Chương 2608: Thoáng cái qua trăm năm. (3)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Sở Mộ khống chế mỗi một khối cơ bắp của bản thân, dùng phương thức chấn động, chấn động tần suất cao, đối kháng với lực lượng lớn trùng kích, cũng mượn nhờ lực lượng lớn trùng kích này rèn luyện cơ bắp, rèn luyện màng da, mang theo lực lượng trùng kích tiến vào trong cwo thể, rèn luyện xương cốt, máu, lục phủ ngũ tạng...
Lực lượng chấn động của Sở Mộ trước mắt chỉ ở tầng ba, là cấp độ Chấn Địa kính. Chấn Địa kính đối với thực lực của hắn bây giờ mà nói không có cách nào phát huy trợ giúp quá nhiều. Trừ phi tấn thăng lên cấp độ Chấn Thiên kính. Nhưng mà từ Chấn Địa kính tăng lên Chấn Thiên kính cũng không dễ dàng, trái lại còn rất là khó khăn.
Sở Mộ không có đi theo con đường của tiền nhân, không có kinh nghiệm để tham chiếu. Không ai có thể chỉ điểm cho hắn, cho nên hắn chỉ có thể dựa vào bản thân lĩnh ngộ và không ngừng lục lọi. Hắn cũng không biết mình phải tồn bao nhiêu thời gian mới khiến cho Chấn Địa kính tăng lên thành Chấn Thiên kính cường đại hơn.
Tu luyện quá nhiều thứ, năng lực cầng tăng lên quá nhiều, thời gian lại có hạn. Sở Mộ chỉ có thể tạm thời lựa chọn cái này bỏ cái kia. Lựa chọn thứ có thể làm tăng thực lực mình một cách trực quan nhất để trọng điểm tu luyện. Thứ vừa tốn một lượng lớn thời gian tu luyện và tinh lực đi lục lọi như Chấn Địa kính này không biết bao giờ mới tăng lên được, cho nên hắn chỉ có thể tạm thời buông tay.
Tuy rằng Chấn Địa kính hiện tại còn không đủ để đối phó với cường giả Thánh cấp, nhưng mà dùng để rèn luyện thân thể còn phát ra tác dụng không tệ.
Mỗi một khối cơ bắp đều đang chấn động, chống cự, phản chấn, kéo theo từ trong ra ngoài thân thể đều chấn động theo. Trong lúc chấn động thân thể cũng được rèn luyện, tăng lên.
Khi Sở Mộ cảm nhận được mỗi một khối cơ bắp trên toàn thân đều đau nhức hắn mới dừng tu luyện. Oanh một tiếng, lao ra khỏi phạm vi thác nước, thân thể vừa mới lao lên trên không trung thì Tinh thần trường bào đã bao phủ toàn thân.
Rơi xuống đất, vận chuyển Thần Hoang kiếm nguyên, giảm bớt đau đớn toàn thân. Sau khi khôi phục hắn lại rút kiếm chém ra, chém ra một kiếm.
Kiếm khí bắn ra, vô số đạo kiếm khí nhỏ tản ra, bao trùm phương viên trăm trượng. Trong lúc vô hình tạo thành một cơn lốc kiếm khí, điên cuồng xoay tròn, có thể xé nát tất cả mọi thứ trong cơ lốc.
Từ lúc ban đầu tu luyện cơn lốc này chỉ rộng mười rượng, cho tới bây giờ đường kính đã tăng lên trăm trượng. Bất luaujan là phạm vi bao trùm hay là lực sát thương đều nhảy vọt.
Nhưng mà như vậy còn chưa đủ, nó còn có thể trở nên cường đại hơn.
Sau khi thi triển một chiêu Phong Bạo kiếm thức, Sở Mộ thu kiếm, tập trung tư tưởng suy nghĩ và súc thế. Chợt, tinh mang trong mắt chợt lóe lên. Kiếm vung về phía trước, chỉ thấy kiếm quang vô ảnh bắn ra, nhanh chóng kéo dài ra, biến thành một đạo kiếm quang màu trắng to bằng ngón tay, giống như là rạch nước giữa trời. Không có khởi điểm cũng không có tận cùng.
Nhất Tuyến Thiên kiếm thức.
Một chiêu này Sở Mộ cũng tu luyện rất lâu mới nắm giữ tinh túy trong đó.
Đạo kiếm quang màu trắng to bằng ngón tay cắt vào trên thác nước, trong tích tắc này, một màn khiến cho người ta khiếp sợ xuất hiện. Thác nước to lớn không ngờ dưới đạo kiếm quang nhỏ bé kia lại bị chặt đứt.
Nhưng mà lực lượng mấy trăm ngàn cân trùng kích vẫn rất mạnh mẽ, uy lực của Nhất Tuyến Thiên kiếm thức cũng còn chưa phát huy ra toàn bộ. Cho nên lần này chỉ kéo dài được chừng hai tức ngắn ngủi rồi biến mất. Mà đây còn có công lao của Vĩnh Hằng kiếm ý.
Hai tức nhìn như rất ngắn, nhưng mà phải biết rằng thác nước cực lớn này là nước chảy từ trên cao xuống, mang theo uy lực khủng bố. Mỗi một lần là mấy trăm ngàn cân đổ ập xuống phía dưới, căn bản không có cách nào kiên trì quá lâu.
Hít sâu một hơi, tay nhẹ nhàng run lên, mũi kiếm vung lên. Một thân lực lượng của Sở Mộ dưới Vĩnh Hằng kiếm ý dẫn đầu rót vào trong thân kiếm. Mũi kiếm vung vẩy, ngưng tụ một thân lực lượng hóa thành một đạo kiếm quang dài chừng nửa thước, giống như trăng khuyết bắn ra. Tốc độ kia nhanh tới mức tận cùng, vô cùng kinh người.
Nếu như dùng lực lượng thần hồn cườn gđại bao trùm sẽ phát hiện ra đạo kiếm quang kia không ngừng lưu chuyển, không ngừng, tạo thành một vòng tuần hoàn, giống như là lưỡi cưa máy vậy.
Một tiếng phốc nhỏ vang lên, chỉ thoáng cái đạo kiếm quang như trăng khuyết kia lâp tức phá vỡ một lượng lớn nước chảy xuống trong thác, bắn sâu vào trong vách núi phía sau.
Vách núi phía sau thác nước bởi vì quanh năm suốt tháng được nước từ bên trên đổ xuống cọ rửa khiến cho trở nên vô cùng cứng rắn. Công kích tầm thường căn bản không thể nào làm tổn hại một chút nào. Dưới đạo kiếm quang như trăng khuyết này không ngừng bị cắt nát, giống như là đậu hũ, yếu ớt vô cùng.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ vượt qua thác nước, nhìn khe nứt bị vết kiếm quang như trăng khuyết của hắn chém ra. Vết kiếm này sâu chừng vài trượng.
Liên tục không ngừng tu luyện Phong Bạo kiếm thức, Nhất Tuyết thiên kiếm thức và Thiên Thiết kiếm thức, mãi tới khi Thần Hoang kiếm nguyên tiêu hao hết mới lấy ra nguyên đan khôi phục kiếm nguyên. Mà kiếm nguyên ở trong lúc khôi phục, tiêu hao cũng được rèn luyện, tăng trưởng rất nhỏ.
Theo tìm hiểu Kiếm thiên địa, ảo diệu cấp độ càng sâu hơn hiện lên trỏng đầu Sở Mộ. mà Sở Mộ cũng phát hiện ra Kiếm thiên địa giống như là một phiến thiên địa, cũng rộng lớn, bao la mênh mông như vậy, vô cùng vô tận. Bất luận hắn đi tìm hiểu thế nào cũng không thể hoàn toàn tìm hiểu thấu.
Ba kiếm thức tự nghĩ ra đã hoàn thiện, tu luyện ba đại kiếm thức kiếm khí công kích, lĩnh ngộ Kiếm khí chi chân ý, rèn luyện Thánh thể, tìm hiểu Kiếm Thiên địa, tu luyện bí pháp nguyên thần, nghiên cứu Chấn Thiên Kính, lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ, vận dụng kiếm đạo ở cấp độ sâu hơn.... Tất cả đều nằm trong phạm vi tu luyện của Sở Mộ, luân chuyển, thay phiên.
Dưới loại luân chuển này sẽ khiến cho hiệu suất tu luyện của Sở Mộ tăng lên, mà không tới mức xuất hiện tình trạng một phương diện không có cách nào tăng lên, lại không thể đi tu luyện thứ khác, chỉ có thể lãng phí thời gian vào việc đột phá bình cảnh.
Từng năm từng năm trôi qua.
Rốt cuộc Sở Mộ cũng nắm giữ tinh túy của ba đại kiếm thức kiếm khí công kích, hơn nữa còn diễn sinh ra lý giải của bản thân. Về sau hắn lại lĩnh ngộ ra Kiếm khí chi chân ý.
Lúc này hắn bắt tay vào sáng tạo kiếm thức kiếm khí công kích thuộc về mình.
Chỉ là độ khó rất lớn.
Phong Bạo kiếm thức là công kích quần thể, Nhất Tuyến Thiên kiếm thức công kích vừa quần thể vừa đơn thể. Mà Thiên Thiết kiếm thức thì chỉ thuần đơn thể. Sở Mộ phải có một lựa chọn.
Lực lượng chấn động của Sở Mộ trước mắt chỉ ở tầng ba, là cấp độ Chấn Địa kính. Chấn Địa kính đối với thực lực của hắn bây giờ mà nói không có cách nào phát huy trợ giúp quá nhiều. Trừ phi tấn thăng lên cấp độ Chấn Thiên kính. Nhưng mà từ Chấn Địa kính tăng lên Chấn Thiên kính cũng không dễ dàng, trái lại còn rất là khó khăn.
Sở Mộ không có đi theo con đường của tiền nhân, không có kinh nghiệm để tham chiếu. Không ai có thể chỉ điểm cho hắn, cho nên hắn chỉ có thể dựa vào bản thân lĩnh ngộ và không ngừng lục lọi. Hắn cũng không biết mình phải tồn bao nhiêu thời gian mới khiến cho Chấn Địa kính tăng lên thành Chấn Thiên kính cường đại hơn.
Tu luyện quá nhiều thứ, năng lực cầng tăng lên quá nhiều, thời gian lại có hạn. Sở Mộ chỉ có thể tạm thời lựa chọn cái này bỏ cái kia. Lựa chọn thứ có thể làm tăng thực lực mình một cách trực quan nhất để trọng điểm tu luyện. Thứ vừa tốn một lượng lớn thời gian tu luyện và tinh lực đi lục lọi như Chấn Địa kính này không biết bao giờ mới tăng lên được, cho nên hắn chỉ có thể tạm thời buông tay.
Tuy rằng Chấn Địa kính hiện tại còn không đủ để đối phó với cường giả Thánh cấp, nhưng mà dùng để rèn luyện thân thể còn phát ra tác dụng không tệ.
Mỗi một khối cơ bắp đều đang chấn động, chống cự, phản chấn, kéo theo từ trong ra ngoài thân thể đều chấn động theo. Trong lúc chấn động thân thể cũng được rèn luyện, tăng lên.
Khi Sở Mộ cảm nhận được mỗi một khối cơ bắp trên toàn thân đều đau nhức hắn mới dừng tu luyện. Oanh một tiếng, lao ra khỏi phạm vi thác nước, thân thể vừa mới lao lên trên không trung thì Tinh thần trường bào đã bao phủ toàn thân.
Rơi xuống đất, vận chuyển Thần Hoang kiếm nguyên, giảm bớt đau đớn toàn thân. Sau khi khôi phục hắn lại rút kiếm chém ra, chém ra một kiếm.
Kiếm khí bắn ra, vô số đạo kiếm khí nhỏ tản ra, bao trùm phương viên trăm trượng. Trong lúc vô hình tạo thành một cơn lốc kiếm khí, điên cuồng xoay tròn, có thể xé nát tất cả mọi thứ trong cơ lốc.
Từ lúc ban đầu tu luyện cơn lốc này chỉ rộng mười rượng, cho tới bây giờ đường kính đã tăng lên trăm trượng. Bất luaujan là phạm vi bao trùm hay là lực sát thương đều nhảy vọt.
Nhưng mà như vậy còn chưa đủ, nó còn có thể trở nên cường đại hơn.
Sau khi thi triển một chiêu Phong Bạo kiếm thức, Sở Mộ thu kiếm, tập trung tư tưởng suy nghĩ và súc thế. Chợt, tinh mang trong mắt chợt lóe lên. Kiếm vung về phía trước, chỉ thấy kiếm quang vô ảnh bắn ra, nhanh chóng kéo dài ra, biến thành một đạo kiếm quang màu trắng to bằng ngón tay, giống như là rạch nước giữa trời. Không có khởi điểm cũng không có tận cùng.
Nhất Tuyến Thiên kiếm thức.
Một chiêu này Sở Mộ cũng tu luyện rất lâu mới nắm giữ tinh túy trong đó.
Đạo kiếm quang màu trắng to bằng ngón tay cắt vào trên thác nước, trong tích tắc này, một màn khiến cho người ta khiếp sợ xuất hiện. Thác nước to lớn không ngờ dưới đạo kiếm quang nhỏ bé kia lại bị chặt đứt.
Nhưng mà lực lượng mấy trăm ngàn cân trùng kích vẫn rất mạnh mẽ, uy lực của Nhất Tuyến Thiên kiếm thức cũng còn chưa phát huy ra toàn bộ. Cho nên lần này chỉ kéo dài được chừng hai tức ngắn ngủi rồi biến mất. Mà đây còn có công lao của Vĩnh Hằng kiếm ý.
Hai tức nhìn như rất ngắn, nhưng mà phải biết rằng thác nước cực lớn này là nước chảy từ trên cao xuống, mang theo uy lực khủng bố. Mỗi một lần là mấy trăm ngàn cân đổ ập xuống phía dưới, căn bản không có cách nào kiên trì quá lâu.
Hít sâu một hơi, tay nhẹ nhàng run lên, mũi kiếm vung lên. Một thân lực lượng của Sở Mộ dưới Vĩnh Hằng kiếm ý dẫn đầu rót vào trong thân kiếm. Mũi kiếm vung vẩy, ngưng tụ một thân lực lượng hóa thành một đạo kiếm quang dài chừng nửa thước, giống như trăng khuyết bắn ra. Tốc độ kia nhanh tới mức tận cùng, vô cùng kinh người.
Nếu như dùng lực lượng thần hồn cườn gđại bao trùm sẽ phát hiện ra đạo kiếm quang kia không ngừng lưu chuyển, không ngừng, tạo thành một vòng tuần hoàn, giống như là lưỡi cưa máy vậy.
Một tiếng phốc nhỏ vang lên, chỉ thoáng cái đạo kiếm quang như trăng khuyết kia lâp tức phá vỡ một lượng lớn nước chảy xuống trong thác, bắn sâu vào trong vách núi phía sau.
Vách núi phía sau thác nước bởi vì quanh năm suốt tháng được nước từ bên trên đổ xuống cọ rửa khiến cho trở nên vô cùng cứng rắn. Công kích tầm thường căn bản không thể nào làm tổn hại một chút nào. Dưới đạo kiếm quang như trăng khuyết này không ngừng bị cắt nát, giống như là đậu hũ, yếu ớt vô cùng.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ vượt qua thác nước, nhìn khe nứt bị vết kiếm quang như trăng khuyết của hắn chém ra. Vết kiếm này sâu chừng vài trượng.
Liên tục không ngừng tu luyện Phong Bạo kiếm thức, Nhất Tuyết thiên kiếm thức và Thiên Thiết kiếm thức, mãi tới khi Thần Hoang kiếm nguyên tiêu hao hết mới lấy ra nguyên đan khôi phục kiếm nguyên. Mà kiếm nguyên ở trong lúc khôi phục, tiêu hao cũng được rèn luyện, tăng trưởng rất nhỏ.
Theo tìm hiểu Kiếm thiên địa, ảo diệu cấp độ càng sâu hơn hiện lên trỏng đầu Sở Mộ. mà Sở Mộ cũng phát hiện ra Kiếm thiên địa giống như là một phiến thiên địa, cũng rộng lớn, bao la mênh mông như vậy, vô cùng vô tận. Bất luận hắn đi tìm hiểu thế nào cũng không thể hoàn toàn tìm hiểu thấu.
Ba kiếm thức tự nghĩ ra đã hoàn thiện, tu luyện ba đại kiếm thức kiếm khí công kích, lĩnh ngộ Kiếm khí chi chân ý, rèn luyện Thánh thể, tìm hiểu Kiếm Thiên địa, tu luyện bí pháp nguyên thần, nghiên cứu Chấn Thiên Kính, lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ, vận dụng kiếm đạo ở cấp độ sâu hơn.... Tất cả đều nằm trong phạm vi tu luyện của Sở Mộ, luân chuyển, thay phiên.
Dưới loại luân chuển này sẽ khiến cho hiệu suất tu luyện của Sở Mộ tăng lên, mà không tới mức xuất hiện tình trạng một phương diện không có cách nào tăng lên, lại không thể đi tu luyện thứ khác, chỉ có thể lãng phí thời gian vào việc đột phá bình cảnh.
Từng năm từng năm trôi qua.
Rốt cuộc Sở Mộ cũng nắm giữ tinh túy của ba đại kiếm thức kiếm khí công kích, hơn nữa còn diễn sinh ra lý giải của bản thân. Về sau hắn lại lĩnh ngộ ra Kiếm khí chi chân ý.
Lúc này hắn bắt tay vào sáng tạo kiếm thức kiếm khí công kích thuộc về mình.
Chỉ là độ khó rất lớn.
Phong Bạo kiếm thức là công kích quần thể, Nhất Tuyến Thiên kiếm thức công kích vừa quần thể vừa đơn thể. Mà Thiên Thiết kiếm thức thì chỉ thuần đơn thể. Sở Mộ phải có một lựa chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.