Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 207: Cương Giáp Yêu Ngưu. (3)

EK

30/01/2014

Cương Giáp Yêu Ngưu toàn thân có làn da như sắt thép, lực phòng ngự rất mạnh, bảo khí huyền giai cũng khó phá phòng ngự của nó.

Yêu thú Tam cấp bá chủ Cương Giáp Yêu Ngưu tương đương với nhân loại Tiên Thiên cảnh ngũ trọng, lực phòng ngự siêu cường, chỉ sợ bảo khí vượt qua trung đẳng mới có thể uy hiếp nó được.

Mà yêu thú Tam cấp bá chủ Cương Giáp Yêu Ngưu này trong mắt hiện ra màu đỏ, hướng bốn người Huyền Thiên lao thẳng tới.

Phong Bất Chí cả kinh nói:

- Năm trước Lăng Lạc Phong có thể khống chế yêu thú Tam cấp thượng giai, chẳng lẽ Ngự Thú Quyết của hắn tu luyện lại tiến thêm một bước? Lại có thể khống chế yêu thú Tam cấp yêu thú bá chủ, có thể chống lại cao thủ Tiên Thiên cảnh ngũ trọng?

Sắc mặt Cố Thiên Nhu có chút trắng bệch, nói:

- Khống chế yêu thú Tam cấp yêu thú công kích chúng ta, Lăng Lạc Phong muốn mạng của chúng ta mà.

Một tia kinh ngạc qua đi, sắc mặt Huyền Thiên biến thành bình thường, quát:

- Để ta ngăn cản Cương Giáp Yêu Ngưu, các ngươi mau chạy đi.

Cương Giáp Yêu Ngưu lực phòng ngự cường đại, lực lớn vô cùng, nhưng mà tốc độ so với yêu thú Tam cấp bá chủ khác yếu hơn nhiều, nhưng do là so với yêu thú Tam cấp bá chủ khác mà thôi, còn đem so với yêu thú Tam cấp thượng giai tốc độ còn nhanh hơn nhiều.

Một giây đồng hồ Cương Giáp Yêu Ngưu có thể vượt qua khoảng cách năm mươi mét, Cương Giáp Yêu Ngưu vừa xuất hiện trong ánh mắt mọi người chỉ gần hai giây, cũng vượt qua khoảng cách trăm mét rồi.

BOANG...

Huyền Thiên vừa mới nói xong, ‘ Sơ Lam Kiếm ’ đã ra khỏi vỏ. Một đạo ánh sáng màu xanh da trời mang theo khí tức cực nóng. Một kiếm đâm tới.

Nhất Kiếm Phần Thiên!

Một kiếm của Huyền Thiên đâm thẳng vào nhược điểm con mắt của Cương Giáp Yêu Ngưu.

Tốc độ của Huyền Thiên nhanh đến cực điểm, khoảng cách ba mươi mét một bước là tới. Kiếm quang chói mắt kia vừa mới xuất hiện thì đã tới trước mặt Cương Giáp Yêu Ngưu.



Tốc độ di chuyển của Cương Giáp Yêu Ngưu chậm hơn Huyền Thiên không ít, nhưng mà tốc độ phản ứng lại nhanh như thiểm điện, móng trước đã đưa lên phía trước, trong chốc lát liền dừng tiến lên, cũng trong nháy mắt cái đầu trâu đã tránh né ‘ Sơ Lam Kiếm ’, không đâm vào mắt của Cương Giáp Yêu Ngưu. Sừng của Cương Giáp Yêu Ngưu giống như bảo khí huyền giai, cũng quét qua ‘ Sơ Lam Kiếm ’.

Keng - -

Một tiếng vang thật lớn. Lực lượng khổng lồ phản chấn mà đến, nếu không phải Huyền Thiên có lực lớn hơn vạn cân, giờ phút này thân thể chỉ sợ đã bị Cương Giáp Yêu Ngưu quét bay lên trời.

Lực phản chấn cực lớn làm ‘ Sơ Lam Kiếm ’ ông ông lên, may mắn trình độ rắn chắc của ‘ Sơ Lam Kiếm ’ cũng không thua kém gì huyền giai bảo khí, nếu là danh kiếm bình thường, chỉ sợ hiện giờ bị cắt thành hai đoạn.

Lực phản chấn của Huyền Thiên bay ngược ra sau, lướt qua bên cạnh vài bước, đem lực lượng hóa giải thành vô hình, bốn vó của Cương Giáp Yêu Ngưu khẽ động, cả thân thể như một thành lũy sắt thép di động, hướng Huyền Thiên nghiền áp qua.

- Hoàng sư huynh - -

Thấy tình huống Huyền Thiên nguy hiểm, ba người Phong Bất Chí lập tức ném chuyện bỏ chạy ra phía sau, một tiếng hô lên.

Huyền Thiên thi triển ‘ Long Hổ Bộ ’, lực lượng cường đại đập mạnh lên mặt đất, một dấu chân thật sâu hiện ra, thân thể nhanh như thiểm điện, tránh qua một bên, Cương Giáp Yêu Ngưu nghiền áp, lập tức thất bại.

- Súc sinh này không làm gì được ta, các ngươi đi trước đi, bốn người chúng ta chỉ cần một còn sống, thì Lăng Lạc Phong không dám lỗ mãng.

Huyền Thiên hiện công kích Cương Giáp Yêu Ngưu, quát lớn.

Thiên Kiếm Tông cùng Lăng Vân Tông tuy tranh đấu gay gắt, đệ tử nội môn của cả hai đều có tử vong, nhưng mà không có kẻ nào dám công nhiên đánh chết đệ tử nội môn của người khác, mặc dù là trưởng lão tông môn đối phương cũng không dám.

Bốn người Huyền Thiên tại Thiên Kiếm Tông địa vị đều không thấp, bọn người Lăng Lạc Phong dám can đảm đánh chết bọn họ, chỉ cần có kẻ nào trốn thoát, tin tức truyền về Thiên Kiếm Tông, dưới áp lực của Thiên Kiếm Tông thì bọn họ cũng sống không được.

Hiển nhiên Lăng Lạc Phong biết rõ, trong bốn người Huyền Thiên thì hắn là người cường đại nhất, hắn khống chế Cương Giáp Yêu Ngưu, mặc kệ Phong Bất Chí ba người, chuyên môn tiến hành công kích Huyền Thiên, chỉ cần đánh chết Huyền Thiên, thì đánh chết ba người Phong Bất Chí quá dễ dàng.

Trái lại Huyền Thiên không chết, cho Lăng Lạc Phong một ngàn lá gan cũng không dám ra tay với ba người Phong Bất Chí.

Cương Giáp Yêu Ngưu, trong yêu thú đồng cấp thực lực cũng là tồn tại đỉnh cấp, trong hàng yêu thú Tam cấp bá chủ tuy không bằng Hắc Tuyến Vương Xà, nhưng so với yêu thú Tam cấp bá chủ khác lại mạnh hơn không ít.

Cự ly chạy trốn càng xa, tốc độ của Cương Giáp Yêu Ngưu không bằng đám yêu thú Tam cấp bá chủ khác, nhưng mà công kích khoảng cách gần lại không kém.

Huyền Thiên vừa mới công kích Cương Giáp Yêu Ngưu, thân thể Cương Giáp Yêu Ngưu lập tức chuyển hướng, lại nhào qua Huyền Thiên.



‘ Long Hổ Bộ ’ của Huyền Thiên đã sớm luyện đến cảnh giới đại thành, tốc độ cực nhanh, hơn nữa tu luyện ‘ Cửu Đoán Công ’, lực lượng cực lớn, đạp lên mặt đất tốc độ di chuyển cũng cực nhanh, tuy công kích Cương Giáp Yêu Ngưu như bôn lôi, nhanh như thiểm điện, nhưng cũng bị Huyền Thiên né tránh.

Thấy Cương Giáp Yêu Ngưu không làm gì được Huyền Thiên, ba người Phong Bất Chí biết rõ chính mình là lo ngại xuông, nhìn nhau rồi chạy ra khỏi sơn cốc, chỉ cần bọn họ rời đi, Huyền Thiên cũng bứt ra được.

- Ha ha ha ha, chạy trốn sao?

Ba người Phong Bất Chí mới vừa mới chạy không tới trăm thước, phía trước không xa có người cười to, hư không phía trước như có bức tường vô hình, hình thành một bàn tay đánh về phía Phong Bất Chí ba người.

Một đạo nhân ảnh từ phía trước đi tới, xuất hiện trước mặt Phong Bất Chí ba người hơn trăm thước.

Cách xa hơn hai trăm thước, đều có thể đánh ra hư không chưởng ấn, Tiên Thiên chân khí hùng hậu, ít nhất cũng là võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, hơn nữa còn là đỉnh phong.

Trong chốc lát Phong Bất Chí đánh ra một chưởng, kình khí cường đại xuyên thấu hư không, cũng hình thành chưởng ấn.

Trong nháy mắt hai đạo hư ảo chưởng ấn đánh vào nhau, trong hư không phát ra tiếng nổ như sấm sét.

Lực phản chấn cực lớn bay ra phía sau, như cuồng phong thổi tới, Phong Bất Chí ba người lập tức dừng bước lại.

Bóng người phía trước rất nhanh đi tới, lập tức rõ ràng, chính là đệ tử nội môn thứ tư của Lăng Vân Tông - - Diêm Quan Tây, phía sau hắn là hai đệ tử Lăng Vân Tông, đều là đệ tử Tiên Thiên tam trọng cảnh, Phong Bất Chí từ Âm Phong Trấn Mãnh Hổ khách điếm nhìn thấy.

- Không xong - -

Phong Bất Chí thầm nghĩ không ổn:

- Đối phương có chủ tâm tới đây, chắc hẳn muốn giết chúng ta.

Diêm Quan Tây khí thế trùng thiên, vừa sải bước ra đã nhanh hơn bảy chục mét, hai bước đã đi tới trước mặt Phong Bất Chí ba người.

- Ha ha ha ha, lại có thể tiếp ta một chưởng, thực lực không tệ, đỡ ta thêm một chưởng nữa!

Diêm Quan Tây cười to, Tiên Thiên chân khí ngưng tụ trong tay, trong lúc đó hướng Phong Bất Chí đánh tới, hào quang lóe sáng lên, khí kình mạnh mẽ ngưng tụ thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Nghịch Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook