Chương 182: Kiếm Tâm Thông Minh (2)
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Trụ Vương sau khi nghe Dương Diệp kể xong thì đầu tiên là bất ngờ, sau đó bật cười, nói:
- Người đuổi ngươi ra khỏi Kiếm tong quả thật là ngu không ai bằng, nếu Túy đạo nhân đó biết được, không biết là nên cao hứng hay là tức giận.
- Túy đạo nhân?
Dương Diệp khó hiểu.
- Một người kinh diễm tài tuyệt có thiên tư giống như ngươi!
Trụ Vương cười nói:
- Năm đó hắn bởi vì giết người của Nguyên Môn, do đó bị tông chủ của Kiếm Tông trục xuất ra khỏi Kiếm Tông, nhưng mà không tới mấy năm, người này cũng giống như ngươi lĩnh ngộ của kiếm ý, lại tự nghĩ ra Huyền kỹ Thiên cấp: Vô cực nhất kiếm. Lúc ấy Nam vực, thế hệ trẻ tuổi đều coi hắn là số một!
- Hắn có về lại Kiếm Tông không?
Đối với loại cường giả này, Dương Diệp rất có hứng thú.
- Cái này thì ta không biết!
Trụ Vương cười cười nói.
Lúc này, Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh nói:
- Lúc trước Kiếm Tông vì gọi hắn về Kiếm Tông, Thái thượng trưởng lão của Kiếm Tông ra mặt giáng tông chủ Kiếm Tông lúc trước đã đuổi hắn ra khỏi tông thành trưởng lão, nhưng một người thân cao khí ngạo như hắn, làm sao chịu quay về? Có điều hắn tuy không về Kiếm Tông, nhưng cũng thủ hộ Kiếm Tông, nghe nói là năm đó sư phó hắn trước lúc lâm chung đã dặn dò hắn.
Hắn tuy không có cảm tình gì với Kiếm Tông, nhưng đối với sư phó của hắn lại có tình cảm sâu đậm, bởi vì hắn năm đó vốn là sắp bị tông chủ của Kiếm Tông xử tử, về sau sư phó của hắn dùng tính mạng để bảo vệ hắn. Cho nên trước lúc sư phó hắn lâm chung, hắn đã đáp ứng yêu cầu của sư phó, thủ hộ Kiếm Tông.
Cũng chính bởi vì có hắn, Kiếm Tông nhân tài điêu linh đến bây giờ vẫn là một trong sáu thế lực lớn, không bị thế lực khác thâu tóm, bởi vì không có một thế lực nào lại không úy kỵ một cường giả Hoàng Giả cảnh biết kiếm ý!
- Xem ra Đại Tần ngươi nắm rất rõ những chuyện bí mất của các tông môn!
Huyên nhi ở bên cạnh Tần Tịch Nguyệt, cười lạnh nói.
Tần Tịch Nguyệt nhìn Huyên nhi một cái, không nói gì,
Dương Diệp không ngờ Kiếm Tông có cường giả Hoàng Giả cảnh lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa cũng có hoàn cảnh giống như hắn, đều là bị Kiếm Tông trục xuất. Nếu sau này hắn trở thành tuyệt thế cường giả, Thiên trưởng lão hoặc là Tô Thanh Thi yêu cầu hắn đến thủ hộ Kiếm Tông, hắn liệu có đáp ứng hay không?
Rất nhanh, Dương Diệp lắc đầu, hắn hiện tại không có thời gian để nghĩ tới những cái này, lập tức ôm quyền với Trụ Vương, nói:
- Xin tiền bối chỉ giáo!
Chuyện kiếm ý, hắn vẫn luôn muốn được làm rõ.
Trụ Vương khẽ gật đầu, nói:
- Kiếm ý phân làm chín trọng, trọng thứ chín thì gọi là đại viên mãn. Mỗi lần đề thăng một trọng, thực lực của ngươi sẽ đề thăng một cách rõ ràng. Ví dụ như trọng thứ nhất, kiếm ý có thể đề thăng thực lực của ngươi lên ba thành, mà trọng thứ hai thì có thể đề thăng sáu thành, cứ vậy mà tính tiếp. Không chỉ như vậy, sự áp chế và trói buộc của kiếm ý đối với địch nhân của ngươi cũng vậy, hiện tại ngươi đối chiến với đối thủ yếu hơn ngươi, ngươi căn bản không cần phải xuất thủ, xử dụng kiếm xử dụng kiếm có thể ép đối phương không thể sinh ra lòng phản kháng!
Cường hãn vậy à? Dương Diệp có chút khiếp sợ, hắn biết kiếm ý có thể áp chế và trói buộc đối thủ, nhưng không ngờ, khi kiếm ý đạt tới trình độ nhất định, không ngờ có thể trực tiếp khiến đối thủ mất đi sức chiến đấu. Hiện tại hắn chỉ có kiếm ý trọng thứ hai đã khủng bố như vậy, nếu là trọng thứ chín thì sao? Sẽ khủng bố tới trình độ nào?
Thật sự là khiến cho người ta phải chờ mong!
Cố nén sự kích động trong lòng, Dương Diệp lại hỏi:
- Tiền bối, sau kiếm ý trọng thứ chín thì sao?
- Sau trọng thứ chín...
Trụ Vương thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Vậy chắc là kiếm vực đâ rồi, lấy kiếm làm gốc, tự thành lĩnh vực. . .
- Tiền bối?
Trụ Vương nói rất khẽ, Dương Diệp căn bản là không nghe thấy.
Trụ Vương lắc đầu nói:
- Ngươi đừng có mơ ước xa với, hiện tại tạo dựng căn cơ vững chắc mới là chính đáng, về phần trên kiếm ý, ngày sau ngươi sẽ tự biết thôi!
Tuy vẫn rất hiếu kỳ, nhưng Dương Diệp vẫn gật đầu, không tiếp tục hỏi về vấn đề này nữa.
- Người đuổi ngươi ra khỏi Kiếm tong quả thật là ngu không ai bằng, nếu Túy đạo nhân đó biết được, không biết là nên cao hứng hay là tức giận.
- Túy đạo nhân?
Dương Diệp khó hiểu.
- Một người kinh diễm tài tuyệt có thiên tư giống như ngươi!
Trụ Vương cười nói:
- Năm đó hắn bởi vì giết người của Nguyên Môn, do đó bị tông chủ của Kiếm Tông trục xuất ra khỏi Kiếm Tông, nhưng mà không tới mấy năm, người này cũng giống như ngươi lĩnh ngộ của kiếm ý, lại tự nghĩ ra Huyền kỹ Thiên cấp: Vô cực nhất kiếm. Lúc ấy Nam vực, thế hệ trẻ tuổi đều coi hắn là số một!
- Hắn có về lại Kiếm Tông không?
Đối với loại cường giả này, Dương Diệp rất có hứng thú.
- Cái này thì ta không biết!
Trụ Vương cười cười nói.
Lúc này, Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh nói:
- Lúc trước Kiếm Tông vì gọi hắn về Kiếm Tông, Thái thượng trưởng lão của Kiếm Tông ra mặt giáng tông chủ Kiếm Tông lúc trước đã đuổi hắn ra khỏi tông thành trưởng lão, nhưng một người thân cao khí ngạo như hắn, làm sao chịu quay về? Có điều hắn tuy không về Kiếm Tông, nhưng cũng thủ hộ Kiếm Tông, nghe nói là năm đó sư phó hắn trước lúc lâm chung đã dặn dò hắn.
Hắn tuy không có cảm tình gì với Kiếm Tông, nhưng đối với sư phó của hắn lại có tình cảm sâu đậm, bởi vì hắn năm đó vốn là sắp bị tông chủ của Kiếm Tông xử tử, về sau sư phó của hắn dùng tính mạng để bảo vệ hắn. Cho nên trước lúc sư phó hắn lâm chung, hắn đã đáp ứng yêu cầu của sư phó, thủ hộ Kiếm Tông.
Cũng chính bởi vì có hắn, Kiếm Tông nhân tài điêu linh đến bây giờ vẫn là một trong sáu thế lực lớn, không bị thế lực khác thâu tóm, bởi vì không có một thế lực nào lại không úy kỵ một cường giả Hoàng Giả cảnh biết kiếm ý!
- Xem ra Đại Tần ngươi nắm rất rõ những chuyện bí mất của các tông môn!
Huyên nhi ở bên cạnh Tần Tịch Nguyệt, cười lạnh nói.
Tần Tịch Nguyệt nhìn Huyên nhi một cái, không nói gì,
Dương Diệp không ngờ Kiếm Tông có cường giả Hoàng Giả cảnh lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa cũng có hoàn cảnh giống như hắn, đều là bị Kiếm Tông trục xuất. Nếu sau này hắn trở thành tuyệt thế cường giả, Thiên trưởng lão hoặc là Tô Thanh Thi yêu cầu hắn đến thủ hộ Kiếm Tông, hắn liệu có đáp ứng hay không?
Rất nhanh, Dương Diệp lắc đầu, hắn hiện tại không có thời gian để nghĩ tới những cái này, lập tức ôm quyền với Trụ Vương, nói:
- Xin tiền bối chỉ giáo!
Chuyện kiếm ý, hắn vẫn luôn muốn được làm rõ.
Trụ Vương khẽ gật đầu, nói:
- Kiếm ý phân làm chín trọng, trọng thứ chín thì gọi là đại viên mãn. Mỗi lần đề thăng một trọng, thực lực của ngươi sẽ đề thăng một cách rõ ràng. Ví dụ như trọng thứ nhất, kiếm ý có thể đề thăng thực lực của ngươi lên ba thành, mà trọng thứ hai thì có thể đề thăng sáu thành, cứ vậy mà tính tiếp. Không chỉ như vậy, sự áp chế và trói buộc của kiếm ý đối với địch nhân của ngươi cũng vậy, hiện tại ngươi đối chiến với đối thủ yếu hơn ngươi, ngươi căn bản không cần phải xuất thủ, xử dụng kiếm xử dụng kiếm có thể ép đối phương không thể sinh ra lòng phản kháng!
Cường hãn vậy à? Dương Diệp có chút khiếp sợ, hắn biết kiếm ý có thể áp chế và trói buộc đối thủ, nhưng không ngờ, khi kiếm ý đạt tới trình độ nhất định, không ngờ có thể trực tiếp khiến đối thủ mất đi sức chiến đấu. Hiện tại hắn chỉ có kiếm ý trọng thứ hai đã khủng bố như vậy, nếu là trọng thứ chín thì sao? Sẽ khủng bố tới trình độ nào?
Thật sự là khiến cho người ta phải chờ mong!
Cố nén sự kích động trong lòng, Dương Diệp lại hỏi:
- Tiền bối, sau kiếm ý trọng thứ chín thì sao?
- Sau trọng thứ chín...
Trụ Vương thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Vậy chắc là kiếm vực đâ rồi, lấy kiếm làm gốc, tự thành lĩnh vực. . .
- Tiền bối?
Trụ Vương nói rất khẽ, Dương Diệp căn bản là không nghe thấy.
Trụ Vương lắc đầu nói:
- Ngươi đừng có mơ ước xa với, hiện tại tạo dựng căn cơ vững chắc mới là chính đáng, về phần trên kiếm ý, ngày sau ngươi sẽ tự biết thôi!
Tuy vẫn rất hiếu kỳ, nhưng Dương Diệp vẫn gật đầu, không tiếp tục hỏi về vấn đề này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.