Quyển 4 - Chương 40: Hắc ám lâm.
Nhật Nguyệt
16/04/2013
Được chiếu sáng bởi ánh sáng của pháp bảo, khung cảnh xung quanh dần dần hiện rõ, 2 người đang bị bao quanh bởi những loại cây kì dị, thân cây to lớn, màu sắc, tán lá, hoa,…hết thảy đều chưa thấy ở trung thổ bao giờ.
Cả 2 đâu biết rằng mình đang ở Hắc Ám Lâm ngoại biên là phòng tuyến đầu tiên bao bọc Bắc Châu, ngăn cản người lạ xâm phạm, trong rừng này chứa những loài thảo mộc cực độc, chỉ cần chạm nhẹ là độc xâm mà chết, nơi đây lại có những loài cây to lớn tán lá xum xuê che kín bầu trời, nên ánh sáng cũng khó mà lọt qua. Đối với phàm nhân, chỉ cần lần mò trong bóng tối, chắc chắn sẽ chạm vào những loài độc vật, thổ huyết mà chết.
Đây là cái bẫy tự nhiên vô cùng ghê gớm, nhưng nhờ may có Âm Dương Kính bảo hộ, hết thảy những loài độc trùng, rắn rết, hay đến cả những chủng loại thảo mộc ăn thịt cũng vì sợ ánh sáng của pháp bảo mà tránh xa không dám đến gần, cứ thế 2 người dần dần đi sâu vào bên trong mà không hề thương tổn gì.
Đi mãi, đi mãi, cuối cùng cũng thấy có ánh sáng nơi cuối đường, chắc chắn là đã thoát ra khỏi khu vực âm u này, 2 người bắt đầu rảo bước. Bây giờ mới thực sự kì lạ, đằng sau là rừng cây rậm rạp, xanh um, còn phía trước mặt là cả 1 hoang mạc rộng lớn, nóng bức, nhìn khắp chẳng 1 bóng sinh vật nào.
Tiểu Vũ quan sát, tỏ vẻ dò chừng, cuối cùng hắn nói.
- Ta thấy nơi đây thập phần kì lạ, chắc chắn có những nguy hiểm rình rập, đệ nhớ đi sát ta, nhớ lúc nào cũng phải khu động Âm Dương Kính.
Tiểu Nguyệt gật đầu nghe theo, đi sau hắn, tiến vào sa mạc.
Lớp cát dưới chân bị tác dụng bởi ánh mặt trời, tỏa ra nhiệt lượng, khiến không khí càng trở nên oi bức hơn gấp nhiều lần, bàn chân cũng cảm thấy phồng rột cả lên, Tiểu Nguyệt vừa đi vừa lấy tay chậm mồ hôi tuôn ra như túa, bỗng đột ngột cảm thấy dưới chân như có xung chấn liền lập tức dừng lại, quan sát bốn phương.
Phía bên phải cậu, từ dưới đất 1 con vật dài hơn cả trượng, nhìn như giun nhưng cái miệng đầy nanh nhọn phóng lên lao vào Tiểu Nguyệt, chỉ còn cách vài bước chân thì bị ánh sáng pháp bảo đánh văng ra, không sao áp sát được.
Vừa khi con quái kia bị bật ra, thì đồng loạt cả chục con tương tự, từ khắp nơi dưới mặt đất phóng lên lao vào cậu và hắn, Tiểu Vũ thét lên, tay nắm chặt lam kiếm, quét những đạo quang ngập cả trời, bỗng chốc 5,6 con giun to lớn đã bị chẻ làm đôi.
Nhưng lạ thay, hễ bị chẻ làm đôi thì từ 1 nửa ấy, chúng lại hóa thành con giun như lúc đầu, thế là càng giết chúng càng sinh sôi ra nhiều, chẳng mất chốc cả trăm con nhầy nhụa bao vây lấy cả 2, Tiểu Nguyệt tuy đứng trong vòng sáng bảo hộ nhưng cũng cảm thấy nỗi sợ hãi dâng lên, cậu quay sang nhìn Tiểu Vũ, chỉ mong trong tình huống này có cách gì thoát ra được.
Như hiểu ý, hắn ôm lấy eo cậu, rồi 1 đạo phi lên trời xanh, chỉ muốn thoát khỏi lũ yêu kia càng sớm càng tốt. Ai ngờ đâu, hình như lũ giun ấy là mồi nhử bọn chim thú ở đầu rừng, lúc này hơn chục con chim thú đã quy họp lại, thấy cả 2 người đang bay lên, bọn chúng dễ gì tha, lao vào cấu xé. Cậu và hắn đang trong thế gọng kiềm, trên đầu là lũ chim kì dị, bên dưới là đám giun kinh tởm, thật không biết cách nào, đột ngột Tiểu Vũ hét lên.
- Tiểu Nguyệt, mau ôm lấy ta.
Cậu biết ngay hắn định làm gì, liền choàng tay ôm qua người hắn để cho 2 tay Tiểu Vũ thuận tiện thi triển pháp chiêu.
Lúc này, Tiểu Vũ đôi mắt đỏ ngầu, vận kình lực vào 2 bắt ấn quyết mà cậu chưa thấy bao giờ, thét lên.
- Thủy Tâm Kiếm Pháp – thức thứ 2.
Đột ngột thanh kiếm như reo lên, từ từ hiển lộ oai thần, ánh sáng tràn ngập trời đất, rồi bắt đầu xoay vòng vòng trong thiên không, ánh sáng của thanh kiếm phát ra về 2 bên, 1 hướng lên trời, 1 chỉ xuống đất, trong lúc xoay, tạo thành rất nhiều những tia sáng đan kết lại thành chùm, vạch lên trời và xuống đất, Tiểu Vũ lại kết ấn rồi thét lên.
- Thiên Địa Loạn Vũ Chi Quang – phá.
Lập tức những chùm tia sáng đan vào nhau, lớn dần ra, vằng vện xé toạt bầu trời và mặt đấy, trên đường đi, những tia sáng đó quét qua đám chim thú và lũ giun, những tiếng nổ vang trời phát ra, mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội. Khi các đạo quang tan đi hết, cả 2 mới từ từ đáp xuống, chỉ thấy mặt đấy xung quanh đã trở thành 1 biển máu, lũ quái thú tan tành không còn mảnh nào, chỉ để lại những vũng máu lênh láng, tanh tửi, trong vô cùng kinh khiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.