Ký Chủ! Thỉnh Làm Theo Nhiệm Vụ
Chương 6: Đến chết vẫn không rõ nguyên do
Vô Cầu
04/07/2024
Ngoại thành cách chợ nô lệ không xa.
"Ngươi đi theo ta làm gì". Thiên Tinh Nhã bất ngờ quay đầu lại hỏi kẻ vẫn một mực nhắm mắt theo đuôi đằng sau.
Cô Lang đứng lặng người, hồ nghi hỏi.
" Chủ thượng chẳng phải muốn ta làm huyết thị của người sao".
Nhìn thấy Thiên Tinh Nhã chỉ cười không nói, Cô Lang trong lòng đột nhiên vang lên chuông cảnh báo. Quả thật Thiên Tinh Nhã chưa từng nói muốn thu hắn làm huyết thị, thời điểm nàng rời đi, hắn theo bản năng liền theo đuôi nàng, mà chủ sự chợ nô lệ kia cũng chẳng biết vì cái gì lại tùy tiện đưa bản biên lai bán thân trả lại cho hắn rồi phủi mông đi mất.
Nghĩ đến hiện tại mình tự do rồi nhưng cảm giác cứ sao sao ấy, Cô Lang không hiểu sao cứ có một loại dự cảm xấu nói không ra lời.
Nhìn về Thiên Tinh Nhã, Côi Lang thận trọng dò hỏi.
" Nếu chủ thượng thấy ta trướng mắt, không xứng làm huyết thị của người vậy... Vậy ta lui nhé".
Vừa nói Cô Lang hắn vừa nhích chân chuẩn bị sẵn tư thế bỏ chạy là thượng sách.
Tự do là thứ mà cả đời này Cô Lang hắn mong muốn cũng giống như sức mạnh là thứ hắn cả đời theo đuổi, cơ hội tốt ngàn năm có một như này nếu hắn không chạy thì đúng là quá làm mất mặt lang tộc thiếu chủ hắn. Hắn còn thù giết cha chưa báo, sao có thể yên phận mà làm một cái huyết thị.
Chỉ là...
"Thôi bỏ đi, mặc dù ngươi chỉ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn thành huyết thị của ta nhưng thấy ngươi đau khổ khi bị ta từ chối làm huyết thị như vậy làm ta cảm thấy có chút tội lỗi nên ta đành miễn cưỡng thu nhận ngươi ".
Vừa nói Thiên Tinh Nhã vừa làm ra vẻ ta phải chịu thiệt thòi lớn lắm đó, ngươi tốt nhất đừng có mà được voi đòi hai bà trưng khiến Cô Lang mặt đen hơn đít nồi.
Vô sỉ, quá vô sỉ. Đây là những điều duy nhất Cô Lang có thể nói vào lúc này,so thực lực hắn đánh không lại nàng, đấu trí... thôi miễn bàn, hắn vốn không phải nhân loại hoàn thiện.
Cuối cùng Cô Lang khóc không thành tiếng mà cam chịu kế ước.Nhờ kế ước quan hệ nên Thiên Tinh Nhã cũng phần nào hiểu rõ về quá khứ của Côi Lang, biết hắn phụ mẫu bị sát hại thê thảm còn bị người đuổi ra khỏi tộc.
"Ngươi giờ là ta huyết thị, có một số chuyện ta phải nói trước ". Ngừng một lát nàng nói:
"Thù của ngươi ta sẽ không thay ngươi báo nhưng ta có thể cho ngươi sức mạnh cùng một chỗ dựa vững chắc để ngươi có thể yên tâm mà báo thù".
Côi Lang vành mắt đỏ lên, huyết hải thâm thù của hắn chính hắn muốn báo, điều làm hắn bất lực là tu vi của hắn quá thấp lại thêm không có thế lực nên chuyện báo thù có thể nói là quá xa vời.
Bất quá bây giờ đã có người cho hắn hy vọng, Côi Lang lúc này là từ trong tâm phát ra thần phục.
Thiên Tinh Nhã đối Côi Lang rất hài lòng gật đầu nói.
"Từ nay ngươi liền theo họ của ta, gọi là Lạc Ảnh Lang".
Côi Lang mới đầu còn ngơ ngác khi nghe Thiên Tinh Nhã gọi hắn Lạc Ảnh Lang, bởi vì trên khắp Thiên Thành quốc này làm gì có ai không biết tam công chúa tên họ, nhưng nàng lại lấy cho hắn họ Lạc nên Côi Lang có phần không hiểu, nhưng hắn thật biết điều mà không dò hỏi chỉ gật đầu đồng ý.
Hai người đi thêm một đoạn thì bị một nhóm hắc y nhân chặn đường.
Lạc Ảnh Lang nhận thấy nguy hiểm liền trước tiên đứng ra che chắn trước mắt Thiên Tinh Nhã.
Dựa theo khí tức của 9 người này thì có tới 4 người là tam cấp bán bộ hồn sư, 5 người là nhất cấp bán bộ. Dựa vào thực lực của hắn cùng chủ thượng thì chắc chắn chiến thắng nghiêng về bên đối thủ.
Lạc Ảnh Lang lùi về sau một bước, trong tay hắn bắt đầu dồn hồn lực giống như chuẩn bị cùng đối phương liều mạng.
"Chủ thượng, kẻ địch quá mạnh chúng ta vốn không phải đối thủ của họ, người trước rời khỏi nơi này chạy về hoàng thành,thuộc hạ sẽ cản chân bọn chúng ".
Chỉ thấy Thiên Tinh Nhã cong lên môi, thanh âm tựa như gió nhẹ thoảng qua vang lên bên tai Lạc Ảnh Lang. "Chạy, ha ha thật nực cười. Nhỏ bé sâu kiến vốn không lọt ta tầm mắt, giết bọn chúng với ta dễ dàng như giết chết mấy con kiến vậy".
Lạc Ảnh Lang thật sâu chấn động, một cái 9 tuổi thiếu nữ như nàng vốn không nên có cái loại khí thế như thể cường giả cao cao tại thượng này mới phải, mặc dù hắn không biết những điều chủ thượng của hắn nói là thật hay giả nhưng xem điệu bộ của nàng thì thật không có ý bỏ chạy.
Lạc Ảnh Lang hít sâu một hơi chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ Thiên Tinh Nhã ra lệnh liền xông lên.
Phía đối diện hắc y nhân nhóm dưới sự cầm đầu của một tên đeo mặt nạ đã cầm kiếm lao lên, mục tiêu trực tiếp là Thiên Tinh Nhã.
Đúng lúc này.
"Tinh, tinh. Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thức tỉnh huyết mạch dị thú kế ước, phần thưởng là một kiện bảo khí 3 sao"
Thiên Tinh Nhã cong cong môi, đỡ phải nàng ra tay a.
Thiên Tinh Nhã không nói hai lời liền lấy ra món bảo khí mới được tặng tại hệ thống không gian ra xem, đó là một thanh bảo đao toàn thân rực lên ngọn lửa màu đỏ.
"Thánh khí".
Toàn thể người có mặt ở đây bao gồm Lạc Ảnh Lang đều kinh hô ra tiếng, thánh khí từ mấy trăm năm nay liền chưa từng xuất hiện quá, cao nhất bọn họ cũng chỉ nhìn đến là linh khí mà thôi, không nghĩ tới Thiên Tinh Nhã tùy tiện lấy ra liền là một kiện thánh khí, mà chuyện kế tiếp Thiên Tinh Nhã làm càng khiến người ta trợn mắt há hốc miệng.
"Cho ngươi". Thiên Tinh Nhã nhìn cũng không thèm nhìn liền đem thánh khí ném cho Lạc Ảnh Lang.
Cầm trong tay thánh khí, Lạc Ảnh Lang hoài nghi nhân sinh rằng hắn có phải nằm mơ không, sao mà trên đời này còn có kẻ ghét bỏ thánh khí như chủ thượng của hắn chứ.
"Ngây ra đó làm gì, đem toàn bộ bọn hắn giết".
"Rõ". Lạc Ảnh Lang trong mắt loé lên tinh quang, nhờ có thánh khí mà hắn dễ dàng đem cả 9 người kia chém chết, đến chết đám người vẫn chưa rõ vì sao tình thế đảo ngược nhanh như vậy, tại sao gia chủ không nói cho bọn họ việc Thiên Tinh Nhã trong tay nắm thánh khí sự tình. Phải biết có thánh khí người hoàn toàn là vô địch cùng cảnh giới.
"Ngươi đi theo ta làm gì". Thiên Tinh Nhã bất ngờ quay đầu lại hỏi kẻ vẫn một mực nhắm mắt theo đuôi đằng sau.
Cô Lang đứng lặng người, hồ nghi hỏi.
" Chủ thượng chẳng phải muốn ta làm huyết thị của người sao".
Nhìn thấy Thiên Tinh Nhã chỉ cười không nói, Cô Lang trong lòng đột nhiên vang lên chuông cảnh báo. Quả thật Thiên Tinh Nhã chưa từng nói muốn thu hắn làm huyết thị, thời điểm nàng rời đi, hắn theo bản năng liền theo đuôi nàng, mà chủ sự chợ nô lệ kia cũng chẳng biết vì cái gì lại tùy tiện đưa bản biên lai bán thân trả lại cho hắn rồi phủi mông đi mất.
Nghĩ đến hiện tại mình tự do rồi nhưng cảm giác cứ sao sao ấy, Cô Lang không hiểu sao cứ có một loại dự cảm xấu nói không ra lời.
Nhìn về Thiên Tinh Nhã, Côi Lang thận trọng dò hỏi.
" Nếu chủ thượng thấy ta trướng mắt, không xứng làm huyết thị của người vậy... Vậy ta lui nhé".
Vừa nói Cô Lang hắn vừa nhích chân chuẩn bị sẵn tư thế bỏ chạy là thượng sách.
Tự do là thứ mà cả đời này Cô Lang hắn mong muốn cũng giống như sức mạnh là thứ hắn cả đời theo đuổi, cơ hội tốt ngàn năm có một như này nếu hắn không chạy thì đúng là quá làm mất mặt lang tộc thiếu chủ hắn. Hắn còn thù giết cha chưa báo, sao có thể yên phận mà làm một cái huyết thị.
Chỉ là...
"Thôi bỏ đi, mặc dù ngươi chỉ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn thành huyết thị của ta nhưng thấy ngươi đau khổ khi bị ta từ chối làm huyết thị như vậy làm ta cảm thấy có chút tội lỗi nên ta đành miễn cưỡng thu nhận ngươi ".
Vừa nói Thiên Tinh Nhã vừa làm ra vẻ ta phải chịu thiệt thòi lớn lắm đó, ngươi tốt nhất đừng có mà được voi đòi hai bà trưng khiến Cô Lang mặt đen hơn đít nồi.
Vô sỉ, quá vô sỉ. Đây là những điều duy nhất Cô Lang có thể nói vào lúc này,so thực lực hắn đánh không lại nàng, đấu trí... thôi miễn bàn, hắn vốn không phải nhân loại hoàn thiện.
Cuối cùng Cô Lang khóc không thành tiếng mà cam chịu kế ước.Nhờ kế ước quan hệ nên Thiên Tinh Nhã cũng phần nào hiểu rõ về quá khứ của Côi Lang, biết hắn phụ mẫu bị sát hại thê thảm còn bị người đuổi ra khỏi tộc.
"Ngươi giờ là ta huyết thị, có một số chuyện ta phải nói trước ". Ngừng một lát nàng nói:
"Thù của ngươi ta sẽ không thay ngươi báo nhưng ta có thể cho ngươi sức mạnh cùng một chỗ dựa vững chắc để ngươi có thể yên tâm mà báo thù".
Côi Lang vành mắt đỏ lên, huyết hải thâm thù của hắn chính hắn muốn báo, điều làm hắn bất lực là tu vi của hắn quá thấp lại thêm không có thế lực nên chuyện báo thù có thể nói là quá xa vời.
Bất quá bây giờ đã có người cho hắn hy vọng, Côi Lang lúc này là từ trong tâm phát ra thần phục.
Thiên Tinh Nhã đối Côi Lang rất hài lòng gật đầu nói.
"Từ nay ngươi liền theo họ của ta, gọi là Lạc Ảnh Lang".
Côi Lang mới đầu còn ngơ ngác khi nghe Thiên Tinh Nhã gọi hắn Lạc Ảnh Lang, bởi vì trên khắp Thiên Thành quốc này làm gì có ai không biết tam công chúa tên họ, nhưng nàng lại lấy cho hắn họ Lạc nên Côi Lang có phần không hiểu, nhưng hắn thật biết điều mà không dò hỏi chỉ gật đầu đồng ý.
Hai người đi thêm một đoạn thì bị một nhóm hắc y nhân chặn đường.
Lạc Ảnh Lang nhận thấy nguy hiểm liền trước tiên đứng ra che chắn trước mắt Thiên Tinh Nhã.
Dựa theo khí tức của 9 người này thì có tới 4 người là tam cấp bán bộ hồn sư, 5 người là nhất cấp bán bộ. Dựa vào thực lực của hắn cùng chủ thượng thì chắc chắn chiến thắng nghiêng về bên đối thủ.
Lạc Ảnh Lang lùi về sau một bước, trong tay hắn bắt đầu dồn hồn lực giống như chuẩn bị cùng đối phương liều mạng.
"Chủ thượng, kẻ địch quá mạnh chúng ta vốn không phải đối thủ của họ, người trước rời khỏi nơi này chạy về hoàng thành,thuộc hạ sẽ cản chân bọn chúng ".
Chỉ thấy Thiên Tinh Nhã cong lên môi, thanh âm tựa như gió nhẹ thoảng qua vang lên bên tai Lạc Ảnh Lang. "Chạy, ha ha thật nực cười. Nhỏ bé sâu kiến vốn không lọt ta tầm mắt, giết bọn chúng với ta dễ dàng như giết chết mấy con kiến vậy".
Lạc Ảnh Lang thật sâu chấn động, một cái 9 tuổi thiếu nữ như nàng vốn không nên có cái loại khí thế như thể cường giả cao cao tại thượng này mới phải, mặc dù hắn không biết những điều chủ thượng của hắn nói là thật hay giả nhưng xem điệu bộ của nàng thì thật không có ý bỏ chạy.
Lạc Ảnh Lang hít sâu một hơi chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ Thiên Tinh Nhã ra lệnh liền xông lên.
Phía đối diện hắc y nhân nhóm dưới sự cầm đầu của một tên đeo mặt nạ đã cầm kiếm lao lên, mục tiêu trực tiếp là Thiên Tinh Nhã.
Đúng lúc này.
"Tinh, tinh. Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thức tỉnh huyết mạch dị thú kế ước, phần thưởng là một kiện bảo khí 3 sao"
Thiên Tinh Nhã cong cong môi, đỡ phải nàng ra tay a.
Thiên Tinh Nhã không nói hai lời liền lấy ra món bảo khí mới được tặng tại hệ thống không gian ra xem, đó là một thanh bảo đao toàn thân rực lên ngọn lửa màu đỏ.
"Thánh khí".
Toàn thể người có mặt ở đây bao gồm Lạc Ảnh Lang đều kinh hô ra tiếng, thánh khí từ mấy trăm năm nay liền chưa từng xuất hiện quá, cao nhất bọn họ cũng chỉ nhìn đến là linh khí mà thôi, không nghĩ tới Thiên Tinh Nhã tùy tiện lấy ra liền là một kiện thánh khí, mà chuyện kế tiếp Thiên Tinh Nhã làm càng khiến người ta trợn mắt há hốc miệng.
"Cho ngươi". Thiên Tinh Nhã nhìn cũng không thèm nhìn liền đem thánh khí ném cho Lạc Ảnh Lang.
Cầm trong tay thánh khí, Lạc Ảnh Lang hoài nghi nhân sinh rằng hắn có phải nằm mơ không, sao mà trên đời này còn có kẻ ghét bỏ thánh khí như chủ thượng của hắn chứ.
"Ngây ra đó làm gì, đem toàn bộ bọn hắn giết".
"Rõ". Lạc Ảnh Lang trong mắt loé lên tinh quang, nhờ có thánh khí mà hắn dễ dàng đem cả 9 người kia chém chết, đến chết đám người vẫn chưa rõ vì sao tình thế đảo ngược nhanh như vậy, tại sao gia chủ không nói cho bọn họ việc Thiên Tinh Nhã trong tay nắm thánh khí sự tình. Phải biết có thánh khí người hoàn toàn là vô địch cùng cảnh giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.