Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1246: Đạt được Hoàng cấp bảo kiếm. (2)

EK

07/05/2014

Lúc trước là Hoàng Phủ Nhất Bảo không sợ bị thương, vì thế hai người liều mạng chịu tổn thương, Huyền Thiên tuy rằng bị thương không nặng, nhưng mà Bất Diệt thần huyết xói mòn khiến cho chiến lực của hắn dần dần yếu bớt.

Mà bây giờ ưu thế của Hoàng Phủ Nhất Bảo không còn, tiếp tục liều mạng tổn thương thì linh thân của hắn sẽ không thể kháng lại Bất Diệt Kim Thân. Nếu tiếp tục thì hắn sẽ bị thiệt thòi lớn, thậm cho là trực tiếp bị Huyền Thiên chém giết đào thải ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp.

Hoàng Phủ Nhất Bảo thân như tia chớp, cấp tốc bay đi phía trên muốn lao ra Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Nhưng mà Hỗn Độn Thánh Đỉnh là vật phẩm của Huyền Thiên, sao có thể nói là muốn vào thì vào, muốn ra thì ra?

Vừa mới tiến vào là vì Huyền Thiên Kim Thân bị hao tổn, Bất Diệt thần huyết chảy ra mới vội vã vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh xử lý Bất Diệt thần huyết, Hoàng Phủ Nhất Bảo thừa dịp Huyền Thiên không sẵn sàng đã nhảy theo vào.

Hiện tại muốn đi ra ngoài thì không còn dễ nữa.

Không gian nội bộ Hỗn Độn Thánh Đỉnh rất lớn, hơn nữa trên không trung xuất hiện một tầng hào quang trong suốt, Huyền Thiên đã không gian phong ấn nội bộ Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Dùng thực lực Hoàng Phủ Nhất Bảo chưa hẳn không thể đánh phá tầng phong ấn không gian này nhưng mà cần phải có thời gian, còn Bất Diệt kiếm khí của Huyền Thiên nhanh chóng tựa như tia chớp bổ tới. Hoàng Phủ Nhất Bảo không có cả cả nửa giây thở dốc thì làm gì rảnh rỗi đánh vỡ phong ấn.

Bất đắc dĩ Hoàng Phủ Nhất Bảo đành phải quay người đại chiến cùng Huyền Thiên, Hoàng cấp bảo kiếm trong tay hắn bổ ra quang hoa sáng chói chặn đường hai đạo Bất Diệt kiếm khí.

Bất Diệt kiếm khí vĩnh viễn bất diệt, kiếm cương Hoàng Phủ Nhất Bảo chỉ tồn tại trong thời gian hai lần hô hấp liền bắt đầu tiêu tán, lực lượng đại giảm, bị hai đạo Bất Diệt kiếm khí chém nát. Sau đó hai đạo Bất Diệt kiếm khí tiếp tục trảm tới Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Hưu - - - - ! Hưu - - - - !

Hai tiếng xé gió lập tức truyền đến, Huyền Thiên lại bổ ra hai đạo Bất Diệt kiếm khí về phía Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Đến tận đây, tổng cộng Huyền Thiên đã bổ ra năm đạo Bất Diệt kiếm khí, một đạo trong vết thương của Hoàng Phủ Nhất Bảo không ngừng phá hư. Hai đạo khác vừa bị ngăn cản một chút thì hiện giờ đều công kích Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Hai mắt Hoàng Phủ Nhất Bảo trợn lên, kiếm khí như thế hắn chưa từng thấy bao giờ. Cho dù là kiếm cương ly thể sẽ không kéo dài quá lâu rồi tiêu tán, nhưng mà Bất Diệt kiếm khí của Huyền Thiên lại vĩnh viễn không có tiêu tán. Chuyện này hoàn toàn vượt qua nhận thức của Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Phong Vân Vô Địch một trong ngũ đại biến thái yêu nghiệt tuy rằng hiểu được vận dụng Bất Diệt Thần Lực, nhưng mà cũng không có Bất Diệt kiếm khí như này.



Huyền Thiên sở dĩ vận dụng Bất Diệt Thần Lực hóa thành Bất Diệt kiếm khí, là vì đã nắm rõ rõ Lôi Đình kiếm khí cùng hỏa diễm kiếm khí, vì thế hết thảy nước chảy thành sông, mà Phong Vân Vô Địch tuy rằng cũng biết Bất Diệt Thần Lực, nhưng hắn không có Lôi Đình kiếm khí cùng hỏa diễm kiếm khí, tự nhiên không hiểu được đem Bất Diệt Thần Lực hóa thành Bất Diệt kiếm khí. Đây là một loại tinh luyện tinh hoa của Áo Nghĩa, thủ đoạn đem lực công kích tăng lên đến cực điểm này phóng nhãn thiên hạ, ngoại trừ Huyền Thiên thì không tìm ra người thứ hai.

Bên ngoài Kiếm tháp, hình ảnh lạc ấn tiểu kiếm tháp tầng thứ bảy chỉ còn có cự đỉnh ba chân, Huyền Thiên cùng Hoàng Phủ Nhất Bảo đều tiến nhập thánh đỉnh, Thiên Huyền Kiếm Tháp tuy rằng huyền ảo, nhưng không cách nào cảm giác nội bộ không gian Hỗn Độn Thánh Đỉnh xảy ra chuyện gì.

Bất quá sắc mặt cường giả Hoàng Phủ Thế Gia vui sướng chiếm đa số.

Tuyệt đại đa số cường giả cho rằng Huyền Thiên lành ít dữ nhiều.

Tuy rằng Huyền Thiên cùng Hoàng Phủ Nhất Bảo đều tiến nhập bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh nhưng Huyền Thiên là trốn chạy còn Hoàng Phủ Nhất Bảo đuổi giết. Trước khi đi Hoàng Phủ Nhất Bảo dựa vào năng lực tự lành vết thương hoàn toàn áp chế Huyền Thiên, chiếm cứ thượng phong.

Tự nhiên sau khi tiến vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh, tuyệt đại đa số cường giả đều cho rằng Huyền Thiên sẽ bại.

Nhưng sự tình phát triển hiển nhiên vượt ra khỏi dự liệu của tuyệt đại đa số cường giả, nội bộ không gian Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Hoàng Phủ Nhất Bảo bị Huyền Thiên đuổi giết chạy té khói.

Hắn muốn lao ra khỏi Hỗn Độn Thánh Đỉnh nhưng căn bản không có thời gian đánh vỡ phong ấn không gian của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, hơn nữa Bất diệt kiếm khí thật sự quá biến thái, không cách nào loại bỏ, mỗi một đạo Bất Diệt kiếm khí đều có thể tạo thành tổn thương không thể khôi phục. Điều này làm cho Hoàng Phủ Nhất Bảo không dám chiến một trận cùng Huyền Thiên.

Hỗn Độn Thánh Đỉnh là vật của Huyền Thiên do Huyền Thiên khống chế, tuy rằng Huyền Thiên không cách nào thông qua Hỗn Độn Thánh Đỉnh đạt được chiến lực cường đại nhưng lại có thể khống chế không gian nội bộ Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Huyền Thiên thu nhỏ không gian dần dần lại, từ phạm vi mấy ngàn thước biến thành phạm vi ngàn thước. . . Phạm vi vài trăm mét. . . Theo không gian càng ngày càng nhỏ, tốc độ Hoàng Phủ Nhất Bảo mặc dù nhanh hơn Huyền Thiên nhưng không có chỗ trốn.

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Trọn vẹn sáu đạo Bất Diệt kiếm khí đuổi theo sau lưng Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Thân thể Huyền Thiên nhảy về phía trước, khoảng cách không đến trăm mét tiếp xúc rủ ngắn, hai cánh tay vàng như kiếm nhận vẽ một cái, lại bổ ra hai đạo Bất Diệt kiếm khí.

Tám đạo Bất Diệt kiếm khí chém về phía Hoàng Phủ Nhất Bảo, còn có một đạo ở miệng vết thương nơi lồng ngực của hắn, nói tóm lại đang có chín đạo Bất Diệt kiếm khí công kích Hoàng Phủ Nhất Bảo.



Bất Diệt kiếm khí sẽ không biến mất, số lượng của chúng ít bởi có liên quan tới trình độ tu luyện của Huyền Thiên, hiện tại Huyền Thiên tối đa có thể bổ ra chín đạo Bất Diệt kiếm khí.

Chín đạo Bất Diệt kiếm khí đánh hội đồng Hoàng Phủ Nhất Bảo, đây là một kích đỉnh phong nhất của Huyền Thiên.

Không gian quá nhỏ, Hoàng Phủ Nhất Bảo không thể tránh, Hoàng cấp bảo kiếm hắn rất nhanh huy động múa ra một mảnh kiếm mạc.

Trong chốc lát, tiếng nổ leng keng liên tục không dứt vang lên.

Bất Diệt kiếm khí vĩnh viễn không biến mất, bị đánh lui lập tức lại chém tới, Hoàng Phủ Nhất Bảo căn bản không cách nào ngăn cản công kích của chín đạo Bất Diệt kiếm khí, rất nhanh liền bị bổ trúng.

Một tiếng hét thảm vang lên, Hoàng Phủ Nhất Bảo dừng lại.

Hưu - - !

Một đạo Bất Diệt kiếm khí nhanh chóng trảm trên cổ tay cầm kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Một kiếm này cơ hồ chặt đứt cổ tay của Hoàng Phủ Nhất Bảo, Hoàng cấp bảo kiếm trong tay hắn bay ra.

Kim thủ của Huyền Thiên duỗi ra tóm Hoàng cấp bảo kiếm vào trong tay.

- Hoàng Phủ Nhất Bảo, chuôi Hoàng cấp bảo kiếm này thuộc về ta! Ha ha. . .

Huyền Thiên cười khoái trá nói.

Hoàng cấp bảo kiếm trân quý đến cỡ nào.

Cho dù là ngũ đại Kiếm Đế thế gia truyền thừa mấy trên vạn năm cũng không có bao nhiêu Hoàng cấp bảo khí, trong hàng đệ tử hậu bối có được Hoàng cấp bảo khí có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hoàng cấp bảo kiếm này là bảo vật trân quý nhất của Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Nghịch Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook