Khuyết Danh

Quyển 3 - Chương 1: Đoàn Tụ và Li Tán

Nhật Nguyệt

16/04/2013



Sài gòn Tết năm 2010.

Mấy nay không khí tưng bừng và náo nhiệt hơn hẳn, vì mọi người đang đón cái Tết truyền thống của dân tộc.

Khắp nơi, đường phố được trang trí lộng lẫy, rực rỡ và đầy màu sắc như lễ hội Carnival, nhất là về đêm, không khí càng huyền ảo và lung linh đơn, đặc biệt cũng có phần đông đúc hơn.

Năm nay lại càng đặc biệt hơn, hơn 1 năm xa quê, Quân, Quang và Minh đều trở về nước với vòng tay mở rộng và thân thương của gia đình và bạn bè, ai cũng thấy rõ ở 3 cậu sự lột xác, không chỉ về ngoại hình cao to, càng lúc càng đẹp hơn còn về cả tính cách và suy nghĩ. Các cậu đã trưởng thành hơn rất nhiều, già dặn nhưng vẫn không giấu được nét tươi trẻ, tràn đầy sức sống.

Sau khi trãi qua vài ngày bên gia đình, 3 cậu cùng nhau đến nhà Tùng – hơn 1 năm qua Tùng cũng thay đổi đi nhiều, tuy sự ngây thơ vẫn còn đó nhưng dường như có chút nếp nhăn hiện mờ mờ trên khuôn mặt, nó làm anh toát lên 1 vẻ thâm trầm khó hiểu, Tùng dang rộng 2 tay chào mừng 3 cậu, không chỉ có anh mà còn có Liên – giờ đây cô còn mạnh mẽ hơn 1 năm trước nhưng kì lạ là sức ép từ Tùng và cô lên 3 người lúc này dường như vẫn còn, nhưng không cách biệt quá xa như trước nữa, chính 2 người cũng có phần ngạc nhiên về điều này.

Cả đêm 5 người tâm sự với nhau, hết Quân rồi Minh, cuối cùng là Quang đều lần lượt kể lại câu chuyện của mình trong năm qua – lúc này có vẻ Quang cũng đã lấy lại tinh thần như trước, tôi đôi mắt vẫn hàm chứa ánh buồn.

1 năm không phải nhiều nhưng những việc xảy ra thì không ít, Tùng lúc này cũng trầm tư, anh nhẹ nhàng.

- Không ngờ 1 năm qua, các em đã trưởng thành như vậy, theo như lời các em thì Quang đã học Lôi Thần Quyết từ Tiểu Thiên, Quân thì học Hắc Ám Linh từ Tiểu Linh, còn riêng Minh bà Nemma đã sáng suốt lựa chọn em mà truyền lại Tối Thượng Ma Pháp Hệ Nguyên Tố, chính anh cũng có phần tò mò về nó, nó thật sự quá mới mẻ và sáng tạo.

Lại 1 chút ngập ngừng suy nghĩ, lúc này Liên tiếp lời.

- Theo ta thấy, các cậu cũng vẫn mới chỉ nắm được 1 chút phần ngọn của những siêu pháp đó, ta thấy các cậu nên dành thời gian để thực tập và tìm hiểu nó nhiều hơn, sẽ có lợi về sau này – lúc này giọng nàng cũng đã không còn xa cách và lạnh lùng như trước nữa, mà trở nên có phần gần gũi như Tùng, đúng là thời gian có thể làm thay đổi tất cả.

Tùng nghe vậy cũng gật đầu tán đồng.

- Tiểu Liên nói đúng, anh vừa có tính nhẩm 1 quẻ, đúng là Hồ Đại Thiên quá giỏi, ông ta đã tính toán quá xuất sắc với tương lai sẽ xảy ra này.

Quân có phần không hiểu, liền hỏi.

- Anh nói vậy là có ý gì, ông ta đã tính ra được điều gì ?



Tùng nhẹ lời.

- Thật ra, khi các cậu 1 năm trước mỗi người 1 hướng đều cũng nằm trong dự liệu của ông ta, việc các cậu nắm được bí pháp và vướng vào mối tranh đoạt của Vatican và Hội Khai Sáng cũng vậy, và nó hoàn toàn khớp với việc các cậu sẽ phải sang Trung Quốc, Hy Lạp và Ai Cập như lời chỉ dẫn của ông ta.

Tùng càng nói mọi người càng mờ mịt, Quang lại thắc mắc lần nữa, lúc này Tùng có hơi mỉm cười rồi bảo.

- Sao các cậu không hỏi trực tiếp các vị Linh Thú – Vừa nói xong, anh nâng 2 bàn tay, lập tức 1 khối ánh sáng liền xuất hiện và lan tỏa trong không gian, kéo theo đó, 2 luồng sáng mạnh mẽ từ trong người Quang và Quân vọt ra.

Luồng sáng đen từ Quân liền hóa thành 1 thanh niên lạnh lùng, còn luồng sáng trắng từ Quang thì thành 1 thanh niên y đúc như người kia nhưng khí chất thì trái ngược, chỉ có điểm chung là 2 người thật sự quá đẹp mà thôi.

Lúc này, không chỉ Tùng mà của Liên cũng bất ngờ, không ngờ được là Tiểu Linh và Tiểu Thiên đã tiến hóa đến dường này, nhưng ngay lập tức lấy lại trạng thái cân bằng, Tùng cất lời.

- Tiểu Thiên ngươi giải thích cho các cậu ấy đi.

Người thanh niên có mái tóc bạch kim không trả lời, chỉ đưa mắt nhìn 3 cậu, sau cùng dừng lại ở Quang 1 hồi rồi mới nói.

- Ta vốn cũng chẳng định nói ra sớm như vậy, nhưng đúng như lời Tùng nói, đúng là ngài Đại Thiên đã tiên đoán được trước tất cả, và hành trình tiếp theo hoàn toàn phụ thuộc vào hành trình trước đó của các cậu – như trả lời cho sự khó hiểu của 3 người, Thiên phất tay 1 cái, lập tức có 1 lỗ sáng xuất hiện trên khoảng không trước mặt, rồi từ đó bay ra 1 vật có dạng thanh gươm tinh xảo được nhét trong 1 bao gươm cũng tinh tế không kém – đó chính là thanh Excalibur và vỏ Avalon.

Lúc này người thanh niên giống y đúc người tóc trắng, nhưng có nền tóc đen cất giọng.

- Ta sẽ nói rõ cho các cậu biết, chính nhờ 2 thứ này mà Quân và Quang có thể học được 2 pháp quyết của ta và Thiên, cũng vì vậy mà chuyến đi của 2 cậu lần này vô cùng quan trọng với cả 2 cậu mà cũng cả với 2 người chúng ta.

Dừng 1 nhịp, anh ta tiếp.

- Ta cũng không ngần ngại nói cho 2 cậu biết, ta và Thiên đều đánh mất 2 món pháp bảo cực kì quan trọng đối với bản thân khi chuyển sinh tái lâm tại đây và chuyến đi này các cậu sẽ giúp cho chúng ta lấy lại nó, khi chúng ta có nó, thì đủ sức để tương giao, chuyển hết các phần pháp quyết còn thiếu sang cho các cậu, cũng như bổ sung được nguồn năng lượng gần như là không có giới hạn.

Thiên lại tiếp lời.

- Ta cũng nói rõ luôn, thứ mà ta đánh mất chính là Lôi Thần Thương và nó hiện đang nằm trong tay của s – chúa tể các vị thần trên đỉnh Olympus.



Linh cũng liền lời tiếp theo sau.

- Còn ta bị mất đi Âm Dương Nhãn – nó hiện đang trong tay của Horus – vị thần tối cao của Hy Lạp.

Quân liền cắt lời.

- Như vậy hành trình sắp tới chúng ta phải làm đó là tìm lại 2 thứ có cho 2 người ?

Linh và Thiên đều gật đầu, lúc này Quang vội nhìn sang Minh, thấy cậu cũng đầy nghi vấn, liền hướng về Tùng hỏi.

- Nếu vậy còn Minh thì sao ?

Minh cũng nói thêm.

- Đúng vậy, nhiệm vụ của em phải làm là gì ? Với 1 vấn đề em luôn thắc mắc là tại sao Tiểu Hồ của em rất ít khi nào hiện ra như Tiểu Thiên và Tiểu Linh, dạo gần đây, em liên hệ với nó thì chẳng thấy có tiếng hồi đáp, chỉ biết rằng nó vẫn đang khỏe mạnh và đang làm gì đó trong tiềm thức của em mà thôi.

Tùng đăm chiêu khi nghe đến điều này, 1 lát sau, anh nói.

- Về vấn đề của em anh cũng không biết gì hơn, cũng chỉ có mình Hồ Đại Thiên hiểu được, ông ta đã nói em đến ngọn Thái Sơn tìm thì chắc chắn sẽ hiểu ra, em cứ làm như vậy sẽ hiểu được ngọn ngành. Còn về Tiểu Hồ, anh có thể nói là nó đang trong 1 quá trình tiến hóa, nhưng sự tiến hóa này lại có phần kì diệu và phức tạp, anh chưa thấy qua bao giờ.

Tiểu Linh cũng thêm vô.

- Đúng vậy, ta cảm nhận được ở nó có áp lực rất mạnh, nhưng lại có khí chất tương tự như ta và Thiên, lại có thêm 1 phần bá đạo không biết là gì, chính bọn ta cũng chẳng hiểu sau quá trình tiến hóa này nó sẽ như thế nào, nhưng cậu cứ yên tâm, nó cực kì khỏe mạnh, không có vấn đề gì đâu, việc có thể làm được duy nhất vào lúc này là chờ đợi thôi.

Tùng đột ngột thay đổi giọng, phá tan bầu không khí nghiêm trọng.

- Theo ta tính, việc chưa vào vận, vẫn chưa đến thời điểm hành động, ít nhất cũng phải hơn 3 tháng nữa các em mới bắt đầu chuyến hành trình được. Bây giờ để chào mừng các em trở về, chúng ta tổ chức 1 chuyến du lịch đi Nha Trang tắm biển nhé.

Không gian dần trôi xa với tiếng cười nói rôm rả và bàn tán về chuyến đi chơi sắp tới của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Khuyết Danh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook