Chương 1433: Sinh nhật 26 tuổi. (2)
EK
22/05/2014
Ngoại trừ mỗi một năm trôi qua thì cho tới bây giờ cũng chưa từng có một ngày có thể làm cho toàn bộ võ giả Thần Châu đều chúc mừng, nhưng mà ngày này đã phá vỡ kỷ lục.
Từ năm nay trở về sau, sau này ngày 9 tháng 6 hàng năm thì các nơi ở Thần Châu đều có võ giả tiến hành ăn mừng.
Thậm chí có nhiều chỗ đều dựng lên miếu thờ, khắc một pho tượng hình của Huyền Thiên, đặt ở trong miếu thờ cung phụng, tế bái, hương khói quá lớn, không thua gì so với những chùa chiền từ cổ xưa cả.
Mấy năm trước Huyền Thiên ở Thần Châu đã là một truyền thuyết.
Mấy năm sau khi Huyền Thiên trở về Thần Châu, thực lực mạnh có thể chém chết hoàng giả thì càng tạo thêm ra một đoạn thần thoại nữa.
Những việc hắn trải qua ở Thiên Châu đều được tán dương rộng rãi ở Thần Châu đại địa.
Đúng là như thế mới khiến cho võ giả Thần Châu nâng Huyền Thiên đến độ cao của thần linh, dựng lên miếu thờ tế bái.
Thời gian sung sướng trôi qua nhanh chóng.
Sinh nhật ngày đó tựa như là ảo mộng liền trôi qua, thời gian rất nhanh lại qua mười ngày.
Tất cả mọi người chìm đắm trong hoan lạc, không biết thời gian trôi qua.
Tối đêm ngày 23 tháng 6.
Huyền Thiên cùng cha mẹ, gia gia, ngũ nữ, muội muội…. cùng tụ tập lại với nhau.
- Gia gia, cha, nương, hai ngày sau sợ là Thiên nhi phải rời đi rồi.
Lời nói của Huyền Thiên….. phá vỡ sự yên lặng nhiều ngày qua.
- Nhanh như vậy sao?
Gia gia Huyền Hùng khẽ giật mình, tuy rằng hắn đã thành vương nhưng mà qua hơn 70 tuổi mới thành vương nên còn bảo trì tâm thái của người già, nhớ mong Huyền Thiên.
Huyền Thiên gật gật đầu nói:
- Nhất định phải đi rồi.
- Thiên ca, chúng ta đi Trung Châu, nếu như Vân Châu lại phái hoàng giả đến Thiên Châu thì phải làm thế nào chứ? Hoàng giả Vân Châu có thể sẽ đi thẳng tới Kiếm tông đó!
Long Tử Nghiên nói.
Huyền Thiên lắc đầu nói:
- Tử Nghiên, muội trực tiếp đi đến Trung Châu đi, ta tạm thời sẽ không đến đó, ta muốn đi Vân Châu.
- Đi Vân Châu sao?
Thanh âm của mọi người đều cả kinh, đồng thanh nói:
- Thế lực ma môn ở Vân Châu rất là cường đại, hơn nữa là đang đi tìm ngươi, đi Vân Châu làm cái gì chứ?
Huyền Thiên nói:
- Chính là bởi vì ma môn Vân Châu muốn tìm con cho nên con càng muốn đi tới Vân Châu, mục tiêu của bọn hắn chính là hai tôn thánh đỉnh, nếu như bọn hắn biết rõ con mang theo hai tôn thánh đỉnh đến Vân Châu thì cũng sẽ không tiếp tục hao hết tâm tư phái người tới Thiên Châu cùng Thần Châu, hơn nữa Vân Châu lại liền với Trung Châu, con có thể mượn đường ở Vân Châu mà đi đến Trung Châu trước để cho bọn họ biết rõ hành tung của con mà đuổi giết, đó cũng là đuổi giết về hướng Trung Châu. Hoàng giả Trung Châu như mây, nếu như ma môn Vân Châu muốn tung hoàng ở Trung Châu thì căn bản là không thể nào được.
- Huynh nói cũng có vài phần đạo lý, nhưng mà con tiến đến Vân Châu như vậy cũng quá là nguy hiểm, chỗ đó ma môn chính là hoành hành thiên hạ. Thiên ca, muội cùng đi với huynh, không đến một năm thì muội có thể trở thành hoàng, lúc đó muội có thể trợ giúp cho huynh.
Long Tử Nghiên nói.
Huyền Thiên lắc đầu nói:
- Ta đến Vân Châu cũng không phải là quyết chiến cùng với ma môn mà chỉ là hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn mà thôi, ta có thánh đỉnh trong tay nên bọn họ muốn giết ta thì còn khó hơn so với lên trời. Nếu như muội cùng đi theo với huynh thì ngược lại rất bất lợi cho việc chạy trốn, muội cứ trực tiếp đi đến Trung Châu trước đi, ta mượn đường Vân Châu rồi sau đó sẽ cùng hội họp với muội tại Trung Châu.
- Nếu chỉ bàn về chạy trốn thì đương nhiên là một người sẽ dễ dàng chạy trốn hơn!
Huyền Hồng mở miệng nói.
- Ca ca, muội cũng muốn đến Vân Châu chơi…. Muội sẽ đi theo giúp huynh đánh đại ma đầu.
Huyền Đình Đình quơ quơ nắm tay nhỏ, tất cả nắm tay đều đập vào trên người Huyền Thiên.
Huyền Thiên mỉm cười, vuốt đầu Huyền Đình Đình nói:
- Hiện tại Đình Đình không thể đi được nha, phải đợi đến khi Đình Đình trưởng thành thì mới có thể đi đánh đại ma đầu được, lần này ca ca cũng không biết phải đi bao lâu mới có thể trở lại Thần Châu, muội trưởng thành cần phải chăm chỉ tu luyện, chỉ có thực lực cường đại thì mới có thể hành tẩu thiên hạ, mới có thể đánh đại ma đầu được….!
Nói xong thì tay Huyền Thiên vừa nhấc, một khỏa hạt châu lôi quang lòe lòe xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, là ngự lôi châu.
Huyền Thiên bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Huyền Đình Đình, đặt ngự lôi châu vào trong tay nàng nói:
- Muội từ nay về sau tu luyện, công pháp, tài liệu gì cũng có, ca ca cũng không thể cho muội thêm cái gì khác, viên châu này chính là ngự lôi châu có thể giúp cho muội hấp thu chi lực lôi điện, sẽ là vô địch trong lôi điện, hơn nữa còn có thể giúp muội dễ dàng độ kiếp. Ca ca tặng cho muội rồi nên từ nay về sau muội sẽ có được thực lực cường đại, nếu như ca ca chưa có trở lại thì muội có thể hành tẩu thiên hạ để tìm đến ca ca….!
Ngày tiếp theo Huyền Thiên tới cáo biệt từng người…. trong bọn người La Khiếu Dã, Mạc Thiên Cơ, Hướng Thiên Tiếu.
Ngày 25 tháng 6, Huyền Thiên mang theo Tiểu Hổ lên đường, đi tới nơi từ trước tới giờ chưa từng đi Vân Châu!
Về phần Tam Nhãn thì ở lại Kiếm tông để làm linh thú bảo vệ Kiếm tông.
Tiểu Hổ đã hơn một năm chưa từng rời đi Kiếm tông, nhưng mà thực lực của nó cũng là tăng trưởng rất nhanh.
Tam Nhãn làm Yêu Hoàng, mặc dù ở trước mặt Huyền Thiên vô cùng ôn thuần nhưng hắn cũng có ngạo khí của hắn, đến Kiếm tông nhìn thấy Tiểu Hổ nên liền lộ ra biểu lộ cao ngạo.
Tiểu Hổ vẫn chưa tới chuẩn yêu Hoàng mà Tam Nhãn đã là Yêu Hoàng, đều là yêu thú bất hóa hình nên Tam Nhãn ở trước mặt Tiểu Hổ có cảm giác về sự ưu việt.
Bất quá ở trước mặt Tiểu Hổ mà có cảm giác về sự ưu việt thì hậu quả thật sự là nghiêm trọng.
Dù cho Tam Nhãn có là Yêu Hoàng nhưng cũng chưa phải là đối thủ của Tiểu Hổ nên hung hăng bị giáo huấn một bữa.
Đến bây giờ thì Tam Nhãn đã có thể hiền lành được rồi.
Ở trong lòng hắn không chỉ có chủ nhân ngạo mạn khó hiểu mà ngay cả yêu thú bên cạnh chủ nhân cũng đều hung mãnh đến đáng sợ, ép hắn đến mức khó có thể thở nổi.
Tiểu Đình Đình thì lại rất là yêu mến Tam Nhãn, có lẽ là cảm thấy hứng thú với con mắt thứ ba của Tam Nhãn.
Huyền Thiên dặn dò, giao cho Tam Nhãn một cái nhiệm vụ khác chính là bảo vệ tiểu Đình Đình, hơn nữa còn phải nghe theo mệnh lệnh của tiểu Đình Đình.
Vậy nên một tuổi cô nương hơn ba tuổi, còn chưa bắt đầu bước vào tu luyện võ đạo mà bên cạnh đã có một đầu linh thú cấp bậc yêu Hoàng rồi.
Tuổi của tiểu Đình Đình không lớn lắm mã đã bắt đầu cưỡi Tam Nhãn dạo chơi khắp thiên hạ, đi khắp Thần Châu, đạp biến thú hoáng, hải vực đông nam tây nam đều có thân ảnh của nàng du ngoạn qua… sau khi Huyền Thiên đến Thiên Châu liền đến Phiêu Tuyết các một chuyến.
Cùng gặp mặt với Lâm Lạc Phù một lần, đồng thời liền đi thông tri với các chủ Phiêu Tuyết các một tiếng, hắn đi Vân Châu trước nên nhờ nàng chuyển cáo lại với các vị hoàng giả khác.
Từ năm nay trở về sau, sau này ngày 9 tháng 6 hàng năm thì các nơi ở Thần Châu đều có võ giả tiến hành ăn mừng.
Thậm chí có nhiều chỗ đều dựng lên miếu thờ, khắc một pho tượng hình của Huyền Thiên, đặt ở trong miếu thờ cung phụng, tế bái, hương khói quá lớn, không thua gì so với những chùa chiền từ cổ xưa cả.
Mấy năm trước Huyền Thiên ở Thần Châu đã là một truyền thuyết.
Mấy năm sau khi Huyền Thiên trở về Thần Châu, thực lực mạnh có thể chém chết hoàng giả thì càng tạo thêm ra một đoạn thần thoại nữa.
Những việc hắn trải qua ở Thiên Châu đều được tán dương rộng rãi ở Thần Châu đại địa.
Đúng là như thế mới khiến cho võ giả Thần Châu nâng Huyền Thiên đến độ cao của thần linh, dựng lên miếu thờ tế bái.
Thời gian sung sướng trôi qua nhanh chóng.
Sinh nhật ngày đó tựa như là ảo mộng liền trôi qua, thời gian rất nhanh lại qua mười ngày.
Tất cả mọi người chìm đắm trong hoan lạc, không biết thời gian trôi qua.
Tối đêm ngày 23 tháng 6.
Huyền Thiên cùng cha mẹ, gia gia, ngũ nữ, muội muội…. cùng tụ tập lại với nhau.
- Gia gia, cha, nương, hai ngày sau sợ là Thiên nhi phải rời đi rồi.
Lời nói của Huyền Thiên….. phá vỡ sự yên lặng nhiều ngày qua.
- Nhanh như vậy sao?
Gia gia Huyền Hùng khẽ giật mình, tuy rằng hắn đã thành vương nhưng mà qua hơn 70 tuổi mới thành vương nên còn bảo trì tâm thái của người già, nhớ mong Huyền Thiên.
Huyền Thiên gật gật đầu nói:
- Nhất định phải đi rồi.
- Thiên ca, chúng ta đi Trung Châu, nếu như Vân Châu lại phái hoàng giả đến Thiên Châu thì phải làm thế nào chứ? Hoàng giả Vân Châu có thể sẽ đi thẳng tới Kiếm tông đó!
Long Tử Nghiên nói.
Huyền Thiên lắc đầu nói:
- Tử Nghiên, muội trực tiếp đi đến Trung Châu đi, ta tạm thời sẽ không đến đó, ta muốn đi Vân Châu.
- Đi Vân Châu sao?
Thanh âm của mọi người đều cả kinh, đồng thanh nói:
- Thế lực ma môn ở Vân Châu rất là cường đại, hơn nữa là đang đi tìm ngươi, đi Vân Châu làm cái gì chứ?
Huyền Thiên nói:
- Chính là bởi vì ma môn Vân Châu muốn tìm con cho nên con càng muốn đi tới Vân Châu, mục tiêu của bọn hắn chính là hai tôn thánh đỉnh, nếu như bọn hắn biết rõ con mang theo hai tôn thánh đỉnh đến Vân Châu thì cũng sẽ không tiếp tục hao hết tâm tư phái người tới Thiên Châu cùng Thần Châu, hơn nữa Vân Châu lại liền với Trung Châu, con có thể mượn đường ở Vân Châu mà đi đến Trung Châu trước để cho bọn họ biết rõ hành tung của con mà đuổi giết, đó cũng là đuổi giết về hướng Trung Châu. Hoàng giả Trung Châu như mây, nếu như ma môn Vân Châu muốn tung hoàng ở Trung Châu thì căn bản là không thể nào được.
- Huynh nói cũng có vài phần đạo lý, nhưng mà con tiến đến Vân Châu như vậy cũng quá là nguy hiểm, chỗ đó ma môn chính là hoành hành thiên hạ. Thiên ca, muội cùng đi với huynh, không đến một năm thì muội có thể trở thành hoàng, lúc đó muội có thể trợ giúp cho huynh.
Long Tử Nghiên nói.
Huyền Thiên lắc đầu nói:
- Ta đến Vân Châu cũng không phải là quyết chiến cùng với ma môn mà chỉ là hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn mà thôi, ta có thánh đỉnh trong tay nên bọn họ muốn giết ta thì còn khó hơn so với lên trời. Nếu như muội cùng đi theo với huynh thì ngược lại rất bất lợi cho việc chạy trốn, muội cứ trực tiếp đi đến Trung Châu trước đi, ta mượn đường Vân Châu rồi sau đó sẽ cùng hội họp với muội tại Trung Châu.
- Nếu chỉ bàn về chạy trốn thì đương nhiên là một người sẽ dễ dàng chạy trốn hơn!
Huyền Hồng mở miệng nói.
- Ca ca, muội cũng muốn đến Vân Châu chơi…. Muội sẽ đi theo giúp huynh đánh đại ma đầu.
Huyền Đình Đình quơ quơ nắm tay nhỏ, tất cả nắm tay đều đập vào trên người Huyền Thiên.
Huyền Thiên mỉm cười, vuốt đầu Huyền Đình Đình nói:
- Hiện tại Đình Đình không thể đi được nha, phải đợi đến khi Đình Đình trưởng thành thì mới có thể đi đánh đại ma đầu được, lần này ca ca cũng không biết phải đi bao lâu mới có thể trở lại Thần Châu, muội trưởng thành cần phải chăm chỉ tu luyện, chỉ có thực lực cường đại thì mới có thể hành tẩu thiên hạ, mới có thể đánh đại ma đầu được….!
Nói xong thì tay Huyền Thiên vừa nhấc, một khỏa hạt châu lôi quang lòe lòe xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, là ngự lôi châu.
Huyền Thiên bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Huyền Đình Đình, đặt ngự lôi châu vào trong tay nàng nói:
- Muội từ nay về sau tu luyện, công pháp, tài liệu gì cũng có, ca ca cũng không thể cho muội thêm cái gì khác, viên châu này chính là ngự lôi châu có thể giúp cho muội hấp thu chi lực lôi điện, sẽ là vô địch trong lôi điện, hơn nữa còn có thể giúp muội dễ dàng độ kiếp. Ca ca tặng cho muội rồi nên từ nay về sau muội sẽ có được thực lực cường đại, nếu như ca ca chưa có trở lại thì muội có thể hành tẩu thiên hạ để tìm đến ca ca….!
Ngày tiếp theo Huyền Thiên tới cáo biệt từng người…. trong bọn người La Khiếu Dã, Mạc Thiên Cơ, Hướng Thiên Tiếu.
Ngày 25 tháng 6, Huyền Thiên mang theo Tiểu Hổ lên đường, đi tới nơi từ trước tới giờ chưa từng đi Vân Châu!
Về phần Tam Nhãn thì ở lại Kiếm tông để làm linh thú bảo vệ Kiếm tông.
Tiểu Hổ đã hơn một năm chưa từng rời đi Kiếm tông, nhưng mà thực lực của nó cũng là tăng trưởng rất nhanh.
Tam Nhãn làm Yêu Hoàng, mặc dù ở trước mặt Huyền Thiên vô cùng ôn thuần nhưng hắn cũng có ngạo khí của hắn, đến Kiếm tông nhìn thấy Tiểu Hổ nên liền lộ ra biểu lộ cao ngạo.
Tiểu Hổ vẫn chưa tới chuẩn yêu Hoàng mà Tam Nhãn đã là Yêu Hoàng, đều là yêu thú bất hóa hình nên Tam Nhãn ở trước mặt Tiểu Hổ có cảm giác về sự ưu việt.
Bất quá ở trước mặt Tiểu Hổ mà có cảm giác về sự ưu việt thì hậu quả thật sự là nghiêm trọng.
Dù cho Tam Nhãn có là Yêu Hoàng nhưng cũng chưa phải là đối thủ của Tiểu Hổ nên hung hăng bị giáo huấn một bữa.
Đến bây giờ thì Tam Nhãn đã có thể hiền lành được rồi.
Ở trong lòng hắn không chỉ có chủ nhân ngạo mạn khó hiểu mà ngay cả yêu thú bên cạnh chủ nhân cũng đều hung mãnh đến đáng sợ, ép hắn đến mức khó có thể thở nổi.
Tiểu Đình Đình thì lại rất là yêu mến Tam Nhãn, có lẽ là cảm thấy hứng thú với con mắt thứ ba của Tam Nhãn.
Huyền Thiên dặn dò, giao cho Tam Nhãn một cái nhiệm vụ khác chính là bảo vệ tiểu Đình Đình, hơn nữa còn phải nghe theo mệnh lệnh của tiểu Đình Đình.
Vậy nên một tuổi cô nương hơn ba tuổi, còn chưa bắt đầu bước vào tu luyện võ đạo mà bên cạnh đã có một đầu linh thú cấp bậc yêu Hoàng rồi.
Tuổi của tiểu Đình Đình không lớn lắm mã đã bắt đầu cưỡi Tam Nhãn dạo chơi khắp thiên hạ, đi khắp Thần Châu, đạp biến thú hoáng, hải vực đông nam tây nam đều có thân ảnh của nàng du ngoạn qua… sau khi Huyền Thiên đến Thiên Châu liền đến Phiêu Tuyết các một chuyến.
Cùng gặp mặt với Lâm Lạc Phù một lần, đồng thời liền đi thông tri với các chủ Phiêu Tuyết các một tiếng, hắn đi Vân Châu trước nên nhờ nàng chuyển cáo lại với các vị hoàng giả khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.