Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 746: Quyết chiến chung cực. (1)

EK

24/03/2014

La Khiếu Dã biết rõ Huyền Thiên quyết tâm, cố ý nói qua vài lời với La Ngọc Phượng, nếu như hai người gặp nhau, bất hạnh làm đối thủ, muốn La Ngọc Phượng chủ động nhận thua nhường đường.

- Huyền Thiên, ngươi chủ động nhận thua đi, đừng chậm trễ hạnh phúc của ta, đệ nhất phải là của La Ngọc Phượng ta!

La Ngọc Phượng vừa vào tràng liền nói như thế.

La Khiếu Dã nói dường như không có tác dụng nào.

Huyền Thiên nghe La Ngọc Phượng nói làm hoảng hốt!

- Hạnh phúc của ngươi và đệ nhất có quan hệ cái lông gì?

Huyền Thiên nhún nhún vai, lạnh nhạt nói.

- Tại sao không có quan hệ?

La Ngọc Phượng tay niết Lan Hoa Chỉ đặt vào cằm, vòng eo uốn éo, bày ra tư thế tự nhận là xinh đẹp nhất, nói:

- La Ngọc Phượng ta thiên sinh lệ chất, mỹ mạo vô song, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, nam nhân thiên hạ ta thấy chỉ là rơm rác, chỉ có Đệ Nhất Công Tử là đệ nhất nam nhân mới có thể xứng đôi với ta, ngươi nhận thua đi! Ta muốn tiến hành chiến đấu chung cực với Nguyệt Hạm Tích, ở trước mặt bao người đánh bại nàng ta, đoạt được thứ nhất, chứng minh cho Đệ Nhất Công Tử thấy ai mới là đệ nhất mỹ nhân, ai mới xứng làm nữ nhân của hắn!

- Ta nhổ vào!

Huyền Thiên nhịn không được phun từng ngụm nước.

La Ngọc Phượng cùng Nguyệt Hạm Tích, Ngạo Huyên Huyên là tuyệt thế mỹ nhân ai cũng biết, đã biết rõ chênh lệch một bậc, nghe La Ngọc Phượng nói như vậy tất cả mọi người cảm thấy lưng mát lạnh, thậm chí cúc hoa cũng xiết lại.

Nguyệt Hạm Tích, Ngạo Huyên Huyên hai người lúc này mở to mắt, nhìn qua La Ngọc Phượng, trong mắt đều lộ ra kinh hãi, trong nội tâm đều nói: thật đúng là tự kỷ quá mức bình thường! Ở trước mặt ta, ở trước mặt mọi người ngươi còn dám nói như vậy.

- Như thế nào? Mỹ mạo của ta làm người khiếp sợ sao? Hay là ngươi hổ thẹn?

La Ngọc Phượng duỗi ngón tay ngọc ra, điểm về phía Huyền Thiên.

- Ta kháo!

Huyền Thiên lại phun một ngụm nước bọt, nói:

- Ngươi làm ta buồn nôn!

Nói xong hàm răng khẽ cắn, khống chế cảm xúc của mình, nếu không thì chưa khai chiến khí tức của hắn đã loạn.

- Vậy ngươi nhận thua đi! Nhận thua trước nữ nhân của Đệ Nhất Công Tử chính là vinh hạnh của ngươi!

La Ngọc Phượng khẽ cười nói.

Huyền Thiên dùng kiếm ý chém hết tất cả cảm xúc mặt trái, tâm thần khôi phục như thường, âm thanh lạnh lùng nói:



- Ngươi cũng đã biết tại sao ta đoạt đệ nhất chứ?

- Biết rõ! Không phải là xin thuốc cho phụ thân sao?

La Ngọc Phượng ung dung nói:

- Nhưng mà! Chuyện này quan hệ gì tới ta!

- Hạnh phúc chó má của ngươi có quan hệ gì tới ta? Ngươi phát xuân với Đệ Nhất Công Tử thì đi tim hắn mà phát, đừng tìm xấu hổ trước mặt lão tử.

Huyền Thiên lạnh giọng nói.

- Nhìn ngươi lớn lên coi như không tệ. Nhưng quá thô lỗ, so với Đệ Nhất Công Tử ôn nhu thật sự là chênh lệch xa!

La Ngọc Phượng khinh thường nhìn qua Huyền Thiên, trong lúc này bảo kiếm ra khỏi vỏ, quát lên.

- Ngươi cho rằng ngươi là cỡ nào chứ, không nhận thua, ta đánh cho ngươi nhận thua!

Bá!

Bá!

Bá!

Thân thể La Ngọc Phượng nhảy lên cao, lập tức bổ ra ba kiếm.

Trong đó một đạo kiếm quang như tia chớp giáng xuống, từ không trung chém thẳng xuống, trảm phá trời xanh, chém thẳng vào đầu của Huyền Thiên.

Một đạo kiếm quang khác như mũi tên xuyên thủng không gian, đâm thẳng vào tim Huyền Thiên.

Còn có một đạo kiếm quang ẩn vào mặt đất, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Địa giai bí kỹ kiếm pháp - - Thiên Địa Nhân Tam Tuyệt Kiếm!

Bí kỹ thập phần thưa thớt, tất cả có hiệu quả, vũ kỹ bí kỹ đều hoàn toàn là kỹ pháp, bí kỹ thường thường chỉ có rải rác mấy chiêu.

Nhưng mà mấy chiêu này toàn bộ đều là sát chiêu kinh thế, tuyệt chiêu kiếm thuật.

Thiên Địa Nhân Tam Tuyệt Kiếm chính là như thế, tổng cộng có ba chiêu kiếm thuật - - Tuyệt Thiên! Tuyệt Địa! Tuyệt Nhân!

Ba chiêu kiếm thuật này đồng thời thi triển uy lực không chỉ có khủng bố tuyệt luân, kiếm chiêu còn xuất quỷ nhập thần, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Bí kỹ bực này nhất là trong tay nửa bước Thiên giai La Ngọc Phượng thi triển ra không phải ai cũng né tránh được.

Kiếm pháp người ta né tránh không được xem là tuyệt chiêu, mà là bí kỹ.



Trách không được La Ngọc Phượng tràn đầy tự tin. Bí kỹ toàn bộ đều là tuyệt chiêu, so với bất luận địa giai kiếm kỹ nào còn cường đại hơn, cho dù là toàn bộ Nhị Thập Tứ Tinh Tương Kiếm cũng ngăn không được một chiêu Thiên Địa Nhân tam tuyệt kiếm.

Cho dù hắn có tu vi nửa bước Thiên giai, có bí kỹ Thiên Địa Nhân tam tuyệt kiếm đúng là có thực lực tranh đoạt đệ nhất.

Đáng tiếc! Đối thủ của nàng là Huyền Thiên, một kiếm đạo kỳ tài cảm ngộ kiếm thuật xuất thần nhập hóa.

Thiên Địa Nhân tam tuyệt kiếm vừa ra, ba đạo kiếm quang quỹ tích khác nhau liền xuất hiện trong óc Huyền Thiên, cho dù là đạo kiếm quang ẩn trong lòng đất cũng không ngoại lệ.

Bí kiếm vốn không cách nào tránh né, trong mắt Huyền Thiên lại xuất hiện ngoại lệ, tuy hắn không sử dụng kiếm, nhưng mà toàn thân của hắn như kiếm, trong lúc đó bộc phát kiếm khí khủng bố, tràn ngập tứ phương, dung nhập lòng đất.

Vèo - -

Dường như thời gian dừng lại, trong nháy mắt thân thể Huyền Thiên chuyển động.

Thân thể của hắn phóng lên trời, đồng thời hai tay điểm ra hai ngón, một tay điểm ra phía trước, cả bốn ngón tay trong nháy mắt biến thành vàng ròng.

- Lại là bàn tay vàng!

Không ít cường giả đồng thời lên tiếng kinh hô.

XÍU...UU!

Ngay lúc thân thể Huyền Thiên khẽ động một sát na, mặt đất lúc này sáng ngời lên, đem mặt đất, không gian chém thành hai khúc, nhưng trong khoảng khắc đó Huyền Thiên động, tuyệt địa kiếm bị Huyền Thiên thành công né tránh.

Keng - - ! Keng - - !

Hai tiếng nổ vang lên, bàn tay vàng của Huyền Thiên cùng Tuyệt Thiên Kiếm, Tuyệt Nhân Kiếm đánh vào nhau!

Răng rắc răng rắc răng rắc - -

Tiếng nổ vang lên liên hồi, Tuyệt Thiên Kiếm, Tuyệt Nhân Kiếm tầng tầng sụp đổ, bàn tay vàng của Huyền Thiên thế như chẻ tre, hai đạo kiếm kỹ bị đánh nát.

Chúng cường giả đang xem trận đấu đều hoảng sợ, La Ngọc Phượng bước vào nửa bước Thiên giai gần một năm, tinh luyện cương nguyên đã gần tới giai đoạn cuối, trong kiếm quang cương nguyên hàm lượng rất nhiều, so với kiếm quang của Phạm Giới còn mạnh hơn nhiều lắm.

Nhưng mà dưới bàn tay vàng của Huyền Thiên thì kiếm quang này mềm như đậu hủ, bị đánh tan nát!

Thân thể con người làm sao rắn chắc như vậy?

Lúc trước Huyền Thiên dùng bàn tay vàng phá kiêm quang của Phạm Giới cũng làm người ta vô cùng khiếp sợ rồi, giờ phút này càng cảm thấy không tưởng tượng nổi, bàn tay vàng của Huyền Thiên chắc chắn, vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

La Ngọc Phượng cũng sắc mặt hoảng hốt, so với cường giả xem cuộc chiến còn hoảng sợ hơn.

Cường giả đang xem cuộc chiến đại đa số đều nhận không ra Thiên Địa Nhân tam tuyệt kiếm, không biết đây là kiếm pháp bí kỹ, nhưng La Ngọc Phượng cũng biết kiếm pháp bí kỹ vừa ra không thể né tránh. Chỉ có thể ngăn cản, nhưng mà ba kiếm vừa ra võ giả Địa giai cảnh không có hy vọng ngăn cản được.

Kết quả không thể né tránh bí kỹ, lại bị Huyền Thiên né qua một đạo, lúc này bằng bàn tay vàng đánh ta hai đạo khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Nghịch Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook