Chương 181: Kiếm Tâm Thông Minh (1)
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Nhìn thấy Dương Diệp không ngờ có thể chống lại uy áp của hắn, trong mắt Trụ Vương hiện lên một tia kinh ngạc và tán thưởng, tuy chỉ là không đến một phần trăm uy áp của hắn, nhưng phải biết rằng, một phần trăm uy áp này cho dù là một số Vương Giả cảnh cũng không thể chống cự, mà thiếu niên trước mắt này lại kiên cường chống đỡ được.
Tuy ánh mắt lộ ra của Trụ Vương ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng, nhưng uy áp vô hình mà Dương Diệp phải thừa nhận không chỉ không giảm đi, mà ngược lại càng lúc càng nặng hơn, điều này khiến cho ý thức của Dương Diệp cũng bắt đầu dần dần trở nên mơ hồ.
- Kiếm giả, phải có bản sắc, thà chết không cúi; tâm không tạp niệm, kiếm tâm sáng trong, nhất kiếm phá vạn pháp...
Đột nhiên, Dương Diệp nhớ lại một đoạn thoại mà tổ sư của Kiếm Tông lưu lại trên kiếm đá dựng trong luyện võ trường của Kiếm Tông, lúc này trong đầu hắn không ngừng nhớ lại đoạn thoại này. Rất nhanh, Dương Diệp chậm rãi khiến tâm cảnh trở nên sáng trong, gạt bỏ hết những suy nghĩ lung tung. Cùng lúc đó, đầu gối vốn sắp quỳ của hắn cũng từ từ trở nên thẳng hơn.
- Ồ, kiếm tâm thông minh!
Trong mắt Trụ Vương hiện lên một tia bất ngờ,. Lập tức, sắc mặt Trụ Vương trở nên nghiêm túc. Nếu thiếu niên trước mắt này chỉ lĩnh ngộ được kiếm ý, vậy thì cũng chỉ có thể khiến hắn hơi bất ngờ chút mà thôi, nhưng nếu là kiếm tâm thông minh, vậy thì cho dù là hắn, cũng phải coi trọng.
Kiếm tâm thông minh, cũng giống như kiếm ý, thuộc về cảnh giới mà kiếm tu ao ước, kiếm ý có thể gia tăng lực lượng của ngươi tu kiếm và áp chế trói buộc đối phương; mà kiếm tâm thông minh thì có thể khiến tâm kiếm đạo của người tu kiếm trở nên thuần khiết hơn, sẽ không bị bất kỳ sự vật nào mê hoặc, có thể thấy rõ bản chất của tất cả sự vật!
Cái gọi là một kiếm phá vạn pháp, cái ám chỉ chính là kiếm tâm thông minh, bởi vì người có kiếm tâm thông minh sẽ không bị vạn pháp xâm nhập!
Người lĩnh ngộ được kiếm ý Trụ Vương đã thấy nhiều rồi, nhưng người có kiếm tâm thông minh thì hắn chưa thấy qua, chỉ nghe nói tới một người, đó chính là Tiêu Dao Tử, tổ sư của Kiếm Tông, năm đó đánh khắp Nam vực không địch thủ, được gọi là 'Kiếm Thánh'.
Hiện tại, hắn lại gặp được một người, không chỉ như vậy, đối phương còn lĩnh ngộ cả kiếm ý, tư chất này cho dù là hắn cũng không khỏi phải động dung.
Huyên nhi ở bên cạnh sau khi khiếp sợ thì sắc mặt không khỏi lộ ra vẻ chua chát, kiếm tâm thông minh, vậy đại biểu sau này tất cả huyễn thuật và thuật pháp đều sẽ cũng không có bất kỳ tác dụng, không chỉ là huyễn thuật, cho dù là Huyền kỹ, người trước mắt này cũng có thể trong thời gian ngắn nhất tìm ra sơ hở của đối phương, sau đó một kiếm là phá.
Tóm lại, Dương Diệp lĩnh ngộ được kiếm ý và kiếm tâm thông minh chính là khắc tinh lớn nhất của cửu vĩ thiên hồ các nàng. Nếu trên người Dương Diệp không phải có tiểu tuyền qua thần bí đó, nàng ta sẽ không chút do dự trảm sát hắn ngay tại đây, bởi vì ở trước mặt hắn, tất cả huyễn thuật và thiên phú thần thông của cửu vĩ thiên hồ nàng ta đều trở thành khói bụi.
Thật lâu sau, Dương Diệp mở to hai mắt, một cỗ sóng khí vô hình đột nhiên tỏa ra trên người hắn. Trong mắt, một luồng kiếm quang không thể nhìn thấy chợt lóe lên, giống như là nhận thấy được gì đó.
Hai mắt Dương Diệp lại nhắm lại, một lúc sau, hắn mở mắt ra, sắc mặt đột nhiên xuất hiện biến thành mừng như điên.
Hắn quan sát bên trong cơ thể một phen, phát hiện không chỉ bản thân đã trở thành Tiên Thiên, quan trọng hơn là không gian của tiểu tuyền qua trong cơ thể hắn cũng thành lớn hơn rất nhiều, vốn chỉ có thể chứa năm mươi người, nhưng hiện tại lại có thể chưa tới một trăm người; trừ không gian của tiểu tuyền qua, ao huyền khí của hắn cũng biến thành lớn hơn nhiều, vốn chỉ to bằng thùng tắm, hiện tại thùng tắm này đã biến thành một cái ao dài năm thước, rộng năm thước.
Ngoài ra, hắn còn phát hiện, huyền khí màu vàng kim cũng đã biến đổi về chất, hiện tại huyền khí màu vàng kim so với trước kia thì càng thuần túy hơn, tuy từ ngoài mặt thì rất khó nhìn ra, nhưng Dương Diệp thì có thể cảm giác được! Đương nhiên, Dương Diệp không phát hiện, bên trong huyền khí màu vàng kim đó có một số huyền khí tỏa ra màu tím nhàn nhạt!
Tóm lại, hắn lần này không chỉ tấn thăng thành cường giả Tiên Thiên, mà ngay cả tiểu tuyền qua trong cơ thể cũng có đề thăng lớn! Dương Diệp thi lễ với Trụ Vương thân thể đang càng lúc càng trở nên hư ảo, nói:
- Đa tạ tiền bối!
Hắn không ngốc, biết người này lúc trước dùng uy áp để áp bức hắn, không phải là muốn gây bất lợi cho hắn, mà là đang giúp hắn, về phần nguyên nhân, hơn phân nửa là có liên quan tới hồ ly tinh kia.
Trụ Vương khẽ gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ tươi cười. nói:
- Chúc mừng ngươi tấn thăng Tiên Thiên, đồng thời lĩnh ngộ kiếm ý đệ nhị trọng!
Nếu chỉ lĩnh ngộ kiếm ý, vậy người trước mắt này vẫn không thể lọt được vào mắt hắn, nhưng đối phương đã có kiếm tâm thông minh thì lại khác, hoàn toàn có tư cách trở thành con rể của hắn.
- Kiếm ý đệ nhị trọng?
Dương Diệp ngẩn ra, lập tức hỏi:
- Tiền bối, kiếm ý chia trọng à?
- Đương nhiên, cường giả của Kiếm Tông không nói với ngươi à?
Trụ Vương có chút bất ngờ.
Dương Diệp cười chua chát, nói:
- Vãn bối đã không còn là đệ tử của Kiếm Tông!
Kiếm ý phân cảnh giới, sư phó Lâm Sơn của hắn chưa từng nói với hắn, hắn cũng không biết là sư tôn của Lâm Sơn không nói, hay là bản thân Lâm Sơn cũng không biết. Có điều theo hắn nghĩ, sư tôn Lâm Sơn của hắn hẳn là không biết, dù sao Lâm Sơn chủ tu đạo phù lục, đối với kiếm đạo chắc khá là xa lạ.
- Ngươi không phải đệ tử của Kiếm Tông?
Trụ Vương càng thêm bất ngờ, nói:
- Ngươi đã Lĩnh ngộ được kiếm ý sao có thể không phải là đệ tử của Kiếm Tông?
Dương Diệp cười cười lắc đầu, đúng là ai thấy hắn cũng cho rằng hắn là đệ tử của Kiếm Tông, thế là bèn kể ra chuyện giữa hắn và Kiếm Tông.
- Trục xuất ngươi khỏi Kiếm Tông?
Tuy ánh mắt lộ ra của Trụ Vương ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng, nhưng uy áp vô hình mà Dương Diệp phải thừa nhận không chỉ không giảm đi, mà ngược lại càng lúc càng nặng hơn, điều này khiến cho ý thức của Dương Diệp cũng bắt đầu dần dần trở nên mơ hồ.
- Kiếm giả, phải có bản sắc, thà chết không cúi; tâm không tạp niệm, kiếm tâm sáng trong, nhất kiếm phá vạn pháp...
Đột nhiên, Dương Diệp nhớ lại một đoạn thoại mà tổ sư của Kiếm Tông lưu lại trên kiếm đá dựng trong luyện võ trường của Kiếm Tông, lúc này trong đầu hắn không ngừng nhớ lại đoạn thoại này. Rất nhanh, Dương Diệp chậm rãi khiến tâm cảnh trở nên sáng trong, gạt bỏ hết những suy nghĩ lung tung. Cùng lúc đó, đầu gối vốn sắp quỳ của hắn cũng từ từ trở nên thẳng hơn.
- Ồ, kiếm tâm thông minh!
Trong mắt Trụ Vương hiện lên một tia bất ngờ,. Lập tức, sắc mặt Trụ Vương trở nên nghiêm túc. Nếu thiếu niên trước mắt này chỉ lĩnh ngộ được kiếm ý, vậy thì cũng chỉ có thể khiến hắn hơi bất ngờ chút mà thôi, nhưng nếu là kiếm tâm thông minh, vậy thì cho dù là hắn, cũng phải coi trọng.
Kiếm tâm thông minh, cũng giống như kiếm ý, thuộc về cảnh giới mà kiếm tu ao ước, kiếm ý có thể gia tăng lực lượng của ngươi tu kiếm và áp chế trói buộc đối phương; mà kiếm tâm thông minh thì có thể khiến tâm kiếm đạo của người tu kiếm trở nên thuần khiết hơn, sẽ không bị bất kỳ sự vật nào mê hoặc, có thể thấy rõ bản chất của tất cả sự vật!
Cái gọi là một kiếm phá vạn pháp, cái ám chỉ chính là kiếm tâm thông minh, bởi vì người có kiếm tâm thông minh sẽ không bị vạn pháp xâm nhập!
Người lĩnh ngộ được kiếm ý Trụ Vương đã thấy nhiều rồi, nhưng người có kiếm tâm thông minh thì hắn chưa thấy qua, chỉ nghe nói tới một người, đó chính là Tiêu Dao Tử, tổ sư của Kiếm Tông, năm đó đánh khắp Nam vực không địch thủ, được gọi là 'Kiếm Thánh'.
Hiện tại, hắn lại gặp được một người, không chỉ như vậy, đối phương còn lĩnh ngộ cả kiếm ý, tư chất này cho dù là hắn cũng không khỏi phải động dung.
Huyên nhi ở bên cạnh sau khi khiếp sợ thì sắc mặt không khỏi lộ ra vẻ chua chát, kiếm tâm thông minh, vậy đại biểu sau này tất cả huyễn thuật và thuật pháp đều sẽ cũng không có bất kỳ tác dụng, không chỉ là huyễn thuật, cho dù là Huyền kỹ, người trước mắt này cũng có thể trong thời gian ngắn nhất tìm ra sơ hở của đối phương, sau đó một kiếm là phá.
Tóm lại, Dương Diệp lĩnh ngộ được kiếm ý và kiếm tâm thông minh chính là khắc tinh lớn nhất của cửu vĩ thiên hồ các nàng. Nếu trên người Dương Diệp không phải có tiểu tuyền qua thần bí đó, nàng ta sẽ không chút do dự trảm sát hắn ngay tại đây, bởi vì ở trước mặt hắn, tất cả huyễn thuật và thiên phú thần thông của cửu vĩ thiên hồ nàng ta đều trở thành khói bụi.
Thật lâu sau, Dương Diệp mở to hai mắt, một cỗ sóng khí vô hình đột nhiên tỏa ra trên người hắn. Trong mắt, một luồng kiếm quang không thể nhìn thấy chợt lóe lên, giống như là nhận thấy được gì đó.
Hai mắt Dương Diệp lại nhắm lại, một lúc sau, hắn mở mắt ra, sắc mặt đột nhiên xuất hiện biến thành mừng như điên.
Hắn quan sát bên trong cơ thể một phen, phát hiện không chỉ bản thân đã trở thành Tiên Thiên, quan trọng hơn là không gian của tiểu tuyền qua trong cơ thể hắn cũng thành lớn hơn rất nhiều, vốn chỉ có thể chứa năm mươi người, nhưng hiện tại lại có thể chưa tới một trăm người; trừ không gian của tiểu tuyền qua, ao huyền khí của hắn cũng biến thành lớn hơn nhiều, vốn chỉ to bằng thùng tắm, hiện tại thùng tắm này đã biến thành một cái ao dài năm thước, rộng năm thước.
Ngoài ra, hắn còn phát hiện, huyền khí màu vàng kim cũng đã biến đổi về chất, hiện tại huyền khí màu vàng kim so với trước kia thì càng thuần túy hơn, tuy từ ngoài mặt thì rất khó nhìn ra, nhưng Dương Diệp thì có thể cảm giác được! Đương nhiên, Dương Diệp không phát hiện, bên trong huyền khí màu vàng kim đó có một số huyền khí tỏa ra màu tím nhàn nhạt!
Tóm lại, hắn lần này không chỉ tấn thăng thành cường giả Tiên Thiên, mà ngay cả tiểu tuyền qua trong cơ thể cũng có đề thăng lớn! Dương Diệp thi lễ với Trụ Vương thân thể đang càng lúc càng trở nên hư ảo, nói:
- Đa tạ tiền bối!
Hắn không ngốc, biết người này lúc trước dùng uy áp để áp bức hắn, không phải là muốn gây bất lợi cho hắn, mà là đang giúp hắn, về phần nguyên nhân, hơn phân nửa là có liên quan tới hồ ly tinh kia.
Trụ Vương khẽ gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ tươi cười. nói:
- Chúc mừng ngươi tấn thăng Tiên Thiên, đồng thời lĩnh ngộ kiếm ý đệ nhị trọng!
Nếu chỉ lĩnh ngộ kiếm ý, vậy người trước mắt này vẫn không thể lọt được vào mắt hắn, nhưng đối phương đã có kiếm tâm thông minh thì lại khác, hoàn toàn có tư cách trở thành con rể của hắn.
- Kiếm ý đệ nhị trọng?
Dương Diệp ngẩn ra, lập tức hỏi:
- Tiền bối, kiếm ý chia trọng à?
- Đương nhiên, cường giả của Kiếm Tông không nói với ngươi à?
Trụ Vương có chút bất ngờ.
Dương Diệp cười chua chát, nói:
- Vãn bối đã không còn là đệ tử của Kiếm Tông!
Kiếm ý phân cảnh giới, sư phó Lâm Sơn của hắn chưa từng nói với hắn, hắn cũng không biết là sư tôn của Lâm Sơn không nói, hay là bản thân Lâm Sơn cũng không biết. Có điều theo hắn nghĩ, sư tôn Lâm Sơn của hắn hẳn là không biết, dù sao Lâm Sơn chủ tu đạo phù lục, đối với kiếm đạo chắc khá là xa lạ.
- Ngươi không phải đệ tử của Kiếm Tông?
Trụ Vương càng thêm bất ngờ, nói:
- Ngươi đã Lĩnh ngộ được kiếm ý sao có thể không phải là đệ tử của Kiếm Tông?
Dương Diệp cười cười lắc đầu, đúng là ai thấy hắn cũng cho rằng hắn là đệ tử của Kiếm Tông, thế là bèn kể ra chuyện giữa hắn và Kiếm Tông.
- Trục xuất ngươi khỏi Kiếm Tông?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.