Chương 1171: Mỹ nhân mỹ thực mỹ tửu. (2)
EK
30/04/2014
Huyền Thiên luyện kiếm phía
sau núi Tịch Dương Lâu, từ ngày đầu tiên Yến Tịch Tịch vào lúc giữa trưa sẽ đưa tới một ít đồ ăn, đều là mỹ thực do huyết nhục Yêu Vương làm
thành, mỹ vị này lại có thể rất nhanh bổ sung thể năng của Huyền Thiên
đã tiêu hao.
Yến Tịch Tịch mỗi ngày mang đến mỹ thực không giống nhau nhưng đều không ngoại lệ làm Huyền Thiên vô cùng khen không dứt miệng, đích thật là mỹ thực tuyệt nhất.
- Ha ha. . . ! Hôm nay ngươi có lộc ăn!
Yến Tịch Tịch tự nhiên cười nói, đem lẵng hoa trong tay đặt ở bên trên tảng đá cạnh Huyền Thiên, nàng mở cái hộp ra, mùi thơm liền bay lên trời.
Huyền Thiên vừa ngửi thấy mùi này thì lỗ chân lông toàn thân cảm giác được vô cùng khoan khoái dễ chịu.
Yến Tịch Tịch lấy thức ăn trong hộp ra, một chén một chén bày ra trên tảng đá nói:
- Đây là Bắc Hải Long Tầm Ngư sáng sớm hôm nay mới bắt được, không chỉ khí huyết sung túc, hơn nữa, hương vị thiên hạ nhất tuyệt, ngay cả cường giả Hoàng cấp muốn ăn một lần cũng không dễ...Ngươi nếm thử đi.
Yến Tịch Tịch cầm một đôi đũa đưa cho Huyền Thiên.
Huyền Thiên tiếp nhận kẹp lấy một miếng nếm thử. Một cỗ khí tức khoan khoái dễ chịu cực độ lập tức từ miệng lưỡi truyền khắp toàn thân, cơ hồ làm cho thân thể của hắn run rẩy.
Nếu như nói vừa rồi ngửi thấy mùi thơm đã khiến Huyền Thiên vô cùng khoan khoái dễ chịu, vậy giờ phút này, quả thực như là đang phiêu.
Mấy lần trước, thực phẩm Yến Tịch Tịch đưa tới cũng rất mỹ vị, Huyền Thiên cho rằng chính là cực hạn, hôm nay ăn Bắc Hải Long Tầm Ngư mới biết được mỹ vị thế gian lại có thể đạt tới trình độ như vậy.
- Mỹ vị. . . !Bắc Hải Long Tầm Ngư này quả thực như là Tịch Tịch chính là nhân gian nhất tuyệt, ha ha. . . !
Huyền Thiên cười sảng khoái.
Yến Tịch Tịch nhẹ nhàng cười cười, thần thái lộ hỉ sắc, người khen nàng rất nhiều nhưng Huyền Thiên là lần đầu tiên tán dương nàng
Yến Tịch Tịch từ trong lẵng hoa lấy ra một thứ cuối cùng, là một bầu rượu, nàng nói:
- Rượu này là Tịch Dương Tửu do Tịch Dương Lâu tự sản xuất, lúc cha ta còn trẻ nấu lấy, đến nay đã qua bách niên, bình thường phụ thân đều không nỡ uống, hôm nay ông đặc biệt để ta mang cho ngươi một bình.
Ánh mắt Huyền Thiên sáng ngời nói:
- Yến bá bá quả nhiên hiểu tâm ý người. Mỹ nhân, mỹ thực tại trước mắt, nếu không có mỹ tửu. Chẳng phải là sẽ có khuyết điểm sao.
Trong lúc nói chuyện, Huyền Thiên tiếp nhận bầu rượu trong tay Yến Tịch Tịch mở ra nếm thử một miếng, phát hiện rượu này quả nhiên không giống tầm thường, lập tức hớp một cái.
- Khà!!!
Huyền Thiên đánh một hơi thật dài, không ngớt lời khen:
- Hảo tửu! Hảo tửu! Hảo tửu!
Đột nhiên, Huyền Thiên tựa hồ là nhớ ra cái gì đó, trong ánh mắt linh quang lóe lên, nói:
- Mỹ tửu mỹ thực, ta một người độc hưởng quá không đủ vị, được cùng Lý huynh, Thần Cơ tiên sinh cùng chung vui mới đủ vị.
Yến Tịch Tịch nói:
- Sớm biết ngươi sẽ nghĩ như vậy, ta đã sai người cho bọn hắn một phần rồi.
- Ha ha. . . ! Như vậy ta liền tâm an, Tịch Tịch nàng thật là hiểu tâm tư của ta.
Huyền Thiên vui mừng nói, lại uống một hớp Tịch Dương Tửu, sau đó để sang một bên tiếp tục nhấm nháp Bắc Hải Long Tầm Ngư, sau một lúc lâu mới nói:
- Nàng không ăn sao?
Yến Tịch Tịch lắc đầu, nói:
- Ta ăn no rồi, nhìn ngươi ăn là được. Huyền Thiên, hôm nay hẳn là thời gian ngày cuối cùng ngươi luyện kiếm, ngày mai chúng ta liền xuất phát đi tới Đan Đế Dược Viên.
Huyền Thiên nói:
- Đan Đế Dược Viên mở ra ngày hai mươi lăm, mai mới là hai mươi ba mà, tới trước hai ngày sao?
Yến Tịch Tịch nói:
- Không kém bao nhiêu đâu, Đan Đế Dược Viên tại Thiên huyền vực cách Tây Huyền Vực chí ít có tám trăm vạn dặm. Thiên huyền vực là đại vực, đông tây dài ước hơn ba trăm vạn dặm, Đan Đế Dược Viên ở phía Tây Thiên huyền vực. Nếu là ở sườn đông sẽ cách Tây Huyền Vực nghìn vạn dặm. Tây Huyền Vực có một Truyền Tống Trận có thể trực tiếp đến phía Đông Thiên huyền , sau đó lại phản hồi hơn ba trăm vạn dặm vực mới tới Đan Đế Dược Viên, không cần hai ngày là tới.
Có Truyền Tống Trận, thuấn gian truyện tống nghìn vạn dặm. mặc kệ là địa phương nào cũng đi được, tiết kiệm được vô số thời gian.
Dừng một chút, Yến Tịch Tịch nói:
- Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm luyện như thế nào rồi?
Huyền Thiên nói:
- Đã luyện thành thức thứ hai Nhật Quang Tứ Xạ rồi.
Trên mặt Yến Tịch Tịch lập tức lộ ra một tia kinh ngạc, nói:
- Trách không được phụ thân nói tiềm lực của ngươi bất khả hạn lượng ta từ bước vào vương giả cảnh liền bắt đầu tu luyện Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm đã hơn một năm, thức thứ hai một mực không có luyện thành, mà ngươi ------ chỉ cần chưa tới mười ngày không chỉ luyện thành thức thứ nhất mà còn thức thứ hai. Thực quá nhanh!
Huyền Thiên ăn mỹ vị, uống mỹ tửu, nhìn mỹ nhân trước mắt, cười nhạt một tiếng.
...
- Tịch Tịch cô nương hôm nay lại đưa thức ăn cho ngươi phải không.
Vừa trở lại, câu nói đầu tiên của Lý Dật Phong là câu này.
Huyền Thiên gật nhẹ đầu.
- Giời ơi....Hồng nhan của ta, xong rồi, xong hết rồi...ta không còn cơ hội nào rồi.
Lý Dật Phong lập tức phiền muộn nói.
Huyền Thiên nhún vai, biểu thị ta rất vô tội.
Thần Cơ tiên sinh hỏi:
- Ngày mai sẽ phải đi, kiếm thuật của ngươi luyện được như thế nào?
Huyền Thiên nói lại chi tiết, Thần Cơ tiên sinh cùng Lý Dật Phong đều phi thường khiếp sợ, tốc độ này. . .
- Ta bước vào vương giả cảnh mới bắt đầu tu luyện Hoàng cấp kiếm thuật, đây chính là tu luyện đã hơn một năm mới có chút thành tựu, Huyền Thiên. . . Ngươi. . . Ngươi thật quá biến thái!
Lý Dật Phong cảm giác mình đang bị đả kích.
Ngày kế tiếp Huyền Thiên, Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong xuất phát từ Tịch Dương Lâu đi tới Thiên Huyền vực -- Đế Đan Dược Viên.
Đồng hành có Thần Cơ tiên sinh, còn có một vị Chuẩn Hoàng Tịch Dương Lâu - Yến Vân Thành, là tộc đệ của Kiếm Hoàng Yến Cô Thành.
Việc này Yến Cô Thành không cùng đi, tuy nói mười ngày này Huyền Thiên trên cơ bản đã danh truyền khắp miền tây Trung châu, thậm chí toàn bộ thế lực Trung châu đều thấy, khả năng có thiên tài sinh ra sát tâm đối với Huyền Thiên nhưng Huyền Thiên có Yến Vân Thành bên cạnh bảo hộ, như vậy đủ rồi.
Trung châu mênh mông rộng lớn, ngàn tỷ ức người không thể có một cường giả Hoàng cấp đi theo ngươi chằm chằm, bọn họ có địa vị vô cùng tôn quý, Huyền Thiên tuy rằng xuất chúng khiến hậu bối thiên tài bất mãn, nhưng vẫn không thể khiến cường giả Hoàng cấp nổi sát tâm.
Nếu như vì hậu bối thiên tài tiềm lực xuất chúng mà nổi sát tâm thì lòng dạ quá hẹp hòi, thành Hoàng giả không thể so với thành vương giả tuy rằng không quan hệ với tính cách tốt xấu nhưng cùng lòng dạ khoáng đạt và hẹp hòi chỉ có nhân vật dưới hoàng giả mới có.
Lui một vạn bước nói, coi như là hoàng giả có cừu oán cùng Tịch Dương Lâu, bởi vì nguyên nhân Tịch Dương Lâu sinh ra sát tâm đối với Huyền Thiên cũng không thể xuất thủ với Huyền Thiên. Hoàng giả có địa vị tôn sùng, cao cao tại thượng, chỉ sợ không có hoàng giả nào hạ thấp mình để đối phó với nửa bước vương giả.
Yến Tịch Tịch mỗi ngày mang đến mỹ thực không giống nhau nhưng đều không ngoại lệ làm Huyền Thiên vô cùng khen không dứt miệng, đích thật là mỹ thực tuyệt nhất.
- Ha ha. . . ! Hôm nay ngươi có lộc ăn!
Yến Tịch Tịch tự nhiên cười nói, đem lẵng hoa trong tay đặt ở bên trên tảng đá cạnh Huyền Thiên, nàng mở cái hộp ra, mùi thơm liền bay lên trời.
Huyền Thiên vừa ngửi thấy mùi này thì lỗ chân lông toàn thân cảm giác được vô cùng khoan khoái dễ chịu.
Yến Tịch Tịch lấy thức ăn trong hộp ra, một chén một chén bày ra trên tảng đá nói:
- Đây là Bắc Hải Long Tầm Ngư sáng sớm hôm nay mới bắt được, không chỉ khí huyết sung túc, hơn nữa, hương vị thiên hạ nhất tuyệt, ngay cả cường giả Hoàng cấp muốn ăn một lần cũng không dễ...Ngươi nếm thử đi.
Yến Tịch Tịch cầm một đôi đũa đưa cho Huyền Thiên.
Huyền Thiên tiếp nhận kẹp lấy một miếng nếm thử. Một cỗ khí tức khoan khoái dễ chịu cực độ lập tức từ miệng lưỡi truyền khắp toàn thân, cơ hồ làm cho thân thể của hắn run rẩy.
Nếu như nói vừa rồi ngửi thấy mùi thơm đã khiến Huyền Thiên vô cùng khoan khoái dễ chịu, vậy giờ phút này, quả thực như là đang phiêu.
Mấy lần trước, thực phẩm Yến Tịch Tịch đưa tới cũng rất mỹ vị, Huyền Thiên cho rằng chính là cực hạn, hôm nay ăn Bắc Hải Long Tầm Ngư mới biết được mỹ vị thế gian lại có thể đạt tới trình độ như vậy.
- Mỹ vị. . . !Bắc Hải Long Tầm Ngư này quả thực như là Tịch Tịch chính là nhân gian nhất tuyệt, ha ha. . . !
Huyền Thiên cười sảng khoái.
Yến Tịch Tịch nhẹ nhàng cười cười, thần thái lộ hỉ sắc, người khen nàng rất nhiều nhưng Huyền Thiên là lần đầu tiên tán dương nàng
Yến Tịch Tịch từ trong lẵng hoa lấy ra một thứ cuối cùng, là một bầu rượu, nàng nói:
- Rượu này là Tịch Dương Tửu do Tịch Dương Lâu tự sản xuất, lúc cha ta còn trẻ nấu lấy, đến nay đã qua bách niên, bình thường phụ thân đều không nỡ uống, hôm nay ông đặc biệt để ta mang cho ngươi một bình.
Ánh mắt Huyền Thiên sáng ngời nói:
- Yến bá bá quả nhiên hiểu tâm ý người. Mỹ nhân, mỹ thực tại trước mắt, nếu không có mỹ tửu. Chẳng phải là sẽ có khuyết điểm sao.
Trong lúc nói chuyện, Huyền Thiên tiếp nhận bầu rượu trong tay Yến Tịch Tịch mở ra nếm thử một miếng, phát hiện rượu này quả nhiên không giống tầm thường, lập tức hớp một cái.
- Khà!!!
Huyền Thiên đánh một hơi thật dài, không ngớt lời khen:
- Hảo tửu! Hảo tửu! Hảo tửu!
Đột nhiên, Huyền Thiên tựa hồ là nhớ ra cái gì đó, trong ánh mắt linh quang lóe lên, nói:
- Mỹ tửu mỹ thực, ta một người độc hưởng quá không đủ vị, được cùng Lý huynh, Thần Cơ tiên sinh cùng chung vui mới đủ vị.
Yến Tịch Tịch nói:
- Sớm biết ngươi sẽ nghĩ như vậy, ta đã sai người cho bọn hắn một phần rồi.
- Ha ha. . . ! Như vậy ta liền tâm an, Tịch Tịch nàng thật là hiểu tâm tư của ta.
Huyền Thiên vui mừng nói, lại uống một hớp Tịch Dương Tửu, sau đó để sang một bên tiếp tục nhấm nháp Bắc Hải Long Tầm Ngư, sau một lúc lâu mới nói:
- Nàng không ăn sao?
Yến Tịch Tịch lắc đầu, nói:
- Ta ăn no rồi, nhìn ngươi ăn là được. Huyền Thiên, hôm nay hẳn là thời gian ngày cuối cùng ngươi luyện kiếm, ngày mai chúng ta liền xuất phát đi tới Đan Đế Dược Viên.
Huyền Thiên nói:
- Đan Đế Dược Viên mở ra ngày hai mươi lăm, mai mới là hai mươi ba mà, tới trước hai ngày sao?
Yến Tịch Tịch nói:
- Không kém bao nhiêu đâu, Đan Đế Dược Viên tại Thiên huyền vực cách Tây Huyền Vực chí ít có tám trăm vạn dặm. Thiên huyền vực là đại vực, đông tây dài ước hơn ba trăm vạn dặm, Đan Đế Dược Viên ở phía Tây Thiên huyền vực. Nếu là ở sườn đông sẽ cách Tây Huyền Vực nghìn vạn dặm. Tây Huyền Vực có một Truyền Tống Trận có thể trực tiếp đến phía Đông Thiên huyền , sau đó lại phản hồi hơn ba trăm vạn dặm vực mới tới Đan Đế Dược Viên, không cần hai ngày là tới.
Có Truyền Tống Trận, thuấn gian truyện tống nghìn vạn dặm. mặc kệ là địa phương nào cũng đi được, tiết kiệm được vô số thời gian.
Dừng một chút, Yến Tịch Tịch nói:
- Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm luyện như thế nào rồi?
Huyền Thiên nói:
- Đã luyện thành thức thứ hai Nhật Quang Tứ Xạ rồi.
Trên mặt Yến Tịch Tịch lập tức lộ ra một tia kinh ngạc, nói:
- Trách không được phụ thân nói tiềm lực của ngươi bất khả hạn lượng ta từ bước vào vương giả cảnh liền bắt đầu tu luyện Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm đã hơn một năm, thức thứ hai một mực không có luyện thành, mà ngươi ------ chỉ cần chưa tới mười ngày không chỉ luyện thành thức thứ nhất mà còn thức thứ hai. Thực quá nhanh!
Huyền Thiên ăn mỹ vị, uống mỹ tửu, nhìn mỹ nhân trước mắt, cười nhạt một tiếng.
...
- Tịch Tịch cô nương hôm nay lại đưa thức ăn cho ngươi phải không.
Vừa trở lại, câu nói đầu tiên của Lý Dật Phong là câu này.
Huyền Thiên gật nhẹ đầu.
- Giời ơi....Hồng nhan của ta, xong rồi, xong hết rồi...ta không còn cơ hội nào rồi.
Lý Dật Phong lập tức phiền muộn nói.
Huyền Thiên nhún vai, biểu thị ta rất vô tội.
Thần Cơ tiên sinh hỏi:
- Ngày mai sẽ phải đi, kiếm thuật của ngươi luyện được như thế nào?
Huyền Thiên nói lại chi tiết, Thần Cơ tiên sinh cùng Lý Dật Phong đều phi thường khiếp sợ, tốc độ này. . .
- Ta bước vào vương giả cảnh mới bắt đầu tu luyện Hoàng cấp kiếm thuật, đây chính là tu luyện đã hơn một năm mới có chút thành tựu, Huyền Thiên. . . Ngươi. . . Ngươi thật quá biến thái!
Lý Dật Phong cảm giác mình đang bị đả kích.
Ngày kế tiếp Huyền Thiên, Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong xuất phát từ Tịch Dương Lâu đi tới Thiên Huyền vực -- Đế Đan Dược Viên.
Đồng hành có Thần Cơ tiên sinh, còn có một vị Chuẩn Hoàng Tịch Dương Lâu - Yến Vân Thành, là tộc đệ của Kiếm Hoàng Yến Cô Thành.
Việc này Yến Cô Thành không cùng đi, tuy nói mười ngày này Huyền Thiên trên cơ bản đã danh truyền khắp miền tây Trung châu, thậm chí toàn bộ thế lực Trung châu đều thấy, khả năng có thiên tài sinh ra sát tâm đối với Huyền Thiên nhưng Huyền Thiên có Yến Vân Thành bên cạnh bảo hộ, như vậy đủ rồi.
Trung châu mênh mông rộng lớn, ngàn tỷ ức người không thể có một cường giả Hoàng cấp đi theo ngươi chằm chằm, bọn họ có địa vị vô cùng tôn quý, Huyền Thiên tuy rằng xuất chúng khiến hậu bối thiên tài bất mãn, nhưng vẫn không thể khiến cường giả Hoàng cấp nổi sát tâm.
Nếu như vì hậu bối thiên tài tiềm lực xuất chúng mà nổi sát tâm thì lòng dạ quá hẹp hòi, thành Hoàng giả không thể so với thành vương giả tuy rằng không quan hệ với tính cách tốt xấu nhưng cùng lòng dạ khoáng đạt và hẹp hòi chỉ có nhân vật dưới hoàng giả mới có.
Lui một vạn bước nói, coi như là hoàng giả có cừu oán cùng Tịch Dương Lâu, bởi vì nguyên nhân Tịch Dương Lâu sinh ra sát tâm đối với Huyền Thiên cũng không thể xuất thủ với Huyền Thiên. Hoàng giả có địa vị tôn sùng, cao cao tại thượng, chỉ sợ không có hoàng giả nào hạ thấp mình để đối phó với nửa bước vương giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.