Chương 2892: Vô Song kiếm tinh. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Trong Phi toa, Sở Mộ nhắm mắt tĩnh tu, khôi phục lực lượng tiêu hao, hơn nữa còn phân tâm nhớ lại trận chiến vừa rồi với Bạch Thần.
Song phương cũng không chiến đấu quá lâu, mới hơn một phút đồng hồ mà thôi. Nhưng mà bởi vì chiến đấu ở đỉnh Long Thủ sơn, bị lực trường cường đại áp chế, lực lượng tiêu hao so với bình thường lớn hơn gấp bội.
Từng chiêu từng thức, từng đạo kiếm quang màu bạc tung hoành, đan xen vào nhau trong đầu Sở Mộ.
Tạo nghệ kiếm pháp của Bạch Thần cực cao, có thể nói là người có tạo nghệ cao sâu nhất trong các đối thủ tính tới bây giờ của Sở Mộ. Thiên phú của đối phương cũng chỉ kém hơn Sở Mộ một chút mà thôi. Rõ ràng còn hơn đám người Cổ Loạn Không.
Loại thiên tài cấp bậc như Bạch Thần đặt ở Thâm Lam thế giới, thiên phú tuyệt đối là tồn tại đỉnh tiêm.
Một trận chiến này Sở Mộ có thu hoạch không nhỏ.
Hắn đắm chìm trong suy tư, hai người Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh bên cạnh đó vẫn còn chìm trong rung động.
Khó có thể tưởng tượng được đối tượng mà bọn họ bị buộc làm hộ vệ lại là một yêu nghiệt kinh người như vậy.
Phải biết rằng tu vi của Sở Mộ mới chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ mà thôi. Còn tu vi của Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ. Chênh lệch trọn vẹn một đại trọng thiên, hơn kém như vậy. Lại không phải là một trọng thiên của tu luyện giả bình thường, mà là chênh lệch một trọng thiên của yêu nghiệt, khoảng cách càng kinh người hơn.
Dưới loại tình huống này, cuối cùng không ngờ hai người lại chiến ngang tay.
Chuyện này chẳng phải đồng nghĩa với việc, nếu như tu vi của Sở Mộ bằng với Bạch Thần, thực lực tổng hợp chẳng phải sẽ vượt qua Bạch Thần hay sao?
Nghĩ tới đây, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh không ngăn được trái tim mình đập rộn lên, tràn ngập kinh hoảng.
...
- Không thể tưởng tượng nổi, quá không thể tưởng tượng nổi.
- Vậy mà lại ngang tay, không phân thắng bại..
- Sở Mộ này rốt cuộc là người ra sao, không ngờ lại cường đại như vậy.
- Cho dù có cường đại tới đâu cũng không phải là đối thủ của Bạch Ngân kiếm tinh, không nghe thấy chính miệng hắn nhận thua à?
- Ngu muội, tu vi của Sở Mộ và Bạch Thần hơn kém nhau một trọng thiên. Coi như vận dụng một ít át chủ bài cũng không có khả năng bù đắp chênh lệch. Nhưng mà kết quả cuối cùng Sở Mộ chỉ thua kém hơn một chút, nhưng mà cũng không quá rõ ràng. Nếu như tu vi của Sở Mộ bằng Bạch Thần, ngươi cảm thấy Sở Mộ sẽ thất bại sao?
Có người lạnh lùng nói.
- Đây là một yêu nghiệt hoàn toàn có thể so sánh với Lục đại tinh thần.
- Từ xưa tới nay không biết có bao nhiêu thiên tài muốn trở thành tinh thần thứ bảy, nhưng mà chưa từng có ai thực hiện được. Hôm nay chúng ta lại may mắn nhìn thấy.
- Tinh thần thứ bảy sao?
- Từ nay về sau Lục đại tinh thần sẽ là Thất đại tinh thần sao?
Trong đám người, đám Chu Kiếm danh, Ngư Thương Hà, Quý Ảnh, vẻ mặt đều không cam lòng.
Được mệnh danh là tinh thần thứ bảy a. Bọn hắn cũng vì cái này mà không ngừng cố gắng, chỉ là vẫn không có cách nào thành công. Hôm nay lại tận mắt nhìn thấy một người không nổi danh, một người tu vi còn không bằng bọn hắn lại kịch chiến một trận với Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần, cuối cùng còn hòa, không phân thắng bại.
Trừ yêu nghiệt cấp tinh thần ra, trong đám người cùng thế hệ, ai có thể làm được điểm này đây?
Hiện tại lại có người làm được, lại là một người cùng thế hệ, tu vi Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên.
Trong lòng đắng chát không thể nào diễn tả bằng lời được.
Hai tay Triệu Vô Cực nắm chặt, nhìn chằm chằm vào đỉnh Long Thủ sơn, hai mắt lóe lên tinh mang.
Vốn hắn cho rằng thực lực, thiên phú của mình đã đủ để so sánh với Lục đại tinh thần. Nhưng mà sau khi giao phong bằng ánh mắt một lần với Đồ Thiên Quân, hắn biết, mình so với Lục đại tinh thần vẫn còn có một ít chênh lệch.
Cho nên hắn cảm thấy trừ chính mình ra sẽ không còn ai có hi vọng trùng kích tinh thần thứ bảy.
Không ngờ sự thực lại hoàn toàn vượt quá ý định của hắn. Lại có người thiên phú cao hơn hắn, thực lực còn mạnh hơn. Hơn nữa tu vi của đối phương không bằng hắn.
Tinh thần thứ bảy.
Đây là một danh xưng vang dội cỡ nào a, là một loại vinh quang cao cỡ nào a. Đó chính là mục tiêu truy cầu của thiên tài chính thức trong Lưu Phóng chi địa, cứ như vậy bị một người không rõ lai lịch cướp lấy.
Đúng vậy, không có ai hoài ngh. Qua trận chiến ngày hôm nay Sở Mộ sẽ nhận được danh xưng đệ thất tinh thần.
Quá rõ ràng, dưới tình huống vô số người nhìn vào, trận chiến đặc sắc như vậy, kinh thiên động địa như vậy.
Mặc dù trong lòng không cam lòng, nhưng mà Triệu Vô Cực cũng phải thừa nhận, Sở Mộ này quả thực có tư cách nhận được danh xưng đệ thất tinh thần.
- Lục đại tinh thần, tất cả đều có tôn xưng. Đệ thất tinh thần Sở Mộ nên gọi như thế nào đây?
- Dùng song kiếm, tạo nghệ kiếm pháp cao thâm, huyền diệu tuyệt luân, vô song tuyệt đối. Không bằng dùng hai chữ Vô Song đi.
- Vô Song kiếm tinh.
- Dùng hai chữ Vô song liệu có quá mức hay không.
- Không không. Tu vi hắn mới chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên, ta cảm thấy nếu như tu vi của hắn bằng với Lục đại tinht hần. Thực lực chân chính nhất định còn hơn Lục đại tinh thần. Hai chữ Vô song này danh xứng với thực.
Tôn xưng không phải người nào cũng có tư cách.
Trong Lưu Phóng chi địa không thiếu một đám người đức cao vọng trọng. Nói trắng ra là cường giả Thánh cấp cửu tinh thế hệ trước. Thực lực những cường giả này đều đạt tới Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Trong Lưu Phóng chi địa đều có được uy vọng không nhỏ.
Ngày đó Bạch Thần và Sở Mộ chiến một trận trên đỉnh Long Thủ sơn, trong đám người xem cuộc chiến cũng có vài cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.
Mắt thấy mới là thật, tai nghe là giả.
Dưới một phen tranh luận, cuối cùng hai chữ Vô Song được dành cho Sở Mộ.
Đệ thất tinh thần.
Vô Song kiếm tinh.
Rất nhanh, tin tức về Sở Mộ, Đệ thất tinh thần - Vô Song kiếm tinh truyền khắp Lưu Phóng chi địa. Kể cả những người đang bế quan cơ hồ không ai không biết.
Khi tôn xưng Vô Song kiếm tinh truyền khắp Lưu Phóng chi địa, trên bầu trời Lưu Phóng chi địa lại giống như có một ngôi sao mới xuất hiện, lóe lên, như ẩn như hiện, tản mát ra quang mang yếu ớt, lại giống như sáng bóng.
Bạch Ngân phủ, Bạch ngân thành.
Sau khi Bạch Ngân vương biết rõ tin tức, lập tức vui vẻ.
- Đệ thất tinh thần, nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng có người đạt tới.
- Vô Song kiếm tinh Sở Mộ, hai chữ Vô Song này không biết có xứng với thực hay không a?
Song phương cũng không chiến đấu quá lâu, mới hơn một phút đồng hồ mà thôi. Nhưng mà bởi vì chiến đấu ở đỉnh Long Thủ sơn, bị lực trường cường đại áp chế, lực lượng tiêu hao so với bình thường lớn hơn gấp bội.
Từng chiêu từng thức, từng đạo kiếm quang màu bạc tung hoành, đan xen vào nhau trong đầu Sở Mộ.
Tạo nghệ kiếm pháp của Bạch Thần cực cao, có thể nói là người có tạo nghệ cao sâu nhất trong các đối thủ tính tới bây giờ của Sở Mộ. Thiên phú của đối phương cũng chỉ kém hơn Sở Mộ một chút mà thôi. Rõ ràng còn hơn đám người Cổ Loạn Không.
Loại thiên tài cấp bậc như Bạch Thần đặt ở Thâm Lam thế giới, thiên phú tuyệt đối là tồn tại đỉnh tiêm.
Một trận chiến này Sở Mộ có thu hoạch không nhỏ.
Hắn đắm chìm trong suy tư, hai người Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh bên cạnh đó vẫn còn chìm trong rung động.
Khó có thể tưởng tượng được đối tượng mà bọn họ bị buộc làm hộ vệ lại là một yêu nghiệt kinh người như vậy.
Phải biết rằng tu vi của Sở Mộ mới chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ mà thôi. Còn tu vi của Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ. Chênh lệch trọn vẹn một đại trọng thiên, hơn kém như vậy. Lại không phải là một trọng thiên của tu luyện giả bình thường, mà là chênh lệch một trọng thiên của yêu nghiệt, khoảng cách càng kinh người hơn.
Dưới loại tình huống này, cuối cùng không ngờ hai người lại chiến ngang tay.
Chuyện này chẳng phải đồng nghĩa với việc, nếu như tu vi của Sở Mộ bằng với Bạch Thần, thực lực tổng hợp chẳng phải sẽ vượt qua Bạch Thần hay sao?
Nghĩ tới đây, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh không ngăn được trái tim mình đập rộn lên, tràn ngập kinh hoảng.
...
- Không thể tưởng tượng nổi, quá không thể tưởng tượng nổi.
- Vậy mà lại ngang tay, không phân thắng bại..
- Sở Mộ này rốt cuộc là người ra sao, không ngờ lại cường đại như vậy.
- Cho dù có cường đại tới đâu cũng không phải là đối thủ của Bạch Ngân kiếm tinh, không nghe thấy chính miệng hắn nhận thua à?
- Ngu muội, tu vi của Sở Mộ và Bạch Thần hơn kém nhau một trọng thiên. Coi như vận dụng một ít át chủ bài cũng không có khả năng bù đắp chênh lệch. Nhưng mà kết quả cuối cùng Sở Mộ chỉ thua kém hơn một chút, nhưng mà cũng không quá rõ ràng. Nếu như tu vi của Sở Mộ bằng Bạch Thần, ngươi cảm thấy Sở Mộ sẽ thất bại sao?
Có người lạnh lùng nói.
- Đây là một yêu nghiệt hoàn toàn có thể so sánh với Lục đại tinh thần.
- Từ xưa tới nay không biết có bao nhiêu thiên tài muốn trở thành tinh thần thứ bảy, nhưng mà chưa từng có ai thực hiện được. Hôm nay chúng ta lại may mắn nhìn thấy.
- Tinh thần thứ bảy sao?
- Từ nay về sau Lục đại tinh thần sẽ là Thất đại tinh thần sao?
Trong đám người, đám Chu Kiếm danh, Ngư Thương Hà, Quý Ảnh, vẻ mặt đều không cam lòng.
Được mệnh danh là tinh thần thứ bảy a. Bọn hắn cũng vì cái này mà không ngừng cố gắng, chỉ là vẫn không có cách nào thành công. Hôm nay lại tận mắt nhìn thấy một người không nổi danh, một người tu vi còn không bằng bọn hắn lại kịch chiến một trận với Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần, cuối cùng còn hòa, không phân thắng bại.
Trừ yêu nghiệt cấp tinh thần ra, trong đám người cùng thế hệ, ai có thể làm được điểm này đây?
Hiện tại lại có người làm được, lại là một người cùng thế hệ, tu vi Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên.
Trong lòng đắng chát không thể nào diễn tả bằng lời được.
Hai tay Triệu Vô Cực nắm chặt, nhìn chằm chằm vào đỉnh Long Thủ sơn, hai mắt lóe lên tinh mang.
Vốn hắn cho rằng thực lực, thiên phú của mình đã đủ để so sánh với Lục đại tinh thần. Nhưng mà sau khi giao phong bằng ánh mắt một lần với Đồ Thiên Quân, hắn biết, mình so với Lục đại tinh thần vẫn còn có một ít chênh lệch.
Cho nên hắn cảm thấy trừ chính mình ra sẽ không còn ai có hi vọng trùng kích tinh thần thứ bảy.
Không ngờ sự thực lại hoàn toàn vượt quá ý định của hắn. Lại có người thiên phú cao hơn hắn, thực lực còn mạnh hơn. Hơn nữa tu vi của đối phương không bằng hắn.
Tinh thần thứ bảy.
Đây là một danh xưng vang dội cỡ nào a, là một loại vinh quang cao cỡ nào a. Đó chính là mục tiêu truy cầu của thiên tài chính thức trong Lưu Phóng chi địa, cứ như vậy bị một người không rõ lai lịch cướp lấy.
Đúng vậy, không có ai hoài ngh. Qua trận chiến ngày hôm nay Sở Mộ sẽ nhận được danh xưng đệ thất tinh thần.
Quá rõ ràng, dưới tình huống vô số người nhìn vào, trận chiến đặc sắc như vậy, kinh thiên động địa như vậy.
Mặc dù trong lòng không cam lòng, nhưng mà Triệu Vô Cực cũng phải thừa nhận, Sở Mộ này quả thực có tư cách nhận được danh xưng đệ thất tinh thần.
- Lục đại tinh thần, tất cả đều có tôn xưng. Đệ thất tinh thần Sở Mộ nên gọi như thế nào đây?
- Dùng song kiếm, tạo nghệ kiếm pháp cao thâm, huyền diệu tuyệt luân, vô song tuyệt đối. Không bằng dùng hai chữ Vô Song đi.
- Vô Song kiếm tinh.
- Dùng hai chữ Vô song liệu có quá mức hay không.
- Không không. Tu vi hắn mới chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên, ta cảm thấy nếu như tu vi của hắn bằng với Lục đại tinht hần. Thực lực chân chính nhất định còn hơn Lục đại tinh thần. Hai chữ Vô song này danh xứng với thực.
Tôn xưng không phải người nào cũng có tư cách.
Trong Lưu Phóng chi địa không thiếu một đám người đức cao vọng trọng. Nói trắng ra là cường giả Thánh cấp cửu tinh thế hệ trước. Thực lực những cường giả này đều đạt tới Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Trong Lưu Phóng chi địa đều có được uy vọng không nhỏ.
Ngày đó Bạch Thần và Sở Mộ chiến một trận trên đỉnh Long Thủ sơn, trong đám người xem cuộc chiến cũng có vài cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.
Mắt thấy mới là thật, tai nghe là giả.
Dưới một phen tranh luận, cuối cùng hai chữ Vô Song được dành cho Sở Mộ.
Đệ thất tinh thần.
Vô Song kiếm tinh.
Rất nhanh, tin tức về Sở Mộ, Đệ thất tinh thần - Vô Song kiếm tinh truyền khắp Lưu Phóng chi địa. Kể cả những người đang bế quan cơ hồ không ai không biết.
Khi tôn xưng Vô Song kiếm tinh truyền khắp Lưu Phóng chi địa, trên bầu trời Lưu Phóng chi địa lại giống như có một ngôi sao mới xuất hiện, lóe lên, như ẩn như hiện, tản mát ra quang mang yếu ớt, lại giống như sáng bóng.
Bạch Ngân phủ, Bạch ngân thành.
Sau khi Bạch Ngân vương biết rõ tin tức, lập tức vui vẻ.
- Đệ thất tinh thần, nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng có người đạt tới.
- Vô Song kiếm tinh Sở Mộ, hai chữ Vô Song này không biết có xứng với thực hay không a?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.