Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 188: Khẩu Vị Mặn (1)

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Trong một gian mộ thất, Đổng Vô Thương tay cầm trường kiếm, đang lạnh lùng nhìn Quỷ Thủ mặc áo đen và bốn người của Nguyên Môn đang đứng đối diện hắn. Mà sau lưng hắn, trong bốn gã đệ tử của Kiếm Tông chỉ còn lại Nguy Nhiên.

Bên cạnh Đổng Vô Thương còn có Triệu Hàn Nguyệt của Bách Hoa cung, lúc này Triệu Hàn Nguyệt cũng giống như Đổng Vô Thương, đang lạnh lùng nhìn mấy người của Nguyên Môn và Quỷ Thủ ở đối diện, không hề che giấu sát ý trong mắt.

- Hứa Ngôn, ta không hiểu, ngươi vì sao lại giúp người của Quỷ tông!

Đổng Vô Thương nhìn Hứa Ngôn của Nguyên Môn, trầm giọng nói.

Trước đó, Quỷ Thủ đột nhiên tập kích mấy người bọn họ, vốn nếu chỉ có một mình Quỷ Thủ thì hắn cũng không sợ, chỉ là hắn không ngờ, mấy người của Nguyên Môn đột nhiên nhúng tay vào, từ đó khiến cho ba gã đệ tử nội môn của Kiếm Tông bị chết. Nếu không phải Triệu Hàn Nguyệt đuổi kịp tới đây thì chỉ sợ hắn lúc này cũng chết rồi.

Kiếm Tông và Quỷ tông là kẻ thù truyền kiếp, Quỷ Thủ xuất thủ với mấy người của Kiếm Tông bọn hắn, đó là điều mà hắn hiểu được, chỉ là Nguyên Môn này vì sao cũng một mình ra tay với hắn?

- Đơn giản chính là vì lợi và ích!

Triệu Hàn Nguyệt lạnh giọng nói:

- Chắc hẳn Quỷ Thủ này khẳng định đã cho Hứa Ngôn ngươi lợi ích gì rồi hả? Chỉ là ta muốn hỏi một câu, Hứa Ngôn ngươi làm như vậy, không sợ Kiếm Tông và Bách Hoa cung truy cứu sao? Nghĩ chắc Nguyên Môn sẽ không vì ngươi mà đồng thời đối địch với cả Bách Hoa cung và Kiếm Tông chứ?

Lúc này, Quỷ Thủ âm trầm nói:

- Tru sát toàn bộ các ngươi rồi thì ai biết được các ngươi là do chúng ta giết? À đúng rồi, Triệu tiên tử, không thể không nói, hương vị của đệ tử Bách Hoa cung ngươi đúng là không tồi, thật sự là khiến cho người ta hoài niệm đó!

Nói xong, còn lè lưỡi liếm liếm môi, liếm quần áo, bộ dạng như ý vị chưa tận.

- Quỷ Thủ, ta hiện tại đã hiểu ngươi vì sao dám ở ngay trước mặt ta lấy đi thi thể của đệ tử Bách Hoa cung, thì ra là có Nguyên Môn giúp đỡ, chỉ là các ngươi thật sự cho rằng có thể giết được ba người chúng ta sao?



Triệu Hàn Nguyệt trầm giọng nói:

- Ba người chúng ta có lẽ đánh không lại các ngươi, nhưng nếu chỉ cần chúng ta một lòng một mình bỏ chạy thì sao? Các ngươi có thể ngăn cản chúng ta à?

- Ha ha...

Lúc này, Hứa Ngôn vẫn một mực không lên tiếng cười khẽ một tiếng, sau đó nói:

- Nếu là lúc trước, chúng ta thật sự không thể cản được, nhưng hiện tại thì, Triệu tiên tử có thể thử xem, xem có thể phá vỡ lồng kết giới của Nguyên Môn ta không?

Nghe vậy, Triệu Hàn Nguyệt và Đổng Vô Thương hai người đồng thời biến sắc, Triệu Hàn Nguyệt ngón tay vẩy một cái, một đóa hoa rực rỡ từ đầu ngón tay nàng ta bắn ra, bay xa mấy trượng, chỉ nghe thấy “bùm” một tiếng vang nhỏ, đóa hoa lập tức tiêu tán trong không khí.

Thấy thế, con ngươi của Triệu Hàn Nguyệt co rút lại, nhìn về phía Hứa Ngôn và Quỷ Thủ, lạnh giọng nói:

- Thì ra các ngươi dừng tay nói chuyện với chúng ta là để bố trí lồng kết giới này, đúng là có tâm cơ! Chỉ là ta rất hiếu kỳ, không hiểu Quỷ Thủ rốt cuộc là dùng cái gì để đả động được đệ tử nội môn của Nguyên Môn như ngươi, không ngờ không tiếc đắc tội với Bách Hoa cung và Kiếm Tông!

Hứa Ngôn lắc đầu, nói:

- Triệu tiên tử, kỳ thật ta chưa bao giờ nghĩ tới muốn giết ngươi cả, Chỉ cần ngươi nguyện ý dùng hồn phách thề với tâm ma, không ra tay với Quỷ Thủ và không nói ra chuyện xảy ra ở đây thì ta có thể buông tha cho ngươi.

Quỷ Thủ ở bên cạnh hai mắt nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ bất mãn, nhưng lại không lên tiếng phản đối.

Đổng Vô Thương biến sắc, nhìn về phía Triệu Hàn Nguyệt đã có chút động lòng, nói:

- Triệu tiên tử, ngươi thật sự cho rằng hắn sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Ngươi và ta hiện tại liên thủ với nhau thì còn có một tia cơ hội, nếu ngươi khoanh tay đứng nhìn, kết cục của ta cũng sẽ là kết cục của ngươi đó.



- Triệu tiên tử, Nguyên Môn ta và Bách Hoa cung của ngươi không hề có ân oán, thậm chí có thể nói là có quan hệ tốt, ta có lý do gì để ra tay với ngươi? Ngươi nói không sai, lần này giúp Quỷ Thủ là vì ta nhận lợi ích của hắn, mà ta cũng chỉ đáp ứng giúp hắn đối phó với mấy người của Kiếm Tông mà thôi. Ngươi nguyện ý giữ bí mật, ta cam đoan sẽ không ra tay với ngươi!

Hứa Ngôn chậm rãi nói.

Triệu Hàn Nguyệt trầm mặc một lúc, sau đó nói:

- Mở kết giới ra để ta đi trước đã!

Nàng ta cũng không ngốc, nếu nàng ta thật sự ở trong kết giới này nhìn thấy hai người tru sát Đổng Vô Thương, vậy thì kết cục chờ đón nàng ta khẳng định sẽ không phải là kết cục tốt đẹp gì. Nhưng nàng ta cũng biết, cho dù nàng ta liên thủ với Đổng Vô Thương thì khẳng định cũng đánh không lại bốn người đối phương, bởi vì Hứa Ngôn là Vương Giả cảnh lục phẩm, so với nàng ta và Đổng Vô Thương thì cao hơn hai phẩm!

Hứa Ngôn lắc đầu nói:

- Hiện tại không thể mở được, nếu mở bây giờ, Đổng Vô Thương này nếu một lòng muốn chạy trốn, vậy thì cho dù là ta và Quỷ Thủ liên thủ cũng không nắm chắc giữ lại được hắn.

- Vậy thì nói làm gì?

Triệu Hàn Nguyệt cười lạnh một tiếng, nói:

- Dứt khoát đánh một trận đi, tuy ta và Đổng Vô Thương thực lực kém hơn các ngươi một chút, nhưng nếu hai người chúng ta liên thủ liều mạng, lấy đi một cái mạng chắc cũng không phải là vấn đề gì quá lớn!

Đàm phán thất bại! Đổng Vô Thương và Nguy Nhiên ở bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, nếu Triệu Hàn Nguyệt này bỏ đi, vậy hắn tuyệt đối là thập tử vô sinh. Nhưng nếu liên thủ với nàng ta, hắn vẫn có một đường sinh cơ!

Hứa Ngôn cũng không lắm lời với Triệu Hàn Nguyệt, nhìn Quỷ Thủ nói:

- Ngươi cầm chân Triệu Hàn Nguyệt, ta đối phó Đổng Vô Thương!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook