Kiều

Chương 162:

Samson

16/01/2024

7 năm trước…

Hai ngày nay tại huyện Hải Dương, các lãnh đạo từ trên xuống dưới ở thị trấn đều tập trung về đây, thảo luận về sự kiện đại hội đảng sắp đến, sau khi kết thúc hội nghị, bí thư Điền Gia Lượng có một buổi tiệc chiêu đãi riêng với mọi người tại nhà hàng “ Vườn Hoa “ cùng với một khách mời đặc biệt là bí thư thành ủy Bạch Sơn khi ấy là Chu Thông.

Tối nay đi đến tham dự, Vương Bạch Lê tại nhà tiếp khách của huyện, trọn vẹn bận rộn nửa giờ, sửa soạn trang điểm, dù sao tất cả phụ nữ đều thích mình làm điệu, vốn là bình thường đã xinh đẹp, trải qua chú tâm đến cách ăn mặc thì Vương Bạch Lê càng thêm vô cùng xuất chúng, trong lúc đến dự tiệc, khá nhiều cặp mắt các lãnh đạo lớn tuổi đều nhìn về phía trên người Vương Bạch Lê.

Khách và bạn ngồi đầy tụ tập dưới một cái bàn lớn trong sảnh lớn nhà hàng, dạ yến bắt đầu mọi người mặt mày hớn hở hân hoan náo nhiệt.

Tiệc rượu không thể so sánh với cơ quan làm việc, bình thường quan hệ nghiêm túc phân biệt thượng cấp, hạ cấp, hiện tại cũng thay đổi hiền hòa, mọi người cùng một chỗ giúp nhau mời rượu, đúng ra thực tế vào đêm nay, các lãnh đạo tụ tập, đương nhiên nhiên không thể thiếu những chuyện muốn tìm tới mối quan hệ nhờ vả giúp đỡ.

Lúc này dưới sự kích thích rượu cồn, gò má trắng nõn ửng hồng của Vương Bạch Lê, lộ ra nét đẹp mê người, cô e lệ nhìn mọi người trước mắt, bởi vì bọn họ đều là lãnh đạo, một chủ nhiệm hội phụ nữ thị trấn nho nhỏ đột nhiên đối mặt với những lãnh đạo cao hơn mình nhiều cấp, trong lòng rất là hồi hộp, tay chân lúng túng.

– Này, ông Điền, ông giới thiệu cho mọi người biết một chút nha, nếu không cô ấy cảm thấy xa lạ, nhất định là sẽ cảm thấy lúng túng ! Ha ha ha !

Bí thư Chu Thông chằm chằm nhìn Vương Bạch Lê đang thẹn thùng mặt đỏ, cười hì hì nói với Điền Gia Lượng.

– Đúng, đúng tôi xin giới thiệu, đây là Vương Bạch Lê là chủ nhiệm hội phụ nữ của trấn Lâm Sơn của chúng tôi, được mọi người công nhận là mỹ nữ, ha ha !

Vương Bạch Lê nhìn mọi người gật đầu một cái, đầu lại cúi thấp hơn, Điền Gia Lượng này lại nói ‘ Công nhận mỹ nữ ‘ bốn chữ, khiến cho càng nhiều lãnh đạo nhìn mình chằm chằm, Vương Bạch Lê lại thêm ngượng ngùng, bởi vì cô loáng thoáng cảm thấy những ánh mắt kia, phần đông đều có hàm ý không giống bình thường.

– Đến đây Bạch Lê, cứ ngẩng đầu lên, anh muốn giới thiệu em với mọi người, không có gì mà ngại, ngoài giờ làm việc tất cả là bạn bè mà !

Điền Gia Lượng nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng của Vương Bạch Lê, không biết là cố tình hay là vô tình, bàn tay trong lúc vô tình liền vỗ vào ngay phía sau cái nịt vú của cô, bàn tay còn dừng lại ngay vị trí đó trong giây lát, Vương Bạch Lê cảm thấy ngón tay Điền Gia Lượng khều nhẹ qua một cái ở ngay lưng mình, nhưng cô cũng không để ý lắm.

– Đây là bí thứ thành ủy Chu Thông, về sau có việc gì cần ở địa phương, tìm xin bí thư Chu Thông là tốt nhất, cho nên em cùng bí thư cạn một ly chào đi !

– Thưa bí thư, thực vinh hạnh, về sau xin chiếu cố nhiều hơn !

Vương Bạch Lê đứng dậy, nhìn thoáng qua Chu Thông, gật đầu chào một cái, mặt cô vẫn là hồng hồn giống như là một trái táo đang chín muồi, làm cho người ta nhìn vào thì sẽ có ý tưởng muốn cắn vào một cái.

– Haha..không dám, không dám, biết được một người xinh đẹp như cô, đàn ông chúng tôi thật vinh hạnh!

Đã có chút men say, bí thư Chu Thông cũng đứng lên, chủ động hướng phía Vương Bạch Lê đưa tay ra.

Đối mặt với một nhân vật thực quyền kinh sợ, đương nhiên có lẽ là dịp may cầu còn không được, Vương Bạch Lê e lệ cầm lấy bàn tay nóng bỏng Chu Thông.



Nắm lấy bàn tay ngọc trắng mềm mại không xương, Chu Thông ánh mắt chấn động, ông ta nắm bắt thật chặt bàn tay Vương Bạch Lê, thừa dịp dùng ngón tay trỏ tại lòng bàn tay của Vương Bạch Lê nhẹ nhàng gãi gãi.

– Tốt rồi, tốt rồi, đã quen biết nhau, nên mời rượu thôi, Bạch Lê, mời bí thư Chu một ly đi, đương nhiên em là phụ nữ, nhưng lại có nhiều lãnh đạo đang ngồi muốn được mời, như vậy đi, tôi nói một câu công bằng, Bạch Lê mời rượu chỉ nhấp môi, xin mọi người đừng trách nhé!

Điền Gia Lượng dàn xếp, dù sao phía trên là lãnh đạo, phía dưới là thuộc hạ, ông chỉ có thể là dung hòa cho tất cả mọi người đều vui.

Vương Bạch Lê biết rõ uống nhiều quá sẽ say, đối với bản thân cũng không tốt lắm, nhưng cô cũng biết, cùng với các lãnh đạo cao cấp cùng nhau ăn cơm, hơn nữa còn có cơ hội mời rượu, điều này là mình trước đây không dám tưởng tượng, hơn nữa cơ hội này về sau cũng sẽ không có nhiều, mình nhất định phải quý trọng, nếu muốn có cơ hội thăng chức, ngoại trừ cố gắng làm việc bên ngoài, quan hệ nhân mạch với lãnh đạo là rất trọng yếu, hiện tại cơ hội tới, tuyệt đối không thể bỏ qua !

Nghĩ tới đây, Vương Bạch Lê bưng ly rượu lên, cố ý để cho cái ly dưới bờ môi đỏ mộng của mình thấp hơn cái ly rượu của Chu Thông, sau đó ngọt ngào nói:

– Bí thư Chu, xin chiếu cố nhiều hơn ! Em mời anh !

Vương Bạch Lê cảm thấy nên uống hơn một ngụm, để tỏ vẻ tôn trọng đối với lãnh đạo nhiều một chút, nhưng tửu lượng có hạn, nên uống xong, liền dùng tay che miệng lại, cảm thấy tựa hồ có chút không đúng.

Chu Thông lại đưa tay ra cầm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của Vương Bạch Lê nói:

– Cô Vương, cám ơn cô đã mời rượu tôi, về sau có gì cần, cứ mở miệng là được !

Bất quá lần này Chu Thông tay hơi chút nắm thoáng một phát liền rụt tay trở về,cũng không có nắm lại quá lâu, ông ta có thừa kinh nghiệm, bắt đầu để cho người phụ nữ cấp dưới của mình có cảm giác mình là một người đàng hoàng, huống chi đây là đang nơi công cộng, còn có các lãnh đạo khác ngồi ở chỗ kia, rồi từ từ sẽ dùng chức quyền dẫn dụ, rồi đến một ngày cần phải nhờ vả, người nữ cấp dưới sẽ tình nguyện dâng hiến cái âm hộ thần bí ra cho mình mặc tình mà thưởng thức, vừa thú vị lại vừa an toàn, vừa khỏi phải lo sợ bệnh hoạn như các cô gái gọi bên ngoài.

– Vâng cám ơn bí thư Chu !

Vương Bạch Lê phát hiện ánh mắt Chu Thông nhìn mình có điểm là lạ, có chút hương vị đắm đuối ngọt ngào..

Lúc này Vương Bạch Lê thực sự chút ít đã say, mắt nhìn cái gì hơi cũng mơ hồ, thân thể đứng không vững, bất quá trong lòng thì hiểu rõ, đây có thể là lãnh đạo cao nhất của mình, nếu như trực tiếp có quan hệ đến tiền đồ sau này của mình, cho dù có say chết cũng cần phải uống, Vương Bạch Lê lại uống thêm hai ly, khi giọt rượu cuối cùng trượt vào trong cổ họng, cô thật sự nhịn không được, toàn thân mềm yếu nằm gục ở trên bàn, nhưng tâm trí vẫn còn có chút thanh tỉnh, mình gục xuống bàn nghỉ ngơi một chút, đợi một lát, rượu hơi chút hóa giải, sẽ trở về nhà tiếp khách của huyện ủy nghỉ ngơi.

– Ừm… tôi thấy thời gian cũng không còn sớm, mọi người ngày mai còn phải đi làm, hôm nay đến đây là được rồi, trở về sớm nghỉ ngơi một chút!

Bí thư Chu Thông nhìn đồng hồ trên cổ tay, ngẩng đầu nói với mọi người.

Bí thư thành ủy Chu Thông chủ động đứng lên, tuy bước chân phía trước di động, nhãn quang vẫn một mực ngắm nhìn trên người cơ thể của Vương Bạch Lê, mới lưu luyến quay đầu đi theo ra ngoài cửa nhà hàng, bí thư thị trấn Điền Gia Lượng cùng các lãnh đạo thị trấn khác cũng vội vội vàng vàng chạy đến bên cạnh bọn họ đưa tiễn tận ngoài sân, một tấc cũng không rời theo sát.

Khi Điền Gia Lượng quay trở lại bên cạnh bàn cơm, lúc này mới kinh ngạc, tất cả mọi người tham gia buổi tiệc cũng đã tản đi gần hết, kể cả mấy người thân tín của mình.

Vương Bạch Lê thì tình tiết đều không nhớ gì cả, chỉ lờ mờ địa nhớ mọi người ở cùng chung tại nhà tiếp khách huyện, cố ý tới nói ngỏ ý muốn mang Vương Bạch Lê cùng về, lúc ấy Vương Bạch Lê hình như nói là không có say, muốn ở lại cùng bí thư Điền uống rượu thêm một chút,

Điền Gia Lượng thấy vậy cũng nói:



– Mọi người đi trước đi, yên tâm ở chỗ này để tôi lo.

Điền Gia Lượng nhìn xem Vương Bạch Lê đã gục xuống bàn, mái tóc gợi cảm phiêu dật tản mát ra, một nữa mái tóc che lại nửa bên gò má đang ửng đỏ, ông có chút rung động hai vai, nhìn Vương Bạch Lê cái lưng gập xuống lả lướt đường cong, không khỏi phát ra một tiếng cảm thán: “Thật là xinh đẹp ”

Vương Bạch Lê làm cho Điền Gia Lượng tâm trí rối loạn, dáng người như ma quỷ, xinh xắn mặt trái xoan, gợi cảm mê người cặp môi đỏ mọng, cổ trắng nõn, bộ ngực nhô thật cao, với cái cổ áo hở ra loáng thoáng có thể nhìn thấy được một đôi bầu vú sống động, eo nhỏ như rắn nước, bờ mông tròn vo to lớn, chính giữa cái mu âm hộ nhô ra khu vực tam giác càng mang cho người ta mơ màng vô tận.

– Bạch Lê ! Bạch Lê, đi trở về, mọi người đều về rồi…!

Nhìn ngắm Vương Bạch Lê, Điền Gia Lượng ngẩn người thêm vài phút đồng hồ mới sực tỉnh lại, ông ta nhẹ nhàng vỗ bờ vai của cô, đánh thức dậy để tiễn đưa Vương Bạch Lê quay trở lại nhà tiếp khách của huyện Hải Dương.

– Ư..hừm… Ồ! Bí thư Điền…!

Vương Bạch Lê mở ra đôi mắt mông lung men say, hai mắt thật to nhìn chằm chằm vào Điền Gia Lượng, có chút mơ màng không rõ nói:

– Sao vậy, mọi người đều đi về hết rồi à,..không ai chờ mình hết vậy…

– Ừ! Mọi người đã về, anh nói với mọi người để anh tiễn đưa em về sau!

– Vậy làm…phiền anh !

– Khách sáo cái gì ! Đi thôi !

– Được rồi !

Vương Bạch Lê nói xong cũng chống tay bên cạnh cái bàn đứng lên, lảo đảo đi về phía trước.

– Ai da!

Đầu nặng chân nhẹ bước chân không vững, Vương Bạch Lê đi chưa được mấy bước, liền lảo đảo một cái, hướng xuống phía trước cắm người, đang đứng ở cạnh bên phải, Điền Gia Lượng lúc này vẫn chưa dám dìu lấy Vương Bạch Lê

– Úi.. coi chừng !

Thấy thế Điền Gia Lượng liền với hai tay từ phía trước, trên dưới chặn lại thân người của Vương Bạch Lê lại, bởi vì nơi này là nhà hàng, có thể sẽ gặp người quen, với lại Điền Gia Lượng còn là bí thư đảng ủy của thị trấn, quyền cao chức trọng, cũng sợ người khác nói xấu sau lưng, lại càng sợ rủi xui xẻo bị phóng viên nhà báo chụp hình được, đến lúc đó thì dù có miệng, cũng khó thanh minh là cấp trên tiếp xúc thân mật thân thể nữ cấp dưới.

Điền Gia Lượng lúc này xuất phát như một loại bản năng, thò tay ngăn chặn Vương Bạch Lê té ngã từ phía trước cắm đầu xuống đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook