Chương 681: Kiếm bạo Tàn Dương
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Nếu kiếm áp nhỏ yếu còn không thể ảnh hưởng tới người bình thường không tu luyện, cường đại có thể tạo thành áp chế đáng sợ lên kiếm giả giống như nghiền áp con sâu cái kiến.
Tình huống chênh lệch quá lớn, chỉ cần dựa vào loại khí tức nghiền áp này cũng làm tâm thần đối thủ sụp đổ tử vong.
Bất kể Sở Mộ hay Tàn Dương đều có ý chí tinh thần vượt xa người bình thường. Bọn họ trải qua nhiều cuộc chiến sinh tử hơn kiếm giả bình thường quá nhiều, hơn nữa còn là người có thiên phú kinh người, đủ loại điều kiện kết hợp tạo thành khí thế cường đại như hiện tại.
Khí tức như kiếm như đao, mũi nhọn lăng lệ ác liệt tuyệt đại vô song, dưới va chạm tạo thành hai phần kiếm áp đáng sợ, mọi người nghe loáng thoáng có âm thanh kim loại va chạm với nhau, còn nhìn thấy vô số tia lửa trong không khí.
Khí tức đáng sợ càng ngày càng mạnh, trên người Sở Mộ và Tàn Dương có khí tràn hình tròn, khí tràng có màu sắc khác nhau, của Sở Mộ là màu vàng lợt, của Tàn Dương là trắng bạc.
Màu vàng lợt và màu trắng bạc tiếp xúc với nhau, lần lượt va chạm, trong khí tràng sinh ra từng lưỡi đao sắc bén va chạm với nhau, lại tụ họp hợp lại trảm kích nghiền nát, va chạm lại tách ra nhiều lần, mỗi một lần trảm đều ẩn chứa uy lực đáng sợ làm người khác lạnh mình.
Sắc mặt Sở Mộ kích động, đồng tử hắn rung động vì hưng phấn, có rất ít người có thể làm hắn hưng phấn như vậy, đôi mắt đông cứng linh hồn người khác của Tàn Dương hơi tỏa sáng, cảm giác kích động từ tận linh hồn sinh ra, cuối cùng lại hóa thành băng hàn.
Cường địch!
Cho dù là Sở Mộ hay Tàn Dương đều có định nghĩa đối thủ trước mặt mình.
Mặc kệ tu vi kiếm khí của đối phương như thế nào, chỉ cần có khí tức này nói rõ đó là kẻ địch cường đại.
Gió lại bất động, không khí đông cứng trong không gian, cả con đường không có chút tiếng động nào, chung quanh trong cảm giác của Sở Mộ và Tàn Dương đều biến mất, trong mắt của bọn họ chỉ có mình và đối phương.
Trong mắt Tàn Dương nhìn thấy hỏa diễm ám kim sinh ra trên người Sở Mộ, hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, trong mắt Sở Mộ lại nhìn thấy hỏa diễm màu bạc trên người Tàn Kiếm đang giương nanh múa vuốt không khác gì yêu thú.
Kiếm giả chung quanh không thể nhìn thấy khí diễm của hai người.
Trừ kiếm giả chung quanh ra, ở nơi xa còn có người chú ý, Hung Kiếm Đồ Không, Huyết Kiếm Phần Liệt, thậm chí còn có cường giả Nguyên Cực Cảnh.
- Sát!
Bờ môi Tàn Dương run lên, hắn hét to một chữ sau đó hắn xuất kiếm lăng lệ ác liệt.
Kiếm của Tàn Dương phản chiếu ánh chiều tà, một đạo hỏa diễm màu bạc giống như điện quang bao phủ Sở Mộ, một kiếm này không có kiếm khí chấn động, lại ẩn chứa ý cảnh chi lực, không chỉ nhanh mà còn mạnh tới mức không cách nào tưởng tượng nổi.
Sở Mộ vung tay phải lên, Trầm Tinh Kiếm chém ra một đạo kiếm quang màu vàng lợt trong không khí.
Kiếm thuật giao phong! Ý cảnh va chạm!
Âm thanh nổ mạnh vang lên, Trầm Tinh Kiếm và kiếm của Tàn Dương va chạm với nhau, chỉ trong nháy mắt hai bên giao thủ mấy chục lần, vô số tia lửa bắn ra bốn phía, quỹ tích mỗi một kiếm đều nhìn thấy rõ ràng, quỹ tích mỗi kiếm đều biến ảo khó lường.
Thân ảnh màu bạc và thân ảnh màu trắng không ngừng giao thoa qua lại giống như con bướm bay quanh, chẳng khác gì hai con hùng ưng vật lộn trên không trung.
Kiếm của Tàn Kiếm vô cùng xảo trá, mỗi một kiếm đều xuất kỳ bất ý, kiếm của Sở Mộ không khác gì thiên uy hàng lâm nhân gian.
Kiếm thuật chiến đấu không ảnh hưởng phạm vi lớn, hai người có thể chiến đấu thỏa thích trong phạm vi mười mấy mét vuông, đây là chiến đấu sinh tử cận thân, mỗi một kiếm đều mang theo nguy cơ sinh tử.
Sở Mộ và Tàn Dương có tạo nghệ kiếm thuật không tầm thường, mỗi lần va chạm đều có kiếm quang bắn ra chung quanh, mặt đất trong phạm vi mười mét đều phủ đầy vết kiếm, mỗi tia kiếm quang đều không thua gì kiếm khí Hóa Khí Cảnh.
- Cũng có ý cảnh biến dị!
Nội tâm Sở Mộ và Tàn Dương không ngừng nói thầm một câu, cảm thấy kinh ngạc nhưng đồng thời càng hưng phấn.
Rất hiếm khi gặp được ý cảnh biến dị, không nghĩ tới bọn họ lại nhìn thấy ý cảnh biến dị trên người đối phương.
Ý cảnh biến dị của Sở Mộ là ý cảnh tê liệt, ý cảnh biến dị của Tàn Dương theo Sở Mộ suy đoán cũng là kim chi ý cảnh biến dị, nó có chút cùng loại với ý cảnh tê liệt, hẳn là ý cảnh thiết cắt.
Ý cảnh thiết cắt có uy lực vượt qua một thành năm kim chi ý cảnh, nói cách khác sáu thành ý cảnh thiết cắt có được bảy thành uy năng kim chi ý cảnh.
Trong kiếm thuật tranh phong có thể vận dụng lực lượng ý cảnh nhưng bởi vì bản thân kiếm thuật có cực hạn, mỗi một kiếm đều chỉ chịu tải một phần nhỏ ý cảnh. Bởi vậy Sở Mộ không rõ Tàn Kiếm lãnh ngộ mấy thành ý cảnh thiết cắt, Tàn Kiếm cũng không biết ý cảnh biến dị của Sở Mộ là mấy thành.
Tàn Dương có cảm giác, ý cảnh của Sở Mộ cũng là kim chi ý cảnh biến dị, luận uy năng còn trên ý cảnh thiết cắt của hắn, hắn lại không biết đó là ý cảnh gì, bởi vì ý cảnh đều là kim chi ý cảnh biến dị, hơn nữa dung nhập thêm uy năng phong chi ý cảnh tạo ra ý cảnh biến dị hoàn toàn mới, chỉ Sở Mộ mới có.
Sát cơ nổi lên, Tàn Kiếm không cho phép người như vậy sống sót.
Tàn Kiếm dung nhập 1% kiếm thế vào trong kiếm của mình, uy lực mỗi một kiếm tăng lên gấp đôi, lúc xuất một kiếm phong vân kinh động đáng sợ.
Trong nháy mắt Tàn Kiếm sử dụng 1% kiếm thế, Sở Mộ cũng vận dụng 1% kiếm thế, uy lực kiếm thuật tăng lên gấp đôi, uy năng kinh thiên động địa.
Kiếm giả quan sát chung quanh hít thở không thông, một ít kiếm giả yếu kém không thừa nhận nổi áp lực từ cuộc chiến đã sùi bọt mép ngã xuống đất.
Kiếm thuật, ý cảnh tê liệt, lực lượng 1% kiếm thế, mỗi một kiếm đều chấn động đánh nát không khí chung quanh.
Hai thân ảnh không ngừng giao thoa với nhau, song kiếm lần lượt va chạm, lực lượng phản chấn nhưng không làm hai người thối lui, bọn họ đều dùng lực lượng và cường độ thân thể thừa nhận phản chấn, hơn nữa thuận thế lợi dụng lực lượng phát dộng thế công ở góc độ xảo trá.
Ánh mắt mọi người bị hấp dẫn không thể dời đi, thậm chí cho có người đã không chịu nổi, bởi vì mỗi giây sinh ra ngàn vạn biến hóa đáng sợ, bỏ qua mỗi giây là bỏ qua rất nhiều chiến đấu đặc sắc.
- Ta không thể chờ được muốn chiến với ngươi một trận!
Đồ Không hưng phấn xiết chặc chuôi kiếm trong tay, kiếm áp phóng thích chiến ý ngập trời, hắn nói:
- Hi vọng ngươi không chết dưới kiếm của Tàn Kiếm.
Huyết Kiếm Phần Liệt cũng hưng phấn, đầu lưỡi liếm môi, hắn thích nhất nếm máu tươi của cường địch, mỹ vị trong đó còn mê say hơn cả uống rượu.
Tình huống chênh lệch quá lớn, chỉ cần dựa vào loại khí tức nghiền áp này cũng làm tâm thần đối thủ sụp đổ tử vong.
Bất kể Sở Mộ hay Tàn Dương đều có ý chí tinh thần vượt xa người bình thường. Bọn họ trải qua nhiều cuộc chiến sinh tử hơn kiếm giả bình thường quá nhiều, hơn nữa còn là người có thiên phú kinh người, đủ loại điều kiện kết hợp tạo thành khí thế cường đại như hiện tại.
Khí tức như kiếm như đao, mũi nhọn lăng lệ ác liệt tuyệt đại vô song, dưới va chạm tạo thành hai phần kiếm áp đáng sợ, mọi người nghe loáng thoáng có âm thanh kim loại va chạm với nhau, còn nhìn thấy vô số tia lửa trong không khí.
Khí tức đáng sợ càng ngày càng mạnh, trên người Sở Mộ và Tàn Dương có khí tràn hình tròn, khí tràng có màu sắc khác nhau, của Sở Mộ là màu vàng lợt, của Tàn Dương là trắng bạc.
Màu vàng lợt và màu trắng bạc tiếp xúc với nhau, lần lượt va chạm, trong khí tràng sinh ra từng lưỡi đao sắc bén va chạm với nhau, lại tụ họp hợp lại trảm kích nghiền nát, va chạm lại tách ra nhiều lần, mỗi một lần trảm đều ẩn chứa uy lực đáng sợ làm người khác lạnh mình.
Sắc mặt Sở Mộ kích động, đồng tử hắn rung động vì hưng phấn, có rất ít người có thể làm hắn hưng phấn như vậy, đôi mắt đông cứng linh hồn người khác của Tàn Dương hơi tỏa sáng, cảm giác kích động từ tận linh hồn sinh ra, cuối cùng lại hóa thành băng hàn.
Cường địch!
Cho dù là Sở Mộ hay Tàn Dương đều có định nghĩa đối thủ trước mặt mình.
Mặc kệ tu vi kiếm khí của đối phương như thế nào, chỉ cần có khí tức này nói rõ đó là kẻ địch cường đại.
Gió lại bất động, không khí đông cứng trong không gian, cả con đường không có chút tiếng động nào, chung quanh trong cảm giác của Sở Mộ và Tàn Dương đều biến mất, trong mắt của bọn họ chỉ có mình và đối phương.
Trong mắt Tàn Dương nhìn thấy hỏa diễm ám kim sinh ra trên người Sở Mộ, hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, trong mắt Sở Mộ lại nhìn thấy hỏa diễm màu bạc trên người Tàn Kiếm đang giương nanh múa vuốt không khác gì yêu thú.
Kiếm giả chung quanh không thể nhìn thấy khí diễm của hai người.
Trừ kiếm giả chung quanh ra, ở nơi xa còn có người chú ý, Hung Kiếm Đồ Không, Huyết Kiếm Phần Liệt, thậm chí còn có cường giả Nguyên Cực Cảnh.
- Sát!
Bờ môi Tàn Dương run lên, hắn hét to một chữ sau đó hắn xuất kiếm lăng lệ ác liệt.
Kiếm của Tàn Dương phản chiếu ánh chiều tà, một đạo hỏa diễm màu bạc giống như điện quang bao phủ Sở Mộ, một kiếm này không có kiếm khí chấn động, lại ẩn chứa ý cảnh chi lực, không chỉ nhanh mà còn mạnh tới mức không cách nào tưởng tượng nổi.
Sở Mộ vung tay phải lên, Trầm Tinh Kiếm chém ra một đạo kiếm quang màu vàng lợt trong không khí.
Kiếm thuật giao phong! Ý cảnh va chạm!
Âm thanh nổ mạnh vang lên, Trầm Tinh Kiếm và kiếm của Tàn Dương va chạm với nhau, chỉ trong nháy mắt hai bên giao thủ mấy chục lần, vô số tia lửa bắn ra bốn phía, quỹ tích mỗi một kiếm đều nhìn thấy rõ ràng, quỹ tích mỗi kiếm đều biến ảo khó lường.
Thân ảnh màu bạc và thân ảnh màu trắng không ngừng giao thoa qua lại giống như con bướm bay quanh, chẳng khác gì hai con hùng ưng vật lộn trên không trung.
Kiếm của Tàn Kiếm vô cùng xảo trá, mỗi một kiếm đều xuất kỳ bất ý, kiếm của Sở Mộ không khác gì thiên uy hàng lâm nhân gian.
Kiếm thuật chiến đấu không ảnh hưởng phạm vi lớn, hai người có thể chiến đấu thỏa thích trong phạm vi mười mấy mét vuông, đây là chiến đấu sinh tử cận thân, mỗi một kiếm đều mang theo nguy cơ sinh tử.
Sở Mộ và Tàn Dương có tạo nghệ kiếm thuật không tầm thường, mỗi lần va chạm đều có kiếm quang bắn ra chung quanh, mặt đất trong phạm vi mười mét đều phủ đầy vết kiếm, mỗi tia kiếm quang đều không thua gì kiếm khí Hóa Khí Cảnh.
- Cũng có ý cảnh biến dị!
Nội tâm Sở Mộ và Tàn Dương không ngừng nói thầm một câu, cảm thấy kinh ngạc nhưng đồng thời càng hưng phấn.
Rất hiếm khi gặp được ý cảnh biến dị, không nghĩ tới bọn họ lại nhìn thấy ý cảnh biến dị trên người đối phương.
Ý cảnh biến dị của Sở Mộ là ý cảnh tê liệt, ý cảnh biến dị của Tàn Dương theo Sở Mộ suy đoán cũng là kim chi ý cảnh biến dị, nó có chút cùng loại với ý cảnh tê liệt, hẳn là ý cảnh thiết cắt.
Ý cảnh thiết cắt có uy lực vượt qua một thành năm kim chi ý cảnh, nói cách khác sáu thành ý cảnh thiết cắt có được bảy thành uy năng kim chi ý cảnh.
Trong kiếm thuật tranh phong có thể vận dụng lực lượng ý cảnh nhưng bởi vì bản thân kiếm thuật có cực hạn, mỗi một kiếm đều chỉ chịu tải một phần nhỏ ý cảnh. Bởi vậy Sở Mộ không rõ Tàn Kiếm lãnh ngộ mấy thành ý cảnh thiết cắt, Tàn Kiếm cũng không biết ý cảnh biến dị của Sở Mộ là mấy thành.
Tàn Dương có cảm giác, ý cảnh của Sở Mộ cũng là kim chi ý cảnh biến dị, luận uy năng còn trên ý cảnh thiết cắt của hắn, hắn lại không biết đó là ý cảnh gì, bởi vì ý cảnh đều là kim chi ý cảnh biến dị, hơn nữa dung nhập thêm uy năng phong chi ý cảnh tạo ra ý cảnh biến dị hoàn toàn mới, chỉ Sở Mộ mới có.
Sát cơ nổi lên, Tàn Kiếm không cho phép người như vậy sống sót.
Tàn Kiếm dung nhập 1% kiếm thế vào trong kiếm của mình, uy lực mỗi một kiếm tăng lên gấp đôi, lúc xuất một kiếm phong vân kinh động đáng sợ.
Trong nháy mắt Tàn Kiếm sử dụng 1% kiếm thế, Sở Mộ cũng vận dụng 1% kiếm thế, uy lực kiếm thuật tăng lên gấp đôi, uy năng kinh thiên động địa.
Kiếm giả quan sát chung quanh hít thở không thông, một ít kiếm giả yếu kém không thừa nhận nổi áp lực từ cuộc chiến đã sùi bọt mép ngã xuống đất.
Kiếm thuật, ý cảnh tê liệt, lực lượng 1% kiếm thế, mỗi một kiếm đều chấn động đánh nát không khí chung quanh.
Hai thân ảnh không ngừng giao thoa với nhau, song kiếm lần lượt va chạm, lực lượng phản chấn nhưng không làm hai người thối lui, bọn họ đều dùng lực lượng và cường độ thân thể thừa nhận phản chấn, hơn nữa thuận thế lợi dụng lực lượng phát dộng thế công ở góc độ xảo trá.
Ánh mắt mọi người bị hấp dẫn không thể dời đi, thậm chí cho có người đã không chịu nổi, bởi vì mỗi giây sinh ra ngàn vạn biến hóa đáng sợ, bỏ qua mỗi giây là bỏ qua rất nhiều chiến đấu đặc sắc.
- Ta không thể chờ được muốn chiến với ngươi một trận!
Đồ Không hưng phấn xiết chặc chuôi kiếm trong tay, kiếm áp phóng thích chiến ý ngập trời, hắn nói:
- Hi vọng ngươi không chết dưới kiếm của Tàn Kiếm.
Huyết Kiếm Phần Liệt cũng hưng phấn, đầu lưỡi liếm môi, hắn thích nhất nếm máu tươi của cường địch, mỹ vị trong đó còn mê say hơn cả uống rượu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.