Chương 1247: Tiến vào kiếm tháp tầng mười. (1)
EK
07/05/2014
Bị Huyền Thiên tóm trong tay, Hoàng Phủ Nhất Bảo suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Không cần chờ Hoàng Phủ Nhất Bảo phún huyết, mất đi Hoàng cấp bảo kiếm đã mất đi ngăn cản, tám đạo Bất Diệt kiếm khí đều trảm trên người hắn, trong nháy mắt toàn thân Hoàng Phủ Nhất Bảo bắn ra máu tươi.
Nhận lấy chín đạo Bất Diệt kiếm khí công kích, toàn thân đều là tổn thương không thể khôi phục, Hoàng Phủ Nhất Bảo bị thương rất nghiêm trọng.
Huyền Thiên cầm trong tay Hoàng cấp bảo kiếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Nhất Bảo, nói:
- Cút ra bên ngoài kiếm tháp!
Trong lúc nói chuyện, Hoàng cấp bảo kiếm trong tay hắn bùng lên hào quang, một kiếm quét ngang chém vào cổ của Hoàng Phủ Nhất Bảo.
Bên trong Thiên Huyền Kiếm Tháp, tử vong sẽ không chết thật nhưng mà sẽ rời khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp, hơn nữa không cách nào tiến vào.
Huyền Thiên vốn muốn lên tới kiếm tháp tầng mười nhưng mà Hoàng Phủ Nhất Bảo lại cứ muốn trêu chọc hắn, một lòng muốn đuổi hắn ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp. Tính cách của Huyền Thiên từ trước đến nay là người khác kính hắn một thước thì hắn kính lại một trượng.
Người khác có ân với hắn, hắn dùng ân tình báo đáp. Người khác muốn giết hắn, hắn sẽ dùng giết chóc đáp trả.
Đương nhiên, Huyền Thiên cũng sẽ xem xét thời thế, Hoàng Phủ Thế Gia thân là một trong những gia tộc ngũ đại siêu cấp Trung châu, thực lực thâm bất khả trắc.
Hết thảy hình ảnh bên trong Kiếm tháp sẽ được in dấu ra trên tiểu kiếm tháp, hắn biết rõ cuộc chiến của Huyền Thiên cùng Hoàng Phủ Nhất Bảo sẽ có đại lượng cường giả quan sát.
Nếu không phải tử vong trong kiếm tháp là giả thì hắn sẽ không chém giết Hoàng Phủ Nhất Bảo, Hoàng Phủ Nhất Bảo là thiên tài kiệt xuất của Hoàng Phủ Thế Gia, nếu là giết hắn thì Phong Vân Thế Gia cũng không thể bảo vệ Huyền Thiên được.
Vì thế Huyền Thiên chỉ đánh Hoàng Phủ Nhất Bảo ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp, trả lại tâm tư của Hoàng Phủ Nhất Bảo đối với Huyền Thiên.
Về phần chiếm Hoàng cấp bảo kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo không phải là Huyền Thiên ngày sau muốn mang theo dùng, Hoàng Phủ Thế Gia tuyệt đối sẽ đòi lại kiện Hoàng cấp bảo khí này, Huyền Thiên không có khả năng đối địch với Hoàng Phủ Thế Gia.
Nhưng hắn có tôn nghiêm của mình.
Hắn đoạt Hoàng cấp bảo kiếm là vì nói cho tất cả mọi người, Huyền Thiên hắn không phải kẻ dễ chọc. Hắn quan hệ rất sâu với Tịch Dương Lâu, là khách quý của Phong Vân Thế Gia, Hoàng Phủ Thế Gia sẽ không bởi vì Huyền Thiên chiếm kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo mà hạ sát thủ lấy lại kiếm.
Mà Hoàng Phủ Thế Gia một khi lấy kiếm tương đương với cúi người chịu thua. Trong lúc vô hình Huyền Thiên đã đánh vào mặt Hoàng Phủ Thế Gia cảnh cáo tất cả mọi người.
Tuy rằng này điều này có chút quá đáng làm cho Hoàng Phủ Thế Gia bất mãn, nhưng mà ngay cả Hỗn Độn Thánh Đỉnh đều bại lộ, Huyền Thiên cũng không cần biết nhiều. Nếu là Trung châu cũng có người đang tìm kiếm thánh đỉnh, Huyền Thiên có thể khẳng định điều này còn nghiêm trọng hơn so với chuyện hắn cướp đoạt Hoàng cấp bảo kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo nhiều lắm.
Bên ngoài Kiếm tháp, mọi cường giả đều chăm chú nhìn vào tầng bảy của tiểu kiếm tháp đợi kết quả.
Ah - - - - !
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết từ trên không truyền đến, để cho thần kinh chúng cường giả kéo căng ra.
Ánh mắt tất cả cường giả đều nhìn lại phương hướng tiếng kêu thảm thiết truyền đến, chỉ thấy một thân ảnh áo trắng bồng bềnh ngã xuống từ tầng thứ bảy của Thiên Huyền Kiếm Tháp.
Đúng là Hoàng Phủ Nhất Bảo!
Hắn bị Huyền Thiên chém giết bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, sau đó bị truyền tống bên ngoài Thiên Huyền Kiếm Tháp tầng thứ bảy.
Mặc dù không có thật sự chết đi, nhưng mà bị một kiếm của Huyền Thiên trảm đầu, Hoàng Phủ Nhất Bảo bị truyền tống ra ngoài vẫn cảm thấy hoảng sợ kêu to.
Đối mặt với tử vong, có ai không sợ hãi.
Bàn tay hoàng giả của Hoàng Phủ Thế Gia vừa nhấc, liền có một cái đại thủ phóng lên trời tiếp Hoàng Phủ Nhất Bảo xuống dưới.
- Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt hoàng giả Hoàng Phủ Thế Gia giờ phút này cơ hồ đen như đít nồi, có thể thấy được vẻ âm trầm lộ rõ.
- Là Huyền Thiên, chiến lực của hắn quá. . . Quá. . . Thật là đáng sợ. . .
Hoàng Phủ Nhất Bảo hoảng sợ nói, hắn vẫn còn chưa tỉnh táo lại từ trong tử vong.
Chứng kiến Hoàng Phủ Nhất Bảo bị quẳng xuống, vẻ mặt chúng cường giả kinh ngạc, không cách nào lý giải Hoàng Phủ Nhất Bảo làm sao có thể bị đánh ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp.
Bây giờ nghe Hoàng Phủ Nhất Bảo nói thì mọi người càng khiếp sợ: Huyền Thiên đến tột cùng biến thái đến trình độ nào?
Thần Cơ tiên sinh nghe vậy, ánh mắt một lần nữa đã rơi vào tầng thứ bảy của tiểu Kiếm Tháp, khóe miệng có chút nhếch lên mỉm cười.
Ở bên trong tầng thứ bảy Tiểu Kiếm Tháp, thân ảnh Huyền Thiên rất nhanh liền từ bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh đi ra, trong tay của hắn mang theo một thanh bảo kiếm trong suốt.
Kiếm này. . . ?
Không ít ánh mắt cường giả đều nhìn sang Hoàng Phủ Nhất Bảo, tuy rằng hình ảnh lạc ấn bị rút nhỏ đi không ít, kiếm cũng chỉ còn khoảng một tấc.
Nhưng ánh mắt chúng cường giả sắc bén cỡ nào, chỉ cần liếc một cái đã nhìn ra, kiếm trong tay Huyền Thiên đúng là kiếm trong tay Hoàng Phủ Nhất Bảo lúc trước.
Cường giả Hoàng Phủ Thế Gia càng nhìn ra tình huống ấy, Hoàng Phủ Nhất Bảo hiện tại đã từ trong sự sợ hãi tử vong khôi phục lại rồi, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của trưởng bối. Hắn kinh hoảng nói:
- Là bị Huyền Thiên đoạt đi!
- Lẽ nào lại như vậy?
Hoàng Phủ Thế Gia nắm quyền cắn răng nói.
Chuẩn Hoàng Hoàng Phủ Thế Gia nhìn Huyền Thiên ở tầng thứ bảy tiểu Kiếm Tháp, ánh mắt bắn ra quang mang lăng lệ ác liệt.
Cường giả bốn phía đều không tự giác thối lui hai bước, toàn bộ cảm nhận được sự căm giận ngút trời của cường giả Hoàng Phủ Thế Gia.
Tầng thứ bảy Thiên Huyền Kiếm Tháp, Huyền Thiên thu hồi Hỗn Độn Thánh Đỉnh lấy ra mấy viên Liệu Thương Đan Dược ăn vào.
Chúng đều là Thánh Dược liệu thương lấy được ở bên trong Đan Đế Dược Viên, sau đó Hỗn Độn Thánh Đỉnh luyện chế thành đan, là đan dược hoàn mỹ nhất. Cho dù hoàng giả bị thương đều có thể rất nhanh trị liệu.
Cũng không lâu lắm, tổn thương Kim Thân của Huyền Thiên đã khỏi hắn, hắn bay về phía điểm truyền tống trên không trung.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh bại lộ, Huyền Thiên cũng không có gì kinh hãi hoặc ưu sầu, sự tình đã đã xảy ra, có phiền toái gì thì binh tới tướng đỡ, nước tới đấp đất chặn. Đợi sau khi Thiên Huyền Kiếm Tháp đóng cửa, hắn trực tiếp nghiền nát hư không thuấn di rời đi, sau đó mai danh ẩn tích, vụng trộm tu luyện, người khác đừng mơ tưởng tìm được hắn.
Rất nhanh, Huyền Thiên đã bay tới phía trước điểm truyền tống.
Ở bên trong hình ảnh của tầng thứ bảy Tiểu Kiếm Tháp, Huyền Thiên vẫn ở tầng thứ bảy không nhúc nhích, chỉ có xông qua khảo nghiệm tầng thứ 8 mới có thể tiến vào tầng thứ 8, hình ảnh của hắn lạc ấn mới có thể biểu hiện tại tầng thứ 8. Trong quá trình phá cửa, hinh ảnh của hắn sẽ chỉ dừng lại ở tầng thứ bảy.
Đồng dạng khảo nghiệm bảy tầng phía trước phải đi qua khảo nghiệm của chín loại Áo Nghĩa chi lực do kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm loại trụ cột Áo Nghĩa bắt đầu, sau đó là bốn loại tùy cơ hội xuất hiện thuộc tính Áo Nghĩa chi lực đặc thù.
Không cần chờ Hoàng Phủ Nhất Bảo phún huyết, mất đi Hoàng cấp bảo kiếm đã mất đi ngăn cản, tám đạo Bất Diệt kiếm khí đều trảm trên người hắn, trong nháy mắt toàn thân Hoàng Phủ Nhất Bảo bắn ra máu tươi.
Nhận lấy chín đạo Bất Diệt kiếm khí công kích, toàn thân đều là tổn thương không thể khôi phục, Hoàng Phủ Nhất Bảo bị thương rất nghiêm trọng.
Huyền Thiên cầm trong tay Hoàng cấp bảo kiếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Nhất Bảo, nói:
- Cút ra bên ngoài kiếm tháp!
Trong lúc nói chuyện, Hoàng cấp bảo kiếm trong tay hắn bùng lên hào quang, một kiếm quét ngang chém vào cổ của Hoàng Phủ Nhất Bảo.
Bên trong Thiên Huyền Kiếm Tháp, tử vong sẽ không chết thật nhưng mà sẽ rời khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp, hơn nữa không cách nào tiến vào.
Huyền Thiên vốn muốn lên tới kiếm tháp tầng mười nhưng mà Hoàng Phủ Nhất Bảo lại cứ muốn trêu chọc hắn, một lòng muốn đuổi hắn ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp. Tính cách của Huyền Thiên từ trước đến nay là người khác kính hắn một thước thì hắn kính lại một trượng.
Người khác có ân với hắn, hắn dùng ân tình báo đáp. Người khác muốn giết hắn, hắn sẽ dùng giết chóc đáp trả.
Đương nhiên, Huyền Thiên cũng sẽ xem xét thời thế, Hoàng Phủ Thế Gia thân là một trong những gia tộc ngũ đại siêu cấp Trung châu, thực lực thâm bất khả trắc.
Hết thảy hình ảnh bên trong Kiếm tháp sẽ được in dấu ra trên tiểu kiếm tháp, hắn biết rõ cuộc chiến của Huyền Thiên cùng Hoàng Phủ Nhất Bảo sẽ có đại lượng cường giả quan sát.
Nếu không phải tử vong trong kiếm tháp là giả thì hắn sẽ không chém giết Hoàng Phủ Nhất Bảo, Hoàng Phủ Nhất Bảo là thiên tài kiệt xuất của Hoàng Phủ Thế Gia, nếu là giết hắn thì Phong Vân Thế Gia cũng không thể bảo vệ Huyền Thiên được.
Vì thế Huyền Thiên chỉ đánh Hoàng Phủ Nhất Bảo ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp, trả lại tâm tư của Hoàng Phủ Nhất Bảo đối với Huyền Thiên.
Về phần chiếm Hoàng cấp bảo kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo không phải là Huyền Thiên ngày sau muốn mang theo dùng, Hoàng Phủ Thế Gia tuyệt đối sẽ đòi lại kiện Hoàng cấp bảo khí này, Huyền Thiên không có khả năng đối địch với Hoàng Phủ Thế Gia.
Nhưng hắn có tôn nghiêm của mình.
Hắn đoạt Hoàng cấp bảo kiếm là vì nói cho tất cả mọi người, Huyền Thiên hắn không phải kẻ dễ chọc. Hắn quan hệ rất sâu với Tịch Dương Lâu, là khách quý của Phong Vân Thế Gia, Hoàng Phủ Thế Gia sẽ không bởi vì Huyền Thiên chiếm kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo mà hạ sát thủ lấy lại kiếm.
Mà Hoàng Phủ Thế Gia một khi lấy kiếm tương đương với cúi người chịu thua. Trong lúc vô hình Huyền Thiên đã đánh vào mặt Hoàng Phủ Thế Gia cảnh cáo tất cả mọi người.
Tuy rằng này điều này có chút quá đáng làm cho Hoàng Phủ Thế Gia bất mãn, nhưng mà ngay cả Hỗn Độn Thánh Đỉnh đều bại lộ, Huyền Thiên cũng không cần biết nhiều. Nếu là Trung châu cũng có người đang tìm kiếm thánh đỉnh, Huyền Thiên có thể khẳng định điều này còn nghiêm trọng hơn so với chuyện hắn cướp đoạt Hoàng cấp bảo kiếm của Hoàng Phủ Nhất Bảo nhiều lắm.
Bên ngoài Kiếm tháp, mọi cường giả đều chăm chú nhìn vào tầng bảy của tiểu kiếm tháp đợi kết quả.
Ah - - - - !
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết từ trên không truyền đến, để cho thần kinh chúng cường giả kéo căng ra.
Ánh mắt tất cả cường giả đều nhìn lại phương hướng tiếng kêu thảm thiết truyền đến, chỉ thấy một thân ảnh áo trắng bồng bềnh ngã xuống từ tầng thứ bảy của Thiên Huyền Kiếm Tháp.
Đúng là Hoàng Phủ Nhất Bảo!
Hắn bị Huyền Thiên chém giết bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, sau đó bị truyền tống bên ngoài Thiên Huyền Kiếm Tháp tầng thứ bảy.
Mặc dù không có thật sự chết đi, nhưng mà bị một kiếm của Huyền Thiên trảm đầu, Hoàng Phủ Nhất Bảo bị truyền tống ra ngoài vẫn cảm thấy hoảng sợ kêu to.
Đối mặt với tử vong, có ai không sợ hãi.
Bàn tay hoàng giả của Hoàng Phủ Thế Gia vừa nhấc, liền có một cái đại thủ phóng lên trời tiếp Hoàng Phủ Nhất Bảo xuống dưới.
- Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt hoàng giả Hoàng Phủ Thế Gia giờ phút này cơ hồ đen như đít nồi, có thể thấy được vẻ âm trầm lộ rõ.
- Là Huyền Thiên, chiến lực của hắn quá. . . Quá. . . Thật là đáng sợ. . .
Hoàng Phủ Nhất Bảo hoảng sợ nói, hắn vẫn còn chưa tỉnh táo lại từ trong tử vong.
Chứng kiến Hoàng Phủ Nhất Bảo bị quẳng xuống, vẻ mặt chúng cường giả kinh ngạc, không cách nào lý giải Hoàng Phủ Nhất Bảo làm sao có thể bị đánh ra khỏi Thiên Huyền Kiếm Tháp.
Bây giờ nghe Hoàng Phủ Nhất Bảo nói thì mọi người càng khiếp sợ: Huyền Thiên đến tột cùng biến thái đến trình độ nào?
Thần Cơ tiên sinh nghe vậy, ánh mắt một lần nữa đã rơi vào tầng thứ bảy của tiểu Kiếm Tháp, khóe miệng có chút nhếch lên mỉm cười.
Ở bên trong tầng thứ bảy Tiểu Kiếm Tháp, thân ảnh Huyền Thiên rất nhanh liền từ bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh đi ra, trong tay của hắn mang theo một thanh bảo kiếm trong suốt.
Kiếm này. . . ?
Không ít ánh mắt cường giả đều nhìn sang Hoàng Phủ Nhất Bảo, tuy rằng hình ảnh lạc ấn bị rút nhỏ đi không ít, kiếm cũng chỉ còn khoảng một tấc.
Nhưng ánh mắt chúng cường giả sắc bén cỡ nào, chỉ cần liếc một cái đã nhìn ra, kiếm trong tay Huyền Thiên đúng là kiếm trong tay Hoàng Phủ Nhất Bảo lúc trước.
Cường giả Hoàng Phủ Thế Gia càng nhìn ra tình huống ấy, Hoàng Phủ Nhất Bảo hiện tại đã từ trong sự sợ hãi tử vong khôi phục lại rồi, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của trưởng bối. Hắn kinh hoảng nói:
- Là bị Huyền Thiên đoạt đi!
- Lẽ nào lại như vậy?
Hoàng Phủ Thế Gia nắm quyền cắn răng nói.
Chuẩn Hoàng Hoàng Phủ Thế Gia nhìn Huyền Thiên ở tầng thứ bảy tiểu Kiếm Tháp, ánh mắt bắn ra quang mang lăng lệ ác liệt.
Cường giả bốn phía đều không tự giác thối lui hai bước, toàn bộ cảm nhận được sự căm giận ngút trời của cường giả Hoàng Phủ Thế Gia.
Tầng thứ bảy Thiên Huyền Kiếm Tháp, Huyền Thiên thu hồi Hỗn Độn Thánh Đỉnh lấy ra mấy viên Liệu Thương Đan Dược ăn vào.
Chúng đều là Thánh Dược liệu thương lấy được ở bên trong Đan Đế Dược Viên, sau đó Hỗn Độn Thánh Đỉnh luyện chế thành đan, là đan dược hoàn mỹ nhất. Cho dù hoàng giả bị thương đều có thể rất nhanh trị liệu.
Cũng không lâu lắm, tổn thương Kim Thân của Huyền Thiên đã khỏi hắn, hắn bay về phía điểm truyền tống trên không trung.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh bại lộ, Huyền Thiên cũng không có gì kinh hãi hoặc ưu sầu, sự tình đã đã xảy ra, có phiền toái gì thì binh tới tướng đỡ, nước tới đấp đất chặn. Đợi sau khi Thiên Huyền Kiếm Tháp đóng cửa, hắn trực tiếp nghiền nát hư không thuấn di rời đi, sau đó mai danh ẩn tích, vụng trộm tu luyện, người khác đừng mơ tưởng tìm được hắn.
Rất nhanh, Huyền Thiên đã bay tới phía trước điểm truyền tống.
Ở bên trong hình ảnh của tầng thứ bảy Tiểu Kiếm Tháp, Huyền Thiên vẫn ở tầng thứ bảy không nhúc nhích, chỉ có xông qua khảo nghiệm tầng thứ 8 mới có thể tiến vào tầng thứ 8, hình ảnh của hắn lạc ấn mới có thể biểu hiện tại tầng thứ 8. Trong quá trình phá cửa, hinh ảnh của hắn sẽ chỉ dừng lại ở tầng thứ bảy.
Đồng dạng khảo nghiệm bảy tầng phía trước phải đi qua khảo nghiệm của chín loại Áo Nghĩa chi lực do kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm loại trụ cột Áo Nghĩa bắt đầu, sau đó là bốn loại tùy cơ hội xuất hiện thuộc tính Áo Nghĩa chi lực đặc thù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.