Chương 2607: Thoáng cái qua trăm năm. (2).
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Phong Bạo kiếm thức có ưu thế công kích quần thể. Trực tiếp bao trùm một phạm vi nhất định, đem tất cả mọi thứ trong phạm vi bao phủ phá hủy tất cả. Mà Nhất Tuyến thiên kiếm thức thì am hiểuc ông kích quần thể, nhưng cũng am hiểu công kích đơn thể. Bởi vì một đạo kiếm quang chém ngang qua, kéo dài vô hạn, giống như là một dòng sông trên trời. Cuối cùng là Thiên Thiết kiếm thức, là công kích đơn thể thuần túy.
Trong đó lực sát thương trực tiếp của Phong Bạo kiếm thức hẳn là yếu nhất, lực sát thương của Nhất Tuyến Thiên kiếm thức chỉ ở tầm trung. Lực sát thương của Thiên Thiết kiếm thức là mạnh hất.
Sở Mộ không có trực tiếp tu luyện, mục tiêu khi tu luyện ba chiêu kiếm thức này của hắn trừ việc nắm giữ kiếm khí công kích ra, quan trọng nhất còn là tự nghĩ ra kiếm thức dùng kiếm khí công kích phù hợp với bản thân mình.
Mà hắn trên phương diện kiếm khí công kích gần đây không am hiểu, cũng không có bao nhiêu thích lũy. Bởi vậy hắn chỉ có thể bắt đầu từ ba chiêu kiếm thức này, nắm giữ tinh túy của nó.
Như kiếm thức khác, căn cứ vào Thứ chi chân ý, Trảm chi chân ý, Ngự chi chân ý, đều khiến cho uy lực của kiếm thức không tầm thường. Như vậy kiếm thức dùng kiếm khí công kích thì như thế nào đây?
Là dùng chân ý gì chống đỡ?
Sở Mộ tìm hiểu ba chiêu kiếm thức này, cũng tìm hiểu Kiếm Thiên địa, so sánh cả hai với nahu.
Thời gian trôi qua, Sở Mộ đã tìm hiểu ba chiêu kiếm khí công kích không sai biệt lắm. Đồng thời hắn cũng kết hợp với Kiếm thiên địa, lý giải một loại chân ý mới. Là một loại chân ý thích hợp với phương thức dùng kiếm khí công kích, tên là Kiếm khí chi chân ý.
Bất luận là Kiếm thứ chi chân ý hay là Kiếm trảm chi chân ý, hoặc là Kiếm ngự chi chân ý đều chỉ thích hợp với kiếm thức cận thân chiến đấu. Kiếm thức kiếm khí công kích là kiếm thức công kích cự ly xa, chỉ có kiếm khí chi chân ý mới thích hợp với nó.
Sau khi định ra mục tiêu, Sở Mộ lập tức tu luyện.
Chiêu thứ nhất là cơn bão kiếm thức.
Bởi vì đã tìm hiểu ra cho nên khi tu luyện, độ khó không lớn, rất nhanh đã thuần thục.
Chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí bắn ra, nổ tung ở vị trí cách đó chừng hơn mười trượng, hóa thành vài đạo kiếm khí nhanh chóng xoay tròn, kiếm khí sắc bén vô cùng điên cuồng xoáy, tạo thành một cơn bão đường kính hơn mười thước. Cơn lốc giống như hủy diệt tất cả, đên cuồng xoắn động, muốn xé nát tất cả mọi thứ bên trong.
Cơn lốc còn chưa có biến mất, Sở Mộ lại một lần nữa chém ra một kiếm. Sau khi kiếm khí bắn ra lại lần nữa nổ tung, hóa thành vô số đạo kiếm khí rậm rạp chằng chịt tản ra, tạo thành cơn lốc kiếm khí điên cuồng xoay tròn.
Xuất kiếm, xuất kiếm, kiếm khí không ngừng bắn ra, cơn lốc đường kính hơn mười thước không ngừng xuất hiện rồi lại từ từ tán loạn, biến mất.
Dưới sự cố gắng tu luyện của Sở Mộ, thời gian trôi qua cực nhanh.
Bên ngoài một ngày có mười hai thời thần, hiện tại đã qua chín thời thần, chỉ còn hai thời thần nữa sẽ qua một ngày.
Trong Bách Niên bí cảnh, thời gian một trăm năm cũng qua đi bảy tám chục năm, chỉ còn lại chừng hai mươi năm là đủ một trăm năm.
Chỗ thác nước cực lớn, tiếng nước vẫn ầm ầm như trước, như thiên quân vạn mã, lực lượng lớn đạt tới mấy trăm ngàn cân đủ để đánh nát hết thảy.
Bên cạnh hồ nước lại không có nhìn thấy bóng dáng của Sở Mộ đauua.
cẩn thận nhìn lên, ở bên trong thác nước cực lớn kia dường như có một đạo thân ảnh đang đứng trên một tảng đá lớn dưới thác nước, thân thể trần truồng, tùy ý để cho thác nước trùng kích, ngạnh kháng cỗ lực lượng lớn tới mấy trăm ngàn cân.
Sở Mộ dùng biện pháp nguyên thủy nhất để rèn luyện Thánh thể của mình.
Nghiêm túc mà nói Sở Mộ là tu luyện giả đồng tu nguyên lực, Thánh thể cùng với nguyên thần. Trước mắt hắn có công pháp tu luyện nguyên lực cùng với bí pháp tuu luyện nguyên thần. Duy chỉ có thiếu công pháp tu luyện Thánh thể, làm cho Thánh thể hắn không có cách nào tăng lên được.
Hoàn cảnh trước mắt coi như không tệ.
Trăm năm trong Bí cảnh tương đương với bế quan tu luyện trăm năm trong này. Trên lý luận mà nói, nếu như chuyên tu một loại trong đó nhất định sẽ tăng trưởng thực lực một cách khó có thể tưởng tượng được. Thế nhưng trên thực tế tu luyện lại không có dễ dàng như vậy.
Tu luyện một loại trong ba loại, nếu như chuyên tu, trong thời gian ngắn sẽ đạt tới bình cảnh. Nếu như tiếp tục tu luyện không những không có cách nào đột phá, ngược lại còn khiến cho bản thân cảm thấy mỏi mệt, sinh ra cảm xúc buồn phiền, càng thêm bất lợi.
Lúc này nhất định phải tạm thời bỏ qua, lại đi tu luyện thứ khác.
Tu luyện các mặt khác nhau, luân chuyển giữa các loại, kết hợp lại mới khiến cho người ta bảo trì dũng mãnh, tinh tiến.
Sở Mộ hiểu rõ điểm này, cho nên hắn sẽ không cố gắng đi tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên. Hắn tu luyện kiếm pháp, sáng tạo, tìm hiểu Kiếm THiên địa, vận dụng bí pháp nguyên thần, rèn luyện Thánh thể... Luân chuyển tu luyện các phương diện.
Đương nhiên nếu như dùng để đem lực lượng quy tắc lột xác thành lực lượng pháp tắc mà nói. Ban đầu có lẽ sẽ rất nhanh, nhưng mà theo lực lượng thiên địa lột xác càng nhiều, tốc độ sẽ càng chậm, độ khó sẽ càng lớn. Đến lúc đó một trăm năm có lẽ còn chưa đủ để lột xác thành công một loại lực lượng quy tắc trong đó thành lực lượng pháp tắc.
Bởi vậy không có ai cố gắng đem thời gian trăm năm này đều dùng vào việc lột xác lực lượng quy tắc. Nhiều lắm chỉ lột xác một hai loại, tốn vài chục năm mà thôi.
Sở Mộ không có lựa chọn như vậy, càng tu luyện, lý giải về kiếm đạo thượng cổ của hắn càng sâu hơn. Sở Mộ càng phát hiện ra, lực lượng Thiên địa dường như không phải là thứ kiếm đạo cần có, dường như có cũng được mà không có cũng không sao. Hắn không biết đây rốt cuộc là ảo giác hay là thực.
Còn nữa, hiện tại kiếm pháp của Sở Mộ quả thực cũng cần dung nhập lực lượng thiên địa mới có thể phát huy ra đầy đủ uy lực, làm cho nó càng cường đại hơn.
May mắn là Sở Mộ tự nghĩ rak iếm thức, so với kiếm pháp tu luyện trước đó khác biệt, không có cố định, nhất định phải dùng tới loại lực lượng thiên địa nào. Nói cách khác, ba loại lực lượng pháp tắc hắn nắm giữ hiện tại cũng có thể dung nhập vào trong kiếm thức tự nghĩ ra của hắn.
Lực trùng kích khủng bố đạt tới mấy trăm ngàn vạn cân của thác nước không ngừng trùng kích thân thể Sở Mộ, mỗi một tấc da dẻ, một khối cơ bắp cơ hồ đều chịu lực lượng nặng nề đáng sợ trùng kích.
Trong đó lực sát thương trực tiếp của Phong Bạo kiếm thức hẳn là yếu nhất, lực sát thương của Nhất Tuyến Thiên kiếm thức chỉ ở tầm trung. Lực sát thương của Thiên Thiết kiếm thức là mạnh hất.
Sở Mộ không có trực tiếp tu luyện, mục tiêu khi tu luyện ba chiêu kiếm thức này của hắn trừ việc nắm giữ kiếm khí công kích ra, quan trọng nhất còn là tự nghĩ ra kiếm thức dùng kiếm khí công kích phù hợp với bản thân mình.
Mà hắn trên phương diện kiếm khí công kích gần đây không am hiểu, cũng không có bao nhiêu thích lũy. Bởi vậy hắn chỉ có thể bắt đầu từ ba chiêu kiếm thức này, nắm giữ tinh túy của nó.
Như kiếm thức khác, căn cứ vào Thứ chi chân ý, Trảm chi chân ý, Ngự chi chân ý, đều khiến cho uy lực của kiếm thức không tầm thường. Như vậy kiếm thức dùng kiếm khí công kích thì như thế nào đây?
Là dùng chân ý gì chống đỡ?
Sở Mộ tìm hiểu ba chiêu kiếm thức này, cũng tìm hiểu Kiếm Thiên địa, so sánh cả hai với nahu.
Thời gian trôi qua, Sở Mộ đã tìm hiểu ba chiêu kiếm khí công kích không sai biệt lắm. Đồng thời hắn cũng kết hợp với Kiếm thiên địa, lý giải một loại chân ý mới. Là một loại chân ý thích hợp với phương thức dùng kiếm khí công kích, tên là Kiếm khí chi chân ý.
Bất luận là Kiếm thứ chi chân ý hay là Kiếm trảm chi chân ý, hoặc là Kiếm ngự chi chân ý đều chỉ thích hợp với kiếm thức cận thân chiến đấu. Kiếm thức kiếm khí công kích là kiếm thức công kích cự ly xa, chỉ có kiếm khí chi chân ý mới thích hợp với nó.
Sau khi định ra mục tiêu, Sở Mộ lập tức tu luyện.
Chiêu thứ nhất là cơn bão kiếm thức.
Bởi vì đã tìm hiểu ra cho nên khi tu luyện, độ khó không lớn, rất nhanh đã thuần thục.
Chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí bắn ra, nổ tung ở vị trí cách đó chừng hơn mười trượng, hóa thành vài đạo kiếm khí nhanh chóng xoay tròn, kiếm khí sắc bén vô cùng điên cuồng xoáy, tạo thành một cơn bão đường kính hơn mười thước. Cơn lốc giống như hủy diệt tất cả, đên cuồng xoắn động, muốn xé nát tất cả mọi thứ bên trong.
Cơn lốc còn chưa có biến mất, Sở Mộ lại một lần nữa chém ra một kiếm. Sau khi kiếm khí bắn ra lại lần nữa nổ tung, hóa thành vô số đạo kiếm khí rậm rạp chằng chịt tản ra, tạo thành cơn lốc kiếm khí điên cuồng xoay tròn.
Xuất kiếm, xuất kiếm, kiếm khí không ngừng bắn ra, cơn lốc đường kính hơn mười thước không ngừng xuất hiện rồi lại từ từ tán loạn, biến mất.
Dưới sự cố gắng tu luyện của Sở Mộ, thời gian trôi qua cực nhanh.
Bên ngoài một ngày có mười hai thời thần, hiện tại đã qua chín thời thần, chỉ còn hai thời thần nữa sẽ qua một ngày.
Trong Bách Niên bí cảnh, thời gian một trăm năm cũng qua đi bảy tám chục năm, chỉ còn lại chừng hai mươi năm là đủ một trăm năm.
Chỗ thác nước cực lớn, tiếng nước vẫn ầm ầm như trước, như thiên quân vạn mã, lực lượng lớn đạt tới mấy trăm ngàn cân đủ để đánh nát hết thảy.
Bên cạnh hồ nước lại không có nhìn thấy bóng dáng của Sở Mộ đauua.
cẩn thận nhìn lên, ở bên trong thác nước cực lớn kia dường như có một đạo thân ảnh đang đứng trên một tảng đá lớn dưới thác nước, thân thể trần truồng, tùy ý để cho thác nước trùng kích, ngạnh kháng cỗ lực lượng lớn tới mấy trăm ngàn cân.
Sở Mộ dùng biện pháp nguyên thủy nhất để rèn luyện Thánh thể của mình.
Nghiêm túc mà nói Sở Mộ là tu luyện giả đồng tu nguyên lực, Thánh thể cùng với nguyên thần. Trước mắt hắn có công pháp tu luyện nguyên lực cùng với bí pháp tuu luyện nguyên thần. Duy chỉ có thiếu công pháp tu luyện Thánh thể, làm cho Thánh thể hắn không có cách nào tăng lên được.
Hoàn cảnh trước mắt coi như không tệ.
Trăm năm trong Bí cảnh tương đương với bế quan tu luyện trăm năm trong này. Trên lý luận mà nói, nếu như chuyên tu một loại trong đó nhất định sẽ tăng trưởng thực lực một cách khó có thể tưởng tượng được. Thế nhưng trên thực tế tu luyện lại không có dễ dàng như vậy.
Tu luyện một loại trong ba loại, nếu như chuyên tu, trong thời gian ngắn sẽ đạt tới bình cảnh. Nếu như tiếp tục tu luyện không những không có cách nào đột phá, ngược lại còn khiến cho bản thân cảm thấy mỏi mệt, sinh ra cảm xúc buồn phiền, càng thêm bất lợi.
Lúc này nhất định phải tạm thời bỏ qua, lại đi tu luyện thứ khác.
Tu luyện các mặt khác nhau, luân chuyển giữa các loại, kết hợp lại mới khiến cho người ta bảo trì dũng mãnh, tinh tiến.
Sở Mộ hiểu rõ điểm này, cho nên hắn sẽ không cố gắng đi tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên. Hắn tu luyện kiếm pháp, sáng tạo, tìm hiểu Kiếm THiên địa, vận dụng bí pháp nguyên thần, rèn luyện Thánh thể... Luân chuyển tu luyện các phương diện.
Đương nhiên nếu như dùng để đem lực lượng quy tắc lột xác thành lực lượng pháp tắc mà nói. Ban đầu có lẽ sẽ rất nhanh, nhưng mà theo lực lượng thiên địa lột xác càng nhiều, tốc độ sẽ càng chậm, độ khó sẽ càng lớn. Đến lúc đó một trăm năm có lẽ còn chưa đủ để lột xác thành công một loại lực lượng quy tắc trong đó thành lực lượng pháp tắc.
Bởi vậy không có ai cố gắng đem thời gian trăm năm này đều dùng vào việc lột xác lực lượng quy tắc. Nhiều lắm chỉ lột xác một hai loại, tốn vài chục năm mà thôi.
Sở Mộ không có lựa chọn như vậy, càng tu luyện, lý giải về kiếm đạo thượng cổ của hắn càng sâu hơn. Sở Mộ càng phát hiện ra, lực lượng Thiên địa dường như không phải là thứ kiếm đạo cần có, dường như có cũng được mà không có cũng không sao. Hắn không biết đây rốt cuộc là ảo giác hay là thực.
Còn nữa, hiện tại kiếm pháp của Sở Mộ quả thực cũng cần dung nhập lực lượng thiên địa mới có thể phát huy ra đầy đủ uy lực, làm cho nó càng cường đại hơn.
May mắn là Sở Mộ tự nghĩ rak iếm thức, so với kiếm pháp tu luyện trước đó khác biệt, không có cố định, nhất định phải dùng tới loại lực lượng thiên địa nào. Nói cách khác, ba loại lực lượng pháp tắc hắn nắm giữ hiện tại cũng có thể dung nhập vào trong kiếm thức tự nghĩ ra của hắn.
Lực trùng kích khủng bố đạt tới mấy trăm ngàn vạn cân của thác nước không ngừng trùng kích thân thể Sở Mộ, mỗi một tấc da dẻ, một khối cơ bắp cơ hồ đều chịu lực lượng nặng nề đáng sợ trùng kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.