Quyển 4 - Chương 8: Mật thư tàn quyển
Nhật Nguyệt
16/04/2013
Không biết tự bao giờ, đã lâu lắm, nhiều ngàn năm về trước, có 1 vùng đất rất rộng lớn nhưng lại phân tranh nhiều bộ tộc nhỏ lẽ, tự phân định vùng đất sở hữu, do vậy nên những cuộc chiến tranh xung đột tranh giành đất đai, tài nguyên liên tiếp xảy ra, giữa lúc ấy, có 1 vị anh hùng đứng lên dẹp loạn, thống nhất 13 vùng đất nhỏ, hợp lại làm một, lập ra ngôi vương đế đầu tiên.
Vị ấy được mọi người tôn xùng là Chiến Thần, được thần dân xem như là vị thần mạnh mẽ nhất không ai sánh bằng, người đã đem an bình cho toàn vùng đất rộng lớn.
Hòa bình không bao lâu, chán ngán, nhàm chán với thế thường, Chiến Thần bắt đầu đi thăm thú những vùng đất mới lạ vượt ngoài phạm vi lãnh thổ của người, người cứ đi, năm này sang năm khác đến, lâu đến nỗi ngai của ngài đã bị vị cận thần mưa toan lật đổ - dưới trướng của ngài có 1 vị anh tài không kém người nhưng u tà dị khí, vị ấy trong cuộc chiến năm xưa đã đem đến sự tan thương bao khắp chiến trường, mọi người sợ đến nỗi gọi vị ấy là Hắc Thần. Và chính vị Hắc Thần ấy đã toan chiếm ngôi, nguyên lai qua bao năm tu luyện 1 đạo ác ma chi pháp nghĩ đã có thể qua mặt được Chiến Thần.
Cuộc nội chiến giành ngôi vị diễn ra giữa Hắc Thần và những trung thần còn lại của Chiến Thần, biết bao máu đã đổ, tan thương cảnh khắp mọi nơi, đến 1 ngày những tưởng tên Hắc Thần kia đã có thể chiếm đoạt ngôi vương nhưng thật bất ngờ vị Chiến Thần sau bao nhiêu năm đã trở về.
Cuộc đơn đấu giữa Chiến Thần và Hắc Thần diễn ra, Hắc Thần tung bao nhiêu lộ tà pháp vẫn không thể nào làm lay chuyển thế cục, dẫu cho thanh kiếm rực máu trong tay hắn có khủng khiếp thế nào cũng không thể đấu lại Chiến Thần.
Trong lúc trận chiến có phần khốc liệt nhất, vị Chiến Thần đã tung chiêu thức quyết định, Hắc Thần không ngờ rằng trong thời gian vân du, Chiến Thần đã tìm được 1 quyển mật thư, 1 quyển yếu quyết mật thư có thể đem đến khả năng siêu thoát vĩnh cửu, có thể nói cao hơn cả thần tiên chi vị được mọi người tôn xùng. Tay cầm 1 thanh kiếm rực sáng như vầng thái dương, cộng thêm công pháp tu luyện có được từ mật thư kia, 1 kiếm đánh cho Hắc Thần không toàn vẹn thây. Chiến Thần lấy lại được ngôi vị đế vương, lại 1 lần nữa tự hào rằng mình là con cháu Thái Dương Thần.
Sau khi an ổn thế cục, Chiến Thần kết hôn với 1 mỹ nhân sắc đẹp như trăng, như thủy, dung mạo thanh tú ma mị không ai sánh bằng, nguyên lai khi vân du thăm thú, người đã có 1 mối tình khắc cốt ghi tâm với 1 vị nữ nhân, vị mỹ nhân đã bằng lòng theo người về vương quốc và nguyện quyết lòng trọn nghĩa phu thê.
Không biết bao nhiêu năm thái bình thịnh trị đã trôi qua, Chiến Thần có 5 người con, trong đó đặc biệt có 2 người con bị ảnh hưởng mạnh mẽ nhất bởi máu thần mị mà khác hoàn toàn với 3 người con khác, về cả thần lực vẫn dung mạo, nhân tướng.
Nguyên lai Chiến Thần là con cháu Thái Dương Thần nên đứa con cả đã mang trong mình dòng máu này, sức mạnh phi thường, hỏa khí nghi ngút, vị này được tôn xùng là Thần Trận. Tất nhiên, không ai biết rằng, vị thê tử của Chiến Thần chính là công chúa của Hồ tộc, Hồ tộc là dòng dõi xuất thân từ Thái Âm Thần, trong 5 đứa con, người con gái út đã mang dòng máu Hồ tộc này trong người, lạnh lẽo thanh u, ma ma mị mị.
Ít lâu sau đấy, xảy ra đại chiến Hồ tộc và các yêu tộc khác, thê tử của Chiến Thần phải từ giã gia đình trở về quê hương, tiếng gọi của Hồ tộc không lúc nào nguôi ngoai trong lòng. Từ khi thê tử ra đi, Chiến Thần không còn thiết tha gì với thế sự nữa, người bế quan nhập thất tham vấn mật thư.
Triều cương không ai giữ, gia đình không có chủ gia, rạng nứt giữa 5 anh em càng lúc càng rõ, nhất là khi người anh thứ 2 vô tình phát hiện được ma chú để lại của Hắc Thần năm xưa, dốc tâm tu tập, càng lúc càng trở nên u tà, manh nhe xung dã tâm phản nghịch. Người con thứ 2 đã tự lập ra 1 nơi riêng biệt cho mình, cách xa vương thành của Chiến Thần, quyết xây dựng lực lượng để thực hiện cho bằng được mưu mô soán ngôi của mình.
Ngay lúc căng thẳng nhất của thời cuộc thì đột ngột trong vương thành xảy ra 1 chấn động mạnh mẽ, đất đai rung chuyển, dư chấn phát ra cả phía ngoại vi vương quốc. Đủ biết thần lực này mạnh mẽ dường nào, dường như nơi phát ra nguồn lực này chính là mật thất của Chiến Thần.
4 người con còn lại tập hợp, quyết định xem xét bên trong, vừa bước vào đã thấy toàn thân Chiến Thần lơ lửng giữa trời, bạch quang tỏa rạng nơi nơi, khắp nơi âm thanh vang dội, như chuông như sáo, nhã nhạc diệu kì, trong tíc tắc toàn thân người của Chiến Thần từ từ tan rã qua những hạt bụi lấp lánh, người từ từ tan biến vào hư không nhưng trên môi vẫn nở một nụ cười thỏa mãn. Không nghi ngờ gì nữa, chính là ngài đã tham ngộ được bí mật ẩn tàng trong mật thư và siêu phàm nhập vào cõi siêu thoát, không thể nghĩ bàn.
Khi thân thể tan biến, chỉ còn 1 quyển mật thư lấp lánh đạo quang chiếu rọi giữa khuôn viên mật thất. Lực đạo của nó phát ra như hỏa sơn bùng nổ, đất trời lay động, lực đạo phát ra khiến vương thành không trụ nỗi, sập đổ hoàn toàn.
Sau khi thấy diệu vi khả năng có được từ mật thư, 4 anh em đều biết rằng mình phải có nó, ngoài nó ra không còn thiết tha điều gì ngay cả việc khôi phục vương triều, cuối cùng họ quyết định, chia mật thư thành 4 phần, mỗi người giữ 1 phần, tự tu tự nghiệm, quyết tâm sẽ có lúc thâu tóm được cả 4 quyển luôn ẩn tàng sâu trong mỗi người.
4 người từ đó qui ẩn, tương tự như người con thứ 2, không còn thấy xuất hiện nữa.
Tiểu Nguyệt hoàn hồn, thoát khỏi kí ức năm xưa, nó không hề biết rằng năm xưa Bách gia gia của nó vì tính tình quái lạ, khi đoán vận cho ai đó luôn yêu cầu phải có 1 bí mật ngang bằng đổi lại.
1 lần tình cờ, Bảo Tài Chưởng Quỹ đến xin lão chỉ điểm về nơi con gái của hắn đang ở, lí do rằng, hắn là người giàu nhất trong thiên hạ, con gái lão đã bị kẻ thù truyền kiếp cướp đi mất. Bảo Tài Chưởng Quỹ dùng bao nhiêu ngân lượng, Bách nhân gia kia cũng không chịu xem giúp, rốt cuộc hắn đã đem bí mật trọng đại nhất đời hắn là Mật Thư Tàn Quyển trao đổi với Bách Hiểu Sinh, hắn vốn yêu con gái hắn hơn cả thứ đó.
Mật Thư Tàn Quyển chính là quyển sách chỉ điểm về cuốn mật thư tinh yếu nhất trong thiên hạ “ Vô Thượng Vô Đẳng Mật Thư”. Nhưng chính Bảo Tài Chưởng Quỹ không ngờ rằng, cuốn Mật Thư Tàn Quyển này chỉ là quyển thượng, còn có 1 quyển hạ nữa.
Bách Hiểu Sinh biết được bí mật này vì lão quá ư nắm rõ tình hình 500 năm trước, đại chiến tứ châu diễn ra, chính là tìm xem ai là người sở hữu Mật Thư Tàn Quyển quyển hạ này, không ngờ trận đó Thiên Đạo Môn toàn thắng, tất nhiên quyển này nằm trong tay của Huyền Khiếu Chân Nhân, trưởng môn Thiên Đạo Môn.
Các tông phái trong thiên hạ lúc bấy giờ chờ đợi xem động thái của Huyền Khiếu Chân Nhân, tất cả đều nghĩ sau khi có được Mật Thư Tàn Quyển, Huyền Khiếu sẽ ra sức lùng tìm cho bằng được. Nhưng rốt cuộc cũng hoài công chờ đợi, trưởng môn nhân Thiên Đạo Môn vẫn một mực im lặng, không hành động gì.
Câu chuyện truyền thuyết mà Bách gia gia hay kể cho Tiểu Nguyệt nghe chính là nội dung của Mật Thư Tàn Quyển quyển thượng, lão ngâm cứu cả đời cũng không thể thông được vì nguyên do thiếu mất quyển hạ. Ước mong cả đời chỉ là được đọc quyển hạ kia, nhưng xem ra đối với lão quá xa vời.
Tất nhiên, Tiểu Nguyệt nào biết chuyện này, nó chỉ nhớ lời gia gia căn dặn, cương quyết im lặng, nhìn Huyền Khiếu Chân Nhân lắc đầu.
- Con không biết.
Huyền Khiếu Chân Nhân trầm tư, người nguyên lai cho rằng Tiểu Nguyệt còn bé quá, vốn không hay biết chuyện gì diễn ra, Bách lão sinh kia lại không hề tiếc lộ về thân phận lão, mà lão cũng đã qua trời, âu cũng là 1 chấn động không nhỏ tới tiểu hài tử.
Trung niên đạo nhân thâm trầm, nhìn Tiểu Nguyệt định nói gì đó thì không biết nguyên cớ nào Tiểu Vũ đã vội quì xuống trước mặt mà bạch.
- Thưa trưởng môn nhân, con biết mình không phải khi xin chuyện này, nhưng nguyên do trước khi Bách lão gia kia qua đời có khả dĩ nhờ con chăm sóc cho hài tử này, con trước người đã khuất, tuyệt không sai lời được. Mong người suy xét, mong người thâu nhận Cổ Nguyệt tiểu đệ làm môn hạ Thiên Đạo Môn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.