Chương 682: Thiên Kiếm Sở Mộ. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Cường giả Nguyên Cực Cảnh âm thầm quán sát cuộc chiến cũng khiếp sợ chiến lực Sở Mộ và Tàn Kiếm thể hiện ra ngoài. Bọn họ cũng hiểu, một khi người như vậy phát triển, Nguyên Cực Cảnh không phải vấn đề, thậm chí còn là cường giả đáng sợ trong Nguyên Cực Cảnh.
Kiếm của Tàn Kiếm càng ngày càng ác liệt, uy thế của Tàn Kiếm đã thi triển tới tận cùng, mỗi một kiếm đều đánh vào tay phải Sở Mộ, người khác đều biết hắn muốn chém đứt tay phải của đối phương, lại khó lòng phòng bị, giống như mỗi góc độ xảo trá của hắn đều nhắm vào tay phải đối phương.
Kiếm thuật của Sở Mộ còn cao siêu hơn Tàn Kiếm, mỗi một kiếm đều có thể ngăn cản công kích của đối phương.
Một phút đồng hồ, nửa canh giờ, chiến đấu rất ác liệt.
- Trận chiến này nên chấm dứt!
Sở Mộ nói nhỏ nhưng giọng nói lọt vào tai nhiều người, bọn họ không rõ tại sao.
Sở Mộ muốn đầu hàng sao?
Hay hắn còn ẩn dấu thực lực?
Tàn Kiếm lại dùng góc độ không thể tưởng tượng nổi chém vào tay phải Sở Mộ, Sở Mộ lại xuất kiếm ngăn cản, hắn phát động Chấn Thạch Kính đại thành.
Chấn động tốc độ cao không thể hình dung nổi sinh ra, song kiếm va chạm, kiếm của Tàn Kiếm suýt rời tay, Trầm Tinh Kiếm mang theo uy lực như thiên uy chém vào bờ vai của Tàn Kiếm, cũng chém nát kiếm khí hộ thể của đối phương, bả vai Tàn Kiếm bị ché đứt, huyết nhục xương cốt đều bị lực lượng Chấn Thạch Kính đánh nổ văng tung tóe.
Tàn Kiếm kêu thê lương thảm thiết tạo thành sóng âm khuêch tán ra chung quanh, bao trùm cả con đường, lọt vào trong tai mọi người, mỗi người nghe tiếng kêu thảm thiết của hắn đều sợ hãi không nói thành lời, một dòng nước lạnh trùng kích xương sống lưng, cả người run rẩy không thể khống chế.
Bọn họ chẳng khác gì trúng trọng kích, tròng mắt như rớt ra ngoài, miệng há to có thể nhét cả nắm đấm vào bên trong.
Bọn họ nhìn thấy cái gì?
Tàn Kiếm Tà Dương tiếng tăm lừng lẫy lại bị người ta dùng một kiếm chém nát vai trái, cánh tay trái bay lên quay vài vòng trên không trung, máu tươi bắn ra bốn phía, mùi máu tươi nồng nặc trong không khí, kiếm của Tàn Kiếm cũng rơi xuống đất.
Cổ tay Sở Mộ run lên, mũi Trầm Tinh Kiếm dựng thẳng đâm vào cổ họng Tàn Kiếm Tà Dương, âm thanh như xé vải vang vọng con đường, máu tươi đỏ thẫm bắn thẳng lên cao, tiếng kêu thảm thiết biến thành tiếng ực ực không thành lời sau đó im lặng.
Đôi mắt Tàn Kiếm Tà Dương mang theo hoảng sợ và không cam lòng, còn có không thể tin nổi, hắn nhìn chằm chằm trời cao, thi thể không còn hai tay ngã xuống đất làm vô số bụi mù bay lên cao. Tiếng thi thể ngã xuống đất nện vào lòng mọi người, trái tim bọn họ như ngừng đập, bọn họ cảm thấy cực kỳ khó chịu, âm thanh thi thể ngã xuống lại vang vọng bên tai bọn họ.
Hình ảnh này biến thành lạc ấn bao phủ tâm thần bọn họ, có lẽ tới chết cũng không quên được.
Tiện tay rút kiếm trở về, máu tươi bắn ra như suối, không thu Trầm Tinh Kiếm đầy máu vào vỏ, sắc mặt Sở Mộ bình tĩnh giống như không phải đang giết một người, mà là đang chém giết một con gà con vịt.
Đúng thế, Tàn Kiếm Tà Dương là kiếm giả lợi hại, là một cường địch, tạo nghệ kiếm thuật của hắn rất cao, cũng cho Sở Mộ một trận dấu thống khoái sung sướng.
Nếu trong trận chiến toàn lực, chỉ sợ Sở Mộ không thể đánh bại Tàn Kiếm Tà Dương, hắn chỉ có khẳng định mình sẽ không chết nhưng trong trận chiến chỉ dùng kiếm thuật và ý cảnh, dùng kiếm thuật tinh khiết làm chủ, ý cảnh và kiếm thế làm phụ.
Luận ý cảnh chi lực và kiếm thế, Sở Mộ tự tin sẽ không kém hơn Tàn Kiếm Tà Dương, hơn nữa tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ còn trên cả Tàn Kiếm Tà Dương, lại vận dụng Chấn Thạch Kính đại thành đỉnh phong, tuy kiếm thuật cơ sở đỉnh phong không thể hoàn toàn bày ra uy lực Chấn Thạch Kính đại thành đỉnh phong nhưng đủ sức áp chế Tàn Kiếm Tà Dương.
Huống chi Sở Mộ hoàn thành Thiên Hoang Kiếm Thể đệ ngũ thư Cơ Nhục Thiên, thân thể cường đại gấp mười lần, trước kia chiến đấu không phân cao thấp với Tàn Kiếm là vì áp chế thân thể cường đại, một khi vận dụng lực lượng thân thể tăng thêm uy lực của Chấn Thạch Kính, Tàn Kiếm Tà Dương không thể ngăn cản.
Bởi vì đối phương vội vàng không chuẩn bị cho nên dưới Trầm Tinh Kiếm của Sở Mộ có cái mạng của Tàn Kiếm Tà Dương.
Rất nhiều người không thể tiếp nhận kết quả trước mặt, tất cả kiếm giả đều ngơ ngẩn, cũng không phát ra âm thanh gì.
Sở Mộ dùng kiếm mang hấp thu không gian oản luân của Tàn Kiếm Tà Dương, hắn thu không gian oản luân vào trong ngực mình, cũng thu kiếm của Tàn Dương vào trong không gian oản luân của mình.
Sở Mộ cất bước đi về phía trước, hắn nhìn Phó Thiết Sinh cầm đầu ươời mấy tên kiếm giả Hồng Y Hội, Sở Mộ bước tới làm bọn họ tỉnh táo, sắc mặt tái nhợt, Phó Thiết Sinh dùng ánh mắt không dám tin tưởng nhìn thẳng Sở Mộ giống như nhìn thấy sát nhân cuồng ma tới gần, hắn vô ý thức lui ra phía sau, thân thể mềm nhũn ra.
Sở Mộ không nói một lời, hắn chỉ nhìn Phó Thiết Sinh, lại nhìn qua mười mấy kiếm giả Hồng Y Hội, bọn họ vô ý thức tránh đường, không người nào dám xuất kiếm với Sở Mộ, thậm chí ý niệm xuất kiếm không xuất hiện trong đâu.
Sở Mộ giống như vương giả bước qua con đường đám kiếm giả Hồng Y Hội tránh ra, hắn lại đi thẳng trên con đường bị đám kiếm giả chung quanh vây quanh trở về khách sạn.
Lúc thân ảnh Sở Mộ biến mất trong khách sạn, đám kiếm giả trên đường phố mới không thể ức chế bạo phát tiếng nghị luận nhao nhao.
- Có thể cho ta cảm thấy có một tia áp lực, hi vọng thời gian vừa đến ngươi sẽ cho ta cảm giác áp lực lớn hơn.
Hung Kiếm Đồ Không nhìn chằm chằm vào thân ảnh Sở Mộ, thẳng đến khi Sở Mộ tiến vào trong khách sạn, hắn mới nói một câu chỉ hắn nghe được, trên người xuất hiện chiến ý trùng thiên.
Ở hướng khác Huyết Kiếm Phần Liệt cảm thấy máu huyết trong người sôi trào, quanh thân còn có một tia huyết khí lan ra chung quanh, huyết vụ không khác gì thanh kiếm ra khỏi vỏ.
Cường giả Nguyên Cực Cảnh dùng phương thức nói chuyện của bọn họ bàn tán với nhau, nội dung là cái gì không có ai biết, nói ngắn lại, Sở Mộ đã tao thành một cơn bão càn quét qua thành Hám Yêu.
Giết chết thành viên Cuồng Sư Bang và thành viên Hồng Y Hội làm mọi người kinh ngạc, cũng trở thành chủ đề của một ít người trong lúc trừ dư tửu hậu, hiện tại chính diện chém giết Tàn Kiếm Tà Dương đã có cấp độ khác trước, giống như cơn bão cấp năm biến thành cơn bão cấp mười.
Thành Hám Yêu đều chấn động vì Sở Mộ.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ đã biến thành danh nhân mà tất cả mọi người trong thành Hám Yêu đều biết, cũng bị rất nhiều người đào móc tin tức liên quan đến hắn.
Kiếm của Tàn Kiếm càng ngày càng ác liệt, uy thế của Tàn Kiếm đã thi triển tới tận cùng, mỗi một kiếm đều đánh vào tay phải Sở Mộ, người khác đều biết hắn muốn chém đứt tay phải của đối phương, lại khó lòng phòng bị, giống như mỗi góc độ xảo trá của hắn đều nhắm vào tay phải đối phương.
Kiếm thuật của Sở Mộ còn cao siêu hơn Tàn Kiếm, mỗi một kiếm đều có thể ngăn cản công kích của đối phương.
Một phút đồng hồ, nửa canh giờ, chiến đấu rất ác liệt.
- Trận chiến này nên chấm dứt!
Sở Mộ nói nhỏ nhưng giọng nói lọt vào tai nhiều người, bọn họ không rõ tại sao.
Sở Mộ muốn đầu hàng sao?
Hay hắn còn ẩn dấu thực lực?
Tàn Kiếm lại dùng góc độ không thể tưởng tượng nổi chém vào tay phải Sở Mộ, Sở Mộ lại xuất kiếm ngăn cản, hắn phát động Chấn Thạch Kính đại thành.
Chấn động tốc độ cao không thể hình dung nổi sinh ra, song kiếm va chạm, kiếm của Tàn Kiếm suýt rời tay, Trầm Tinh Kiếm mang theo uy lực như thiên uy chém vào bờ vai của Tàn Kiếm, cũng chém nát kiếm khí hộ thể của đối phương, bả vai Tàn Kiếm bị ché đứt, huyết nhục xương cốt đều bị lực lượng Chấn Thạch Kính đánh nổ văng tung tóe.
Tàn Kiếm kêu thê lương thảm thiết tạo thành sóng âm khuêch tán ra chung quanh, bao trùm cả con đường, lọt vào trong tai mọi người, mỗi người nghe tiếng kêu thảm thiết của hắn đều sợ hãi không nói thành lời, một dòng nước lạnh trùng kích xương sống lưng, cả người run rẩy không thể khống chế.
Bọn họ chẳng khác gì trúng trọng kích, tròng mắt như rớt ra ngoài, miệng há to có thể nhét cả nắm đấm vào bên trong.
Bọn họ nhìn thấy cái gì?
Tàn Kiếm Tà Dương tiếng tăm lừng lẫy lại bị người ta dùng một kiếm chém nát vai trái, cánh tay trái bay lên quay vài vòng trên không trung, máu tươi bắn ra bốn phía, mùi máu tươi nồng nặc trong không khí, kiếm của Tàn Kiếm cũng rơi xuống đất.
Cổ tay Sở Mộ run lên, mũi Trầm Tinh Kiếm dựng thẳng đâm vào cổ họng Tàn Kiếm Tà Dương, âm thanh như xé vải vang vọng con đường, máu tươi đỏ thẫm bắn thẳng lên cao, tiếng kêu thảm thiết biến thành tiếng ực ực không thành lời sau đó im lặng.
Đôi mắt Tàn Kiếm Tà Dương mang theo hoảng sợ và không cam lòng, còn có không thể tin nổi, hắn nhìn chằm chằm trời cao, thi thể không còn hai tay ngã xuống đất làm vô số bụi mù bay lên cao. Tiếng thi thể ngã xuống đất nện vào lòng mọi người, trái tim bọn họ như ngừng đập, bọn họ cảm thấy cực kỳ khó chịu, âm thanh thi thể ngã xuống lại vang vọng bên tai bọn họ.
Hình ảnh này biến thành lạc ấn bao phủ tâm thần bọn họ, có lẽ tới chết cũng không quên được.
Tiện tay rút kiếm trở về, máu tươi bắn ra như suối, không thu Trầm Tinh Kiếm đầy máu vào vỏ, sắc mặt Sở Mộ bình tĩnh giống như không phải đang giết một người, mà là đang chém giết một con gà con vịt.
Đúng thế, Tàn Kiếm Tà Dương là kiếm giả lợi hại, là một cường địch, tạo nghệ kiếm thuật của hắn rất cao, cũng cho Sở Mộ một trận dấu thống khoái sung sướng.
Nếu trong trận chiến toàn lực, chỉ sợ Sở Mộ không thể đánh bại Tàn Kiếm Tà Dương, hắn chỉ có khẳng định mình sẽ không chết nhưng trong trận chiến chỉ dùng kiếm thuật và ý cảnh, dùng kiếm thuật tinh khiết làm chủ, ý cảnh và kiếm thế làm phụ.
Luận ý cảnh chi lực và kiếm thế, Sở Mộ tự tin sẽ không kém hơn Tàn Kiếm Tà Dương, hơn nữa tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ còn trên cả Tàn Kiếm Tà Dương, lại vận dụng Chấn Thạch Kính đại thành đỉnh phong, tuy kiếm thuật cơ sở đỉnh phong không thể hoàn toàn bày ra uy lực Chấn Thạch Kính đại thành đỉnh phong nhưng đủ sức áp chế Tàn Kiếm Tà Dương.
Huống chi Sở Mộ hoàn thành Thiên Hoang Kiếm Thể đệ ngũ thư Cơ Nhục Thiên, thân thể cường đại gấp mười lần, trước kia chiến đấu không phân cao thấp với Tàn Kiếm là vì áp chế thân thể cường đại, một khi vận dụng lực lượng thân thể tăng thêm uy lực của Chấn Thạch Kính, Tàn Kiếm Tà Dương không thể ngăn cản.
Bởi vì đối phương vội vàng không chuẩn bị cho nên dưới Trầm Tinh Kiếm của Sở Mộ có cái mạng của Tàn Kiếm Tà Dương.
Rất nhiều người không thể tiếp nhận kết quả trước mặt, tất cả kiếm giả đều ngơ ngẩn, cũng không phát ra âm thanh gì.
Sở Mộ dùng kiếm mang hấp thu không gian oản luân của Tàn Kiếm Tà Dương, hắn thu không gian oản luân vào trong ngực mình, cũng thu kiếm của Tàn Dương vào trong không gian oản luân của mình.
Sở Mộ cất bước đi về phía trước, hắn nhìn Phó Thiết Sinh cầm đầu ươời mấy tên kiếm giả Hồng Y Hội, Sở Mộ bước tới làm bọn họ tỉnh táo, sắc mặt tái nhợt, Phó Thiết Sinh dùng ánh mắt không dám tin tưởng nhìn thẳng Sở Mộ giống như nhìn thấy sát nhân cuồng ma tới gần, hắn vô ý thức lui ra phía sau, thân thể mềm nhũn ra.
Sở Mộ không nói một lời, hắn chỉ nhìn Phó Thiết Sinh, lại nhìn qua mười mấy kiếm giả Hồng Y Hội, bọn họ vô ý thức tránh đường, không người nào dám xuất kiếm với Sở Mộ, thậm chí ý niệm xuất kiếm không xuất hiện trong đâu.
Sở Mộ giống như vương giả bước qua con đường đám kiếm giả Hồng Y Hội tránh ra, hắn lại đi thẳng trên con đường bị đám kiếm giả chung quanh vây quanh trở về khách sạn.
Lúc thân ảnh Sở Mộ biến mất trong khách sạn, đám kiếm giả trên đường phố mới không thể ức chế bạo phát tiếng nghị luận nhao nhao.
- Có thể cho ta cảm thấy có một tia áp lực, hi vọng thời gian vừa đến ngươi sẽ cho ta cảm giác áp lực lớn hơn.
Hung Kiếm Đồ Không nhìn chằm chằm vào thân ảnh Sở Mộ, thẳng đến khi Sở Mộ tiến vào trong khách sạn, hắn mới nói một câu chỉ hắn nghe được, trên người xuất hiện chiến ý trùng thiên.
Ở hướng khác Huyết Kiếm Phần Liệt cảm thấy máu huyết trong người sôi trào, quanh thân còn có một tia huyết khí lan ra chung quanh, huyết vụ không khác gì thanh kiếm ra khỏi vỏ.
Cường giả Nguyên Cực Cảnh dùng phương thức nói chuyện của bọn họ bàn tán với nhau, nội dung là cái gì không có ai biết, nói ngắn lại, Sở Mộ đã tao thành một cơn bão càn quét qua thành Hám Yêu.
Giết chết thành viên Cuồng Sư Bang và thành viên Hồng Y Hội làm mọi người kinh ngạc, cũng trở thành chủ đề của một ít người trong lúc trừ dư tửu hậu, hiện tại chính diện chém giết Tàn Kiếm Tà Dương đã có cấp độ khác trước, giống như cơn bão cấp năm biến thành cơn bão cấp mười.
Thành Hám Yêu đều chấn động vì Sở Mộ.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ đã biến thành danh nhân mà tất cả mọi người trong thành Hám Yêu đều biết, cũng bị rất nhiều người đào móc tin tức liên quan đến hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.