Chương 395: Cha mẹ là đại lão
KK Cố Hương
24/03/2024
Tả Tiểu Đa cau mày, im lặng đi về phía trước, thật lâu không nói lời nào.
Nhưng dễ nhận thấy là vấn đề này đã chất chứa trong lòng Tả Tiểu Niệm từ rất lâu rồi, nên nàng lại nói tiếp, gần như là thao thao bất tuyệt
“Ngươi ngẫm lại xem, có câu nói, long không sống với xà, phượng khác tước vũ. Nếu cha mẹ thật sự là những người bình thường đơn giản như vậy, những nhân vật như chú Nam và chú Ngô, sao có thể sẽ...”
Tả Tiểu Niệm nói: “Hơn nữa, bọn họ rõ ràng rất tôn kính cha mẹ, không đúng, không phải tôn kính mà hẳn là có chút cảm giác sợ hãi, như này chẳng phải là càng thêm dị thường”
Tả Tiểu Đa trợn mắt nói dõi, nói: "Ta cảm thấy không có gì bất thường cả, ngươi đã suy nghĩ nhiều rồi”
Tả Tiểu Niệm rơi vào chán nản, trừng mắt nhìn Tả Tiểu Đa một hồi lâu, tức giận nói: “Tiểu tử nhà ngươi là quỷ quyệt nhất, chắc chắn là đã biết cái gì ta không biết rồi.”
Tả Tiểu Đa nhún vai: “Ta có thể phát hiện ra cái gì, ta chỉ biết cha mẹ hoàn toàn không có tu vi, đi đường, xa một chút là đã mệt rồi!"
Tả Tiểu Niệm lập tức phát hiện ra ngay, dùng hai tay véo tai Tả Tiểu Đa, như hung thần ác sát nói: “Cấu Đát ngươi lộ rồi!"
Tả Tiểu Đa: "????”“Hừ, nếu không có vấn đề gì, ngươi sẽ không bao. giờ nói 'có thể phát hiện ra cái gỉ. Nếu không có phát hiện gì thì cũng là có nghỉ ngờ, vì nghỉ ngờ nên mới nói như vậy”
Tả Tiểu Niệm bắt đầu dùng sức véo tai Tả Tiểu Đa: “Dầu Đáu Ngươi có nhận tội hay không?!”
“Tha mạng...”
Hai tai Tả Tiểu Đa bị véo, cúi đầu cầu xin tha theo bản năng, nhưng không ngờ lại vô tình đụng trúng “hung khí nhân gian", đột nhiên nảy sinh một cảm giác kỳ lạ, ngay lập tức bị đánh trở về.
Nhất thời chỉ cảm thấy hơi thở mát lạnh, lan tỏa khắp cơ thể, thoải mái không nói nên lời.
Tả Tiểu Niệm kêu lên một tiếng sợ hãi, buông tay rồi lui về phía sau, mặt ứng đỏ: "Cầu Đát ngươi chết chắc rồi!"
Lập tức triển khai đuổi giết!
Tả Tiểu Đa chạy trối chết, liên tục giải thích: "Ta thật sự không cố ý... Hơn nữa, không đụng... Thật không... Thật đẹp...”
Tả Tiểu Niệm càng lúc càng tức giận, cảm giác kỳ quái trên ngực dường như vẫn còn lưu lại, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận, ra tay lại càng không lưu tình.
Kết quả là, Tả Tiếu Đa bay lên giữa không trung, hoa chân múa tay... Và bắt đầu nhảy bungee trên trời cao.
Trong chốc lát, hắn đã 'nhảy' liên tiếp bảy tám lần.
Khoảnh khắc đón được Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm mặt đỏ bừng hỏi: “Còn dám nữa không?!”
“Không dám không dám."
Tả Tiểu Đa liên tục lắc đầu. Nhưng vẫn cảm thấy trên mặt còn lưu lại chút mềm mại, không nhịn được mà thè lưỡi liếm môi trên, sau đó lại thè lưỡi, liếm môi dưới.
“Ngươi!” Tả Tiểu Niệm thấy thế nhất thời lại muốn bùng nổ.
“Nói chuyện chính, nói chuyện chính” Tả Tiểu Đa liên tục xin tha.
“Hừ”
“Về bối cảnh thật sự của cha mẹ, thật ra ta cũng nghĩ ngờ giống ngươi. Nhưng ta nghĩ ngờ theo hướng khác” Tả Tiểu Đa thận trọng nói.
“Uhm?”
“Ta nói cha mẹ hoàn toàn không có tu vi, chuyện này ta đã tự mình nghiệm chứng rồi, hiện tại hai người bọn họ chỉ là hai người bình thường, nhưng những thứ khác, lại vô cùng bất thường.”
Tả Tiểu Đa nói: “Ta đặc biệt điều tra... Thiên Huyền Kim, Thiên Vu Đồng, Bất Diệt Kim vwv...”
Tả Tiểu Niệm cuống cuồng nói: “Ngươi nói nhanh lên chút”
“Ngươi chắc chắn muốn ta nói luôn ở đây sao?" Tả Tiểu Đa liếc nhìn xung quanh.
“Được rồi, ngươi đi theo ta."
Ở một nơi bí mật nào đó.
“Thiên Huyền Kim, chỉ có trong hư không, tỉnh linh và kim loại quấn lấy nhau từ lâu, hòa vào nhau, ngưng tụ thành một thể, tạo thành một thứ kim loại đặc biệt; chế tạo thành vũ khí có sức mạnh vô địch, không gì cản được, lại có thể dựa theo yêu cầu chủ nhân mà thay đổi màu sắc bất cứ lúc nào, có đặc tính thiên biến vạn hóa, cho nên mới được gọi là Thiên Huyền Kim."
“Còn Thiên Vu Đồng là vật liệu rèn cao cấp của đại lục Vu Minh bên kia, tại đại lục Tinh Hồn chúng ta bên này, lại hiếm thấy”
“Muốn có Bất Diệt Kim thì phải lấy một lượng lớn linh hoa của Thiên Huyền Kim ra rèn rữa... Nhưng mà, không phải cứ lấy được lượng lớn Thiên Huyền Kim là chắc chắn sẽ rèn được Bất Diệt Kim, còn phải có kỹ. thuật rèn vô cùng điêu luyện. Nhìn cả đại lục Tính Hồn, rõ ràng là không quá mười người có thể rèn ra Bất Diệt Kim từ tinh hoa của Thiên Huyền Kim”
Tả Tiểu Đa nói: “Mà đây mới chỉ là một khía cạnh mà thôi."
Tả Tiểu Niệm chậm rãi gật đầu.
Tả Tiểu Đa nói: “Vẽ khía cạnh khác, ta cũng có cách nhìn nhận giống ngươi.
Thậm chí còn cảm thấy, chú Nam và chú Ngô không những tôn kính cha mẹ, mà còn là tôn kính có chút sợ hãi”
“Với cả... Ta nghỉ ngờ, ý định thật sự của chú Nam khi tới thành Phượng Hoàng, thật ra là đặc biệt tới để tặng công pháp và vật liệu cho chúng ta. Ngươi nghĩ xem, nhân vật như vậy, khi đi ra ngoài sẽ mang theo bên mình hai cuốn tuyệt thế bí tịch vốn bản thân không cần sao? Hơn nữa còn là loại truyền công một lần? Mục đích của việc này đã quá rõ ràng và quá dễ thấy”
“Thứ hai chính là, có ai ra ngoài mà lại mang theo bảy tám tấn Thiên Huyền Kim, Thiên Vu Đồng?”
Tả Tiểu Đa nói: “Những cơ hội lớn như này là do cha mẹ chúng ta đã sắp xếp từ trước và đặc biệt mang đến cho chúng ta. Nếu không sao có chuyện trùng hợp như vậy được? Đương nhiên, trong đó có một phần, chính là do cha mẹ có phần lừa gạt quá mức, có tính toán khác. Chỉ là nếu chú Nam đã mang theo nhiều như vậy, vậy chứng tỏ hẳn đã sẵn sàng để bị lừa gạt từ lâu rồi. Nếu không, không cần phải như thế”
Tả Tiểu Niệm lặng lẽ gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, Cẩu Đát, đầu óc của ngươi quả nhiên thông minh.”
“Còn có chú Ngô, trước nay chưa từng xuất hiện, nhưng ngay khi chúng ta cần chế tạo vũ khí cho lần này thì hẳn lại đột nhiên xuất hiện. Yêu cầu chế tạo vũ khí của chúng ta không thấp chút nào, vậy mà chú Ngô lại có đầy đủ vật liệu, dường như không có bất kỳ sự do dự nào!"
“Ta gần như có thể kết luận, chú Ngô chính là được cha đặc biệt gọi tới để chế tạo vũ khí cho cả hai chúng ta..."
"Tả Tiểu Đa nói: “Ngươi xem, tiệm rèn của hẳn, ngoại trừ chế tạo vũ khí cho hai chúng ta, thì chẳng còn hoạt động làm ăn nào khác, với tay nghề của hẳn, người muốn hắn chế tạo vũ khí cho, hẳn là sẽ chen lấn sập cửa cũng là chuyện bình thường..."
Nhưng dễ nhận thấy là vấn đề này đã chất chứa trong lòng Tả Tiểu Niệm từ rất lâu rồi, nên nàng lại nói tiếp, gần như là thao thao bất tuyệt
“Ngươi ngẫm lại xem, có câu nói, long không sống với xà, phượng khác tước vũ. Nếu cha mẹ thật sự là những người bình thường đơn giản như vậy, những nhân vật như chú Nam và chú Ngô, sao có thể sẽ...”
Tả Tiểu Niệm nói: “Hơn nữa, bọn họ rõ ràng rất tôn kính cha mẹ, không đúng, không phải tôn kính mà hẳn là có chút cảm giác sợ hãi, như này chẳng phải là càng thêm dị thường”
Tả Tiểu Đa trợn mắt nói dõi, nói: "Ta cảm thấy không có gì bất thường cả, ngươi đã suy nghĩ nhiều rồi”
Tả Tiểu Niệm rơi vào chán nản, trừng mắt nhìn Tả Tiểu Đa một hồi lâu, tức giận nói: “Tiểu tử nhà ngươi là quỷ quyệt nhất, chắc chắn là đã biết cái gì ta không biết rồi.”
Tả Tiểu Đa nhún vai: “Ta có thể phát hiện ra cái gì, ta chỉ biết cha mẹ hoàn toàn không có tu vi, đi đường, xa một chút là đã mệt rồi!"
Tả Tiểu Niệm lập tức phát hiện ra ngay, dùng hai tay véo tai Tả Tiểu Đa, như hung thần ác sát nói: “Cấu Đát ngươi lộ rồi!"
Tả Tiểu Đa: "????”“Hừ, nếu không có vấn đề gì, ngươi sẽ không bao. giờ nói 'có thể phát hiện ra cái gỉ. Nếu không có phát hiện gì thì cũng là có nghỉ ngờ, vì nghỉ ngờ nên mới nói như vậy”
Tả Tiểu Niệm bắt đầu dùng sức véo tai Tả Tiểu Đa: “Dầu Đáu Ngươi có nhận tội hay không?!”
“Tha mạng...”
Hai tai Tả Tiểu Đa bị véo, cúi đầu cầu xin tha theo bản năng, nhưng không ngờ lại vô tình đụng trúng “hung khí nhân gian", đột nhiên nảy sinh một cảm giác kỳ lạ, ngay lập tức bị đánh trở về.
Nhất thời chỉ cảm thấy hơi thở mát lạnh, lan tỏa khắp cơ thể, thoải mái không nói nên lời.
Tả Tiểu Niệm kêu lên một tiếng sợ hãi, buông tay rồi lui về phía sau, mặt ứng đỏ: "Cầu Đát ngươi chết chắc rồi!"
Lập tức triển khai đuổi giết!
Tả Tiểu Đa chạy trối chết, liên tục giải thích: "Ta thật sự không cố ý... Hơn nữa, không đụng... Thật không... Thật đẹp...”
Tả Tiểu Niệm càng lúc càng tức giận, cảm giác kỳ quái trên ngực dường như vẫn còn lưu lại, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận, ra tay lại càng không lưu tình.
Kết quả là, Tả Tiếu Đa bay lên giữa không trung, hoa chân múa tay... Và bắt đầu nhảy bungee trên trời cao.
Trong chốc lát, hắn đã 'nhảy' liên tiếp bảy tám lần.
Khoảnh khắc đón được Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm mặt đỏ bừng hỏi: “Còn dám nữa không?!”
“Không dám không dám."
Tả Tiểu Đa liên tục lắc đầu. Nhưng vẫn cảm thấy trên mặt còn lưu lại chút mềm mại, không nhịn được mà thè lưỡi liếm môi trên, sau đó lại thè lưỡi, liếm môi dưới.
“Ngươi!” Tả Tiểu Niệm thấy thế nhất thời lại muốn bùng nổ.
“Nói chuyện chính, nói chuyện chính” Tả Tiểu Đa liên tục xin tha.
“Hừ”
“Về bối cảnh thật sự của cha mẹ, thật ra ta cũng nghĩ ngờ giống ngươi. Nhưng ta nghĩ ngờ theo hướng khác” Tả Tiểu Đa thận trọng nói.
“Uhm?”
“Ta nói cha mẹ hoàn toàn không có tu vi, chuyện này ta đã tự mình nghiệm chứng rồi, hiện tại hai người bọn họ chỉ là hai người bình thường, nhưng những thứ khác, lại vô cùng bất thường.”
Tả Tiểu Đa nói: “Ta đặc biệt điều tra... Thiên Huyền Kim, Thiên Vu Đồng, Bất Diệt Kim vwv...”
Tả Tiểu Niệm cuống cuồng nói: “Ngươi nói nhanh lên chút”
“Ngươi chắc chắn muốn ta nói luôn ở đây sao?" Tả Tiểu Đa liếc nhìn xung quanh.
“Được rồi, ngươi đi theo ta."
Ở một nơi bí mật nào đó.
“Thiên Huyền Kim, chỉ có trong hư không, tỉnh linh và kim loại quấn lấy nhau từ lâu, hòa vào nhau, ngưng tụ thành một thể, tạo thành một thứ kim loại đặc biệt; chế tạo thành vũ khí có sức mạnh vô địch, không gì cản được, lại có thể dựa theo yêu cầu chủ nhân mà thay đổi màu sắc bất cứ lúc nào, có đặc tính thiên biến vạn hóa, cho nên mới được gọi là Thiên Huyền Kim."
“Còn Thiên Vu Đồng là vật liệu rèn cao cấp của đại lục Vu Minh bên kia, tại đại lục Tinh Hồn chúng ta bên này, lại hiếm thấy”
“Muốn có Bất Diệt Kim thì phải lấy một lượng lớn linh hoa của Thiên Huyền Kim ra rèn rữa... Nhưng mà, không phải cứ lấy được lượng lớn Thiên Huyền Kim là chắc chắn sẽ rèn được Bất Diệt Kim, còn phải có kỹ. thuật rèn vô cùng điêu luyện. Nhìn cả đại lục Tính Hồn, rõ ràng là không quá mười người có thể rèn ra Bất Diệt Kim từ tinh hoa của Thiên Huyền Kim”
Tả Tiểu Đa nói: “Mà đây mới chỉ là một khía cạnh mà thôi."
Tả Tiểu Niệm chậm rãi gật đầu.
Tả Tiểu Đa nói: “Vẽ khía cạnh khác, ta cũng có cách nhìn nhận giống ngươi.
Thậm chí còn cảm thấy, chú Nam và chú Ngô không những tôn kính cha mẹ, mà còn là tôn kính có chút sợ hãi”
“Với cả... Ta nghỉ ngờ, ý định thật sự của chú Nam khi tới thành Phượng Hoàng, thật ra là đặc biệt tới để tặng công pháp và vật liệu cho chúng ta. Ngươi nghĩ xem, nhân vật như vậy, khi đi ra ngoài sẽ mang theo bên mình hai cuốn tuyệt thế bí tịch vốn bản thân không cần sao? Hơn nữa còn là loại truyền công một lần? Mục đích của việc này đã quá rõ ràng và quá dễ thấy”
“Thứ hai chính là, có ai ra ngoài mà lại mang theo bảy tám tấn Thiên Huyền Kim, Thiên Vu Đồng?”
Tả Tiểu Đa nói: “Những cơ hội lớn như này là do cha mẹ chúng ta đã sắp xếp từ trước và đặc biệt mang đến cho chúng ta. Nếu không sao có chuyện trùng hợp như vậy được? Đương nhiên, trong đó có một phần, chính là do cha mẹ có phần lừa gạt quá mức, có tính toán khác. Chỉ là nếu chú Nam đã mang theo nhiều như vậy, vậy chứng tỏ hẳn đã sẵn sàng để bị lừa gạt từ lâu rồi. Nếu không, không cần phải như thế”
Tả Tiểu Niệm lặng lẽ gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, Cẩu Đát, đầu óc của ngươi quả nhiên thông minh.”
“Còn có chú Ngô, trước nay chưa từng xuất hiện, nhưng ngay khi chúng ta cần chế tạo vũ khí cho lần này thì hẳn lại đột nhiên xuất hiện. Yêu cầu chế tạo vũ khí của chúng ta không thấp chút nào, vậy mà chú Ngô lại có đầy đủ vật liệu, dường như không có bất kỳ sự do dự nào!"
“Ta gần như có thể kết luận, chú Ngô chính là được cha đặc biệt gọi tới để chế tạo vũ khí cho cả hai chúng ta..."
"Tả Tiểu Đa nói: “Ngươi xem, tiệm rèn của hẳn, ngoại trừ chế tạo vũ khí cho hai chúng ta, thì chẳng còn hoạt động làm ăn nào khác, với tay nghề của hẳn, người muốn hắn chế tạo vũ khí cho, hẳn là sẽ chen lấn sập cửa cũng là chuyện bình thường..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.