Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 238: Bách Hoa Cung 1

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Ngay khi Tư Đồ Vinh đi tới trụ kiểm tra chuẩn bị ra tay trước, đột nhiên giữa trường có người kinh ngạc hô lớn:

- Quỷ tông đến rồi!

Nghe vậy, mọi người cùng nhau nhìn sang phương hướng truyền tống đài, người bên phía Kiếm tông cũng nhìn sang truyền tống đài, không giống với người khác, ánh mắt người Kiếm tông rất không thích.

Quỷ tông chỉ có bốn người, trên người mặc quần áo mang ấn ký đầu lâu màu đen. Đi đầu là lão nhân tóc đỏ dáng người khô gầy, còn có ba thanh niên mười bảy mười tám tuổi.

- Là Khô Cốt lão nhân, cường giả Tôn Giả cảnh!

Nhìn thấy bốn người, Mộ Dung Yêu đứng ở bên cạnh Dương Diệp trầm giọng nói.

- Khô Cốt lão nhân?

Dương Diệp nói:

- Không quen biết!

- Hắn là người cùng thời đại với chấp kiếm trưởng lão, thực lực cực mạnh, không biết bao nhiêu đệ tử Kiếm tông chúng ta chết trong tay của người này.

Mộ Dung Yêu nói:

- Nói chung sau này ngươi ra ngoài một mình mà gặp hắn sẽ nguy hiểm, ai, đừng gặp cho thỏa đáng, nhìn thấy liền đại biểu ngươi không sống nổi.

Dương Diệp tán thành gật đầu, cường giả Tôn Giả cảnh, hắn hiện tại có thể chống lại hay sao?



- Nhìn thấy thiếu niên đứng bên phải sau lưng Khô Cốt hay không, hắn chính là Tu La, các trưởng lão nói, hắn lĩnh ngộ sát ý, người này là kẻ địch lớn nhất của chúng ta!

Mộ Dung Yêu nhìn tên thiếu niên kia, vẻ mặt khá nghiêm túc, nhưng cũng không có kiêng kỵ và sợ hãi.

Dương Diệp cũng nhìn về phía gã thiếu niên này, người này tuổi tác gần với hắn, vẻ ngoài rất thanh tú, không có tướng mạo khó coi như các đệ tử Quỷ tông khác, làm cho người ta có cảm giác hắn rất hiền lành, thế nhưng Dương Diệp sẽ không tin tưởng đối phương là người hiền lành, người có thể lĩnh ngộ sát ý, nếu trên tay không dính đầy máu tươi, như vậy làm sao có thể lĩnh ngộ sát ý?

- Ngươi đừng xem hắn có vẻ ngoài của người hiền lành, kỳ thực lòng dạ của người này cực kỳ độc ác. Nghe đồn người này vì lĩnh ngộ sát ý, không chỉ có giết phụ giết mẫu, hắn còn diệt hơn một ngàn tám trăm người trong gia tộc của mình, nói chung người hơi có quan hệ với hắn, hắn đều giết. Cuối cùng bị cường giả Quỷ tông vừa ý mang về Quỷ tông, có người nói Quỷ tông không người nào dám làm sư phụ của hắn. . . .

Mộ Dung Yêu trầm giọng nói.

- Giết phụ giết mẫu?

Vẻ mặt của Dương Diệp hơi thay đổi, nếu như việc này là thật, vậy trình độ phát điên của người này làm cho người ta khó có thể tưởng tượng nổi. Loại người điên như thế đúng là cần phải cẩn thận.

Nhưng không biết tại sao, Dương Diệp trái lại cảm thấy Tu La bên cạnh hai người kia mới thật sự là nguy hiểm, hai người kia tuổi tác hơi lớn hơn Tu La một ít, so với Tu La, ngoại hình càng hiền lành, nhưng Dương Diệp cảm giác hai người này không đơn giản, thậm chí cảm giác trình độ nguy hiểm của hai người này còn hơn cả Tu La.

Bốn người Quỷ tông không nhìn mọi người, đi thẳng tới phía trước mấy người Kiếm tông, ánh mắt của lão nhân tóc đỏ nhìn lướt qua người của Mộ Dung Yêu, cuối cùng nhìn về phía Ngọc Hành, cười lạnh nói:

- Ngọc Hành, không nghĩ tới lần này lại là ngươi mang đội, làm sao, là sợ đệ tử Kiếm tông của ngươi chết oan chết uổng?

- Đương nhiên sợ!

Ngọc Hành châm chọc nói:

- Khô Cốt, nếu như Quỷ tông ngươi đường đường chính chính tới tham gia Thanh Vân Bảng, Kiếm tông ta tự nhiên là không cần sợ Quỷ tông của ngươi, thế nhưng Quỷ tông ngươi luôn dùng một ít thủ đoạn đê tiện bỉ ổi, Kiếm tông ta tự nhiên là sợ, dù sao bọn tiểu bối đánh không lại cường giả Linh Giả cảnh của Quỷ tông các ngươi, ngươi nói xem?



Khô Cốt liếc mắt nhìn mấy người Dương Diệp phía sau Ngọc Hành, khinh thường nói:

- Chỉ bằng mấy người này cũng đáng cho Quỷ tông vận dụng cường giả Linh Giả cảnh? Ngọc Hành, ngươi thật để mắt tới bọn họ.

Nghe vậy, đám người Tư Đồ Vinh đều giận dữ, nhưng cũng không dám nói chen vào.

- Khô Cốt, những năm trước ngươi phái người giết đệ tử Kiếm tông tham gia Thanh Vân Bảng, ngươi đừng nói không phải Quỷ tông, lần này cũng đừng nói âm mưu ám sát đệ tử Kiếm tông tham gia Thanh Vân Bảng không phải là Quỷ tông. Nếu như đệ tử Quỷ tông các ngươi không phải sợ hãi đệ tử Kiếm tông ta, cần gì phải triển khai những thủ đoạn bỉ ổi như vậy?

Ngọc Hành lạnh lùng nói.

- Sợ hãi đệ tử Kiếm tông?

Khô Cốt gằn giọng cười cợt, sau đó nói:

- Ngọc Hành, ngươi và ta không cần nói chuyện vô vị nữa. Trụ kiểm tra ngay trước mặt, đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất hai tông chúng ta cũng ở nơi này, sao không để bọn họ tỷ thí một chút? Khi đó cho mọi người xem là ai sợ ai?

- Ta cũng có ý đó!

Ngọc Hành nhìn ba người phía sau Khô Cốt một chút, nói:

- Các ngươi đi tới?

- Các ngươi tới trước, các ngươi đi tới!

Khô Cốt khách khí một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook