Kim Bài Điềm Thê: Tổng Tài Sủng Hôn Trọn Đời Trọn Kiếp
Chương 20: Rời Đi Trước
Vân Khởi Mặc Ly
28/02/2021
Ba người vừa bước vào hội trường liền thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Lộ Nam vừa nhìn đã biết nhân vật không tầm thường. Tổng giám đốc Lưu vốn là đại gia ở thành phố Nam Hi, còn Tô Noãn là ngôi sao lớn nhà nhà đều biết. Ba người bọn họ cùng bước vào lập tức trở thành trung tâm của đêm hội từ thiện.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, giám đốc Lưu cười với Lộ Nam: “Giám đốc Lộ phong lưu phóng khoáng, đi đến đâu cũng là đối tượng được mọi người chú ý, đâu có giống như mấy lão già chúng tôi! Già cả rồi, không còn ai hỏi han nữa..."
Lộ Nam nhếch miệng cười, cũng lười nói thêm mấy câu xã giao.
Ánh mắt Tô Noãn nhìn Lộ Nam càng thêm si mê.
Sao lại có một người đàn ông đẹp trai lụng lùng đến thế cơ chứ? Mỗi cử chỉ của anh dường như đều đem theo một khí thế mạnh mẽ, ngay cả một hành động tuỳ ý thôi cũng vô cùng tao nhã đẹp mắt.
Mỗi khi đi chào hỏi làm quen với mấy nhân vật có tiếng tăm, giám đốc Lưu đều đưa cả Tô Noãn và Lộ Nam đi cùng. Anh có thể cảm nhận được giám đốc Lưu có ý gán ghép anh và Tô Noãn khiến anh vô cùng phản cảm.
"Thật ngại quá, mọi người cứ nói chuyện, tôi vào nhà vệ sinh một lát!" Anh lễ phép chào hỏi sau đó đặt ly rượu xuống, xoay người rời đi.
Tô Noãn thấy Lộ Nam muốn đi suýt nữa thì bước theo anh. Ngay lúc đó, khi cô ta nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của giám đốc Lưu mới thấy rằng bản thân hơi thất lễ, bèn bình tĩnh dừng bước.
Lộ Nam vừa đi, Tô Noãn lập tức làm nũng với giám đốc Lưu: "Chú Lưu sao chú không giới thiệu anh ấy cho con từ sớm?"
"Thì bây giờ quen biết rồi đó, đã muộn đâu!" Giám đốc lưu nhìn dáng vẻ xuân tình phơi phới của Tô Noãn cười nói.
Ngoài mặt thì Tô Noãn cười ngây thơ nhưng trong lòng đã sớm mắng chửi rồi.
Chưa muộn cái gì hả, Lộ Nam sớm đã cưới Tô Bắc rồi! Tên đần độn như ông thì biết cái gì!
Nếu sớm biết Lộ Nam lại hấp dẫn như thế thì có đánh chết cô cũng không làm ra cái chuyện ngu ngốc kia!
"Nhưng mà người ta muốn quen biết anh ấy sớm hơn cơ!" Giọng nói của Tô Noãn nũng nịu đến mức bủn rủn chân tay.
Giám đốc Lưu híp mắt mỉm cười nhìn cô ta: "Không phải vì giám đốc Lộ mới về nước hay sao? Nếu không con nghĩ cậu ta có thể để mắt đến chuyện hợp tác làm ăn với chú sao. Tập đoàn Thịnh Thế là tập đoàn lớn trên trường quốc tế, tuỳ tiện vung tay là có thể khiến cái công ty nhỏ này của chú đóng cửa!"
Vẻ chán ghét thoáng hiện lên trong mắt Tô Noãn
Cái lão già này, là bạn tốt của bố mà ánh mắt nhìn mình vẫn dâm đãng như thế!
Nhưng mà vì nghe ngóng thông tin của Lộ Nam nên cô nhịn!
Lúc này, tiếng chuông điện thoại của giám đốc Lưu đột nhiên vang lên, ông ta bắt máy, chỉ thấy đối phương nói câu gì đó khiến vẻ mặt ông ta hơi thay đổi: " Giám đốc Lộ thật sự không có ý định ở lại thêm một lúc nữa hay sao? Đêm nay có rất nhiều tài phiệt thương nghiệp của thành phố Nam Hi đến đấy!"
"Không được, tôi còn có việc, tôi cúp máy trước nhé!" Lộ Nam nói xong liền ngắt máy.
Vẻ mặt giám đốc Lưu tràn đầy nuối tiếc, chỉ đành bất lực lắc đầu.
Tô Noãn vội nhìn ông ta: "Sao vậy chú Lưu? Giám đốc Lộ không quay lại nữa sao?"
“Giám đốc Lộ nói có việc nên đi trước rồi!” Giám đốc Lưu gật đầu
Gương mặt Tô Noãn lập tức hiện lên vẻ thất vọng. Cô nghĩ nghĩ rồi xoay xoay điện thoại, tỏ vẻ như thật nói: "Chú Lưu, con có hoạt động đột xuất nên không thể ở đây cùng chú nữa, chú ở lại vui vẻ!"
Nói xong, cô ta không để cho giám đốc Lưu có cơ hội nói thêm, lập tức đứng dậy đi ra ngoài..
Giám đốc Lưu nhìn thân hình với những đường con quyến rũ của Tô Noãn, trong lòng không khỏi có những ý nghĩ dâm đãng.
Con phò này thường ngày chỉ biết đi quyến rũ người khác.
Bây giờ gặp được người đàn ông mình thích thì lập tức ba chân bốn cẳng chạy, đúng là loại chó cái mà!
Lộ Nam vừa nhìn đã biết nhân vật không tầm thường. Tổng giám đốc Lưu vốn là đại gia ở thành phố Nam Hi, còn Tô Noãn là ngôi sao lớn nhà nhà đều biết. Ba người bọn họ cùng bước vào lập tức trở thành trung tâm của đêm hội từ thiện.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, giám đốc Lưu cười với Lộ Nam: “Giám đốc Lộ phong lưu phóng khoáng, đi đến đâu cũng là đối tượng được mọi người chú ý, đâu có giống như mấy lão già chúng tôi! Già cả rồi, không còn ai hỏi han nữa..."
Lộ Nam nhếch miệng cười, cũng lười nói thêm mấy câu xã giao.
Ánh mắt Tô Noãn nhìn Lộ Nam càng thêm si mê.
Sao lại có một người đàn ông đẹp trai lụng lùng đến thế cơ chứ? Mỗi cử chỉ của anh dường như đều đem theo một khí thế mạnh mẽ, ngay cả một hành động tuỳ ý thôi cũng vô cùng tao nhã đẹp mắt.
Mỗi khi đi chào hỏi làm quen với mấy nhân vật có tiếng tăm, giám đốc Lưu đều đưa cả Tô Noãn và Lộ Nam đi cùng. Anh có thể cảm nhận được giám đốc Lưu có ý gán ghép anh và Tô Noãn khiến anh vô cùng phản cảm.
"Thật ngại quá, mọi người cứ nói chuyện, tôi vào nhà vệ sinh một lát!" Anh lễ phép chào hỏi sau đó đặt ly rượu xuống, xoay người rời đi.
Tô Noãn thấy Lộ Nam muốn đi suýt nữa thì bước theo anh. Ngay lúc đó, khi cô ta nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của giám đốc Lưu mới thấy rằng bản thân hơi thất lễ, bèn bình tĩnh dừng bước.
Lộ Nam vừa đi, Tô Noãn lập tức làm nũng với giám đốc Lưu: "Chú Lưu sao chú không giới thiệu anh ấy cho con từ sớm?"
"Thì bây giờ quen biết rồi đó, đã muộn đâu!" Giám đốc lưu nhìn dáng vẻ xuân tình phơi phới của Tô Noãn cười nói.
Ngoài mặt thì Tô Noãn cười ngây thơ nhưng trong lòng đã sớm mắng chửi rồi.
Chưa muộn cái gì hả, Lộ Nam sớm đã cưới Tô Bắc rồi! Tên đần độn như ông thì biết cái gì!
Nếu sớm biết Lộ Nam lại hấp dẫn như thế thì có đánh chết cô cũng không làm ra cái chuyện ngu ngốc kia!
"Nhưng mà người ta muốn quen biết anh ấy sớm hơn cơ!" Giọng nói của Tô Noãn nũng nịu đến mức bủn rủn chân tay.
Giám đốc Lưu híp mắt mỉm cười nhìn cô ta: "Không phải vì giám đốc Lộ mới về nước hay sao? Nếu không con nghĩ cậu ta có thể để mắt đến chuyện hợp tác làm ăn với chú sao. Tập đoàn Thịnh Thế là tập đoàn lớn trên trường quốc tế, tuỳ tiện vung tay là có thể khiến cái công ty nhỏ này của chú đóng cửa!"
Vẻ chán ghét thoáng hiện lên trong mắt Tô Noãn
Cái lão già này, là bạn tốt của bố mà ánh mắt nhìn mình vẫn dâm đãng như thế!
Nhưng mà vì nghe ngóng thông tin của Lộ Nam nên cô nhịn!
Lúc này, tiếng chuông điện thoại của giám đốc Lưu đột nhiên vang lên, ông ta bắt máy, chỉ thấy đối phương nói câu gì đó khiến vẻ mặt ông ta hơi thay đổi: " Giám đốc Lộ thật sự không có ý định ở lại thêm một lúc nữa hay sao? Đêm nay có rất nhiều tài phiệt thương nghiệp của thành phố Nam Hi đến đấy!"
"Không được, tôi còn có việc, tôi cúp máy trước nhé!" Lộ Nam nói xong liền ngắt máy.
Vẻ mặt giám đốc Lưu tràn đầy nuối tiếc, chỉ đành bất lực lắc đầu.
Tô Noãn vội nhìn ông ta: "Sao vậy chú Lưu? Giám đốc Lộ không quay lại nữa sao?"
“Giám đốc Lộ nói có việc nên đi trước rồi!” Giám đốc Lưu gật đầu
Gương mặt Tô Noãn lập tức hiện lên vẻ thất vọng. Cô nghĩ nghĩ rồi xoay xoay điện thoại, tỏ vẻ như thật nói: "Chú Lưu, con có hoạt động đột xuất nên không thể ở đây cùng chú nữa, chú ở lại vui vẻ!"
Nói xong, cô ta không để cho giám đốc Lưu có cơ hội nói thêm, lập tức đứng dậy đi ra ngoài..
Giám đốc Lưu nhìn thân hình với những đường con quyến rũ của Tô Noãn, trong lòng không khỏi có những ý nghĩ dâm đãng.
Con phò này thường ngày chỉ biết đi quyến rũ người khác.
Bây giờ gặp được người đàn ông mình thích thì lập tức ba chân bốn cẳng chạy, đúng là loại chó cái mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.