Chương 378: Giết! (2)
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Dương Diệp nói xong thì tốc độ đột nhiên trở nên nhanh hơn, trực tiếp hóa thành một bóng đen, trong nháy mắt đã đứng trước mặt Nam Cung Ngôn, sau đó hắn lại rút kiêm ra chém!
Nam Cung Ngôn thấy Dương Diệp đuổi theo đến cùng thì trong mắt hiện lên sát ý. Hắn lập tức dừng lại, cỗ tay thoáng động, một thanh kiếm dài đã xuất hiện trong tay hắn. Sau đó hắn bổ mạnh kiếm về phía Dương Diệp đang lao về phía mình.
- Ấn Hồ Trảm!
Nam Cung Ngôn vừa hét một tiếng, một nguồn năng lượng kiếm khí hình bán nguyệt ngay lập tức bắn ra từ mũi kiếm trong tay Nam Cung Ngôn, kiếm khí mang theo tiếng xẹt sắc bén vang dội, phóng vê phía Dương Diệp với tốc độ cực nhanh, điều kì dị nhát chính là đường kiếm khí này ẳn hình, đúng hơn là sau khi rời khỏi mũi kiếm thì kiếm khí này cứ thế biến mắt trong không trung!
Nguyệt Hồ Trảm, huyền kĩ Đại cấp hạ phẩm, kiếm khí che giấu bản thân, tập kích bất ngờ, cực kỳ quỷ dị!
Tên Nam Cung Ngôn này sở hữu một quyền huyền kĩ tầm trung cực mạnh, rơi vào hoàn cảnh này, Nam Cung Ngôn. hắn căn bản là không còn muốn giấu giếm cái gì nữa, nên hắn xuất ra huyền kĩ cực mạnh của mình, nếu có thể giết luôn cái tên Dương Diệp trước mắt này thì càng tốt. Còn ngược lại, néu không thể giết Dương Diệp, thì cũng không sao, chỉ cần đầy lùi được Dương Diệp để hắn trốn thoát là được!
Dương Diệp nhìn thấy đường kiếm khí quỷ dị kia biến mát, hắn ngắn người ra. Hắn không nghĩ đường kiếm khí kia có thể trở nên vô hình như vậy. Nhưng rất nhanh sau đó, trên mặt Dương Diệp lộ ra một nụ cười thản nhiên, bởi vì hắn có Kiếm Tâm Thông Minh, mà Kiếm Tông Thông Minh lại là khắc tinh của mọi huyền kĩ, ví dụ như đường kiếm khí vô hình này, nhìn thì rất quỷ dị, nhưng ở trước mắt hắn vẫn sẽ lộ ra sơ hở thôi. Dĩ nhiên, cũng không hẳn vì hắn có Kiếm Tông Thông Minh, mà còn là vì Nam Cung Ngôn vẫn chưa luyện thành huyền kĩ này thôi!
Cổ tay Dương Diệp thoáng động, Tử Linh Kiếm vung mạnh lên trên!
- Xoẹt!
Một tiếng va chạm sắc bén vang fên, kiếm khí hình bán nguyện ngay tập tức hiện hình trong không trung, sau đó đường kiếm bị phá ngay trước ánh mắt kinh hãi củah Nam Cung Ngôn, một fuồng khí xuất hiện, đẩy mạnh Nam Cung Ngôn về phía sau.
Đúng lúc này, Dương Diệp xuất hiện một cách quỷ dị trước mặt Nam Cung Ngôn, Nam Cung Ngôn kinh hoàng, thất thanh nói:
- Ta là con trai của Nam Cung thế gia, ông nội ta tà trưởng lão của Nguyên Môn, cha ta là...
Dương Diệp không nhân từ đến độ đợi hắcn nói hết câu, Tử Linh Kiếm xuất hiện, hóa thành một tia sáng tím đâm xuyên qua ngực của Nam Cung Ngôn, hai mắt Nam Cung Ngôn trợn lên, trong mắt là hận thù và hồi hận!
Một chiêu giải quyết xong Nam Cung Ngôn, Dương Diệp thu chiêu, Tử Linh Kiếm và nạp giới trong tay Nam Cung Ngôn trở về trong tay hắn, Dương Diệp cũng không xem thử trong nạp giới có gì, vì xung quanh vẫn còn một số tên cứng đầu chống trả. Cơ thể vừa động, Dương Diệp phóng về phía những tên cứng đầu đó và cho mỗi tên một nhát!
Sau khi Dương Diệp tham gia cuộc chiến không lâu, mười mấy người đã bị giải quyết xong, tất cả đều chết, không, vẫn còn một tên...
Tên này chính là Thanh Hải vừa nãy còn cầu xin Dương Diệp tha thứ!
- Dương huynh đệ, là do ta quá tham lam, là do ta không đúng, mong Dương huynh đệ hãy nẻ tình xưa mà tha cho...
Thanh Hải vẫn muốn dựa vào tình xưa mà cầu xin, nhưng hắn chưa kịp nói xong câu thì Dương Diệp biến mắt và xuất hiện trước mặt Thanh Hải, sau đó...
Một cái đầu bị bay ra ngoài.
Nhìn thi thể Thanh Hải từ từ ngã xuống, Dương Diệp chỉ lắc đầu nói:
- Ta đã cho ngươi cơ hội rồi!
Dương Diệp nhìn thi thể đầy đấy, chỉ khẽ lắc đầu, thở dài nói:
- Bản chất ta vốn lương thiện, nhưng sao người đời cứ ép ta phải trở nên điên loạn thể này?
Nói thật, ngay từ đầu Dương Diệp không hề muốn ra tay với những người này, vì những người này không hề đi vào Lạc Vân Cốc. Nói cách khác, nếu lúc đó những người này không ra tay với Dương Diệp, khi biết những người này không đi Lạc Vân Cốc thì hắn sẽ không ra tay với bọn họ!
Không ngờ hắn không muốn ra tay với bọn họ, bọn họ lại muốn ra tay với hắn!
Dương Diệp lắc đầu. Hắn không muốn tiếp tục suy nghĩ về chuyện này nữa, hắn bắt đầu đi thu thập chiến lợi phẩm. Sau khi thu lại hơn mười hai nạp giới, Dương Diệp bắt đầu kiếm tra chiên lợi phẩm của mình.
Nam Cung Ngôn thấy Dương Diệp đuổi theo đến cùng thì trong mắt hiện lên sát ý. Hắn lập tức dừng lại, cỗ tay thoáng động, một thanh kiếm dài đã xuất hiện trong tay hắn. Sau đó hắn bổ mạnh kiếm về phía Dương Diệp đang lao về phía mình.
- Ấn Hồ Trảm!
Nam Cung Ngôn vừa hét một tiếng, một nguồn năng lượng kiếm khí hình bán nguyệt ngay lập tức bắn ra từ mũi kiếm trong tay Nam Cung Ngôn, kiếm khí mang theo tiếng xẹt sắc bén vang dội, phóng vê phía Dương Diệp với tốc độ cực nhanh, điều kì dị nhát chính là đường kiếm khí này ẳn hình, đúng hơn là sau khi rời khỏi mũi kiếm thì kiếm khí này cứ thế biến mắt trong không trung!
Nguyệt Hồ Trảm, huyền kĩ Đại cấp hạ phẩm, kiếm khí che giấu bản thân, tập kích bất ngờ, cực kỳ quỷ dị!
Tên Nam Cung Ngôn này sở hữu một quyền huyền kĩ tầm trung cực mạnh, rơi vào hoàn cảnh này, Nam Cung Ngôn. hắn căn bản là không còn muốn giấu giếm cái gì nữa, nên hắn xuất ra huyền kĩ cực mạnh của mình, nếu có thể giết luôn cái tên Dương Diệp trước mắt này thì càng tốt. Còn ngược lại, néu không thể giết Dương Diệp, thì cũng không sao, chỉ cần đầy lùi được Dương Diệp để hắn trốn thoát là được!
Dương Diệp nhìn thấy đường kiếm khí quỷ dị kia biến mát, hắn ngắn người ra. Hắn không nghĩ đường kiếm khí kia có thể trở nên vô hình như vậy. Nhưng rất nhanh sau đó, trên mặt Dương Diệp lộ ra một nụ cười thản nhiên, bởi vì hắn có Kiếm Tâm Thông Minh, mà Kiếm Tông Thông Minh lại là khắc tinh của mọi huyền kĩ, ví dụ như đường kiếm khí vô hình này, nhìn thì rất quỷ dị, nhưng ở trước mắt hắn vẫn sẽ lộ ra sơ hở thôi. Dĩ nhiên, cũng không hẳn vì hắn có Kiếm Tông Thông Minh, mà còn là vì Nam Cung Ngôn vẫn chưa luyện thành huyền kĩ này thôi!
Cổ tay Dương Diệp thoáng động, Tử Linh Kiếm vung mạnh lên trên!
- Xoẹt!
Một tiếng va chạm sắc bén vang fên, kiếm khí hình bán nguyện ngay tập tức hiện hình trong không trung, sau đó đường kiếm bị phá ngay trước ánh mắt kinh hãi củah Nam Cung Ngôn, một fuồng khí xuất hiện, đẩy mạnh Nam Cung Ngôn về phía sau.
Đúng lúc này, Dương Diệp xuất hiện một cách quỷ dị trước mặt Nam Cung Ngôn, Nam Cung Ngôn kinh hoàng, thất thanh nói:
- Ta là con trai của Nam Cung thế gia, ông nội ta tà trưởng lão của Nguyên Môn, cha ta là...
Dương Diệp không nhân từ đến độ đợi hắcn nói hết câu, Tử Linh Kiếm xuất hiện, hóa thành một tia sáng tím đâm xuyên qua ngực của Nam Cung Ngôn, hai mắt Nam Cung Ngôn trợn lên, trong mắt là hận thù và hồi hận!
Một chiêu giải quyết xong Nam Cung Ngôn, Dương Diệp thu chiêu, Tử Linh Kiếm và nạp giới trong tay Nam Cung Ngôn trở về trong tay hắn, Dương Diệp cũng không xem thử trong nạp giới có gì, vì xung quanh vẫn còn một số tên cứng đầu chống trả. Cơ thể vừa động, Dương Diệp phóng về phía những tên cứng đầu đó và cho mỗi tên một nhát!
Sau khi Dương Diệp tham gia cuộc chiến không lâu, mười mấy người đã bị giải quyết xong, tất cả đều chết, không, vẫn còn một tên...
Tên này chính là Thanh Hải vừa nãy còn cầu xin Dương Diệp tha thứ!
- Dương huynh đệ, là do ta quá tham lam, là do ta không đúng, mong Dương huynh đệ hãy nẻ tình xưa mà tha cho...
Thanh Hải vẫn muốn dựa vào tình xưa mà cầu xin, nhưng hắn chưa kịp nói xong câu thì Dương Diệp biến mắt và xuất hiện trước mặt Thanh Hải, sau đó...
Một cái đầu bị bay ra ngoài.
Nhìn thi thể Thanh Hải từ từ ngã xuống, Dương Diệp chỉ lắc đầu nói:
- Ta đã cho ngươi cơ hội rồi!
Dương Diệp nhìn thi thể đầy đấy, chỉ khẽ lắc đầu, thở dài nói:
- Bản chất ta vốn lương thiện, nhưng sao người đời cứ ép ta phải trở nên điên loạn thể này?
Nói thật, ngay từ đầu Dương Diệp không hề muốn ra tay với những người này, vì những người này không hề đi vào Lạc Vân Cốc. Nói cách khác, nếu lúc đó những người này không ra tay với Dương Diệp, khi biết những người này không đi Lạc Vân Cốc thì hắn sẽ không ra tay với bọn họ!
Không ngờ hắn không muốn ra tay với bọn họ, bọn họ lại muốn ra tay với hắn!
Dương Diệp lắc đầu. Hắn không muốn tiếp tục suy nghĩ về chuyện này nữa, hắn bắt đầu đi thu thập chiến lợi phẩm. Sau khi thu lại hơn mười hai nạp giới, Dương Diệp bắt đầu kiếm tra chiên lợi phẩm của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.