Chương 220: Chân giả hư thật. (3)
EK
30/01/2014
Thoáng dừng lại, qua hai ba hô hấp Huyền Thiên hít sâu một hơi và đi lên phía trước.
Một bước, một bước, lại một bước - -
Sau chín bước Huyền Thiên đi tới bên canh bộ xương đầu tiên, đột nhiên kiếm khí phía trước bắn ra, hư không lại xuất hiện kiếm quang, giống như tia chớp đánh về phía Huyền Thiên.
Lúc này có hai đạo kiếm quang công kích, giống như hóa thành thực chất.
Huyền Thiên trong sơn động đã gặp phải mấy mươi lần công kích như vậy, cũng như mấy chục lần trước, vững vàng kiên định ý chí, gắt gao khống chế được thân thể, không bị kiếm quang ảnh hưởng.
Trong nháy mắt kiếm quang đã còn cách Huyền Thiên mười mét.
Khí tức tử vong bao phủ toàn thân Huyền Thiên, thân thể dưới bóng kiếm này theo bản năng run rẩy, trái tim co rút lại.
Nhưng mà kiếm ý của Huyền Thiên chém giết sợ hãi, cảm xúc lùi bước biến mất, không còn lại gì.
XÍU...UU! Trong nháy mắt kiếm quang đâm vào ngực của Huyền Thiên, kiếm khí xuyên thấu qua, cảm giác trong nội tâm mát lạnh, cơ hồ lập tức truyền ra khắp toàn thân.
Huyền Thiên vẫn không động.
Nhưng mà trong nháy mắt này mi tâm của Huyền Thiên đột nhiên nhảy dựng, tiểu kiếm bạch ngọc trong mi tâm cảnh báo, trong lúc đó tỏa ra hào quang sáng ngời.
Một cổ lực lượng màu xanh da trời tiến vào người của Huyền Thiên.
Giờ khắc này thời gian cơ hồ bất động.
Một đạo kiếm quang màu xanh da trời trong lúc này bay ra.
Lúc này Huyền Thiên sử dụng "Trọng Nhạc Kiếm" đâm ra một kiếm, sử xuất Tru Tâm Thức trong "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp".
Nhưng mà tốc độ này không chỉ có"vô ảnh", nhanh đến mức Huyền Thiên không cách nào lý giải, giống như trong sát na xuất kiếm toàn bộ thiên địa dừng lại, chỉ còn lại kiếm quang mà thôi.
Huyền Thiên xuất kiếm đâm lên kiếm quang bay tới, kiếm quang này lại sáng lên, sau khi Huyền Thiên xuất kiếm đâm lên phía trước thì...
Phốc - - !
Một tiếng giòn vang như khúc gỗ bị chém thành hai khúc.
Kiếm quang phía trước bị "Trọng Nhạc Kiếm" đâm vào phân thành hai, bị phá thành hai nửa, lập tức hóa thành hư vô.
Một cổ lực lượng phản chấn truyền tới, theo "Trọng Nhạc Kiếm" truyền vào tay, may mắn lực lượng Huyền Thiên cực lớn, hai chân đứng trên mặt đất, giống như đại thụ mọc rễ, lực phản chấn cực lớn không có đẩy lùi Huyền Thiên nửa bước.
- Đây là công kích chân thật!
Trong nội tâm Huyền Thiên chấn động. Mồ hôi lạnh đổ khắp toàn thân.
Nếu vừa rồi bị kiếm quang thứ hai đánh trúng, chỉ sợ trái tim đã bị đâm xuyên qua, Huyền Thiên lập tức bị mất mạng.
Trong sơn động này, kiếm ý tứ giai công kích chỉ ảnh hưởng tới tinh thần, nhìn thì giống thật nhưng lại không phải, cho nên Huyền Thiên đối mặt kiếm quang dứt khoát không đở. Một lòng cường hóa ý chí, khống chế thân thể không bị ảo cảnh ảnh hưởng.
Nhưng không ngờ lúc này kiếm quang phía trước đánh tới lại không phải hư ảo mà là kiếm quang chân thật.
Hơn nữa lực lượng mạnh mẻ, cơ hồ tương đương với một kich của võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng, nếu không phải Huyền Thiên mượn huyền giai trung đẳng bảo khí "Trọng Nhạc Kiếm" chắc chắn và sắc bén, chỉ sợ vũ khí khác cũng khó ngăn cản một kiếm kia.
- Thật sự là quỷ dị, làm cho người ta khó lòng phòng bị, nếu không có tiểu kiếm trong mi tâm, hôm nay mạng ta xong rồi!
Nhớ lại một kiếm vừa rồi, trong nội tâm Huyền Thiên tràn đầy kinh hãi.
Đồng thời đối với tiểu kiếm trong mi tâm, lòng hiếu kỳ của Huyền Thiên quá nặng, nhất là cái gì "thứ đồ vật"kia ẩn chứa lực lượng Huyền Thiên không rõ. Thấy cũng chưa thấy quá. Thậm chí ngay cả lý giải cũng vượt qua hiểu biết của Huyền Thiên.
Trong lúc này Huyền Thiên dường như nhớ tới cái gì đó, nhìn xuống năm bộ xương xem xét.
Quả nhiên, năm bộ xương khô có một điểm giống nhau, xương cốt ở ngực của chúng trống không. Một lỗ tròn nhỏ thông thấu từ ngực ra sau lưng.
Năm bộ xương khi còn sống đều chết bởi kiếm quang kia, hiển nhiên năm người đều cho rằng kiếm quang chỉ là hư ảo. Kết quả lại không phải, trong chốc lát bị kiếm quang đâm thủng ngực, đâm xuyên trái tim, lập tức bị mất mạng.
Khi Huyền Thiên quan đang quan sát thì kiếm khí phía trước lại đánh tới, hư không lại xuất hiện kiếm quang, tốc độ nhanh như thiểm điện, hướng Huyền Thiên đâm tới.
Một kiếm này đâm thẳng cổ họng của Huyền Thiên.
Có kinh nghiệm lúc trước, Huyền Thiên không dám lại nhìn như không thấy, ổn định tâm thần, kiên định ý chí, đồng thời đánh ra một kiếm.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Xuyên Hầu Thức!
Kiếm trong tay lập tức biến mất, một giây sau một đạo kiếm quang bắn ra ngoài, đâm lên kiếm quang phía trước, độ cao như nhau, trong chớp mắt hai đạo kiếm quang đã đâm lên một chỗ.
Nhưng mà lúc này lại không có hiện tượng kiếm quang bị phá thành hai nửa.
Kiếm quang Huyền Thiên đâm ra bay xa về phía trước, đâm trúng vách sơn đọng, phát ra một tiếng nổ.
Kiếm quang đâm lên phía trước lại bỏ qua công kích của Huyền Thiên, bỏ qua Trọng Nhạc Kiếm trong tay Huyền Thiên đâm xuyên cổ họng của Huyền Thiên.
Hầu kết của Huyền Thiên co rút lại, một cổ ý niệm sợ hãi "ta chết" hiện ra trong nội tâm.
Một kiếm kia xuyên qua yếu hầu, so với đâm xuyên tim còn đáng sợ hơn.
Nhưng mà kiếm ý trong nội tâm Huyền Thiên lại gạt bỏ ý niệm này, cổ họng của Huyền Thiên an toàn không có việc gì, một kiếm vừa rồi là kiếm ý tứ giai, Huyền Thiên xuất kiếm toi công không có chuyện gì.
- Hư hư thật thật, thật thật giả giả, trong hư có thật, trong giả có thật.
Trong nội tâm Huyền Thiên sáng ngời, mặc dù mới gặp qua kiếm quang chân thật một lần, nhưng mà thông qua kiếm quang hư ảo này, trong nội tâm lập tức lĩnh ngộ ra ảo diệu của sát cơ trong động.
Bốn thanh bảo kiếm huyền giai hạ phẩm và thanh bảo kiếm huyền giai trung phẩm của năm bộ xương khô, đều bị Huyền Thiên nhặt lên, thu nhập vào trong không gian giới chỉ.
Làm xong tất cả Huyền Thiên lại đi lên phía trước, gặp phải kiếm ý tứ giai mang lại áp lực lớn, dùng tốc độ "nhanh nhất" đi lên trước.
Đi qua không được mười bước phía trước lại có một đạo kiếm quang xuất hiện, hướng Huyền Thiên đâm tới, đâm thẳng mi tâm của Huyền Thiên.
Huyền Thiên sử dụng "Trọng Nhạc Kiếm", trong chốc lát sử xuất "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" "Thứ Mi Thức", đâm trúng kiếm quang bắn tới.
Phốc - -
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, đạo kiếm quang này là chân thật, bị Huyền Thiên đâm rách hóa thành hư vô.
Huyền Thiên phát hiện ba đạo kiếm quang đâm tới, vị trí công kích là trái tim, một là cổ họng, một là mi tâm, vừa đối xứng với "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp", "Tru Tâm Thức, Xuyên Hầu Thức, Thứ Mi Thức".
Mà lúc trước gặp phải mười loại kiếm quang công kích, trừ đâm tới kiếm quang, còn có kiếm quang bổ xuống, chém thẳng thân thể Huyền Thiên, hai kiếm quang bổ ngang, một đạo bổ cổ Huyền Thiên, một đạo bổ eo Huyền Thiên.
Lúc trước không có chú ý tới, hiện tại Huyền Thiên tinh tế nghĩ đến phát hiện có sáu loại kiếm quang công kích, không ngờ lại là sáu chiêu trong "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp": Tru Tâm Thức, Xuyên Hầu Thức, Thứ Mi Thức, Trảm Yêu Thức, Vô Đầu Thức, Phân Thân Thức
Không ngờ là"Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp".
Phát hiện vấn đề này làm cho nội tâm Huyền Thiên hưng phấn lên.
Một bước, một bước, lại một bước - -
Sau chín bước Huyền Thiên đi tới bên canh bộ xương đầu tiên, đột nhiên kiếm khí phía trước bắn ra, hư không lại xuất hiện kiếm quang, giống như tia chớp đánh về phía Huyền Thiên.
Lúc này có hai đạo kiếm quang công kích, giống như hóa thành thực chất.
Huyền Thiên trong sơn động đã gặp phải mấy mươi lần công kích như vậy, cũng như mấy chục lần trước, vững vàng kiên định ý chí, gắt gao khống chế được thân thể, không bị kiếm quang ảnh hưởng.
Trong nháy mắt kiếm quang đã còn cách Huyền Thiên mười mét.
Khí tức tử vong bao phủ toàn thân Huyền Thiên, thân thể dưới bóng kiếm này theo bản năng run rẩy, trái tim co rút lại.
Nhưng mà kiếm ý của Huyền Thiên chém giết sợ hãi, cảm xúc lùi bước biến mất, không còn lại gì.
XÍU...UU! Trong nháy mắt kiếm quang đâm vào ngực của Huyền Thiên, kiếm khí xuyên thấu qua, cảm giác trong nội tâm mát lạnh, cơ hồ lập tức truyền ra khắp toàn thân.
Huyền Thiên vẫn không động.
Nhưng mà trong nháy mắt này mi tâm của Huyền Thiên đột nhiên nhảy dựng, tiểu kiếm bạch ngọc trong mi tâm cảnh báo, trong lúc đó tỏa ra hào quang sáng ngời.
Một cổ lực lượng màu xanh da trời tiến vào người của Huyền Thiên.
Giờ khắc này thời gian cơ hồ bất động.
Một đạo kiếm quang màu xanh da trời trong lúc này bay ra.
Lúc này Huyền Thiên sử dụng "Trọng Nhạc Kiếm" đâm ra một kiếm, sử xuất Tru Tâm Thức trong "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp".
Nhưng mà tốc độ này không chỉ có"vô ảnh", nhanh đến mức Huyền Thiên không cách nào lý giải, giống như trong sát na xuất kiếm toàn bộ thiên địa dừng lại, chỉ còn lại kiếm quang mà thôi.
Huyền Thiên xuất kiếm đâm lên kiếm quang bay tới, kiếm quang này lại sáng lên, sau khi Huyền Thiên xuất kiếm đâm lên phía trước thì...
Phốc - - !
Một tiếng giòn vang như khúc gỗ bị chém thành hai khúc.
Kiếm quang phía trước bị "Trọng Nhạc Kiếm" đâm vào phân thành hai, bị phá thành hai nửa, lập tức hóa thành hư vô.
Một cổ lực lượng phản chấn truyền tới, theo "Trọng Nhạc Kiếm" truyền vào tay, may mắn lực lượng Huyền Thiên cực lớn, hai chân đứng trên mặt đất, giống như đại thụ mọc rễ, lực phản chấn cực lớn không có đẩy lùi Huyền Thiên nửa bước.
- Đây là công kích chân thật!
Trong nội tâm Huyền Thiên chấn động. Mồ hôi lạnh đổ khắp toàn thân.
Nếu vừa rồi bị kiếm quang thứ hai đánh trúng, chỉ sợ trái tim đã bị đâm xuyên qua, Huyền Thiên lập tức bị mất mạng.
Trong sơn động này, kiếm ý tứ giai công kích chỉ ảnh hưởng tới tinh thần, nhìn thì giống thật nhưng lại không phải, cho nên Huyền Thiên đối mặt kiếm quang dứt khoát không đở. Một lòng cường hóa ý chí, khống chế thân thể không bị ảo cảnh ảnh hưởng.
Nhưng không ngờ lúc này kiếm quang phía trước đánh tới lại không phải hư ảo mà là kiếm quang chân thật.
Hơn nữa lực lượng mạnh mẻ, cơ hồ tương đương với một kich của võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng, nếu không phải Huyền Thiên mượn huyền giai trung đẳng bảo khí "Trọng Nhạc Kiếm" chắc chắn và sắc bén, chỉ sợ vũ khí khác cũng khó ngăn cản một kiếm kia.
- Thật sự là quỷ dị, làm cho người ta khó lòng phòng bị, nếu không có tiểu kiếm trong mi tâm, hôm nay mạng ta xong rồi!
Nhớ lại một kiếm vừa rồi, trong nội tâm Huyền Thiên tràn đầy kinh hãi.
Đồng thời đối với tiểu kiếm trong mi tâm, lòng hiếu kỳ của Huyền Thiên quá nặng, nhất là cái gì "thứ đồ vật"kia ẩn chứa lực lượng Huyền Thiên không rõ. Thấy cũng chưa thấy quá. Thậm chí ngay cả lý giải cũng vượt qua hiểu biết của Huyền Thiên.
Trong lúc này Huyền Thiên dường như nhớ tới cái gì đó, nhìn xuống năm bộ xương xem xét.
Quả nhiên, năm bộ xương khô có một điểm giống nhau, xương cốt ở ngực của chúng trống không. Một lỗ tròn nhỏ thông thấu từ ngực ra sau lưng.
Năm bộ xương khi còn sống đều chết bởi kiếm quang kia, hiển nhiên năm người đều cho rằng kiếm quang chỉ là hư ảo. Kết quả lại không phải, trong chốc lát bị kiếm quang đâm thủng ngực, đâm xuyên trái tim, lập tức bị mất mạng.
Khi Huyền Thiên quan đang quan sát thì kiếm khí phía trước lại đánh tới, hư không lại xuất hiện kiếm quang, tốc độ nhanh như thiểm điện, hướng Huyền Thiên đâm tới.
Một kiếm này đâm thẳng cổ họng của Huyền Thiên.
Có kinh nghiệm lúc trước, Huyền Thiên không dám lại nhìn như không thấy, ổn định tâm thần, kiên định ý chí, đồng thời đánh ra một kiếm.
Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Xuyên Hầu Thức!
Kiếm trong tay lập tức biến mất, một giây sau một đạo kiếm quang bắn ra ngoài, đâm lên kiếm quang phía trước, độ cao như nhau, trong chớp mắt hai đạo kiếm quang đã đâm lên một chỗ.
Nhưng mà lúc này lại không có hiện tượng kiếm quang bị phá thành hai nửa.
Kiếm quang Huyền Thiên đâm ra bay xa về phía trước, đâm trúng vách sơn đọng, phát ra một tiếng nổ.
Kiếm quang đâm lên phía trước lại bỏ qua công kích của Huyền Thiên, bỏ qua Trọng Nhạc Kiếm trong tay Huyền Thiên đâm xuyên cổ họng của Huyền Thiên.
Hầu kết của Huyền Thiên co rút lại, một cổ ý niệm sợ hãi "ta chết" hiện ra trong nội tâm.
Một kiếm kia xuyên qua yếu hầu, so với đâm xuyên tim còn đáng sợ hơn.
Nhưng mà kiếm ý trong nội tâm Huyền Thiên lại gạt bỏ ý niệm này, cổ họng của Huyền Thiên an toàn không có việc gì, một kiếm vừa rồi là kiếm ý tứ giai, Huyền Thiên xuất kiếm toi công không có chuyện gì.
- Hư hư thật thật, thật thật giả giả, trong hư có thật, trong giả có thật.
Trong nội tâm Huyền Thiên sáng ngời, mặc dù mới gặp qua kiếm quang chân thật một lần, nhưng mà thông qua kiếm quang hư ảo này, trong nội tâm lập tức lĩnh ngộ ra ảo diệu của sát cơ trong động.
Bốn thanh bảo kiếm huyền giai hạ phẩm và thanh bảo kiếm huyền giai trung phẩm của năm bộ xương khô, đều bị Huyền Thiên nhặt lên, thu nhập vào trong không gian giới chỉ.
Làm xong tất cả Huyền Thiên lại đi lên phía trước, gặp phải kiếm ý tứ giai mang lại áp lực lớn, dùng tốc độ "nhanh nhất" đi lên trước.
Đi qua không được mười bước phía trước lại có một đạo kiếm quang xuất hiện, hướng Huyền Thiên đâm tới, đâm thẳng mi tâm của Huyền Thiên.
Huyền Thiên sử dụng "Trọng Nhạc Kiếm", trong chốc lát sử xuất "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" "Thứ Mi Thức", đâm trúng kiếm quang bắn tới.
Phốc - -
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, đạo kiếm quang này là chân thật, bị Huyền Thiên đâm rách hóa thành hư vô.
Huyền Thiên phát hiện ba đạo kiếm quang đâm tới, vị trí công kích là trái tim, một là cổ họng, một là mi tâm, vừa đối xứng với "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp", "Tru Tâm Thức, Xuyên Hầu Thức, Thứ Mi Thức".
Mà lúc trước gặp phải mười loại kiếm quang công kích, trừ đâm tới kiếm quang, còn có kiếm quang bổ xuống, chém thẳng thân thể Huyền Thiên, hai kiếm quang bổ ngang, một đạo bổ cổ Huyền Thiên, một đạo bổ eo Huyền Thiên.
Lúc trước không có chú ý tới, hiện tại Huyền Thiên tinh tế nghĩ đến phát hiện có sáu loại kiếm quang công kích, không ngờ lại là sáu chiêu trong "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp": Tru Tâm Thức, Xuyên Hầu Thức, Thứ Mi Thức, Trảm Yêu Thức, Vô Đầu Thức, Phân Thân Thức
Không ngờ là"Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp".
Phát hiện vấn đề này làm cho nội tâm Huyền Thiên hưng phấn lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.