Chương 342: Thiên hạ đệ nhất
Thanh Trà Đạm Phạn
04/06/2017
Vân Thanh sư thái nhìn về phía bốn vị trọng
tài trên lôi đài, sau đó đứng lên nói: “Thời gian một nén hương đã hết,
trận đấu chấm dứt. Căn cứ theo quy củ của giải đấu, trong thời gian một
nén hương mà hai bên không phân thắng bại thì sẽ do tổ trọng tài quyết
định. Lúc này xin mời bốn vị chấm điểm cho Vân Tùng và Nam Cung Vân.”
Vân Thanh sư thái dừng một chút rồi nói tiếp: “Vì để cho người ngoài tin vào sự công bằng, bốn vị trọng tài sẽ chấm điểm tại chỗ. Trong tay bọn họ mỗi người có hai cái thẻ lớn, nếu thẻ đỏ được giơ lên thì đại biểu cho Vân Tùng thắng, còn thẻ vàng đại biểu Nam Cung Vân thắng, không có quyền bỏ phiếu trống. Tốt, hiện tại bắt đầu chắm điểm!”
Lúc này, toàn bộ người xem xung quanh lôi đài đều bu lại, toàn bộ đều như nín thở. Câu “Ai sẽ thắng?” đã trở thành nghi vấn trong lòng của tất cả mọi người.
Cho dù tất cả mọi người đều cho rằng ở trên lôi đài ban nãy, Vân Tùng hoàn toàn xứng đáng là một thiên chi kiêu hùng. Nhưng vừa rồi những gì mà Nam Cung Vân biểu hiện ra càng làm cho người ta tin phục, vì căn bản nàng ta chỉ là một nữ tử! Tất cả đều rung động vì kiếm pháp của Nam Cung Vân, ai cũng không tin được bộ kiếm pháp hoa lệ này lại được xuất ra từ một bàn tay nữ nhân.
“Hiện tại bắt đầu bỏ phiếu!”
Theo sau câu nói của Vân Thanh sư thái là một hồi bạo động ở dưới đài.
“A!”
“Hai và hai!”
Bốn trọng tài, chia làm hai phía bỏ phiếu cho Nam Cung Vân cùng Vân Tùng, lúc này cả hai bên bất phân thắng bại.
Vân Thanh sư thái cũng có chút không biết làm sao, đây chính là tình hướng chưa bao giờ xuất hiện tại các kỳ đại hội. Lúc này chỉ có thể tìm bọn người Trí Hải đại sư thương nghị thắng bại của trận đấu này thôi.
Sau một lát, Vân Thanh sư thái đứng ra nói: “Căn cứ theo quy tắc đại hội, hiện tại sẽ do chưởng môn hai mươi phái hoặc là người đại diện chưởng môn bỏ phiếu, ai có số phiếu lớn hơn sẽ trở thành người thắng cuộc, lọt vào vòng Bát cường.”
“Không cần phải bỏ phiếu nữa, ta nhận thua.”
Ngay lúc Vân Thanh sư thái muốn tuyên bố bắt đầu bỏ phiếu thì Vân Tùng đột nhiên đứng ra nói một câu làm toàn trường khiếp sợ.
Vân Tùng đi đến giữa lôi đài, nói: “Vân sư muội dùng thân phận một cô nương tham gia trận đấu, tấn cấp đến Thập Lục cường thì đã là không đơn giản. Vừa rồi đối trận ta đã xuất ra toàn lực nhưng vẫn không phải đối thủ của Vân sư muội. Nam Cung thế gia có Vân sư muội cùng thế tử còn lo gì Ma Giáo đột kích? Trận đấu này ta thua rồi, thua tâm phục khẩu phục.”
Thiên Tùng trưởng lão của Võ Đang đối với sự nhượng bộ này của Vân Tùng rất là mừng rỡ, lập tức gật đầu. Hiển nhiên cuộc tranh tài nếu xét về bất cứ phương diện nào mà nói thì Nam Cung Vân đều đã biểu hiện hết sức hoa mỹ. Mà Nam Cung Vân đã biểu hiện xuất sắc như thế, thì Vân Tùng hắn hào phóng nhượng bộ một lần thì có sao?
Kỳ thật cao thủ chân chính tại đương trường đều hiểu trận đấu này Vân Tùng đã chính thức thất bại. Cho dù trên khóe miệng Nam Cung Vân có tụ huyết thì cái này cũng là phản ứng bình thường của việc nội lực bị chấn động dẫn đến khí huyết bị chấn ngược lên trên mà thôi. Trái lại, Vân Tùng đối mặt với việc này lại cường ngạnh dùng nội lực đem tụ huyết áp xuống, ngoài mặt thì hắn không có chút thương tổn nào nhưng kỳ thật đã trọng thương nghiêm trọng.
Vân Tùng vốn là muốn dùng sự trấn định của mình để lừa bốn vị trọng tài, nhưng hắn tuyệt đội không nghĩ tới chỉ có hai trong bốn vị bỏ phiếu cho mình. Mà lúc này Vân Thanh sư thái tuyên bố đến lượt chương môn hai mươi phái bỏ phiếu.
Hắn biết rõ những người này đa số đều là cao thủ chân chính, tự nhiên sẽ biết rõ ai thắng ai bại. Nghĩ tới đây, so với việc bị bỏ phiếu phán thua thì còn không bằng hắn dũng cảm đứng ra nhận thua. Làm vậy không những không làm mất mặt nình mà đồng thời còn có thể dựng lên hình tượng quang minh lỗi lạc, càng làm cho mọi người tôn kính. Như vậy sao lại không làm?
Hơn nữa Vân Tùng nghĩ đến việc mình đang bị nội thương, mặc dù mình lọt vào vòng trong nhưng phía sau còn có Tuệ Năng của Thiếu Lâm đứng đợi. Lúc đó chỉ sợ sẽ khó lòng vượt qua, cho nên tại thời khắc mấu chốt này quang minh lỗi lạc nhận thua thật sự là một công ba việc.
“Ồ!”
Bên dưới tuyệt đại đa số đều vì hành động của Vân Tùng mà khó hiểu! Đây cũng chính là kết quả mà Vân Tùng muốn, bởi vì bọn họ càng không hiểu thì càng làm lộ ra sự rộng lượng và bất phàm của hắn.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Vân Tùng, hiện trường lập tức vang lên tràng vỗ tay như sấm. Đây là sự khen ngợi đối với Vân Tùng, là sự ủng hộ!
“Cuộc tranh tài này, Nam Cung Vân thắng!”
Vân Thanh sư thái thấy Vân Tùng nhận thua, liền đứng ra tuyên bố kết quả của trận đấu.
“Vân Tùng, vậy mới tốt chứ!”
“Nam Cung Vân, nàng xinh đẹp nhất!”
“Nam Cung Vân vô địch!”
“Vân Tùng vô địch!”
Đây là một kết quả có lợi cho cả hai, lúc Vân Thanh sư thái tuyên bố kết quả thì tại đương trường lập tức bộc phát lên một tràng âm thanh oanh động chưa từng có. Tất cả mọi người đều vì Vân Tùng và Nam Cung Vân hoan hô cố lên!
Nam Cung Vân vừa bước xuống lôi đài thì chúng nữ đã vây lại hỏi han.
Lăng Phong kéo tay Nam Cung Vân lại đồng thời truyền một luồng nội khí qua, trấn an nói: “Không có việc gì, chỉ là khí huyết dâng lên mà thôi, điều chỉnh một chút liền có thể khôi phục. Hồi phục lại tinh thần đi, đêm nay ta muốn cùng nàng song tu để đẩy nội lực của nàng lên một bậc nữa!”
“Chàng làm ta xấu hổ a!”
Nam Cung Vân vô cùng thẹn thùng mắng, nhưng trong nội tâm lại vô cùng hạnh phúc.
Nam Cung Tình hưng phấn không thôi, nói: “Vân tỷ, ngươi vừa rồi thật lợi hại nha, không nghĩ tới ngươi lại có thể phát huy tốt như vậy!”
Nam Cung Vân cười: “Ta có thể làm được vậy ngươi cũng thế a. Một lát nữa không nên khinh thường, phải làm Nam Cung thế gia vẻ vang!”
Nam Cung Tình kiên định nói: “Yên tâm đi, ta nhất định sẽ không làm Nam Cung thế gia mất mặt đâu!”
Tây Môn Đình Đình cao hứng nói: “Vân muội, ta thấy trải qua trận này, ngôi mỹ nữ của ngươi xem ra muốn vượt qua Tĩnh Du rồi! Sau này có lẽ danh xưng Thiên hạ đệ nhất mỹ nữ không ai giành được với ngươi nha!”
Đường Tư Tư cũng chen vào: “Đúng vậy, dù sao hiện tại ngươi không phải đệ nhất cũng là đệ nhị! Ngươi xem kìa, những nam nhân tại đương trường lúc này đều điên cuồng vì ngươi nha!”
Nam Cung Vân ngượng ngùng: “Ta mới không thèm làm Thiên hạ đệ nhất mỹ nữ gì gì đó, ta chỉ muốn làm vợ của mẹ của con tướng công thôi a!”
“Ha ha!”
Lăng Phong cười ta một hồi, nói: “Nương tử của tướng công ta tất nhiên là đệ nhất thiên hạ!”
“Không nói nhảm với các ngươi nữa!”
Nam Cung Vân ngượng ngùng: “Nhân gia một mình sao có thể nói lại bao nhiêu người các ngươi.”
Tần Thục Phân nói: “Các người đừng có ở chỗ này làm loạn, ở đây nhiêu người nhìn như vậy không sợ bị phát hiện sao? Các ngươi không nhịn được đến lúc về nhà mới thân mật à?”
“Đúng vậy! A, các ngươi nhìn kìa, Đường Vũ Vi ra sân, Thiên hạ đệ tứ mỹ nữ nha!”
Công chúa hưng phấn reo lên, hai con mắt như phát sáng.
Lúc này ánh mắt mọi người lại chuyển về phía lôi đài. Hiện tại trên lôi đài sắp diễn ra cuộc tranh tài của nhánh dưới.
Đường Vi Vi đối chiến Hứa Vi Vi, Nam Cung Tình đối chiến Trình Tiểu Diệp, Đường Thiếu Soái đối chiến Điểm Thương sơn - Hà Ngọc Khiết, Võ Đang - Vân Trường đối chiến Hành Sơn - Lý Sư Linh.
Trận chiến của Đường Vũ Vi mà Hứa Vi Vi, kiếm pháp của phái Nga My nếu so với Đả Cẩu bổng pháp tinh diệu hung ác thì có phần thua thiệt. Hơn nữa kinh nghiệm của hồ của Đường Vũ Vi cũng không phải thứ mà Hứa Vi Vi có thể so sánh. Vì vậy chỉ sau một trăm chiêu, Đường Vũ Vi đã chiếm hoàn toàn thế thượng phong. Tới hiệp thứ một trăm năm mươi ba, Đường Vũ Vi đã chiến thắng.
Đường Thiếu Soái đối chiến với Hà Ngọc Khiết, trận đấu này hoàn toàn như nghiêng về một phía. Chỉ sau tám mươi chiêu thì Đường Thiếu Soái đã giành chiến thắng trước Hà Ngọc Khiết trong Giang hồ bát mỹ. Bất quá vẻ kiên nghị mỹ lệ mà Hà Ngọc Khiết biểu hiện cũng đủ làm nhiều người động dung khuynh đảo.
Trận đấu của Võ Đang – Vân Trường cùng Hằng Sơn – Lý Sư Linh vốn được xem là trận đấu nghiêng về một bên. Nhưng không nghĩ tới, trận này lại giống như trận giữa Vân Tùng và Nam Cung Vân. Lý Sư Linh đột nhiên biểu hiện là chiến lực chưa từng có làm cho Vân Trường không thể không đem toàn bộ kỹ năng ra ứng phó. Sau khi đại chiến ba trăm hiệp, Vân Trường mới nhờ một chiêu hơi chiếm ưu thể để đạt thắng lợi, tránh khỏi cảnh Võ Đang toàn quân bị diệt trước vòng Bát cường.
Một trận đấu khác được chú ý chính là Hoa Sơn – Trình Tiểu Diệp và Nam Cung Tình. Nghĩ đến việc lúc trước Nam Cung Vân trên lôi đài đánh ngã Lục Thừa Thiên, xem ra trận đấu này giữa Nam Cung thế gia và phái Hoa Sơn có lẽ là một trận chiến báo thù đây.
Tâm tính của Trình Tiểu Diệp như thế nào thì so với bất cứ ai, Lăng Phong đều rõ hơn cả. Muốn biết thì đơn giản thôi, ngay tại đêm qua chính hắn còn ăn một bạt tai của nữ tử này.
Liệu Trình Tiểu Diệp có đem tức giận tính lên người Nam Cung Tình không? Lăng Phong hiện tại lo lắng nhất là chuyện này.
Theo thực lực mà nói, Nam Cung Tình tất nhiên là hơn Trình Tiểu Diệp, nhưng một khi Trình Tiểu Diệp nổi điên thì… cuộc so tài này sẽ trở nên phức tạp mà đáng chú ý a.
Nếu tất cả trận đấu chỉ cần nhìn qua liền biết thắng bại thì trận đấu sẽ không còn sự thu hút của nó rồi. Cái hấp dẫn người ta nhất ở một trận đấu chính là không ai đoán được trên lôi đài mỗi phút mỗi giây sẽ xảy ra chuyện gì.
Nam Cung Tình đi lên lôi đài, lúc nàng đứng đối mặt với Trình Tiểu Diệp thì cũng là lúc trong lòng Lăng Phong lo lắng.
Một mực lo lắng!
Vân Thanh sư thái dừng một chút rồi nói tiếp: “Vì để cho người ngoài tin vào sự công bằng, bốn vị trọng tài sẽ chấm điểm tại chỗ. Trong tay bọn họ mỗi người có hai cái thẻ lớn, nếu thẻ đỏ được giơ lên thì đại biểu cho Vân Tùng thắng, còn thẻ vàng đại biểu Nam Cung Vân thắng, không có quyền bỏ phiếu trống. Tốt, hiện tại bắt đầu chắm điểm!”
Lúc này, toàn bộ người xem xung quanh lôi đài đều bu lại, toàn bộ đều như nín thở. Câu “Ai sẽ thắng?” đã trở thành nghi vấn trong lòng của tất cả mọi người.
Cho dù tất cả mọi người đều cho rằng ở trên lôi đài ban nãy, Vân Tùng hoàn toàn xứng đáng là một thiên chi kiêu hùng. Nhưng vừa rồi những gì mà Nam Cung Vân biểu hiện ra càng làm cho người ta tin phục, vì căn bản nàng ta chỉ là một nữ tử! Tất cả đều rung động vì kiếm pháp của Nam Cung Vân, ai cũng không tin được bộ kiếm pháp hoa lệ này lại được xuất ra từ một bàn tay nữ nhân.
“Hiện tại bắt đầu bỏ phiếu!”
Theo sau câu nói của Vân Thanh sư thái là một hồi bạo động ở dưới đài.
“A!”
“Hai và hai!”
Bốn trọng tài, chia làm hai phía bỏ phiếu cho Nam Cung Vân cùng Vân Tùng, lúc này cả hai bên bất phân thắng bại.
Vân Thanh sư thái cũng có chút không biết làm sao, đây chính là tình hướng chưa bao giờ xuất hiện tại các kỳ đại hội. Lúc này chỉ có thể tìm bọn người Trí Hải đại sư thương nghị thắng bại của trận đấu này thôi.
Sau một lát, Vân Thanh sư thái đứng ra nói: “Căn cứ theo quy tắc đại hội, hiện tại sẽ do chưởng môn hai mươi phái hoặc là người đại diện chưởng môn bỏ phiếu, ai có số phiếu lớn hơn sẽ trở thành người thắng cuộc, lọt vào vòng Bát cường.”
“Không cần phải bỏ phiếu nữa, ta nhận thua.”
Ngay lúc Vân Thanh sư thái muốn tuyên bố bắt đầu bỏ phiếu thì Vân Tùng đột nhiên đứng ra nói một câu làm toàn trường khiếp sợ.
Vân Tùng đi đến giữa lôi đài, nói: “Vân sư muội dùng thân phận một cô nương tham gia trận đấu, tấn cấp đến Thập Lục cường thì đã là không đơn giản. Vừa rồi đối trận ta đã xuất ra toàn lực nhưng vẫn không phải đối thủ của Vân sư muội. Nam Cung thế gia có Vân sư muội cùng thế tử còn lo gì Ma Giáo đột kích? Trận đấu này ta thua rồi, thua tâm phục khẩu phục.”
Thiên Tùng trưởng lão của Võ Đang đối với sự nhượng bộ này của Vân Tùng rất là mừng rỡ, lập tức gật đầu. Hiển nhiên cuộc tranh tài nếu xét về bất cứ phương diện nào mà nói thì Nam Cung Vân đều đã biểu hiện hết sức hoa mỹ. Mà Nam Cung Vân đã biểu hiện xuất sắc như thế, thì Vân Tùng hắn hào phóng nhượng bộ một lần thì có sao?
Kỳ thật cao thủ chân chính tại đương trường đều hiểu trận đấu này Vân Tùng đã chính thức thất bại. Cho dù trên khóe miệng Nam Cung Vân có tụ huyết thì cái này cũng là phản ứng bình thường của việc nội lực bị chấn động dẫn đến khí huyết bị chấn ngược lên trên mà thôi. Trái lại, Vân Tùng đối mặt với việc này lại cường ngạnh dùng nội lực đem tụ huyết áp xuống, ngoài mặt thì hắn không có chút thương tổn nào nhưng kỳ thật đã trọng thương nghiêm trọng.
Vân Tùng vốn là muốn dùng sự trấn định của mình để lừa bốn vị trọng tài, nhưng hắn tuyệt đội không nghĩ tới chỉ có hai trong bốn vị bỏ phiếu cho mình. Mà lúc này Vân Thanh sư thái tuyên bố đến lượt chương môn hai mươi phái bỏ phiếu.
Hắn biết rõ những người này đa số đều là cao thủ chân chính, tự nhiên sẽ biết rõ ai thắng ai bại. Nghĩ tới đây, so với việc bị bỏ phiếu phán thua thì còn không bằng hắn dũng cảm đứng ra nhận thua. Làm vậy không những không làm mất mặt nình mà đồng thời còn có thể dựng lên hình tượng quang minh lỗi lạc, càng làm cho mọi người tôn kính. Như vậy sao lại không làm?
Hơn nữa Vân Tùng nghĩ đến việc mình đang bị nội thương, mặc dù mình lọt vào vòng trong nhưng phía sau còn có Tuệ Năng của Thiếu Lâm đứng đợi. Lúc đó chỉ sợ sẽ khó lòng vượt qua, cho nên tại thời khắc mấu chốt này quang minh lỗi lạc nhận thua thật sự là một công ba việc.
“Ồ!”
Bên dưới tuyệt đại đa số đều vì hành động của Vân Tùng mà khó hiểu! Đây cũng chính là kết quả mà Vân Tùng muốn, bởi vì bọn họ càng không hiểu thì càng làm lộ ra sự rộng lượng và bất phàm của hắn.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Vân Tùng, hiện trường lập tức vang lên tràng vỗ tay như sấm. Đây là sự khen ngợi đối với Vân Tùng, là sự ủng hộ!
“Cuộc tranh tài này, Nam Cung Vân thắng!”
Vân Thanh sư thái thấy Vân Tùng nhận thua, liền đứng ra tuyên bố kết quả của trận đấu.
“Vân Tùng, vậy mới tốt chứ!”
“Nam Cung Vân, nàng xinh đẹp nhất!”
“Nam Cung Vân vô địch!”
“Vân Tùng vô địch!”
Đây là một kết quả có lợi cho cả hai, lúc Vân Thanh sư thái tuyên bố kết quả thì tại đương trường lập tức bộc phát lên một tràng âm thanh oanh động chưa từng có. Tất cả mọi người đều vì Vân Tùng và Nam Cung Vân hoan hô cố lên!
Nam Cung Vân vừa bước xuống lôi đài thì chúng nữ đã vây lại hỏi han.
Lăng Phong kéo tay Nam Cung Vân lại đồng thời truyền một luồng nội khí qua, trấn an nói: “Không có việc gì, chỉ là khí huyết dâng lên mà thôi, điều chỉnh một chút liền có thể khôi phục. Hồi phục lại tinh thần đi, đêm nay ta muốn cùng nàng song tu để đẩy nội lực của nàng lên một bậc nữa!”
“Chàng làm ta xấu hổ a!”
Nam Cung Vân vô cùng thẹn thùng mắng, nhưng trong nội tâm lại vô cùng hạnh phúc.
Nam Cung Tình hưng phấn không thôi, nói: “Vân tỷ, ngươi vừa rồi thật lợi hại nha, không nghĩ tới ngươi lại có thể phát huy tốt như vậy!”
Nam Cung Vân cười: “Ta có thể làm được vậy ngươi cũng thế a. Một lát nữa không nên khinh thường, phải làm Nam Cung thế gia vẻ vang!”
Nam Cung Tình kiên định nói: “Yên tâm đi, ta nhất định sẽ không làm Nam Cung thế gia mất mặt đâu!”
Tây Môn Đình Đình cao hứng nói: “Vân muội, ta thấy trải qua trận này, ngôi mỹ nữ của ngươi xem ra muốn vượt qua Tĩnh Du rồi! Sau này có lẽ danh xưng Thiên hạ đệ nhất mỹ nữ không ai giành được với ngươi nha!”
Đường Tư Tư cũng chen vào: “Đúng vậy, dù sao hiện tại ngươi không phải đệ nhất cũng là đệ nhị! Ngươi xem kìa, những nam nhân tại đương trường lúc này đều điên cuồng vì ngươi nha!”
Nam Cung Vân ngượng ngùng: “Ta mới không thèm làm Thiên hạ đệ nhất mỹ nữ gì gì đó, ta chỉ muốn làm vợ của mẹ của con tướng công thôi a!”
“Ha ha!”
Lăng Phong cười ta một hồi, nói: “Nương tử của tướng công ta tất nhiên là đệ nhất thiên hạ!”
“Không nói nhảm với các ngươi nữa!”
Nam Cung Vân ngượng ngùng: “Nhân gia một mình sao có thể nói lại bao nhiêu người các ngươi.”
Tần Thục Phân nói: “Các người đừng có ở chỗ này làm loạn, ở đây nhiêu người nhìn như vậy không sợ bị phát hiện sao? Các ngươi không nhịn được đến lúc về nhà mới thân mật à?”
“Đúng vậy! A, các ngươi nhìn kìa, Đường Vũ Vi ra sân, Thiên hạ đệ tứ mỹ nữ nha!”
Công chúa hưng phấn reo lên, hai con mắt như phát sáng.
Lúc này ánh mắt mọi người lại chuyển về phía lôi đài. Hiện tại trên lôi đài sắp diễn ra cuộc tranh tài của nhánh dưới.
Đường Vi Vi đối chiến Hứa Vi Vi, Nam Cung Tình đối chiến Trình Tiểu Diệp, Đường Thiếu Soái đối chiến Điểm Thương sơn - Hà Ngọc Khiết, Võ Đang - Vân Trường đối chiến Hành Sơn - Lý Sư Linh.
Trận chiến của Đường Vũ Vi mà Hứa Vi Vi, kiếm pháp của phái Nga My nếu so với Đả Cẩu bổng pháp tinh diệu hung ác thì có phần thua thiệt. Hơn nữa kinh nghiệm của hồ của Đường Vũ Vi cũng không phải thứ mà Hứa Vi Vi có thể so sánh. Vì vậy chỉ sau một trăm chiêu, Đường Vũ Vi đã chiếm hoàn toàn thế thượng phong. Tới hiệp thứ một trăm năm mươi ba, Đường Vũ Vi đã chiến thắng.
Đường Thiếu Soái đối chiến với Hà Ngọc Khiết, trận đấu này hoàn toàn như nghiêng về một phía. Chỉ sau tám mươi chiêu thì Đường Thiếu Soái đã giành chiến thắng trước Hà Ngọc Khiết trong Giang hồ bát mỹ. Bất quá vẻ kiên nghị mỹ lệ mà Hà Ngọc Khiết biểu hiện cũng đủ làm nhiều người động dung khuynh đảo.
Trận đấu của Võ Đang – Vân Trường cùng Hằng Sơn – Lý Sư Linh vốn được xem là trận đấu nghiêng về một bên. Nhưng không nghĩ tới, trận này lại giống như trận giữa Vân Tùng và Nam Cung Vân. Lý Sư Linh đột nhiên biểu hiện là chiến lực chưa từng có làm cho Vân Trường không thể không đem toàn bộ kỹ năng ra ứng phó. Sau khi đại chiến ba trăm hiệp, Vân Trường mới nhờ một chiêu hơi chiếm ưu thể để đạt thắng lợi, tránh khỏi cảnh Võ Đang toàn quân bị diệt trước vòng Bát cường.
Một trận đấu khác được chú ý chính là Hoa Sơn – Trình Tiểu Diệp và Nam Cung Tình. Nghĩ đến việc lúc trước Nam Cung Vân trên lôi đài đánh ngã Lục Thừa Thiên, xem ra trận đấu này giữa Nam Cung thế gia và phái Hoa Sơn có lẽ là một trận chiến báo thù đây.
Tâm tính của Trình Tiểu Diệp như thế nào thì so với bất cứ ai, Lăng Phong đều rõ hơn cả. Muốn biết thì đơn giản thôi, ngay tại đêm qua chính hắn còn ăn một bạt tai của nữ tử này.
Liệu Trình Tiểu Diệp có đem tức giận tính lên người Nam Cung Tình không? Lăng Phong hiện tại lo lắng nhất là chuyện này.
Theo thực lực mà nói, Nam Cung Tình tất nhiên là hơn Trình Tiểu Diệp, nhưng một khi Trình Tiểu Diệp nổi điên thì… cuộc so tài này sẽ trở nên phức tạp mà đáng chú ý a.
Nếu tất cả trận đấu chỉ cần nhìn qua liền biết thắng bại thì trận đấu sẽ không còn sự thu hút của nó rồi. Cái hấp dẫn người ta nhất ở một trận đấu chính là không ai đoán được trên lôi đài mỗi phút mỗi giây sẽ xảy ra chuyện gì.
Nam Cung Tình đi lên lôi đài, lúc nàng đứng đối mặt với Trình Tiểu Diệp thì cũng là lúc trong lòng Lăng Phong lo lắng.
Một mực lo lắng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.