện tại Dương Gian không có cơ hội để lựa chọn đường sống cho mình, dù chọn thế nào cũng vậy, cùng lắm thì chết thôi, như thế so ra vẫn tốt hơn chết mà bị lệ quỷ ăn thịt.
Hơn nữa, nếu hắn cẩn thận đề phòng chưa chắc có kết cuộc xấu.
Dương Gian cắn răng nhét tấm da vào túi.
Sau đó, điện thoại của Trương Vĩ mà hắn đang cầm trong tay đột nhiên rung lên, số hiển thị trên màn hình là Phương Kính.
Dương Gian nhanh chóng lấy lại tinh thần, vừa nhìn thấy tên của Phương Kính hắn mới nhận ra thiếu chút nữa đã quên Phương Kính còn xung quanh.
Suy nghĩ một lúc, Dương Gian lựa chọn bắt máy.
- Ê, Dương Gian, đồ tôi cũng cho cậu rồi, cậu không thể cúp điện thoại được, mau nói tôi biết hiện tại làm thế nào để rời khỏi.
Phương Kính nói, cậu tôi vẫn có chút hoảng sợ, bởi vì hiện tại cậu chỉ có một mình, mấy bạn học cũng không biết đi đâu hết cả rồi.
Tuy thoát được tiếng bước chân nhưng Phương Kính vẫn không quên bản thân còn ở trong Quỷ Vực, chỉ cần chưa đi ra ngoài cậu vẫn chưa an toàn.
Dương Gian trầm ngâm một lát, trong đầu không ngừng suy nghĩ.
Hắn quyết định dùng Phương Kính làm thí nghiệm cho suy luận của mình.
Sau đó, Dương Gian liền lên tiếng:
- Phương Kính, tôi sẽ không dẫn cậu ra khỏi đây nhưng tặng cậu một phương pháp, tôi cũng đã làm theo mới có thể sống sót đến hiện tại.
- Phương pháp gì vậy, mau nói cho tôi biết, mau đi.
Phương Kính hối thúc.
Dương Gian nói:
- Điện thoại di động của cậu có mạng không? Hiện tại tôi gửi cho cậu một đường link, cậu mở diễn đàn lên, kiếm một bài viết của người tên Pháp Vương sấm sét.
Nói xong, hắn mở ra diễn đàn và gửi đường link cho Phương Kính.
Chỉ trong chốc lát đã thu được tin tức của Phương Kính:
- Tôi đã tìm được bài viết của Pháp Vương sấm sét rồi, nó nằm ngay đầu diễn đàn.
- Nó không phải được làm từ da dê. . . . . Là da người, hơn nữa có cái gì không đúng lắm
Dương Gian cảm thấy có chút rùng mình, một ý nghĩ cứ như vậy hiện ra trong đầu của hắn.
Mở ra tấm da người ra, bên trên tấm da có ghi một hàng chữ.
- Tôi tên là Phương Kính, lúc anh xem được lá thư này thì tôi đã chết, không cần thấy kỳ lạ, tôi chính là anh ở 10 năm sau, hiện tại tôi đang sử dụng một phương pháp đặc thù gửi cho ngươi những thông tin ở tương lai, điều đầu tiên anh cần làm lúc này, là ghi nhớ hết những gì tôi ghi trên này, nhớ là phải nhớ hết đấy.
- Thế giới này đã xuất hiện quỷ, đây không phải là trò đùa đâu, khi anh biết được điều này cũng đã chậm rồi.
- Chậm so với những người điều khiển quỷ khác ít nhất là nửa năm.
- Cẩn thận với Dương Gian, bạn học của anh, tương lai cậu ta rất là đáng sợ. . . . . . .Chính cậu ta đã giết tôi nên trước hết anh phải giết Dương Gian, nếu không tương lai anh sẽ chết trong tay hắn, nhớ kỹ phải giết chết Dương Gian.
- Vào ngày 20 tháng 6, lớp tự học vào buổi tối, anh sẽ gặp Chu Chính, đây là cảnh sát quốc tế, ông ta sẽ giảng giải cho ngươi một ít kiến thức đặc thù, những tin tức này rất trọng yếu. Chu Chính là một người điều khiển quỷ ở khu vực Châu Á có danh hiệu quỷ anh Chu Chính, dù vậy ông cũng chỉ là một người qua đường mà thôi, không cần để ý nhiều.
- Điều anh cần chú ý chính là quỷ anh chui ra từ thân thể ông ta, con quỷ anh này sẽ lớn lên, qua mấy tháng nó sẽ trở thành . . . . . Anh cần phải tránh xa nó. . . . . .mếu không ngươi sẽ chết.
- Phải mau chóng gia nhập tổ chức cảnh sát quốc tế. . . .
- Nhớ kỹ . . . . . Tờ giấy. . . . . . Màu vàng.
- Tránh xa . . . . . . . Trốn.
- . . . . . .Quỷ. . . .
Ngay lúc Dương Gian nhìn đến chỗ này lại phát hiện chữ trên tấm da bỗng dưng bị nhoè.
Sau đó hoàn toàn biến mất, giống như nó đang bị một lực lượng gì đó huỷ diệt, trên tấm da hiện tại không còn một chữ nào hết.
Cú như phù chú bỗng dưng biến mất không thấy chút gì nữa.
Dương Gian thậm chí còn không đọc được tin tức nào có tác dụng thì toàn bộ chữ đã biến mất.
- Này là chuyện gì đang xảy ra?
Hắn đứng suy nghĩ một hồi, lật qua lật lại tấm da dê xem sao.
Tuy nhiên, toàn bộ chữ đều biến mất hết, một chút dấu vết đều không có để lại.
Sự việc này khiến cho Dương Gian không khỏi nhớ đến một thứ trên phim hay nhắc đến, khi thay đổi quá khứ một chút thì tương lai cũng sẽ thay đổi theo một chiều hướng khác.
Chẳng lẽ hiện tại mình cướp tấm da dê ghi lại tin tức của Phương Kính nên thứ này mới biến mất?
Nhưng không để Dương Gian suy nghĩ được nhiều, tấm da đã phát sinh biến hoá.
Những chữ viết không ngừng hiện ra trước mắt hắn, giống như có một người đang tàng hình, cầm bút viết vào tấm da dê hắn đang cầm vậy.
- Tên tôi là Dương Gian, lúc anh xem được thư này thì tôi đã chết rồi, ta là người từ tương lai 10 năm sau, đang sử dụng một phương pháp đặc thù để gửi những tin tức này cho anh. . . . .
Dương Gian thấy vậy, cả người chợt ớn lạnh, nhìn vào tấm da dê, tròng mắt liền co lại:
- Đây rốt cuộc là thứ quỷ quái gì đây,. . . . . .
Cái này không phải là tấm da dê ghi lại tin tức ở tương lai.
Hắn cảm thấy được sự kì dị và tà ác của tấm da dê này, vừa rồi chữ viết bị biến mất cũng không phải là do Phương Kính xoá đi mà do tấm da dê này tự xoá.
Hiện tại nó thay đổi chủ nhân, cho nên phải xoá đi những tin tức của chủ nhân trước, sau đó viết lên tin tức của chủ nhân bây giờ.
- Không thể tin tưởng những gì viết trên đó, không thể tin tưởng nó.
Dương Gian cảm nhận được một sự sợ hãi không tên đang trào lên trong lòng mình.
Hắn nhìn xung quanh, muốn kiếm một cái cống nước để vứt nó đi, cho biến mất vĩnh viễn.
Nhưng những chữ viết xuất hiện liên tục trên tấm da dê:
- Ngàn lần không nên, không nên làm như vậy. . . . . . Tôi có thể giúp đỡ cậu. . . . . . . Không có tôi cậu sẽ chết. . . . . . . sẽ chết.
Sau đó những chữ kia biến mất, thay vào đó chỉ còn lại:
- Giữ tôi lại, giữ tôi lại.
Ba chữ này không ngừng hiện ra, nằm lung tung trên tấm da dê, có lớn có nhỏ, che kín tấm da dê.
….
Nhìn những chữ này, hắn không khỏi do dự một lúc, cuối cùng cũng quyết định giữ tấm da lại.
Nguyên nhân khá là đơn giản, hắn không muốn giống Chu Chính bị lệ quỷ ăn tươi nuốt sống.
Tuy tấm da này khá kỳ quái, còn rất tà ác nhưng với Dương Gian mà nói, đây cũng là cơ hội, có lẽ nó có thể tiết lộ một chút tin tức quan trọng cho mình biết hoặc tấm da đoán trước được tương lai cũng nên.
Hắn cảm thấy giữ lại tấm da dê này chưa chắc là chuyện xấu….
Tuy nhiên, hiện tại Dương Gian không có cơ hội để lựa chọn đường sống cho mình, dù chọn thế nào cũng vậy, cùng lắm thì chết thôi, như thế so ra vẫn tốt hơn chết mà bị lệ quỷ ăn thịt.
Hơn nữa, nếu hắn cẩn thận đề phòng chưa chắc có kết cuộc xấu.
Dương Gian cắn răng nhét tấm da vào túi.
Sau đó, điện thoại của Trương Vĩ mà hắn đang cầm trong tay đột nhiên rung lên, số hiển thị trên màn hình là Phương Kính.
Dương Gian nhanh chóng lấy lại tinh thần, vừa nhìn thấy tên của Phương Kính hắn mới nhận ra thiếu chút nữa đã quên Phương Kính còn xung quanh.
Suy nghĩ một lúc, Dương Gian lựa chọn bắt máy.
- Ê, Dương Gian, đồ tôi cũng cho cậu rồi, cậu không thể cúp điện thoại được, mau nói tôi biết hiện tại làm thế nào để rời khỏi.
Phương Kính nói, cậu tôi vẫn có chút hoảng sợ, bởi vì hiện tại cậu chỉ có một mình, mấy bạn học cũng không biết đi đâu hết cả rồi.
Tuy thoát được tiếng bước chân nhưng Phương Kính vẫn không quên bản thân còn ở trong Quỷ Vực, chỉ cần chưa đi ra ngoài cậu vẫn chưa an toàn.
Dương Gian trầm ngâm một lát, trong đầu không ngừng suy nghĩ.
Hắn quyết định dùng Phương Kính làm thí nghiệm cho suy luận của mình.
Sau đó, Dương Gian liền lên tiếng:
- Phương Kính, tôi sẽ không dẫn cậu ra khỏi đây nhưng tặng cậu một phương pháp, tôi cũng đã làm theo mới có thể sống sót đến hiện tại.
- Phương pháp gì vậy, mau nói cho tôi biết, mau đi.
Phương Kính hối thúc.
Dương Gian nói:
- Điện thoại di động của cậu có mạng không? Hiện tại tôi gửi cho cậu một đường link, cậu mở diễn đàn lên, kiếm một bài viết của người tên Pháp Vương sấm sét.
Nói xong, hắn mở ra diễn đàn và gửi đường link cho Phương Kính.
Chỉ trong chốc lát đã thu được tin tức của Phương Kính:
- Tôi đã tìm được bài viết của Pháp Vương sấm sét rồi, nó nằm ngay đầu diễn đàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.