Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 237: Cánh Cửa Đế Đô 2

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Việc lớn trọng đại như thế, ba người bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua!

Thanh Hồng bĩu môi, sau đó lại nhìn về phía truyền tống đài, nói:

- Ca, ngươi nói Dương Diệp hắn trở về không?

Man Tử nhún vai một cái, nói:

- Ca ngươi làm sao biết? Nhưng ta cảm thấy hắn hẳn sẽ không đến, tuy rằng Dương huynh đệ thực lực rất mạnh, nhưng muốn nói tham gia Thanh Vân Bảng thì không được cho dù hắn muốn tham gia Thanh Vân Bảng, Kiếm tông cũng sẽ không cho hắn tham gia, dù sao tham gia Thanh Vân Bảng, thực lực không đủ sẽ có người chết!

- Thế nhưng ta cảm giác hắn sẽ đến!

Thanh Hồng kiên định nói.

Man Tử lắc lắc đầu, lại là cảm giác, cảm giác có thể tin hay không? Ngược lại hắn là không tin.

- Đến rồi, đến rồi, chính là đệ tử Kiếm tông, Kiếm tông đến rồi!

Đang lúc này, giữa trường có người lớn tiếng hét to.

Nghe vậy, mọi người đưa mắt nhìn tới, trong lúc này truyền tống trên đài tỏa ra hào quang lập lòe, sau đó mười mấy người xuất hiện trên đài.

- Là Dương Diệp, ca, là Dương Diệp!

Thanh Hồng lập tức tìm thấy bóng người Dương Diệp, trong đôi mắt đẹp mang theo mừng rỡ và kích động.



Nhìn thấy Dương Diệp, Man Tử cũng nở nụ cười, đối với Dương Diệp, hắn rất có hảo cảm, phải nói, ở trong lòng hắn đã xem Dương Diệp như bằng hữu, nhìn thấy bằng hữu cao hứng không phải rất bình thường sao?

. . .

Dương Diệp không nhìn thấy ba người Thanh Hồng cùng Man Tử, lúc này hắn và mấy người đứng bên cạnh rất kinh ngạc, kinh ngạc ở nơi này có quá nhiều người.

- Chấp kiếm trưởng lão, những người này tới hoan nghênh chúng ta sao?

Tần Phong hỏi.

Cả đám người cũng nhìn về phía Ngọc Hành, muốn biết đáp án.

Ngọc Hành cười khổ, nói:

- Các ngươi mơ mộng hão huyền thật, nhìn thấy cây cột kia không? Đó là trụ kiểm tra, là đồ vật kiểm tra thực lực cá nhân. Bọn họ muốn xem thực lực của đệ tử tông môn, vì lẽ đó, sau đó không được thua kém, tranh thủ thắp sáng chín mươi viên thủy tinh trở lên cho ta, tranh khẩu khí cho Kiếm tông chúng ta!

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu.

- Các ngươi biết Tô trưởng lão các ngươi năm đó thắp sáng bao nhiêu viên không?

Vào lúc này, nam tử bên cạnh Tô Thanh Thi cười hỏi.

Mọi người hiếu kỳ nhìn phía Tô Thanh Thi và tên trưởng lão nội môn.

Trong ánh mắt Dương Diệp lộ ra vẻ tò mò, Tô Thanh Thi năm đó cũng trải qua Thanh Vân Bảng, nghĩ đến thành tích của nàng hẳn là vô cùng tốt.



- Chín mươi ba viên!

Tên nam tử này cười nói:

- Năm đó Tô trưởng lão của các ngươi thắp sáng chín mươi ba viên, lực ép thiên tài Quỷ tông lúc trước tham gia Thanh Vân Bảng! Các ngươi biết chín mươi ba viên là ghê gớm thế nào hay không, sau đó các ngươi đi lên kiểm tra sẽ biết nó khó khăn cỡ nào.

- Năm đó Nguyên Môn thắp sáng bao nhiêu viên?

Dương Diệp đột nhiên hỏi. Năm đó Nguyên Môn đạt được số một, nghĩ đến đối phương thắp sáng càng nhiều hơn, hắn thật tò mò. Bởi vì chỉ có hiểu rõ thực lực Nguyên Môn, hắn mới có thể ước định thực lực tự thân của mình một cách chính xác.

Nghe được Dương Diệp nói thế, mấy người bên cạnh cũng lộ ra ánh mắt tò mò, Nguyên Môn, đó là quái vật khổng lồ chân chính tại Nam vực, trong tông môn này có bao nhiêu yêu nghiệt?

Ánh mắt nam tử bên cạnh Tô Thanh Thi hơi thay đổi, hắn nói ra đề tài này chính là muốn lấy lòng Tô Thanh Thi một chút, nhưng tên đệ tử trước mặt lại không có nhãn lực như thế, đưa ra vấn đề có thể làm Tô Thanh Thi lúng túng.

Ngay khi hắn chuẩn bị lên tiếng quát mắng, Tô Thanh Thi đã mở miệng trước.

- Chín mươi bảy viên, đó là thành tích của thiên tài thắp sáng nhiều nhất trong Nguyên Môn, cũng là số một Thanh Vân Bảng lần đó, hắn thắp sáng chín mươi bảy viên. Các ngươi đừng xem ta chỉ kém hắn bốn viên, kỳ thực chênh lệch trong đó lớn vô cùng, bởi vì sau chín mươi viên trở lên, muốn thắp sáng một viên sẽ có độ khó phi thường to lớn, sau đó các ngươi có thể cảm nhận được.

Nhìn thấy Tô Thanh Thi lại mở miệng giải thích, trong mắt nam tử bên cạnh cũng mang theo kinh ngạc, hắn nhìn Tô Thanh Thi một chút, sau đó lại nhìn Dương Diệp một chút, hắn im lặng.

Chín mươi bảy và chín mươi bốn khác biệt lớn bao nhiêu, cũng chỉ có người chân chính thử qua mới hiểu rõ ràng! Được Ngọc Hành dẫn dắt, mọi người đi tới cửa thành, ánh mắt Ngọc Hành nhìn lên người của Dương Diệp một lúc, sau đó lại nhìn lên thân Tư Đồ Vinh, nói:

- Tư Đồ Vinh, ngươi đi thử đi!

Sắc mặt Tư Đồ Vinh vui vẻ, trong nháy mắt cảm giác ưu việt bao phủ khắp toàn thân. Chấp kiếm trưởng lão điểm danh muốn hắn thử đầu tiên, việc này đại biểu cái gì? Đại biểu trong lòng chấp kiếm trưởng lão phi thường coi trọng hắn, cho rằng hắn có thể đại biểu Kiếm tông khai hỏa đầu tiên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook