Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 318: Tuyền qua thủy kính. (1-3)

Kiếm Du Thái Hư

13/05/2013

Nhìn khắp Bắc Tuyết Sơn Trang thì sở hữu và lĩnh ngộ đao ý có ba người. Một người là hắn, một người là trang chủ Tiết Vô Nhận của Bắc Tuyết Sơn Trang còn người kia là Lâm Kỳ.

Tiết Vô Nhận có tài nhưng thành đạt muộn, hôm nay mới chỉ đạt đến năm thành đao ý thôi.

Buồn cười là Lâm Kỳ đã dần dần đuổi kịp và bắt đầu vượt qua hắn. Sau khi Tiềm Long Bảng kết thúc được một năm, đao ý của hắn đã tăng lên bốn thành, thực lực tổng hợp còn vượt qua cả Tiết Vô Nhận nữa.

- Ta nghe nói Diệp Trần của Lưu Vân Tông tại trận đấu Tiềm Long Bảng đã bộc lộ ra bảy thành kiếm ý, thật khiến người khác sợ hãi thán phục.

Lâm Thủy Hàn nói.

Liệt Hỏa Tán Nhân nhẫn nhịn một câu

- Hắn đã đạt tới tám phần kiếm ý rồi.

- A!

Bàng Nhiếp và Lâm Thủy Hàn nhìn thẳng về phía hắn

- Kẻ này so với tưởng tượng của các ngươi còn khủng bố hơn rất nhiều, coi thường hắn, sẽ chết vô cùng thảm.

Liệt Hỏa Tán Nhân ôm tâm tư không muốn ngồi yên nhìn Lưu Vân Tông phát triển, nên mới cố ý nói ra chuyện này, theo đó thì kế sách sau này sẽ bớt đi rất nhiều lực cảm rồi.

Thần sắc Bàng Nhiếp trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.

Lâm Thủy Hàn thì vẫn bộ dáng tự nhiên như trước

Không khí ngưng trọng không tiếp tục được bao lâu thì người của Nam La Tông đến.

Nam La Tông chủ tu thủy hệ, lúc tốc độ gia tăng đến mực cực hạn, trong không khí liền nổi lên một tầng hơi nước trong suốt rung động, cực kì đẹp mắt. Trong tầm mắt của mọi người, hai người một nam một nữ bay vút về phía này.

- Không biết các hạ là?

Địa vị của Nam La Tông rất đặc thù, sau lưng lại có bối cảnh lớn. Đã nhiều năm như vậy mọi người vẫn chưa từng thấy qua thái thượng trưởng lão của Nam La Tông xuất động cho nên không nhận ra hai người này, cũng không biết lai lịch của bọn hắn. Bàng Nhiếp không khỏi hỏi một câu.

Một nam một nữ đáp xuống đất, nam trung niên nói:

- Tiêu Ngân, còn đây là vợ ta, Long Nguyệt.

- Hai vị tốt.

Mọi người không dám lãnh đạm, ôm quyền thi lễ, kể cả Sơn Trung Khách cũng vậy. Hắn mặt dù không đặt bốn đại tông môn của Thiên Phong Quốc vào trong mắt nhưng Nam La Tông hắn đã từng nghe Liệt Hỏa Tán Nhân nói qua. Không thể động vào bọn họ được, nếu động vào thì dù có thực lực như thế nào cũng đều khó tránh khỏi cái chết.

Yên tĩnh trong chốc lát, Sơn Trung Khách không vui nói:

- Người Lưu Vân Tông sao còn chưa đến, cũng không thế cứ ở đây chờ bọn hắn được?

Tiêu Ngân nói:

- Đợi một lát nữa xem sao.

Sơn Trung Khách bĩu môi, thần sắc Liệt Hỏa Tán Nhân và Bàng Nhiếp đều trở nên âm trầm.

- Nhàn Vân Tử tiền bối và Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối có việc nên không thể tới được, ta thay mặt bọn hắn đến đây.

Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo liền vang lên trên Bích Tú Phong.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lại.

Diệp Trần mặc một bộ áo lam đang nhanh chóng bay đến.

- Là hắn đến!

Liệt Hỏa Tán Nhân sững sờ sau đó chợt đại hỉ. Vốn hắn không chuẩn bị đánh chết Diệp Trần ngay, chỉ tính trước tiên giết chết hai vị cường giả Tinh Cực Cảnh là được rồi, ai biết được đối phương lại tham dự vào hành động vây quét Thi Quỷ Đạo Nhân lần này, nếu đã vậy thì việc đánh chết đối phương có thể tiến hành sớm rồi.

Trời cũng giúp ta.

Liệt Hỏa Tán Nhân và Sơn Trung Khách liếc nhau, trên mặt hiện lên nét vui mừng khó có thể phát giác.

Bàng Nhiếp lần đầu tiên chính diện quan sát Diệp Trần, cười lạnh nói:

- Ngươi chính Diệp Trần, thiên tài ngàn năm khó gặp của Thiên Phong Quốc sao.

Lam ảnh tiêu tan, Diệp Trần đã xuất hiện trước mặt mọi người.

- Thiên tài thật không dám nhận.

- Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân sợ chết, cho người xông ra tiền tuyến, xem ra cũng không để ngươi ở trong lòng rồi.

Bàng Nhiếp đánh giá Diệp Trần, thấy khí tức của hắn tuy mạnh nhưng không đến mức như Liệt Hỏa Tán Nhân nói. Nội tâm thầm nhũ, đồng thời ẩn ẩn có sát khí bắt đầu khởi động. Lần này nếu nói Liệt Hỏa Tán Nhân không có âm mưu thì hắn không thể nào tin được, có lẽ Liệt Hỏa Tán Nhân thừa dịp âm mưu này để một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Diệp Trần liếc qua Bàng Nhiếp và Liệt Hỏa Tán Nhân, mặt không chút biểu tình, đi đến chào hỏi cùng hai vị thái thượng trưởng lão của Nam La Tông.

Bàng Nhiếp thấy thế cười lạnh một tiếng nói với Liệt Hỏa Tán Nhân:

- Liệt Hỏa huynh, nếu mọi người đã đến đông đủ thì nên bắt đầu thương lượng kế hoạch đối phó Thi Quỷ Đạo Nhân được rồi!

Liệt Hỏa Tán Nhân gật gật đầu, mở miệng nói:

Các vị, ngũ đại tông môn chúng ta tuy rằng tổng cộng đã đến tám người, nhưng Thi Quỷ Đạo Nhân cũng không dễ đối phó. Tu vi của hắn hiện nay là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, phải cần ít nhất ba cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ mới ngăn chặn hắn được, không những thế, ở xào huyệt của hắn còn có thêm hai ba đầu thất cấp Vũ Cương nữa. Ta cũng không muốn nói nhiều về Vũ Cương, nếu luận về chiến lực thì có thể không bằng được các vị đang ngồi đây, nhưng lực phòng ngự của Vũ Cương lại cực kì cường đại, không có thủ đoạn gì lợi hại thì chưa hẳn có thể đánh chết nó, ngược lại còn bị nó tiêu hao đến chết nữa. Trừ những thứ đó ra, Thi Quỷ Đạo Nhân còn có bốn gã bạch y thủ hạ, bốn người này giống như vô hình vô thể, cực kỳ quỷ dị, có thực lực Tinh Cực Cảnh sơ kỳ, còn lại hai người nếu lấy một đối hai thì có lẽ sẽ chống lại được.

Lâm Thủy Hàn nói:



- Nói như vậy thì nhân thủ của chúng ta lần này vừa đủ rồi.

Thái thượng trưởng lão Tiêu Ngân của Nam La Tông nói:

- Vừa đủ nói lên vẫn còn nguy hiểm rất lớn, nếu bên phía Thi Quỷ Đạo Nhân nhiều hơn một vị cường giả Tinh Cực Cảnh thì tình thế đối với chúng ta sẽ rất bất lợi.

Thê tử Long Nguyệt của Tiêu Ngân gật gật đầu

- Đúng vậy, vốn điểm đột phá của chúng ta chính là Vũ Cương, sau khi chém giết Vũ Cương lại chém giết bốn gã bạch y thủ hạ của Thi Quỷ Đạo Nhân, cuối cùng mới đồng loạt liên thủ đánh chết lão. Nhưng tình huống chưa hắn sẽ thuận lợi như chúng ta tưởng, nếu đối phương nhiều ra một vị cường giả Tinh Cực Cảnh thì... ngược lại họ sẽ tìm được điểm đột phá từ bên phía chúng ta

- Liệt Hỏa, kế sách của ngươi là vậy sao?

Bàng Nhiếp tuy rằng có cùng chung mục đích với Liệt Hỏa Tán Nhân, nhưng không có nghĩa là hắn không đặt an nguy của mình vào trong lòng. Ai biết được đối phương có âm mưu gì, có hay không đã tính toán luôn cả hắn rồi, không thể không phòng được.

Liệt Hỏa Tán Nhân cười nói:

- Các vị yên tâm, bạn tốt của ta là Bích Hồ Tiên Sinh sẽ chạm mặt chúng ta vào ngày mai, nếu vậy thì tổng cộng chúng ta có đến chín ngươi, nếu bên phía Thi Quỷ Đạo Nhân không có gì thay đổi thì việc vây giết hắn trở nên quá dễ dàng. Cho dù có biến hóa thì thực lực của chúng ta vẫn có thể chống lại được, nếu xảy ra chuyện không may thì chín người cùng liên thủ thoát ra khỏi xào huyệt của Thi Quỷ Đạo Nhân có lẽ không có vấn đề gì.

- Một trong Ngũ Tán Nhân - Bích Hồ Tiên Sinh. Nghe nói lần này có hai người đến Tử Dương Tôn, một vị chính là Sơn Trung Khách ở trước mặt, còn vị Kim Thương Tán Nhân kia ở đâu rồi, nếu có hắn ở đây thì phần thắng cao hơn rất nhiều.

Lâm Thủy Hàn bỗng nhiên mở miệng nói.

Sắc mặt Liệt Hỏa Tán Nhân trở nên âm trầm, liếc nhìn Diệp Trần.

Diệp Trần mặt không đổi sắc nói:

- Bị ta giết.

- Bị ngươi giết?

Vợ chồng Tiêu Ngân và Lâm Thủy Hàn có chút kinh ngạc. Tu vị của Diệp Trần bất quá chỉ ở giai đoạn tinh luyện chân nguyên, khoảng cách với Tinh Cực Cảnh vẫn còn một đoạn ngắn, còn tu vị Kim Thương Tán Nhân sớm đã đạt đến Tinh Cực Cảnh trung kỳ. Dưới tình huống bình thường, cả hai kém nhau cả một cảnh giới lớn và một cảnh giới nhỏ thì Diệp Trần ngay cả một cọng lông của Kim Thương Tán Nhân cũng không làm tổn thương được ấy chứ. Mấy người bọn họ liền cảm thấy nghiêm nghị, đệ nhất thiên tài của Nam Trác Vực so với tưởng tượng của bọn họ thì còn cường đại hơn gấp mấy lần. Chiến lực như thế đã đủ đạt đến đệ nhất đẳng trong Thiên Linh Chân Lục rồi.

- Đã chết rồi vậy thì đừng nói đến nữa, Liệt Hỏa huynh, lúc nào xuất phát?

Lâm Thủy Hàn không có ý tứ chỉ trích Diệp Trần, trực tiếp bỏ qua việc này.

Liệt Hỏa Tán Nhân nói:

- Việc này không nên chậm trễ, hôm nay liền xuất phát đi! Chậm trễ sợ sinh biến.

- Ta không có ý kiến!

- Ta cũng không có.

- Như thế thì lên đường đi!

Mọi người thân là cường giả Tinh Cực Cảnh, không ai thích nói nhảm cả, sau khi quyết định liền lập tức tiến hành.

Dừng lại ở trên tầng mây, Liệt Hỏa Tán Nhân nói:

- Hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân ở ngay dưới lòng đất phía tây của Đại Ma Quỷ Thảo Nguyên, chỗ đó có một mảnh hồ nước.

- Khó trách nhiều năm như vậy cũng không có ai phát hiện ra, nguyên lai là trốn xuống lòng đất. Địa vực của Ma Quỷ Đại Thảo Nguyên bao la bát ngát, nếu không có vận khí thì quả thật khó mà tìm được.

Bích Tú Phong cách phía tây của Ma Quỷ Đại Thảo Nguyên chừng hơn hai vạn dặm, lấy tốc độ cao nhất của cường giả Tinh Cực Cảnh tuy rằng có thể chạy đến trong hai ba canh giờ, nhưng lần vây quét Thi Quỷ Đạo Nhân này thập phần nguy hiểm, lấy tốc độ cao nhất chạy đến khó có thể tránh khỏi bị ảnh hưởng đến trạng thái, cho nên mọi người chỉ duy trì tốc độ bằng một nửa lúc bình thường thôi

Trên đường, mọi người đụng phải Bích Hồ Tiên Sinh trong Ngũ Tán Nhân.

Bộ dáng Bích Hồ Tiên Sinh chừng hơn năm mươi, một thân áo bào lam sắc, tay cầm một chiếc quạt, thoạt nhìn thì khí chất có vài phần giống với Trang Thanh Hà. Linh lực cường đại theo ánh mắt Bích Hồ Tiên Sinh nhìn thấy Diệp Trần khẽ lóe lên rồi biến mất, thần sắc âm nhu tàn nhẫn, tuyệt đối không nho nhã tiêu sái như bề ngoài của hắn.

Bốn canh giờ sau, mọi người đã đi đến phía tây Ma Quỷ Đại Thảo Nguyên.

Lọt vào tầm mắt chính là một mảnh hồ nước liên miên không dứt, hồ nước có lớn có nhỏ, cái thì có hình hô lô, cái thì có hình rắn nước, có cái lại có hình tròn, muôn hình muôn vẻ.

- Đã đến rồi!

Liệt Hỏa Tán Nhân dẫn đầu đáp xuống bên cạnh một mảnh hồ nước.

Thái thượng trưởng lão Tiêu Ngân của Nam La Tông chần chờ nói:

- Không biết cửa vào ở chỗ nào?

- Cửa vào ở ngay phía dưới phiến hồ nước này!

Liệt Hỏa Tán Nhân vươn tay chỉ về hồ nước ở trước mặt.

- Hồ đỗ để bình!

Bàng Nhiếp cười lạnh:

- Thi Quỷ Đạo Nhân này thật biết cách tìm địa phương, thiết lập cửa ra vào ở dưới đáy hồ nước này, có nước bùn bao trùm, không chút sơ hở.

- Ta đi xem hoàn cảnh ở bên dưới hồ nước!

Thái thượng trưởng lão Long Nguyệt của Nam La Tông không quá yên tâm, vận chuyển chân nguyên, bàn tay phất nhẹ một cái trước mặt mọi người, một màn kinh người liền phát sinh. Trên mặt nước đột nhiên xuất hiện một tuyền qua, tuyền qua được chậm rãi thành hình, lở lửng lên, giống như là một toàn qua thủy kính vậy.

- Chuyển!

Theo sự chuyển dời của bàn tay Long Nguyệt, toàn qua thủy kính không ngừng cải biến phương hướng. Thông qua toàn qua thủy kính mọi người liền thấy ngay mọi thứ ở dưới đáy hồ, quả thực là thần hồ kỳ kỹ.

Liệt Hỏa Tán Nhân hít một hơi khí lạnh, công pháp của thái thượng trưởng lão của Nam La Tông này tu luyện quá thật không thể tưởng tượng nổi. Tuy không biết uy lực thế nào, nhưng chỉ tính về mặt thần diệu tựa hồ không có một môn công pháp nào bì kịp với nó, đã có chút tiếp cận với thủ đoạn của đại năng tông sư Linh Hải Cảnh rồi



Nội tâm Bích Hồ Tiên Sinh rung động một hồi. Hắn cũng tu luyện thủy hệ công pháp, thủy hệ chân nguyên trong cơ thế Long Nguyệt khiến hắn vừa thấy đã thèm nhỏ dãi. Nếu có thể biến đối phương trở thành thị thiếp của mình thì đây là chuyện tốt cỡ nào cơ chứ. Nhưng tiếc là thế lực sau lưng của đối phương hắn không đắc tội nổi, việc này còn cần phải bàn bạc kĩ lưỡng hơn mới được.

- Sớm muộn gì ta cũng đoạt được ngươi.

Bích Hồ Tiên Sinh khác với Kim Thương Tán Nhân, hắn ưu thích chính là loại mĩ phụ trung niên vẫn còn bộ dáng thùy mị như thế này. Long Nguyệt nhìn cũng chỉ hơn 40 tuổi, bởi vì tu luyện thủy hệ công pháp nên làn da vẫn còn trơn bóng, không hề kém các nữ tử trẻ tuổi, lại phối hợp với khí chất đặc biệt của bản thân, quả thật là con mồi lý tưởng nhất của hắn. Nếu nói ai có thể nhìn thấu cục diện thì đương nhiên là Diệp Trần rồi. Từ đầu đến cuối hắn không thèm nói câu nào, thờ ơ lạnh nhạt, thần sắc của Bích Hồ Tiên Sinh cực kì mờ mịt nhưng đáng tiếc ở trước mặt Diệp Trần cũng không thể nào che dấu được. Nội tâm hắn không khỏi cười lạnh một hồi, người của Nam La Tông cũng không phải là kẻ ngu, khẳng định sẽ có lưu lại hậu thủ. Tông chủ Long Bích Vân của Nam La Tông tông lại càng cực kì thần bí, chọc nàng, chỉ có đường chết. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể sống đến lúc đó đã.

- Cũng tốt, ở tại chỗ này vất vả một lần để cả đời nhàn nhã vậy!

Diệp Trần không hề trông cậy vào việc có thể thuận lời chém giết Thi Quỷ Đạo Nhân. Thực tế hắn biết rõ mọi chuyện cũng không đơn giản như vậy. Bất quá đối với hắn thì việc đánh chết Liệt Hỏa Tán Nhân, Sơn Trung Khách và Bích Hồ Tiên Sinh cũng không phải là chuyện gì khó cả. Nếu như hai vị thái thượng trưởng lão của Phỉ Thúy Cốc cũng muốn động tâm tư với hắn thì... cũng giết luôn. Không phải hắn quá tự tin vào bản thân, mà nguyên nhân là ở thực lực.

Hắn bây giờ đã không phải như lúc xưa nữa, một thân sở học toàn bộ đều là thứ cao cấp nhất. Công pháp là phẩm cấp Địa cấp đỉnh giai, kiếm pháp phẩm cấp Địa cấp đỉnh giai, khinh công là phẩm cấp Địa cấp đỉnh giai, Tru Tâm Nhất Kiếm, Thiên Toái Vân là sát chiêu, tám thành kiếm ý lại là lợi khí lợi hại nhất của hắn, là căn bản để hắn vượt cấp chiến đấu.

Hơn nữa hắn tùy thời có thể bước vào Tinh Cực Cảnh, với thực lực như vậy thì đừng nói là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, cho dù là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ có tới hắn cũng không sợ.

Dù sao ngay cả một nội môn trưởng lão của lục phẩm tông môn cũng không có được võ học phẩm cấp Địa cấp đỉnh giai, huống chi là Thi Quỷ Đạo Nhân. Võ học phẩm cấp Địa cấp đỉnh giai ở Nam Trác Vực cực kỳ hi hữu, tất cả các lục phẩm tông môn cũng chỉ có vài bộ thôi. Hắn tin tưởng, dù Cửu U Giáo có cường đại trở lại, cũng không có người nào có cả, địa vị của 108 Quỷ Tướng cũng chỉ tương đương với nội môn trưởng lão của lục phẩm tông môn thôi.

Đủ các yếu tố khiến Diệp Trần không hề sợ âm mưu của Liệt Hỏa Tán Nhân, nếu có chuyện bất ổn thì bằng vào tác dụng né tránh vô cùng cao minh của khinh công Phần Thân Hóa Ảnh, ly khai nơi này cũng không có vấn đề gì

- Không có gì nguy hiểm!

Toàn qua thủy kính tan rả, Long Nguyệt lắc đầu.

- Vậy thì xuống thôi!

Liệt Hỏa Tán Nhân đề nghị.

Hoàn cảnh dưới nước đối với mọi người cũng không có vấn đề gì. Võ giả Luyện Khí Cảnh đã có thể chống đỡ một thời gian rất dài ở dưới nước, huống chi mọi người ở đây đều là cường giả Tinh Cực Cảnh, có bản lĩnh lên trời xuống đất, những hoàn cảnh tự nhiên bình thường không hề có chút cản trở với họ.

Hộ thể ngụy chân nguyên khai mở, Diệp Trần theo mọi người tiến vào trong nước.

Cổn tịnh!

Mới vừa xuống nước không được bao lâu, một đầu yêu thú khổng lồ dưới nước đã tới tiếp cận, bị một chưởng của Bàng Nhiếp đánh chết, thi thể nổi lên trên mặt nước.

Liệt Hỏa Tán Nhân kiềm chế tâm tình kích động, chân nguyên truyền âm nói:

- Cửa vào ở đằng kia, các vị đi theo ta.

Nói xong hắn liền xung phong đi trước, mang theo hộ thể chân nguyên hỏa hồng sắc lướt nhanh đi như quỷ mị, phảng phất như một ngọn đèn dầu trong nước vậy

Rất nhanh đã đến hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân.

Dưới đáy hồ nước, bên cạnh một nham sơn cực lớn xuất hiện một cửa vào bị thủy thảo bao trùm, theo thủy thảo bị chấn nát cửa vào liền bị nhìn thấy rõ ràng. Rộng hơn mười mét, nối thẳng xuống phía dưới, nhìn xuống bên dưới tối đen một mảnh, giống như là thông đạo đi xuống địa ngục vậy.

Dưới sự bảo hộ của hộ thể chân nguyên mọi người cũng không đặt cảnh tượng trước mặt vào mắt. Nếu không phải sợ Thi Quỷ Đạo Nhân nghe được động tĩnh, bọn hắn đã hoàn toàn có thể dung man lực đánh vào rồi, chuyện này rất đơn giản.

Ông!

Liệt Hỏa Tán Nhân dẫn đầu lặn xuống cánh cửa, Sơn Trung Khách, Bích Hồ Tiên Sinh theo sát phía sau.

- Chúng ta cũng vào đi.

Tiêu Ngân và Long Nguyệt nhìn thoáng qua Diệp Trần. Trong tất cả mọi người ở đây chỉ có Diệp Trần ở cùng phe với bọn họ. Diệp Trần gật gật đầu, cười nói:

- Hai vị tiền bối, ta đi vào trước.

Bởi vì Thanh Liên Kiếm Quyết là công pháp cho kiếm khách tu luyện nên khiến cho ngụy chân nguyên của Diệp Trần cực kỳ lợi hại, tiềm hành ở dưới nước nhanh không tưởng nổi. Dòng nước gặp phải hộ thể ngụy chân nguyên giống như bị kiếm khí tách ra làm hai vậy, nên không tạo thành lực cản quá lớn

Tối đen như mực, khắp nơi đều là một mảnh tối đen như mực, không có chút ánh sáng nào.

Đi xuống cửa vào hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân không biết đã bao sâu, mọi người chỉ cảm thấy đã cách hồ nước ngày càng xa, hoàn cảnh xung quanh yên tĩnh quỉ dị, không hề có chút tạp âm

'Rầm Ào Ào'! Không biết đi qua bao lâu mọi người mới lại xuất hiện trên mặt nước, bất quá không phải mặt nước lúc trước, mà là mặt nước dưới lòng đất, tương liên với hồ nước.

- Mọi người cẩn thận một chút.

Vừa ra khỏi mặt nước, Tiêu Ngân và Long Nguyệt từng người lấy ra vũ khí của mình. Khiến cho Diệp Trần kinh ngạc chính là vũ khí của hai người không ngờ đều là trung phẩm Bảo Khí. Tiêu Ngân chính là đao, còn Long Nguyệt là một cứ nhận hình bán nguyệt. Tuy rằng bị bọn hắn áp chế nên khí tức của trung phẩm Bảo Khí cũng không hoàn toàn phóng xuất, nhưng cổ cảm giác áp bách nhàn nhạt lại khiến lòng người rung động.

Đồng tử của Liệt Hỏa Tán Nhân mãnh mẽ co rụt lại. Theo tu vị tăng lên, tính trọng yếu của Bảo Khí cũng ngày càng tăng. Hạ phẩm Bảo Khí ở trên tay võ giả dưới Tinh Cực Cảnh có thể tăng phúc một thành thực lực công kích, nhưng đến tay cường giả Tinh Cực Cảnh không hư hao đã là may lắm rồi, không có bất kỳ tác dụng tăng phúc nào cả. Nhưng trung phẩm Bảo Khí lại không giống thế, nó có thể tăng phúc hơn ba thành lực công kích cho cường giả Tinh Cực Cảnh, tăng phúc bốn thành chính là mức cao nhất của trung phẩm Bảo Khí. Hai người này bản thân chính là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, có trung phẩm Bảo Khí trong tay cũng đủ để chống lại cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong rồi. Có thể nói, chiến lực của Tiêu Ngân và Long Nguyệt không kém bất cứ kẻ nào trong tám ngươi, đây đã là tính thấp nhất rồi.

- Trung phẩm Bảo Khí, thứ này có thể ngộ nhưng không thể cầu a!

Diệp Trần đã từng đi qua giao dịch đại điện ở Vũ Thành đương nhiên biết rõ sự trân quý của trung phẩm Bảo Khí. Dưới tình huống vận khí tốt, nói không chừng trong vòng một tháng có thể chứng kiến cả một lượng lớn. Còn vận khí không tốt thì nửa năm một năm cũng chưa chắc nhìn thấy được một kiện trung phẩm Bảo Khí. Mỗi khi vừa xuất hiện đều bị người khác mua ngay lập tức, rất ít khi ngại giá cả cao. Mà giá trị của trung phẩm Bảo Khí ít nhất cũng phải gấp 50 lần hạ phẩm Bảo Khí. Những cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường căn bản không thể nào mua nổi, trừ phi là cường giả Tinh Cực Cảnh có địa vị cao trong lục phẩm tông môn.

- Bất quá là lực công kích tăng lên ba bốn thành, chiến lực thì chưa hẳn như vậy. Chiến lực chịu ảnh hưởng của rất nhiều phương diện yếu tố, không thể quơ đũa cả nắm thế được.

Thở một hơi, Diệp Trần lấy Tinh Ngân Kiếm từ trong trữ vật linh giới ra, đeo bên lưng trái. Thanh kiếm này là do hắn mua được ở trong giao dịch đại điện của Vũ Thành, tuyệt đối là thứ cao cấp trong hạ phẩm Bảo Khí, có thể tăng phúc võ giả Bão Nguyên Cảnh hai thành lực công kích. Tuy rằng một khi bước vào Tinh Cực Cảnh, Tinh Ngân Kiếm liền không có tác dụng tăng phúc nữa nhưng Diệp Trần có rất nhiều thủ đoạn, lực công kích cũng không thiếu.

- Đi thôi!

Liệt Hỏa Tán Nhân dời ánh mắt, liếc qua phía Diệp Trần, trầm giọng nói.

- Hắc hắc Thi Quỷ Đạo Nhân, lần này ngươi chết chắc rồi.

Sơn Trung Khách lạnh lùng cười cười, ba chữ cuối cùng ‘ chết chắc rồi ' được ép xuống vô cùng thấp.

Diệp Trần ánh mắt lạnh nhạt, cụp mi xuống.

Lạch cạch, lạch cạch!

Tiếng bước chân rất nhỏ vang lên liên tiếp trong hoàn cảnh u ám.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook