Kiều

Chương 286:

Samson

19/01/2024

– Được rồi, việc chính sự xong xuôi, bây giờ xuống dưới kia uống rượu tán gái, quan trường có những sự tình không phải là nói một câu, hai câu thì mọi việc rõ ràng ngay đâu, người sống một đời, vẫn còn phải biết cách sống, nằm trên phụ nữ mà hưởng thụ .

Kha Tử Hoa cao giọng hô .

– Ha ha, thằng này, cả ngày cứ như vậy, không có nghiêm chỉnh gì cả, ở bên ngoài nó là cảnh sát, đến nơi hội sở của tôi thì chỉ biết đi kiếm gái, hắn đem chỗ này của tôi biến thành cái động chứa gà rồi.

Thành Công cười mắng Kha Tử Hoa.

– Nơi này không thể nào như vậy, anh Thành Công, bộ ở đấy có chứa chấp gái thật à?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Làm gì mà có chứ, đừng có nghe Kha Tử Hoa nói mò bậy bạ, nơi này tôi có qui định rõ ràng: một không có chứa chấp gái gú, hai là không cho mướn phòng, dù sao cha mẹ của tôi vẫn còn đương chức, tôi không thể cho bôi đen mặt mũi bọn họ, càng không thể để cho những người có dụng tâm ý đồ xấu đưa tôi ra làm bia ngắm để hạ bệ làm mất uy tín của cha mẹ tôi.

– Anh Thành Công, những lời anh nói rất đúng, anh Kha Tử Hoa, anh cứ mò mẫm gào thét gì đâu không à.

Đinh Nhị Cẩu nói

– Ra đây, tôi cho cậu xem qua một chút, dưới đây không phải là gái làm tiền, chỉ cần là cậu có bản lãnh thì có thể kiếm được một cô, ăn thua là tài năng của cậu thôi.

Kha Tử Hoa đi đến một góc phòng, trên mặt bàn, bật máy tính lên, thì ra đây là một cái máy theo dõi màn hình camera đặt ở dưới quán rượu, trên những cái bàn ngồi rất nhiều phụ nữ, những phụ nữ này ăn mặc đẹp đẽ nhiều vẻ khắc hẳn loại gái làm tiền trang điểm lòe loẹt, các loại trang phục đều có, cao thấp mập ốm mỗi người, mỗi vẻ không giống nhau.

– Những… người này không phải là gái… làm tiền à?

Đinh Nhị Cẩu hỏi lại.

– Con bà nó, bộ cậu không nghe thấy Thành Công nói à, ở đây không có gái làm tiền, những người phụ nữ này đến đây là tiêu tiền, đương nhiên, cũng không thiếu một số người tới nơi này câu cá, nhưng cậu cứ yên tâm, bọn họ đều là khách quen của nơi này, sẽ không có vấn đề, ít nhất là ra ngoài cũng sẽ không gài bẫy cậu.

Kha Tử Hoa nói .

– Ý của anh là tại đây đều là phụ nữ đàng hoàng hả?

– Đúng vậy, đến nơi này đều là những phụ nữ, đàn bà bình thường nhưng nội tâm thì trống không tịch mịch, còn đàn ông tới đây thì với mục đích săn “ bò lạc “ chính là những người phụ nữ đàng hoàng này đấy, tên gọi chung bọn họ là “ bò lạc “, cậu đừng nói là không biết “ bò lạc “ là gì đấy nhé.

– Bò lạc và gái làm tiền khác nhau ở chỗ nào?

– Má ơi, thằng này thật sự là không biết gì cả, khác nhau rất lớn, gái làm tiền còn gọi là “ gà móng đỏ “ khi chơi thì phải trả tiền, còn “ bò lạc “ thì không cần trả thù lao khi chơi bời, nếu chuyện kia tài giỏi làm thỏa mãn được bọn họ, nói không chừng còn có thể kiếm tiền được nữa, cái sướng nhất là không cần chịu trách nhiệm gì cả, mấu chốt là so với ” gà móng đỏ “ sạch sẽ hơn nhiều, thế nào, chọn một cô, thử thời vận xem sao.

Khi Kha Tử Hoa giải thích cho Đinh Nhị Cẩu hiểu, Thành Công ở một bên ôm bụng cười không dứt, hắn chẳng muốn tham dự vào chuyện của Đinh Nhị Cẩu cùng với Kha Tử Hoa bàn luận .

– Ừ… hiểu rồi, nhưng không có hứng thú lắm.

– Không có hứng thú? Là cậu không cương cứng lên nỗi, hay là đối với chính mình không có tự tin? Yên tâm, dù cho không có bắt được con “ bò lạc “ nào thì cũng không có sao, không có mất mặt đâu, ai mà không có lần đầu tiên thử nghiệm thất bại.

Kha Tử Hoa chế nhạo nói .

– Nếu nói suông như vậy thì không có ý nghĩa gì, giờ tôi với anh đánh cược cái gì đó, đêm nay nếu tôi có thể cua được một con “ bò lạc “, thì anh thua cho tôi cái gì?

Đinh Nhị Cẩu nói ra .



– Được .. để cho Thành Công làm trọng tài đi…



Sau đợt trị bệnh trước đó ba ngày, hôm nay Phùng Thanh Mai nhìn thấy theo như lịch hẹn,Vương Gia Sơn lại đến chữa trị cho cô, rõ ràng cho thấy cô có chút cao hứng, ngày hôm đó Vương Gia Sơn chuẩn đoán đúng bệnh, trong quá trình chữa bệnh lại làm cho cô có cảm giác thoải mái, khiến cho Phùng Thanh Mai khó có thể quên.

Tuy rằng hiện nay buổi tối vẫn còn ngủ không ngon giấc, cảm giác được vết thương đã tạm lành, nhưng khí huyết trong người vẫn lưu thông chưa đều nên cả người vẫn luôn mỏi mệt, vì thế cô kỳ vọng Vương Gia Sơn lần này sẽ chữa bệnh dứt điểm cho mình.

– Cô Phùng hôm nay cô thấy đã tốt hơn chưa?

Vương Gia Sơn đơn giản chỉ muốn chính mình tận lực khả năng chữa bệnh chiếu cố tốt cho cô.

– Vâng, đã khỏe hơn trước nhiều, nhưng toàn thân thể vẫn còn nhức mỏi có điểm không thoải mái, bác có thể giúp cháu điều trị khỏi hẳn không?

Phùng Thanh Mai khi nhìn thấy Vương Gia Sơn đã cảm thấy an tâm, ngày hôm đó kỹ thuật chữa bệnh của Vương Gia Sơn gây cho cô ấn tượng thật sâu, và hoàn toàn an tâm tin tưởng vào ông lão.

– Không thành vấn đề, những bệnh như thế này này vốn chính là nghiệp vụ trong tầm tay, tôi trước sẽ xem lại vết thương và xác định lại kinh mạch của cô bị tổn thương đến độ nào, có cần phải giải quyết bằng phương pháp xoa bóp hay không, nếu xoa bóp không giải quyết được, chúng ta có thể tiến hành châm cứu, cam đoan sẽ trị hết bệnh cho cô.

Vương Gia Sơn nói đến.

– Vâng, vậy bác cần cháu phải làm cái gì, cứ nói cho cháu biết, cháu sẽ phối hợp cùng với bác, Phùng Thanh Trúc nó đã mang con về bên nhà, có việc gì bác cứ bảo cháu.

– Cô Phùng, trước vào phòng nằm xuống, để tôi kiểm tra lại vết thương xem sao.

Bỗng nhiên Phùng Thanh Mai có vẻ ngập ngừng, lúng túng nói:

– Cháu… vì nghe theo lời bác dặn không được đụng vào nước, nên mấy ngày nay… không có rửa ráy nơi… đó, nên không được… sạch sẽ lắm..!!!

Phùng Thanh Mai nói cho Vương Gia Sơn nghe câu này, làm cho Vương Gia Sơn tâm trí miên man bất định, như thế nào chính mình lại gặp được một người đàn bà chất phác như vậy, được rồi, nếu đã như vậy, tôi sẽ cũng không e ngại mà giúp đỡ cho cô vậy.

– Ồ… không sao đâu, tôi là thầy thuốc nên quen rồi, cô cứ nằm xuống đi.

Vương Gia Sơn bàn tay luồn vào trong quần của Phùng Thanh Mai đè lên, vết thương vẫn còn rêm rêm đau nên thân mình hơi giãy dụa, làm cho cái áo đang mặc hơi xốc xếch lệch cái cổ áo qua một bên…

Vương Gia Sơn đang dùng tay dò xét lại vết thương, mặc dù có cơ hội sẽ đụng phải phải cái khe giữa âm hộ, nhưng lần này Vương Gia Sơn không có chạm vào, bởi vì ông cũng nhìn ra được, Phùng Thanh Mai thuộc dạng đàn bà chân chất, nhưng trong nội tâm có vẻ là một người đàn bà có truyền thống.

Đàn bà như vậy tại đây cũng chiếm đa số, cho dù sinh lý có nhu cầu, cũng sẽ đè nén nhẫn nại, dù đàn ông của mình trường kỳ không có dính vào dày vò mình, đàn ông ở bên ngoài vì gia đình dốc sức đi làm xa nhà thì còn dễ thông cảm, vẫn có loại đàn ông tại bên ngoài ăn chơi đàng điếm, người đàn bà ở trong nhà vẫn là thủ vững chính mình, sẽ không vì nhu cầu sinh lý của mình, giãy đứt sợi dây đạo đức trói buộc…Tại thành phố Bạch Sơn…

Không đợi Thành Công kịp nói thêm câu nào, vì đôi mắt Đinh Nhị Cẩu đang bị một người phụ nữ hấp dẫn, hắn chăm chú nhìn người phụ nữ này đang ngồi trên bàn, tự dùng bàn tay trái chống cằm, tuy cô che giấu rất tốt, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhận ra hai đầu của cặp lông mày hơi nhíu lại mang nét nhàn nhạt của một nỗi ưu thương.

– Nhị Cẩu, cậu có vẻ thích thú cô này à! Mà này Thành Công, cô này thấy lạ quá, bộ mới tới lần đầu tiên đến đây phải không?

Kha Tử Hoa hỏi.

– Ừ, trước kia chưa từng thấy qua, ê Nhị Cẩu… cô này tôi không quen mặt, cho nên không dám hứa chắc an toàn cho cậu đâu nha.

Thành Công vừa cười vừa nói .

– Hừm… tôi có cảm giác cô này không tệ lắm, để tôi xuống dưới thử làm quen coi sao!

Đinh Nhị Cẩu đột nhiên nẩy ra quyết định .



– Nhị Cẩu coi chừng gặp phải hồ ly tinh đấy nhé!

Kha Tử Hoa nói ra .

– Không có việc gì, nếu hồ ly tinh dám đến đến sân chơi của anh Thành Công quậy phá, làm sao mà anh Thành Công nín nhịn không ra tay trừng trị, phải không anh Thành Công?

– Này… này, đừng có gài tôi vào nhé, Hoa Tử nói đúng đấy, người phụ nữ này chúng tôi trước kia chưa thấy qua, cậu nên cẩn thận vẫn là tốt hơn.

– Hì… tôi không có việc gì mà lo cả, ở đây là địa bàn của anh, lại còn có một cảnh sát kế bên, tôi lại sợ cái gì …

Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng dậy đi xuống quầy bar.

– Cậu chú ý một chút, có cần tôi cho đi theo bảo vệ không?

Kha Tử Hoa từ phía sau lưng nói.

Đinh Nhị Cẩu khoát khoát tay tỏ ý không cần, liền đi thẳng ra ngoài .

– Thành Công ông xem, làm sao bây giờ?

Kha Tử Hoa nhìn Thành Công hỏi.

– Đợi tí nữa xem sao, khi nào cô ấy đi cùng với Nhị Cẩu, phái một người đi theo, nhìn xem bọn họ trú ngụ ở chỗ nào là được rồi.

– Ông tin là Nhị Cẩu có đủ khả năng tán tỉnh cô ta à?

Kha Tử Hoa ngạc nhiên hỏi. Hắn nhất định có thể làm được điều này, ông không có nhìn thấy sao, bộ ông cho rằng Nhị Cẩu xuống dưới đó tán gái là thật à, hắn sở dĩ làm như vậy, là vì muốn hòa nhập cho giống với chúng ta, hắn đang tự nhúng tay vào bùn để chứng tỏ cho chúng ta thấy hắn có đủ khả năng thích hợp với hoàn cảnh, ông cứ xem đi rồi sẽ biết, hắn nhất định bằng mọi cách sẽ đem người phụ nữ kia mang đi ra ngoài, cho dù là xuất bao nhiều tiền để cô ấy đồng ý!

Thành Công nhìn trong màn hình máy tính theo dõi qua camera rồi nói.

Trong lúc này Đinh Nhị Cẩu đang từ từ đi về hướng của người phụ nữ đang ngồi, Kha Tử Hoa quan sát qua màn hình theo dõi, lại thoáng nhìn qua Thành Công, hắn nghĩ thầm, Đinh Nhị Cẩu nếu thật sự dám làm cái điều mà trong lòng không mong muốn, chỉ với mục đích là chứng tỏ sự thích nghi hòa hợp cho giống với tính cách của Kha Tử Hoa và Thành Công, như vậy về sau nếu cùng Đinh Nhị Cẩu bắt tay cộng sự cùng chung một chỗ, nên cẩn thận đề phòng một chút, thằng Nhị Cẩu này thật là cao thâm khó lường lắm.

Người phụ nữ này khuấy ly cà phê đã hơn 20 phút rồi, sự chú ý của cô ta cũng không phải là thưởng thức cà phê, mà là đang dùng khóe mắt quan sát động tĩnh xung quanh, khi Đinh Nhị Cẩu nhìn cử chỉ của cô ta thì liền biết ngay là không phải một người lão luyện trong tình trường, ngược lại thì giống con nai tơ đang lúng túng không biết phải làm sao thì đúng hơn.

Chỉ thấy lồng ngực của cô ta mé trên lộ ra một mảng da thịt tuyết trắng, bên trong đôi bầu vú bị cái nịt ngực ôm lấy đè ép thật chặt, tạo ra từ chính giữa khe ngực một cái rãnh thật sâu, đôi bầu vú đứng thật thẳng núi non hùng vĩ, da thịt trắng như bông bưởi làm cho người ta dục hỏa đốt người, tiếc là không thể ngay lập tức cắn lên làn da non mịn một ngụm! Cặp đùi thon dài mê người cao vút, cái eo thon nhỏ dịu dàng đang vặn vẹo, bờ mông rất to tròn, bởi vì cô ta xoay người càng thêm nổi bật lên cái mông đít bè thêm ra dưới cái ghế nhỏ!

Gió mát của cái quạt máy quét qua, mái tóc của cô ở tinh nghịch bay lượn ở giữa không trung, hai tay áo bồng bềnh giơ lên, làn váy chập chờn, toàn thân người phụ nữ này tản mát ra sức hấp dẫn cực kỳ gợi cảm tuyệt đại phong hoa!

Bộ ngực căng, eo nhỏ nhắn, bờ mông mẩy! Cả ba khu vực cần thiết của một người phụ nữ xinh đẹp với đường cong uốn lượn tạo thành một phong cảnh uyển chuyển long lanh thướt tha, đường cong tiếp nối đường cong tựa như dãy núi chập chùng liên miên kéo dài, mê người cực kỳ!

– Người đẹp, tôi có thể mời chị uống một ly rượu không?

Đinh Nhị Cẩu bưng hai ly rượu tiến về phía của người phụ nữ.

– Cậu… cậu gọi tôi phải không?

Hơi giật mình khi thấy một người thanh niên quá trẻ đang đi tới, cô chợt lúng túng không biết phải xưng hô ra làm sao…

– Đúng vậy, những người khác uống đều uống rượu, chỉ có mình chị là chọn cho mình cà phê, ở nơi này ai lại uống cà phê, cho nên tôi mới mời chị uống một ly rượu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook