Chương 1434: Đến Vân Châu. (1)
EK
22/05/2014
Từ Phiêu Tuyết các rời đi, Huyền Thiên mang theo Tiểu Hổ một đường hướng bắc.
Ngày 5 tháng 7, Huyền Thiên đi vào trong nơi trước đây của Âm Minh cốc ở cực bắc Thiên Châu, nơi này là một mảnh phế tích như trước, hoang tàn vắng vẻ.
Cược bộ của Huyền Thiên không hề ngừng lại, tiếp tục hướng bắc.
Thiên Châu chi bắc là một mảnh hải vực vô cùng rộng lớn, đó là một đảo nhỏ trong biển đảo nên võ giả bay vào trong đó rất ít khi dừng lại nghỉ chân nên liền tiếp tục phi hành, cho dù là chuẩn hoàng cũng đều không thể duy trì quá lâu.
Huyền Thiên tại hải vực phiến yên bình phi hành ba ngày ba đêm, đạt đến bên ngoài hơn ngàn vạn dặm, hải vực phía trước biến hóa từ yên bình biến thành cuồng bạo.
Nếu nói như thế thì hải vực phiến yên bình này chỉ làm cho võ giả cảm nhận được sự khó khăn, như vật thì hải vực cuồng bạo phía trước thì hoàn toàn cách trở Thiên Châu cùng Vân Châu.
Hải vực phiến cuồng bạo này sóng lớn ngập trời, phong quyển nổi lên bốn phía, ẩn chứa phong chi áo nghĩa, ít nhất cũng là đã trên tứ giai, chỉ có hoàng giả mới có thể tiến vào trong đó.
Từ trong trí nhớ của hoàng giả Vân Châu biết được thì xuyên qua Hải vực phiến cuồng bạo này liền có thể đến Vân Châu.
Hoàng giả Vân Châu có thể tới thì Huyền Thiên tự nhiên không sợ gặp khó khăn, chọn một khu vực có sức gió nhỏ nhất rồi bay vào trong Hải vực phiến cuồng bạo.
Cái hải vực này không có lớn như hải vực yên bình nhưng cũng có khoảng cách một hai trăm vạn dặm.
Huyền Thiên vừa tiến vào khu vực gió bão thì liền cảm thấy phong chi áo nghĩa thâm sâu, lực lượng vô cùng cường đại, cho dù là chuẩn hoàng thì cũng đều bị lưỡi dao gió này cắt một chiêu chí tử.
Thậm chí cách đó không xa còn có một chút phong quyển đặc biệt lớn, hình thành phong nhận làm cho Huyền Thiên đều cảm nhận được sự sợ hãi, có thể ngay cả hoàng giả cấp ba, cấp bốn cũng đều có thể xoắn lại.
Những cơn lốc này làm cho Huyền Thiên nhớ tới gió mạnh ở Thiên ngoại thiên, cũng là mạnh mẽ như vậy.
Gió lốc nơi này cũng không tính là cường đại lắm, chỉ cần cẩn thận một chút thì hoàn toàn có thể tránh được rồi.
Trong khu vực gió bão ở nơi này thì muốn thuấn di cự ly xa thì quả thực chính là muốn chết, rất dễ dàng đụng phải những cơn lốc cường đại kia, Huyền Thiên chỉ có thể cẩn thận ở bên trong đi qua, chỉ có bảo đảm ở tình huống hết sức cẩn thận thì mới có thể tiến hành thuấn di ở cự ly ngắn.
Ước chừng khoảng ba ngày thì Huyền Thiên mới xuyên qua được hải vực cuồng bạo này, xuất hiện ở bên kia thiên địa.
Xôn xao !
Tóc gáy toàn thân Huyền Thiên giãn ra, một cố khí tức thư sướng đều bị hắn hút vào trong cơ thể.
Linh khí thiên địa nơi này hùng hậu so với Thiên Châu nhiều lắm, thậm chí cũng còn hùng hậu hơn so với khi Huyền Thiên đến Trung Châu một ít, vô cùng thích hợp để võ giả tu luyện.
Huyền Thiên biết rõ hắn đã tới khu vực Vân Châu.
Trước mặt của hắn vẫn là một phiến đất rộng nhìn không thấy bờ biển như cũ.
Đại lục Vân Châu rất nhiều nhưng nói tóm lại thì hải dương trước mặt tích lớn hơn nhiều.
Nơi này chính là khu vực tây tịch hải Vân Châu, phạm vi mấy trăm vạn dặm hoàn toàn yên tĩnh, ngoại trừ có yêu thú sinh tồn thì võ giả rất hiếm khi đến đây.
Từ Thiên Châu đi đến Vân Châu thì trước tiên phải đi qua mấy trăm vạn dặm tây tịch hải, vừa mới xuyên qua một khu vực gió bảo mà sau đó còn phải trải qua một mảnh đất tây tịch hải hơn ngàn vạn dặm còn lớn hơn so với hải vực yên bình thì mới có thể đến Thiên Châu, mà ngay cả hoàng giả thì cũng đều cần đến vài ngày, thậm chí là hơn mười ngãy, lưỡng địa thông hành vô cùng khó khăn cho nên trừ phi là có chuyện cần làm chứ không thì không người nào nguyện ý đi đến Thiên Châu cả.
Huyền Thiên căn cứ vào trí nhớ của thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu mà biết rõ hướng đông bắc của chỗ này, bên ngoài tám trăm vạn dặm có một phiến đại lục là tây lĩnh đại lục.
Phạm vi của tây lĩnh đại lục hơn trăm vạn dặm, là một đại lục nhỏ ở bên trong Vân Châu, phía trên có thế lực đại ma môn hoàng phẩm Quỷ Nguyệt tông!
Thủ lĩnh mười hai vị hoàng giả Vân Châu chính là một trong những trưởng lão của Quỷ Nguyệt tông.
Quỷ Nguyệt tông có tổng cộng tứ đại hoàng giả, theo thứ tự là tông chủ cùng ba vị thái thượng trưởng lão.
Ở bên trong mười hai vị hoàng giả Vân Châu có hai vị xuất xứ từ Quỷ Nguyệt tông, đều là hoàng giả nhất cấp. Hôm nay Quỷ Nguyệt tông còn thừa lại hai vị hoàng giả là tông chủ cùng với đại thái thượng trưởng lão, theo thứ tự là hoàng giả nhất cấp và hoàng giả nhị cấp.
Huyền Thiên nhận thức đúng phương hướng bay đi hướng tây lĩnh đại lục.
Hắn đến Vân Châu thì ma môn Vân Châu cũng không biết cho nên chuyện đầu tiên khi Huyền Thiên đến Vân Châu chính là muốn nói cho ma môn Vân Châu biết rằng: Huyền Thiên ta đã đến Vân Châu.
Không chỉ có như thế mà Huyền Thiên còn muốn đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh cùng Lôi Chi Thánh Đỉnh hiển lộ ra, làm cho ma môn Vân Châu biết rõ hắn không chỉ có đến đây mà còn mang hai tôn thánh đỉnh đến đây.
Như vậy thì ma môn Vân Châu tự nhiên sẽ không bỏ gần cầu xa, sẽ không đi đến Thiên Châu.
Dù sao thì từ Vân Châu đến Thiên Châu phải đi quang hải vực bạo phong, cho dù là hoàng giả thì cũng không thể nào cam đoan trăm phần trăm là an toàn cả.
Hai ngày sau Huyền Thiên bay qua tây tịch hải, một mảnh lục địa khổng lồ phía trước, xuất hiện trong mắt hắn, đã đến tây lĩnh đại lục.
Thế lực ma môn Vân Châu chú yếu là phân bố ở vùng đất trung tâm của khu vực Vân Châu, chỗ đó phạm vi mấy ngàn vạn dặm, hơn mười khối đại lục thì toàn bộ đều là thế lực của ma môn, chỗ đó thì ma môn chính là trời.
Sau đó những đại lục khác trên cả Vân Châu thì trên cơ bản cũng đều có phân bố một chút thế lực của ma đạo tông môn, hỗn hợp ở chung một chỗ với các thế lực khác.
Nói tóm lại thì thế lực ma môn vươn dài ra phía ngoài chủ yếu là tập trung ở Tây Bộ Vân Châu, yêu tộc ở nơi này chiếm phần đông, có quan hệ tương đối hòa hoãn với thế lực ma môn.
Mà phía đông Vân Châu chính là phạm vi thế lực của nhân tộc khác, bởi vì là thế lực đối kháng với ma môn nên những thế lực nhân tộc này cũng không có phân chia chính ta, tất cả đều đoàn kết gọi chung là chính đạo, cùng ma môn thế thành nước và lửa.
Cho nên thế lực ma môn mặc dù cũng kéo dài đến phía đông nhưng cũng không được phân bố rộng rãi như là Tây Bộ.
Huyền Thiên suy nghĩ, thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt tông đã từng nghe nói qua về Trung Châu nhưng không hề biết Trung Châu ở đâu, Trung Châu có tương liên phía đông với Vân Châu hay là không, bởi vì nơi đó chính là phạm vi thế lực của chính đạo.
Trong lòng Huyền Thiên muốn đi tới phía đông Vân Châu hỏi thăm một chút, nhưng mà Vân Châu quá lớn nên từ tây lĩnh đại lục đi đến phía đông thì chí ít cũng phải trên một trăm triệu vạn dặm thì cho dù một ngày Huyền Thiên có đi bốn trăm vạn dặm thì ít nhất cũng cần đến một tháng.
Ngày 5 tháng 7, Huyền Thiên đi vào trong nơi trước đây của Âm Minh cốc ở cực bắc Thiên Châu, nơi này là một mảnh phế tích như trước, hoang tàn vắng vẻ.
Cược bộ của Huyền Thiên không hề ngừng lại, tiếp tục hướng bắc.
Thiên Châu chi bắc là một mảnh hải vực vô cùng rộng lớn, đó là một đảo nhỏ trong biển đảo nên võ giả bay vào trong đó rất ít khi dừng lại nghỉ chân nên liền tiếp tục phi hành, cho dù là chuẩn hoàng cũng đều không thể duy trì quá lâu.
Huyền Thiên tại hải vực phiến yên bình phi hành ba ngày ba đêm, đạt đến bên ngoài hơn ngàn vạn dặm, hải vực phía trước biến hóa từ yên bình biến thành cuồng bạo.
Nếu nói như thế thì hải vực phiến yên bình này chỉ làm cho võ giả cảm nhận được sự khó khăn, như vật thì hải vực cuồng bạo phía trước thì hoàn toàn cách trở Thiên Châu cùng Vân Châu.
Hải vực phiến cuồng bạo này sóng lớn ngập trời, phong quyển nổi lên bốn phía, ẩn chứa phong chi áo nghĩa, ít nhất cũng là đã trên tứ giai, chỉ có hoàng giả mới có thể tiến vào trong đó.
Từ trong trí nhớ của hoàng giả Vân Châu biết được thì xuyên qua Hải vực phiến cuồng bạo này liền có thể đến Vân Châu.
Hoàng giả Vân Châu có thể tới thì Huyền Thiên tự nhiên không sợ gặp khó khăn, chọn một khu vực có sức gió nhỏ nhất rồi bay vào trong Hải vực phiến cuồng bạo.
Cái hải vực này không có lớn như hải vực yên bình nhưng cũng có khoảng cách một hai trăm vạn dặm.
Huyền Thiên vừa tiến vào khu vực gió bão thì liền cảm thấy phong chi áo nghĩa thâm sâu, lực lượng vô cùng cường đại, cho dù là chuẩn hoàng thì cũng đều bị lưỡi dao gió này cắt một chiêu chí tử.
Thậm chí cách đó không xa còn có một chút phong quyển đặc biệt lớn, hình thành phong nhận làm cho Huyền Thiên đều cảm nhận được sự sợ hãi, có thể ngay cả hoàng giả cấp ba, cấp bốn cũng đều có thể xoắn lại.
Những cơn lốc này làm cho Huyền Thiên nhớ tới gió mạnh ở Thiên ngoại thiên, cũng là mạnh mẽ như vậy.
Gió lốc nơi này cũng không tính là cường đại lắm, chỉ cần cẩn thận một chút thì hoàn toàn có thể tránh được rồi.
Trong khu vực gió bão ở nơi này thì muốn thuấn di cự ly xa thì quả thực chính là muốn chết, rất dễ dàng đụng phải những cơn lốc cường đại kia, Huyền Thiên chỉ có thể cẩn thận ở bên trong đi qua, chỉ có bảo đảm ở tình huống hết sức cẩn thận thì mới có thể tiến hành thuấn di ở cự ly ngắn.
Ước chừng khoảng ba ngày thì Huyền Thiên mới xuyên qua được hải vực cuồng bạo này, xuất hiện ở bên kia thiên địa.
Xôn xao !
Tóc gáy toàn thân Huyền Thiên giãn ra, một cố khí tức thư sướng đều bị hắn hút vào trong cơ thể.
Linh khí thiên địa nơi này hùng hậu so với Thiên Châu nhiều lắm, thậm chí cũng còn hùng hậu hơn so với khi Huyền Thiên đến Trung Châu một ít, vô cùng thích hợp để võ giả tu luyện.
Huyền Thiên biết rõ hắn đã tới khu vực Vân Châu.
Trước mặt của hắn vẫn là một phiến đất rộng nhìn không thấy bờ biển như cũ.
Đại lục Vân Châu rất nhiều nhưng nói tóm lại thì hải dương trước mặt tích lớn hơn nhiều.
Nơi này chính là khu vực tây tịch hải Vân Châu, phạm vi mấy trăm vạn dặm hoàn toàn yên tĩnh, ngoại trừ có yêu thú sinh tồn thì võ giả rất hiếm khi đến đây.
Từ Thiên Châu đi đến Vân Châu thì trước tiên phải đi qua mấy trăm vạn dặm tây tịch hải, vừa mới xuyên qua một khu vực gió bảo mà sau đó còn phải trải qua một mảnh đất tây tịch hải hơn ngàn vạn dặm còn lớn hơn so với hải vực yên bình thì mới có thể đến Thiên Châu, mà ngay cả hoàng giả thì cũng đều cần đến vài ngày, thậm chí là hơn mười ngãy, lưỡng địa thông hành vô cùng khó khăn cho nên trừ phi là có chuyện cần làm chứ không thì không người nào nguyện ý đi đến Thiên Châu cả.
Huyền Thiên căn cứ vào trí nhớ của thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu mà biết rõ hướng đông bắc của chỗ này, bên ngoài tám trăm vạn dặm có một phiến đại lục là tây lĩnh đại lục.
Phạm vi của tây lĩnh đại lục hơn trăm vạn dặm, là một đại lục nhỏ ở bên trong Vân Châu, phía trên có thế lực đại ma môn hoàng phẩm Quỷ Nguyệt tông!
Thủ lĩnh mười hai vị hoàng giả Vân Châu chính là một trong những trưởng lão của Quỷ Nguyệt tông.
Quỷ Nguyệt tông có tổng cộng tứ đại hoàng giả, theo thứ tự là tông chủ cùng ba vị thái thượng trưởng lão.
Ở bên trong mười hai vị hoàng giả Vân Châu có hai vị xuất xứ từ Quỷ Nguyệt tông, đều là hoàng giả nhất cấp. Hôm nay Quỷ Nguyệt tông còn thừa lại hai vị hoàng giả là tông chủ cùng với đại thái thượng trưởng lão, theo thứ tự là hoàng giả nhất cấp và hoàng giả nhị cấp.
Huyền Thiên nhận thức đúng phương hướng bay đi hướng tây lĩnh đại lục.
Hắn đến Vân Châu thì ma môn Vân Châu cũng không biết cho nên chuyện đầu tiên khi Huyền Thiên đến Vân Châu chính là muốn nói cho ma môn Vân Châu biết rằng: Huyền Thiên ta đã đến Vân Châu.
Không chỉ có như thế mà Huyền Thiên còn muốn đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh cùng Lôi Chi Thánh Đỉnh hiển lộ ra, làm cho ma môn Vân Châu biết rõ hắn không chỉ có đến đây mà còn mang hai tôn thánh đỉnh đến đây.
Như vậy thì ma môn Vân Châu tự nhiên sẽ không bỏ gần cầu xa, sẽ không đi đến Thiên Châu.
Dù sao thì từ Vân Châu đến Thiên Châu phải đi quang hải vực bạo phong, cho dù là hoàng giả thì cũng không thể nào cam đoan trăm phần trăm là an toàn cả.
Hai ngày sau Huyền Thiên bay qua tây tịch hải, một mảnh lục địa khổng lồ phía trước, xuất hiện trong mắt hắn, đã đến tây lĩnh đại lục.
Thế lực ma môn Vân Châu chú yếu là phân bố ở vùng đất trung tâm của khu vực Vân Châu, chỗ đó phạm vi mấy ngàn vạn dặm, hơn mười khối đại lục thì toàn bộ đều là thế lực của ma môn, chỗ đó thì ma môn chính là trời.
Sau đó những đại lục khác trên cả Vân Châu thì trên cơ bản cũng đều có phân bố một chút thế lực của ma đạo tông môn, hỗn hợp ở chung một chỗ với các thế lực khác.
Nói tóm lại thì thế lực ma môn vươn dài ra phía ngoài chủ yếu là tập trung ở Tây Bộ Vân Châu, yêu tộc ở nơi này chiếm phần đông, có quan hệ tương đối hòa hoãn với thế lực ma môn.
Mà phía đông Vân Châu chính là phạm vi thế lực của nhân tộc khác, bởi vì là thế lực đối kháng với ma môn nên những thế lực nhân tộc này cũng không có phân chia chính ta, tất cả đều đoàn kết gọi chung là chính đạo, cùng ma môn thế thành nước và lửa.
Cho nên thế lực ma môn mặc dù cũng kéo dài đến phía đông nhưng cũng không được phân bố rộng rãi như là Tây Bộ.
Huyền Thiên suy nghĩ, thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt tông đã từng nghe nói qua về Trung Châu nhưng không hề biết Trung Châu ở đâu, Trung Châu có tương liên phía đông với Vân Châu hay là không, bởi vì nơi đó chính là phạm vi thế lực của chính đạo.
Trong lòng Huyền Thiên muốn đi tới phía đông Vân Châu hỏi thăm một chút, nhưng mà Vân Châu quá lớn nên từ tây lĩnh đại lục đi đến phía đông thì chí ít cũng phải trên một trăm triệu vạn dặm thì cho dù một ngày Huyền Thiên có đi bốn trăm vạn dặm thì ít nhất cũng cần đến một tháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.