Khuyết Danh

Quyển 4 - Chương 26: Thiên Đạo Môn lục phái so tài.

Nhật Nguyệt

16/04/2013



- Tiểu Nguyệt, mau dậy đi, biết hôm nay là ngày gì không mà còn chưa dậy nữa.

Tiếng Tiểu Vũ vừa thét lên, vừa đập vào cánh cửa gỗ ầm ầm.

Hôm nay chính là ngày tổ chức đạo hội lục phái so tài, 13 năm tổ chức một lần, qui tụ tất cả 6 chi phái của Thiên Đạo Môn, mỗi chi phái cử ra 8 người ứng thí. Âm Dương Đài chỉ có 6 đệ tử, nên hiển nhiên là tất cả đều được tham gia, trong đó có cả Tiểu Nguyệt năm nay vừa 18 tuổi.

- Đệ nghe rồi, đệ nghe rồi, đệ đang thay đạo phục, chờ đệ một chút.

Tiếng cậu vọng ra ngoài, Tiểu Nguyệt đã 18 tuổi mà không hiểu sao vẫn trông như hài tử 13, 14 tuổi, tuyệt nhiên không hề có thay đổi gì nhiều so với 5 năm trước, dường như là cậu không thể lớn lên được nữa, cậu có nhiều lần tham vấn sư phụ, kể cả Lục sư thúc nhưng mà cả 2 đều cũng không thể hiểu được. Bao nhiêu năm rồi mà cậu vẫn mặc trang phục sư phụ ban tặng khi nhập môn chính thức, 1 bộ bạch bào kèm với 1 áo khoác cũng màu trắng nốt, trên tay cậu vẫn là thanh thiết kiếm, có được hồi còn ở Tân Thủ Đường.

Hình như tất cả đều như cũ không có gì thay đổi.

Khi Tiểu Nguyệt chỉnh trang xong bước ra thì thấy Tiểu Vũ đã đứng chờ nãy giờ, khác với cậu, hắn giờ đây đã là 1 thanh niên trưởng thành, mạnh mẽ, tiêu sái, phong trần, tuy đối xử với người khác lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng chỉ riêng với Tiểu Nguyệt là nhẹ nhàng, ân cần.

- Đệ làm gì mà lâu quá vậy, mọi người đã tập trung ở Đấu Luyện Đài nãy giờ rồi, nhanh lên, không chúng ta trễ mất.

Vừa nói xong, Tiểu Vũ ôm vòng qua hông cậu, 1 tiếng thét lên thanh Thủy Tâm Kiếm phát lam quang chói lòa, kéo 2 người vút lên thẳng trời cao bay về nơi mọi người đang tụ họp.



Đấu Luyện Đài là 1 khoảng sân vô cùng rộng nằm ở phía rìa của Âm Dương Đài, so với những kiến trúc khác, thì nơi đây là cổ quái nhất. Toàn khoảng sân rộng lớn có nhiều tầng bao, bên ngoài cùng, có 24 võ đài xếp thành vòng tròn, bên trong thì có 12 võ đài, trong nữa có 6 võ đài, trong nữa 3 võ đài, chính giữa trung tâm là 1 võ đài rộng nhất.

Trông Đấu Luyện Đài cứ như 1 mê cung với những võ đài, loạng cả mắt.

- Huynh nè, chắc năm nay có nhiều cao thủ từ các chi phái tới tham gia lắm phải không?

- 13 năm trước, đại sư huynh Cao Lỗ chiến thắng, nên các chi phái khác ấm ức, quyết năm nay sẽ chiến thắng cho bằng được, ta nghe nói giải thưởng cho người thắng cuộc năm nay là 1 pháp bảo của sư phụ đã theo người cả mấy trăm năm nay rồi.

- Chà, hay quá, huynh có biết là gì không?

- Đệ tò mò quá, 1 chút đến nơi thế nào sư phụ cũng thông báo là biết chứ gì, ngốc?

- Đệ không ngốc, đệ năm nay 18 rồi đấy.

- 18 gì, ta trông đệ cứ như hài tử như lần đầu tiên ta gặp ý, không khác là bao. Haha.

- Huynh chọc đệ à, không nói với huynh nữa.

Tiểu Nguyệt làm mặt giận, nó ghét nhất ai nói nó con nít vì thật sự nó rất ghét ngoại hình như hài tử của mình.



- Được rồi, là ta không phải, ta xin lỗi, ôm chặt vào, tăng tốc đây.

Nói xong, Tiểu Vũ hắn vận nội lực truyền vào kiếm, bỗng vận tốc ngự hành tăng lên đến chóng mặt, cậu bất ngờ ôm chặt eo hắn. Vừa định thần, định mở miệng trách sư huynh thì Đấu Luyện Đài đã ở trước mắt, vô số môn hạ đã tụ họp đông đủ, lúc này trưởng môn sư phụ đang dặn dò điều chi đấy trước chúng nhân, hắn và cậu vừa đáp xuống từ đằng xa, liền vội lẩn vào trong đám đông, chỉ sợ sư phụ trách phạt.

- Các con nãy giờ đã nắm khá rõ thông tin về đại hội lần này, bây giờ ta nói đến thể lệ, năm nay chỉ có 46 môn hạ tham dự vì Âm Dương Đài chỉ có 6 đại diện, Huấn Luyện Đài vòng ngoài có 24 sân đấu, mỗi sân cho 2 cặp đấu luyện, nên chỉ sử dụng 23 sân, ai thắng vòng đầu sẽ bước vào trong 12 sân đấu tiếp theo thứ tự, ai thắng sẽ bước vào 6 sân bên trong nữa, lại tiếp theo là 3 sân, cuối cùng những ai còn trụ lại sẽ loạn đấu với nhau trong sân chính giữa. Các con có thể sử dụng hết tuyệt học và pháp bảo mình được học, ta chỉ khuyên các con dừng tay khi đã phân thắng bại, tránh tình trạng gây tổn thương cho nhau. Các con đã nghe rõ rồi chứ, bây giờ đồng loạt lên đây bốc thăm thứ tự nào.

Nói xong Huyền Khiếu ra hiệu mọi người lần lượt lên bục cao bốc số thứ tự, từng người từng người được cử thi đấu bước lên, cuối cùng cũng đến hắn và cậu. Tiểu Vũ được số 30 còn Tiểu Nguyệt số 13, 2 người thở phào nhẹ nhõm vì không phải chạm mặt nhau ngay vòng đầu.

Sau khi mọi người đã bốc được số cho mình rồi, thì trưởng môn lại nói.

- Ta cũng biết các con đã nghe phong phanh về giải thưởng lần này, đúng vậy, giải thưởng cho người đứng đầu là Âm Dương Kính.

Nghe đến 3 chữ này, mọi người nhốn nháo cả lên, nguyên lai ai cũng từng được nghe pháp bảo này diệu dụng không tưởng được, nó có thể trừ được thú dữ, độc bệnh, tà quái, nội ngoại thương, người nào có được Âm Dương Kính thì phàm nếu địch nhân không phải là những cao thủ thiên hạ, không phải dị độc nhất đẳng hay ma thú truyền thuyết thì còn lại không thể nào làm tổn hại được. Nghĩ đến thế, mắt mọi người bắt đầu ánh lên tia tham vọng, muốn chiếm làm của riêng cho mình.

- Được rồi, bây giờ các con nãy bước vào võ đài có ghi số thứ tự của mình đi nào, đợi nghe hiệu lệnh thì tất cả bắt đầu.

Nói xong, Huyền Khiến cùng 5 vị chưởng quản bên cạnh đồng loạt phi thân phóng thẳng lên phía 1 đài cao, ở nơi đó có thể quan sát toàn diện trận đấu, rồi người hô to.

- Bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khuyết Danh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook