Kiều

Chương 161:

Samson

16/01/2024

Vương Bạch Lệ trong giọng nói có chút tức giận, nhìn hắn chằm chằm

– Sao… Làm sao vậy hả dì?

Đinh Nhị Cẩu nhất thời có chút bó tay, ngơ ngác chẳng hiểu gì cả, như thế nào ca ngợi một hồi, chẳng những Vương Bạch Lệ không vui, mà khuôn mặt lại còn tỏ vẻ khó chịu?

Vương Bạch Lệ nhìn hắn đang ngây ngẩn cả người ra, thì cũng thấy được thái độ của mình có chút không tốt lắm, liền nhẹ giọng lại nói:

– Điều dì hỏi, là cách làm người của dì như thế nào, cháu nói mò bậy bạ gì vậy hả?

Đinh Nhị Cẩu tâm tình dần dần trở nên thăng bằng lại, cười cười xấu hổ, ấp úng nói:

– Làm người à? Làm người… làm người rất tốt.

– Đừng nói hươu nói vượn nữa, được rồi, bây giờ cháu nói lời thật trong lòng đi, đừng tâng bốc lấy lòng dì nữa, dì cũng biết, cháu thấy dì cùng một cánh với bí thư Điền Gia Lượng, thì đã không ưa thích, với lại chắc cháu cũng đoán ra được mối quan hệ của dì với bí thư là như thế nào, vào cái ngày dì nhờ cháu giúp, khi vào trong phòng của ông ta, chắc cháu xem dì là người dễ dãi không ra gì, phải không?

Đối với Vương Bạch Lệ cái gì cũng đã biết rõ, Đinh Nhị Cẩu cố gắng gật đầu nhẹ, ấp úng nói:

– Vâng… là có chuyện như vậy, nhưng bất quá cháu có thể hiểu được dì chắc có nỗi khổ tâm của riêng mình, thật ra dì cũng không có gì là xấu, dì xinh đẹp lại giỏi..nấu ăn, ai mà không thích..

Nghe hắn nói loạn xạ như vậy, Vương Bạch Lệ tự nhiên ở trong lòng cũng thư thái không ít, bình thản nói:

– Trong cơ quan cháu là người mới, thời gian nhận thức với dì ngắn nhất, tính cách mọi thứ không nên nhìn bề ngoài của con người mà vội đánh giá, riêng với cháu, chỉ cần trong công tác không xảy ra bất trắc điều gì, dì sẽ cố gắng giúp đỡ cho cháu.

– Vâng! Cháu hiểu ý của dì.



Nghe Vương Bạch Lệ nói như vậy, Đinh Nhị Cẩu rất cảm động, nhưng Đinh Nhị Cẩu trong đầu đang có một dấu hỏi thật to, ít nhất là trong mắt hắn đối với Vương Bạch Lệ dáng người mềm mại, xinh đẹp, tuổi tác dù trãi qua năm tháng phong sương, nhưng đường nét cơ thể vẫn còn rực rỡ chín mọng hơn người, cô có chức vụ ngoài xã hội, việc nhà thì đảm đang, một tay làm thức ăn thật ngon, như thế nào cùng chồng lại ly hôn? Rốt cuộc là chồng chủ động chia tay, hay là Vương Bạch Lệ nói ra? Nếu như là chồng Vương Bạch Lệ đề nghị ly hôn, nguyên nhân vì sao? Là chồng của Vương Bạch Lệ đầu óc bị điên hay là Vương Bạch Lệ có điều gì làm cho làm cho chồng mình không cách nào nhịn được, nên phải chia tay? Nếu như là Vương Bạch Lệ muốn ly hôn, vậy cuối cùng Vương Bạch Lệ muốn tìm một cái tuýp đàn ông như thế nào để dựa vào cả đời?

Đinh Nhị Cẩu hé miệng chuẩn bị đưa ra những nghi vấn này, ngay lúc gặp Vương Bạch Lệ ánh mắt nhìn chăm chú mình, liền lập tức ngậm miệng lại muốn nói lại thôi, khuôn mặt có chút khẩn trương cười cười đánh trông lãng.

Vương Bạch Lệ nhận ra là hắn là chuẩn bị muốn nói gì đấy, rồi lại không có mở miệng, liền mỉm cười, hỏi hắn:

– Trường Sinh, có phải là muốn nói cái gì? Muốn nói gì,thì cứ nói đi.

Đinh Nhị Cẩu di dự một hồi, lấy dũng khí, ra vẻ trấn định, thản nhiên nói:

– Dì Bạch Lệ, có một vấn đề cháu hơi thắc mắc, bởi vì trước đây chưa quen thuộc với dì, nên có chút sợ hãi uy phong lãnh đạo của dì, bây giờ đối với dì như người trong nhà rồi, cho nên muốn hỏi một chút, không biết có bất tiện không?

Vương Bạch Lệ nhíu cặp lông mày, kinh ngạc nhìn một chút hắn, rồi nhẹ nhàng cười cười, vừa bới thêm chén cơm, vừa chậm rãi nói:

– Về chuyện gì? Để xem thử chuyện gì, dì có thể trả lời được không đã !

– Vâng… là vấn đề riêng của dì.

Đinh Nhị Cẩu ấp a ấp úng nói.

Vương Bạch Lệ để chén cơm xuống suy tư một lát, khẽ mở đôi môi đỏ nói:

– Hỏi đi.



– Cháu hỏi nhé, nhưng bất quá cháu nói trước, nếu dì không muốn trả lời, thì xem như là cháu chưa hỏi, cũng đừng có bão nổi nha!

Đinh Nhị Cẩu thanh minh trước, hắn biết rõ vấn đề này đối với người đàn bà ly hôn cũng khá mẫn cảm, huống chi Vương Bạch Lệ tính cách có chút cao ngạo, sợ cô không muốn trả lời vấn đề này thì cũng không sao, nhưng chỉ sợ Vương Bạch Lệ nổi giận thì sẽ không tốt.

Vương Bạch Lệ liếc mắt nhìn hắn, khẽ gật đầu:

– Cháu cứ hỏi nói trước đi đi, nếu dì không muốn trả lời, chỉ cần cháu đổi chủ đề là được rồi

Đinh Nhị Cẩu gật gật đầu, trong lòng có chút bất ổn, hơi ngại nhưng vẫn hỏi:

– Dì Bạch Lệ, cháu cảm thấy được dì vẫn còn rất xinh đẹp, tại sao lại phải… ly hôn, chuyện này có liên quan gì đến bí thư Điền Gia Lượng không?

Nghe được vấn đề này, Vương Bạch Lệ trừng mắt lên nhìn hắn, Đinh Nhị Cẩu bị dọa nên trong lòng cảm thấy bất ổn, lập tức nói:

– Dì xin đừng nóng giận, xem như là cháu chưa hỏi tới.

– Cháu đã hỏi đến chuyện này, trong lòng chắc đã có sự nghi ngờ thắc mắc, thôi được, đối với cháu giờ cũng không xa lạ gì, để dì cho biết!

Vương Bạch Lệ cúi đầu, giọng nói nhàn nhạt:

– Cách đây tám năm, dì chỉ là chủ nhiệm hội phụ nữ, ngay từ đầu không để ý lắm, cứ cảm thấy có công tác làm việc là vui mừng, lúc ấy chồng dì là một thầy giáo ưu tú, được thăng chức lên làm hiệu trưởng thì điều ra thành phố Bạch Sơn dạy học, dì vì còn bận công tác ở thị trấn nên không thể đi theo ông ta được, từ đó bắt đầu mới xảy ra vấn đề, xa mặt cách lòng, khi đó, thời gian về thăm nhà ông ta càng lúc càng thưa, dần dần lạnh nhạt với dì, nghe đâu ông ta có một nhân tình là trưởng phòng cung ứng vật tư ở thành phố, rồi đến một ngày, chuyện gì đến thì sẽ đến, ông ta trở về và chìa ra tờ giấy ly hôn van xin, nếu dì đồng ý thì ông ta sẽ ra đi với hai bàn tay trắng, không hiểu vì sao, khi ấy dì rất bình thản băng giá, lạnh lùng ký vào…

Đến khi ông ấy rời xa, thì dì mới thấy bản thân mình đau khổ đến dường nào, nếu không có đứa con gái để mà cố sống, thì giờ đây dì cũng không biết mình sẽ ra sao nữa…

Giọng kể Vương Bạch Lệ bắt đầu tựa hồ xa xăm, ký ức của cô như cuốn phim quay chậm ngược về quá khứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook