Kiếm Khuynh Thiên Hạ, Vạn Kiếp Yêu Nàng
Chương 1: Hồi Ức - Triệu hồi
Độc Cô Tử Tịch
27/04/2017
Giữa phong cảng mây
vờn sương sớm một bóng dáng cao lớn thân vận bạch y đang luyện kiếm. Mỗi kiếm xuất ra kiếm khí tung hoành ý cảnh thâm ảo thế không đỡ nổi quả
thật là tuyệt vời . Luyện xong một lần của kiếm pháp bóng dáng ngừng lại , một giọng nói trầm thấp vang lên :
- Mau xuất hiện đi! Con còn muốn nấp đến khi nào ?
Tiếp theo đó từ trong bụi rậm chui ra một bóng dáng nho nhỏ của hài tử ngũ quan tinh xảo mặt đỏ bừng ngượng ngùng nhìn bạch y nhân cười cười .
- Hì hì , Sư tôn a người thật là tuyệt , người dạy con học kiếm đi ! Con rất muốn học kiếm a.
-Sư tôn đã nói với con bao nhiêu lần rồi? Bản chất con yếu đuối không thể học kiếm . Mau trở về tiểu viện luyện cầm pháp !
Tiểu nữ hài có chút không cam tâm phản bác :
- Sư tôn , dù không hợp nhưng con có thể cố gắng . Người dạy con học kiếm pháp đi!
Lúc này giọng nói trầm thấp trở nên lạnh lẽo :
- Con dám cải ta phải hay không?
Thấy sư tôn tức giận tiểu nữ hài quay đi xa xa còn bỏ lại một câu :
- Sư tôn người mãi mãi là nhất con sẽ luyện cầm pháp đến trác tuyệt , người ngàn lần vạn lần không được giận con .
- Nếu con dám lén luyện kiếm ta cả đời không nói chuyện với con .
Nghe thấy vậy nữ hoài thoáng khựng lại vài giây rồi bước tiếp .
- Đời này kiếp này con không luyện kiếm , đời này kiếp này người phải nói chuyện với con .
Không đợi bạch y nhân trả lời nữ hài di thân hoán ảnh chớp mắt liền mất dạng .
Mãi mãi về sau nàng không hỏi hắn chuyện luyện kiếm nữa.
...
Dưới ánh trăng cô đơn lạnh lẽo một bóng dáng bạch y nhân tuấn lãng đang uống rượu . Ánh mắt hắn nhìn ánh trăng có chút mông lung cô tịch. Một bình lại một bình bầu bạn cùng vầng trăng trên cao .
Bên cạnh hắn không biết từ lúc nào lại xuất hiện một nữ tử chừng 18 , 19 tuổi thân vận lam y ôn nhu nhìn hắn . Nhìn hắn cứ uống như vậy nangg không dám cản chỉ thở dài ra một hơi .
- Sư phụ người đừng uống nữa , con muốn nói cho người nghe một chuyện .
- Chuyện gì? - Hắn thờ ơ hỏi nàng .
- Tháng ba năm sau Thiên Cầm Công Chúa sẽ đến Chiến Lĩnh nhậm chức Thiên Cầm Vương tiếp nhận cai quản.
Hắn vẫn nhàn nhạt thờ ơ
- Có ý gì?
Nàng im lặng một lúc lấy hết dũng khí nói .
- Người đi theo nàng ấy đi , Thần Long Cung đã có con tiếp quản , thù của người con sẽ trả . Đây chính là cơ hội để người theo đuổi Thiên Cầm Công Chúa .
Hắn nhìn nàng đầy thâm ý không hỏi thêm khẽ gật đầu rồi quăng bình rượu tỉnh như ruồi chạy đi tu luyện nắm bắt thời gian , cơ hội .
Chỉ còn nàng ngồi đó miệng kéo lên một đường cong mặc cho nước mắt rơi xuống .
- Sư phụ , đến bao giờ người mới hiểu cho con?
...
Đứng trước Long Thần Cung một bạch y nhân vẻ mặt có chút hồi tưởng .Chiến Lĩnh mênh mông tàn khốc đã được bình định hắn đạt được tình yêu của Thiên Cầm Vương sau gần 7 năm chinh chiến lập công . Xa tông môn một thời gian dài giờ hắn quyết định trở lại thăm tông môn .
Bước vào trong nhìn thấy tông môn càng lúc càng phát triển nhưng cảnh vật vẫn như thế lòng hắn không khỏi nhớ đến tiểu đồ đệ ngày nào của mình một tiểu cô nương dễ thương .
Nhưng đến khi hắn gặp được nàng hắn thật không ngờ hình ảnh tiểu cô nương ngày nào đã biến mất thay vào đó là một nữ tử lạnh lùng khí chất mỹ phụ . Hắn nhìn nàng ..
- Phong Nhi có chuyện gì xảy ra?
Nàng trầm mặc .
- Phong Nhi mau nói cho sư tôn biết!
Nàng bảo trì trầm mặc hốc mắt có chút đỏ.
- Con không nói thì ta không hỏi nữa .
Nàng quệt nước mắt trên mi không để rơi xuống lạnh lùng cất bước .
- Cả đời này người tốt nhất đừng biết .
Hắn cảm thấy kì lạ tại sao nàng lại thay đổi nhanh như vậy nhưng hỏi cao tầng tông môn hắn mới biết nàng vì báo thù cho hắn mà thất thân .
Từ lúc đó hắn thấy có lỗi nên trốn tránh nàng hận chính mình quyết định ở ngoài Chiến Lĩnh luôn sẽ không về tông môn gặp nàng nữa . Nhưng dù đi tới đâu hắn vẫn cảm nhận được một ánh mắt luôn nhìn hắn lòng hắn cũng biết đó là ai .
... ...
Trăm năm trôi qua Chiên Lĩnh cũng rơi vào thất thủ tin bại trận cứ truyền lên , cần gấp viện binh . Nhận được tin nàng từ tông môn chạy đến chiến lĩnh xa xôi nhất cầm địch vạn quân . Trăm năm trôi qua nàng lạnh lùng như tòa băng sơn đến hắn cũng không nhìn thấu được nàng .
Quân địch chết vô số tháo chạy còn nàng một thân rướm máu sinh lực cạn kiệt hơi thở yêu ớt ngã xuống . Hắn chạy đến đỡ nàng , nàng nhìn hắn nở nụ cười sau trăm năm băng giá . Hắn có chút ngơ ngẩn nhưng nào ngờ nàng cầm lấy tay hắn đưa vào chủy thủ đâm thẳng đến tim của mình .
- Lấy máu từ tim ta để người sốngvạn kiếp , lấy hồi ức đẹp nhất giữ gìn người vạn kiếp , lấy linh hồn ta để người mãi mãi trường tồn bất tử . Lãnh Nguyệt Hàn ta hạ Vong Ngữ Chúc Phúc ở ngươi , ngươi bất tử trường tồn .
Mấy lời nói của nàng làm đầu hắn ông ông rối loạn không thể phản ứng kịp . Nàng lại mỉm cười với hắn , đôi tay đày máu run run chạm vào mặt hắn .
- Sư tôn ta yêy chàng . Nếu như có kiếp sau ta muốn cùng chàng luyện kiếm song kiêa hợp bích nghịch thiên hạ , muốn làm nương tử của chàng làm đôi phu thê hạnh phúc , muốn cùng chàng ngao du thiên hạ rộng lớn song nhân song hành ....
Nàng không nói ra tiếng nhưng vẫn nói , nói nhanh nhất có thể, xong thì nàng tan biến trong tan biến trong vòng tay hắn . Hân ngơ ngác , trong đàu một mảnh trống rỗng thật không chấp nhận sự thật này. Nàng biến mất rồi không còn nữa hắn cảm thấy mất đi sức sống mất đi linh hồn .
Có lẽ hắn sai rồi , hắn sai rồi . Hắn yêu nàng , rất yêu nàng nhưng lại để nàng chịu đau khổ bản thân lại hạnh phúc bên người con gái khác . Bây giờ muốn được như lúc đầu muốn yêu thương nàng , muốn cưng sủng nàng . Nhưng muộn quá rồi .
Hắn rời bỏ Chiến lĩnh lang bạt chân trời không điểm dừng thân tử hồn tồn bất tử . Thiên Cầm Công Chúa chấp nhận cô độc cả đời quản định đại lục .
...
- Ta sai rồi , ta sai thật rồi . Phong Nhi vao giờ con mới chịu về bên sư tôn? Phong Nhi bao giờ nàng trở về bên cạnh ta ? Phong Nhi ...
Dưới ánh trăng lạnh lẽo , ở một nơi tử khí âm u ,Lãnh Nguyệt Hàn hắn một linh hồn phiêu dật trong gió không biết đã qua bao lâu cũng không biết chính mình đã bay đến đâu . Nhưng hình ảnh của nàng vẫn luôn tồn trong hồi ức của hắn không thể phai mờ . Ngàn năm vạn năm rồi nàng vẫn không xuất hiện lòng của hắn thật đau. Hắn biết , hắn biết là do bản thân hắn ích kỉ muốn có một người giống Thiên Cầm Công Chúa mà bắt nàng theo trận pháp nhạc đạo, chỉ nghĩ cho sự cố chấp rằng mình yêu Thiên Cầm mà để nàng đau khổ , vì hạnh phúc ấy mà bỏ mặc nàng . Giờ hắn muốn bù đắp lỗi lầm nhưng không thấy nàng, không biết nàng dang ở đâu.
- Phong Nhi ta yêu nàng , trở lại cạnh ta đi .
- Phong Nhi ta tạo ra tiểu thế giới mua luyện nhiều thanh kiếm toót cho nàng chọn nữa .
- Phong Nhi ta ân hận , ta muốn ở bên cạnh nàng .
- Phong Nhi nàng còn muốn hành hạ ta đến bao giờ đây?
- Phong Nhi ta biết ta sai rồi .
- Phong Nhi....
Linh hồn hắn nói trong tuyệt vọng đau khổ nhưng dù có thế nào thì nàng vẫn không xuất hiện . Hắn phải làm sao , phải làm sao nàng mới xuất hiện đây . Dẫ rất lâu rồi...
Bỗng hắn rùng mình một cái sắc mặt biểu hiện trạng thái không thể tin được . Linh hồn mấy chốc phiêu dật miệng không khỏi nở nụ cười yếu ớt.
- Là khí tức của Phong Nhi . Phong Nhi 9 vạn 8657 năm chờ nàng cuối cùng cũng có kết quả .
Nhận được một tia khí tức kia thôi hắn muốn điên cuồng rồi . Hai tay hắn nhất lên kết thành một chuỗi kết ấn .
- Triệu hồi chi thuật - cấm thuật triệu hồn . Ta - Lãnh Nguyệt Hàn triệu hồi linh hồn Sở Dạ Phong . Lấy tình làm đạo , vạn kiếp yêu nàng, mãi mãi bên nàng, khởi nghịch thiên lộ, giải hết ân oán ngày ngà xưa lấy hiện tại làm nơi bắt đầu cho sự vĩnh hằng.
bỗng nhiên một luồng sáng cổ xưa thần bí hút lấy linh hòn hắn đi .
- Phong Nhi ta sắp được gặp nàng rồi .
Hắn đâu biết lúc hắn đi một cặp Di Thiên Chi Mâu từ trên không hạ xuống nơi đây .
- Lấy tình nhập đạo tưởng đơn giản mà không đơn giản , tưởng khó mà không khó. 9 vạn 8657 năm , so với người khác xem ra các ngươi rất lợi hại .
Nói xong Di Thiên Chi Mâu thần bí biến mất.
Tịch Tịch viết quả thật còn non tay lắm nhưng hi vọng sẽ được ủng hộ . Ngày càng nâng cao tay nghề , để hay hơn .
- Mau xuất hiện đi! Con còn muốn nấp đến khi nào ?
Tiếp theo đó từ trong bụi rậm chui ra một bóng dáng nho nhỏ của hài tử ngũ quan tinh xảo mặt đỏ bừng ngượng ngùng nhìn bạch y nhân cười cười .
- Hì hì , Sư tôn a người thật là tuyệt , người dạy con học kiếm đi ! Con rất muốn học kiếm a.
-Sư tôn đã nói với con bao nhiêu lần rồi? Bản chất con yếu đuối không thể học kiếm . Mau trở về tiểu viện luyện cầm pháp !
Tiểu nữ hài có chút không cam tâm phản bác :
- Sư tôn , dù không hợp nhưng con có thể cố gắng . Người dạy con học kiếm pháp đi!
Lúc này giọng nói trầm thấp trở nên lạnh lẽo :
- Con dám cải ta phải hay không?
Thấy sư tôn tức giận tiểu nữ hài quay đi xa xa còn bỏ lại một câu :
- Sư tôn người mãi mãi là nhất con sẽ luyện cầm pháp đến trác tuyệt , người ngàn lần vạn lần không được giận con .
- Nếu con dám lén luyện kiếm ta cả đời không nói chuyện với con .
Nghe thấy vậy nữ hoài thoáng khựng lại vài giây rồi bước tiếp .
- Đời này kiếp này con không luyện kiếm , đời này kiếp này người phải nói chuyện với con .
Không đợi bạch y nhân trả lời nữ hài di thân hoán ảnh chớp mắt liền mất dạng .
Mãi mãi về sau nàng không hỏi hắn chuyện luyện kiếm nữa.
...
Dưới ánh trăng cô đơn lạnh lẽo một bóng dáng bạch y nhân tuấn lãng đang uống rượu . Ánh mắt hắn nhìn ánh trăng có chút mông lung cô tịch. Một bình lại một bình bầu bạn cùng vầng trăng trên cao .
Bên cạnh hắn không biết từ lúc nào lại xuất hiện một nữ tử chừng 18 , 19 tuổi thân vận lam y ôn nhu nhìn hắn . Nhìn hắn cứ uống như vậy nangg không dám cản chỉ thở dài ra một hơi .
- Sư phụ người đừng uống nữa , con muốn nói cho người nghe một chuyện .
- Chuyện gì? - Hắn thờ ơ hỏi nàng .
- Tháng ba năm sau Thiên Cầm Công Chúa sẽ đến Chiến Lĩnh nhậm chức Thiên Cầm Vương tiếp nhận cai quản.
Hắn vẫn nhàn nhạt thờ ơ
- Có ý gì?
Nàng im lặng một lúc lấy hết dũng khí nói .
- Người đi theo nàng ấy đi , Thần Long Cung đã có con tiếp quản , thù của người con sẽ trả . Đây chính là cơ hội để người theo đuổi Thiên Cầm Công Chúa .
Hắn nhìn nàng đầy thâm ý không hỏi thêm khẽ gật đầu rồi quăng bình rượu tỉnh như ruồi chạy đi tu luyện nắm bắt thời gian , cơ hội .
Chỉ còn nàng ngồi đó miệng kéo lên một đường cong mặc cho nước mắt rơi xuống .
- Sư phụ , đến bao giờ người mới hiểu cho con?
...
Đứng trước Long Thần Cung một bạch y nhân vẻ mặt có chút hồi tưởng .Chiến Lĩnh mênh mông tàn khốc đã được bình định hắn đạt được tình yêu của Thiên Cầm Vương sau gần 7 năm chinh chiến lập công . Xa tông môn một thời gian dài giờ hắn quyết định trở lại thăm tông môn .
Bước vào trong nhìn thấy tông môn càng lúc càng phát triển nhưng cảnh vật vẫn như thế lòng hắn không khỏi nhớ đến tiểu đồ đệ ngày nào của mình một tiểu cô nương dễ thương .
Nhưng đến khi hắn gặp được nàng hắn thật không ngờ hình ảnh tiểu cô nương ngày nào đã biến mất thay vào đó là một nữ tử lạnh lùng khí chất mỹ phụ . Hắn nhìn nàng ..
- Phong Nhi có chuyện gì xảy ra?
Nàng trầm mặc .
- Phong Nhi mau nói cho sư tôn biết!
Nàng bảo trì trầm mặc hốc mắt có chút đỏ.
- Con không nói thì ta không hỏi nữa .
Nàng quệt nước mắt trên mi không để rơi xuống lạnh lùng cất bước .
- Cả đời này người tốt nhất đừng biết .
Hắn cảm thấy kì lạ tại sao nàng lại thay đổi nhanh như vậy nhưng hỏi cao tầng tông môn hắn mới biết nàng vì báo thù cho hắn mà thất thân .
Từ lúc đó hắn thấy có lỗi nên trốn tránh nàng hận chính mình quyết định ở ngoài Chiến Lĩnh luôn sẽ không về tông môn gặp nàng nữa . Nhưng dù đi tới đâu hắn vẫn cảm nhận được một ánh mắt luôn nhìn hắn lòng hắn cũng biết đó là ai .
... ...
Trăm năm trôi qua Chiên Lĩnh cũng rơi vào thất thủ tin bại trận cứ truyền lên , cần gấp viện binh . Nhận được tin nàng từ tông môn chạy đến chiến lĩnh xa xôi nhất cầm địch vạn quân . Trăm năm trôi qua nàng lạnh lùng như tòa băng sơn đến hắn cũng không nhìn thấu được nàng .
Quân địch chết vô số tháo chạy còn nàng một thân rướm máu sinh lực cạn kiệt hơi thở yêu ớt ngã xuống . Hắn chạy đến đỡ nàng , nàng nhìn hắn nở nụ cười sau trăm năm băng giá . Hắn có chút ngơ ngẩn nhưng nào ngờ nàng cầm lấy tay hắn đưa vào chủy thủ đâm thẳng đến tim của mình .
- Lấy máu từ tim ta để người sốngvạn kiếp , lấy hồi ức đẹp nhất giữ gìn người vạn kiếp , lấy linh hồn ta để người mãi mãi trường tồn bất tử . Lãnh Nguyệt Hàn ta hạ Vong Ngữ Chúc Phúc ở ngươi , ngươi bất tử trường tồn .
Mấy lời nói của nàng làm đầu hắn ông ông rối loạn không thể phản ứng kịp . Nàng lại mỉm cười với hắn , đôi tay đày máu run run chạm vào mặt hắn .
- Sư tôn ta yêy chàng . Nếu như có kiếp sau ta muốn cùng chàng luyện kiếm song kiêa hợp bích nghịch thiên hạ , muốn làm nương tử của chàng làm đôi phu thê hạnh phúc , muốn cùng chàng ngao du thiên hạ rộng lớn song nhân song hành ....
Nàng không nói ra tiếng nhưng vẫn nói , nói nhanh nhất có thể, xong thì nàng tan biến trong tan biến trong vòng tay hắn . Hân ngơ ngác , trong đàu một mảnh trống rỗng thật không chấp nhận sự thật này. Nàng biến mất rồi không còn nữa hắn cảm thấy mất đi sức sống mất đi linh hồn .
Có lẽ hắn sai rồi , hắn sai rồi . Hắn yêu nàng , rất yêu nàng nhưng lại để nàng chịu đau khổ bản thân lại hạnh phúc bên người con gái khác . Bây giờ muốn được như lúc đầu muốn yêu thương nàng , muốn cưng sủng nàng . Nhưng muộn quá rồi .
Hắn rời bỏ Chiến lĩnh lang bạt chân trời không điểm dừng thân tử hồn tồn bất tử . Thiên Cầm Công Chúa chấp nhận cô độc cả đời quản định đại lục .
...
- Ta sai rồi , ta sai thật rồi . Phong Nhi vao giờ con mới chịu về bên sư tôn? Phong Nhi bao giờ nàng trở về bên cạnh ta ? Phong Nhi ...
Dưới ánh trăng lạnh lẽo , ở một nơi tử khí âm u ,Lãnh Nguyệt Hàn hắn một linh hồn phiêu dật trong gió không biết đã qua bao lâu cũng không biết chính mình đã bay đến đâu . Nhưng hình ảnh của nàng vẫn luôn tồn trong hồi ức của hắn không thể phai mờ . Ngàn năm vạn năm rồi nàng vẫn không xuất hiện lòng của hắn thật đau. Hắn biết , hắn biết là do bản thân hắn ích kỉ muốn có một người giống Thiên Cầm Công Chúa mà bắt nàng theo trận pháp nhạc đạo, chỉ nghĩ cho sự cố chấp rằng mình yêu Thiên Cầm mà để nàng đau khổ , vì hạnh phúc ấy mà bỏ mặc nàng . Giờ hắn muốn bù đắp lỗi lầm nhưng không thấy nàng, không biết nàng dang ở đâu.
- Phong Nhi ta yêu nàng , trở lại cạnh ta đi .
- Phong Nhi ta tạo ra tiểu thế giới mua luyện nhiều thanh kiếm toót cho nàng chọn nữa .
- Phong Nhi ta ân hận , ta muốn ở bên cạnh nàng .
- Phong Nhi nàng còn muốn hành hạ ta đến bao giờ đây?
- Phong Nhi ta biết ta sai rồi .
- Phong Nhi....
Linh hồn hắn nói trong tuyệt vọng đau khổ nhưng dù có thế nào thì nàng vẫn không xuất hiện . Hắn phải làm sao , phải làm sao nàng mới xuất hiện đây . Dẫ rất lâu rồi...
Bỗng hắn rùng mình một cái sắc mặt biểu hiện trạng thái không thể tin được . Linh hồn mấy chốc phiêu dật miệng không khỏi nở nụ cười yếu ớt.
- Là khí tức của Phong Nhi . Phong Nhi 9 vạn 8657 năm chờ nàng cuối cùng cũng có kết quả .
Nhận được một tia khí tức kia thôi hắn muốn điên cuồng rồi . Hai tay hắn nhất lên kết thành một chuỗi kết ấn .
- Triệu hồi chi thuật - cấm thuật triệu hồn . Ta - Lãnh Nguyệt Hàn triệu hồi linh hồn Sở Dạ Phong . Lấy tình làm đạo , vạn kiếp yêu nàng, mãi mãi bên nàng, khởi nghịch thiên lộ, giải hết ân oán ngày ngà xưa lấy hiện tại làm nơi bắt đầu cho sự vĩnh hằng.
bỗng nhiên một luồng sáng cổ xưa thần bí hút lấy linh hòn hắn đi .
- Phong Nhi ta sắp được gặp nàng rồi .
Hắn đâu biết lúc hắn đi một cặp Di Thiên Chi Mâu từ trên không hạ xuống nơi đây .
- Lấy tình nhập đạo tưởng đơn giản mà không đơn giản , tưởng khó mà không khó. 9 vạn 8657 năm , so với người khác xem ra các ngươi rất lợi hại .
Nói xong Di Thiên Chi Mâu thần bí biến mất.
Tịch Tịch viết quả thật còn non tay lắm nhưng hi vọng sẽ được ủng hộ . Ngày càng nâng cao tay nghề , để hay hơn .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.