Quyển 1 - Chương 43: Khổ chiến
Hoàng Thổ
04/09/2014
Rít…
Chớp lấy thời cơ, hai con Thiên Mã vẫn quanh quẩn trên không lập tức nhào xuống, tựa như hai mũi tên bắn thẳng về vị trí Gabriel. Hai thanh tế kiếm mỏng manh không ngần ngại cứng đối cứng với kỵ sĩ, một trái một phải, hai thanh kiếm bắt chéo thành hình chữ X rồi khóa chặt trường kiếm của đối thủ. Thời điểm tiếp xúc, những lưỡi dao gió vờn quanh thân thể nữ kiếm sĩ cùng chiến mã trở nên mãnh liệt gấp bội, chúng nhanh chóng xoay tròn rồi tập hợp quanh mũi kiếm sắc nhọn.
Trong nháy mắt, cảm giác nguy hiểm không ngừng kích thích thần kinh kỵ sĩ, hắn thậm chí còn không đủ thời gian để quyết định giữa né tránh và phản đòn. Theo bản năng, Gabriel buông kiếm, hai tay ôm khiên giơ chếch lên trước mặt rồi trùng người xuống, trong suy nghĩ cố gắng tập trung gọi ra vũ khí mới từ nhẫn không gian.
Không ngoài dự đoán, hai mũi khoan được hợp thành từ gió lốc không chút trở ngại nghiền nát thanh trường kiếm thành từng mảnh vụn, rồi tiếp tục thuận thế đâm thẳng về trước với ý đồ đục lỗ vật cản tiếp theo.
Kít… kít kít…
Âm thanh gió mạnh ma sát với kim loại vang lên chát chúa, chiếc khiên thép chắc chắn cũng không thể chặn được đòn tấn công tuyệt sát này. Tuy nhiên… chậm lại vài giây đã là quá đủ để kỵ sĩ phản công. Bụi vàng một lần nữa tung bay, lần này, số lượng chiến khí Gabriel sử dụng nhiều gấp đôi lần đầu tiên! Cùng lúc đó, kỵ sĩ cúi người áp sát thân thể hai con Thiên Mã, vung tay bắt lấy hai thanh dao găm mới xuất hiện từ trong hư không đâm thẳng sang hai bên, mục tiêu là trái tim chiến mã.
Cheng!
Hai tiếng kim loại giao kích cùng lúc vang lên, lưỡi dao còn chưa chạm tới chiến mã đã lập tức bị chặn lại, hai nữ kiếm sĩ đã kịp thời thu chiêu đỡ đòn. Tuy nhiên, nhìn gương mặt trắng bệch cũng biết hai người cũng không dễ chịu gì, đây là hậu quả của việc mạnh mẽ ngưng lại chiêu thức.
Suy nghĩ nhanh chóng lướt qua, Gabriel cũng không vì thế mà dừng lại, bàn chân nhẹ ấn, hắn vội vàng bật người về sau vài bước. Trong nháy mắt, vị trí hắn vừa đứng lập tức bị hàng chục lưỡi dao gió cắt qua.
Quẳng xuống vũ khí rạn nứt và đầy vết mẻ, Gabriel không kìm được mà nhẹ than hai tiếng “phiền toái”. Tuy thân thể của hắn được thần thuật phụ trợ nhưng vũ khí lại không, chỉ một chút va chạm cũng có thể khiến chúng bị hư hại nặng nề. Hít sâu một hơi nhìn hai con Thiên Mã bay lên, kỵ sĩ nhanh chóng lấy từ nhẫn không gian ra một thanh kỵ thương. Kể từ sau bộ kiếm khiên thứ hai bị phá hỏng, kỵ sĩ đã biết sử dụng vũ khí ngắn là vô cùng bất lợi với đối thủ kiểu này, chỉ có thể hi vọng… vũ khí dài sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn.
Đã so chiêu được hai lần, bằng cảm giác nhạy cảm của mình, kỵ sĩ đã nắm được đại khái lộ tuyến cùng phong cách chiến đấu của đối phương. Bây giờ, thứ hắn cần chỉ là một cơ hội! Tuy nhiên, xem chừng thời gian không chờ đợi hắn.
Lúc này đây, các học đồ cùng binh lính dưới quyền Gabriel đang phải thay thế sĩ quan mình gánh chịu từng đợt đánh vào của đối phương. Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu được vài chục hô hấp, kể từ lúc đoàn người Gabriel cho nổ vách núi chôn sống kẻ địch cho tới sự xuất hiện bất ngờ của đội kiếm sĩ Thiên Mã. Thế nhưng số người chết lên tới con số hàng trăm, hơn nữa, chiến cuộc đã lập tức tới giai đoạn cao trào, thắng hay thua, tất cả sẽ được quyết định bởi đám chức nghiệp giả phe ta cùng… mười ba nữ kiếm sĩ Thiên Mã kia.
“Năm thanh kiếm, ba cây kỵ thương… Để xem, rốt cuộc là ta kịp giết các ngươi trước hay các ngươi kịp hội quân trước.” Khẽ lẩm bẩm trong lòng, Gabriel lại gia tăng cường độ phóng thích chiến khí trong các chiêu thức. Chức nghiệp giả bình thường phải tới cấp hai mới có thể tùy ý phụ thêm chiến khí vào vũ khí, đến cấp ba mới có thể phóng thích chiến khí ra xa cơ thể, tuy nhiên, Hoàng Sa chiến khí lại là ngoại lệ. Là công pháp truyền thừa của một gia tộc kỵ sĩ cổ xưa, công pháp này có thể tạo ra và điểu khiển các hạt chiến khí kể từ cấp một. Giống như hiện tại, bằng việc hi sinh số lượng chiến khí gấp nhiều lần bình thường, Gabriel có thể duy trì cảm ứng một vài hạt chiến khí còn sót lại trên thân đám Thiên Mã.
Thu thương đứng tấn, mũi thương chếch lên trên 45 độ, kỵ sĩ quyết định đánh nhanh thắng nhanh, tập trung chiến khí cho một đòn phân thắng bại. Dường như cũng nhận ra quyết tâm của đối thủ, hai con Thiên Mã trên trời cũng ngừng bay lượn lung tung mà quanh quẩn trên đầu Gabriel, theo từng cái vỗ cánh, gió trên người chúng càng lúc càng mạnh, càng lúc càng lớn. Theo khí thế đối phương tăng cao, trên trán Gabriel cũng bắt đầu ẩn hiện dấu ấn ngọn lửa màu xanh. Khoảnh khắc căng thẳng, một âm thanh chợt vang lên trong đầu kỵ sĩ.
- Hoàng Sa.
Là âm thanh của nữ mục sư, không hiểu dùng cách gì, nàng có thể trực tiếp nói vào trong đầu hắn. Tình trạng của Địa Sư và nữ mục sư hẳn đang rất chật vật, phải biết, phép thuật hệ Thổ xưa nay luôn thiên về đơn giản và uy lực, tuy nhiên, đối mặt với đối thủ linh hoạt như đám Thiên Mã, thi pháp giả hệ Thổ lại chả khác gì bia ngắm. Có lẽ… đoàn người chỉ có thể miễn cưỡng chèo chống được thêm một khoảng thời gian nữa.
Theo phản xạ, Gabriel hơi quay đầu định liếc mắt nhìn về phương hướng đồng đội, thế nhưng, hắn lập tức từ bỏ ý định bởi nội dung tiếp theo của nữ mục sư.
- Đừng phản ứng. Tiếp tục chiến đấu.
Mũ giáp hơi nghiêng rồi chững lại giữa lưng chừng, kỵ sĩ chỉ có thể giả bộ nhìn lên trời, một bên chú ý hành động của đối phương, một bên chăm chú lắng nghe. Lúc này, âm thanh của nữ mục sư lại tiếp tục, nhanh chóng và ngắn gọn.
- Tiêu hao lớn! Nghe kỹ! Khi bên đội trưởng xuất hiện tiếng nổ, chúng ta lập tức phản công!
Câu nói như liều thuốc an thần trấn an tâm trạng vội vàng của Gabriel, đã phối hợp huấn luyện với nhau được một thời gian, kỵ sĩ biết nữ mục sư sẽ không bắn tên không đích. Nếu nàng đã nói, vậy sự kiện hẳn sắp diễn ra. Len lén thở nhẹ một hơi, hắn bắt đầu tăng mạnh cường độ chiến khí. Theo cánh tay rung động không ngừng, lớp bụi vàng tán lạc xung quanh từ từ tập hợp lại uốn lượn xung quanh kỵ thương, tựa như hai dòng sông không ngừng đan xen, chảy mãi không ngừng… Lúc này đây, nhờ chúc phúc của nữ mục sư, Gabriel đã có thể miễn cưỡng sử dụng chiêu thức thứ hai trong Hoàng Sa chiến khí: Lưu Sa.
Khóe miệng cười gắn, xuyên qua khe hở hơi mũ giáp, xuyên qua cuồng phong gào thét, kỵ sĩ nhìn lên trên không với ánh mắt tràn đầy châm chọc và khiêu khích. Hắn biết, đối phương cũng không phải loại người giỏi kìm chế.
Quả không ngoài dự đoán, kinh nghiệm chiến đấu của đám người kia gần như là số không! Nương theo tiếng thét giận dữ của kỵ binh, hai con Thiên Mã hóa thân thành hai mũi khoan gió lốc đâm thẳng về vị trí của Gabriel. Lúc này đây, không còn là những cơn gió nhỏ bé vờn quanh mũi kiếm nữa, thay vào đó là vô số lưỡi dao gió dài cả mét không ngừng chuyển động xung quanh thân ngựa. Đơn giản, bạo lực nhưng hiệu quả, hai nữ kiếm sĩ ý đồ sử dụng chiêu thức ban nãy để xé tan kỵ sĩ đáng ghét kia. Chiến mã chưa tới nhưng phong áp đã đè nặng lên vai từng binh lính phía dưới, nhất thời, bất kể địch ta, song phương đều vội vàng tách ra một khoảng trống xung quanh Gabriel.
“Hoàng Sa chiến khí – Lưu Sa!”
---
Trở lại với đội ngũ Bạch Ngân, quả thật, sự xuất hiện bất ngờ của mười ba kiếm sĩ Thiên Mã khiến đội ngũ đôi chút rối loạn. Sức chiến đấu mạnh, phối hợp ăn ý, những nữ nhân kia cũng không phải chỉ có mỗi vẻ ngoài. Khoảnh khắc sơ suất, đội ngũ bị đánh cho không kịp trở tay, chỉ sau hai lần tập kích của đối phương, đã có mười mấy binh lính hoặc thương nặng hoặc thiệt mạng.
Dường như đối phương khá kiêng kỵ Bạch Ngân cùng nhóm thi pháp giả, đám Thiên Mã chỉ lượn vòng trên không mà không dám đáp xuống chính diện tác chiến. Khoảng cách luôn được duy trì vừa đủ gần để tấn công bất ngờ, lại vừa đủ xa để né tránh công kích phép thuật, nhất thời, song phương lâm vào giăng co… Đối mặt với đối thủ như vậy, mạnh mẽ như kiếm sĩ Bạch Ngân cũng không có biện pháp nào. Tuy nhiên, còn có một Ma Xà.
Từ từ chậm rãi, ẩn núp và kín đáo, trong khi chịu thêm vài đợt công kích nữa từ đám Thiên Mã, thi pháp giả đã lặng lẽ bố trí một cạm bẫy cho kẻ thù.
- Ma Xà, ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Còn cần một chút. Ngươi thì sao?
- Đã liên lạc với đội phó của ta, mọi thứ đã vào vị trí, chỉ còn chờ tín hiệu của chúng ta.
- …Ba hô hấp.
- Nhanh lên. Họ không chống được lâu đâu.
Trong lúc hai người nhanh chóng trao đổi, lại có bốn con Thiên Mã nhào xuống. Một trước một sau, hai con thành một cặp, chúng chia ra hai đường tấn công. Mục tiêu là nơi song phương đang hỗn chiến cùng nhóm thi pháp giả. Đem theo từng mũi lao gió, đám Thiên Mã linh hoạt né qua từng công kích để tiếp cận đoàn người. Chỉ là… nếu những nữ kiếm sĩ kia thấy nụ cười sởn tóc gáy của Ma Xà, có lẽ họ sẽ phải suy nghĩ lại.
- Khặc khặc, xin được đính chính thời gian, là… lúc này!
Ngay sau hai chữ “lúc này” được nói ra, những binh lính trong tiểu đội Ma Xà chợt sững người lại mặc cho những đòn tấn công đánh thẳng vào người. Sau đó, không hiểu thi pháp giả đã giở trò gì, chỉ thấy ánh mắt đám lính trở nên đỏ lừ như dã thú, họ lập tức buông bỏ khí giới, rồi dùng tốc độ dị thường nhanh chóng bật thẳng người về đám Thiên Mã đang tới gần.
- Đi đi! Các tôi tớ của ta! Cho bọn lính mới kia thấy uy lực thực sự của Ma Xà!
Trong tiếng cười sởn gai ốc của Ma Xà, vô số âm thanh nổ mạnh vang lên. Không ai ngờ tới, thi pháp giả lại có thể biến những binh lính dưới quyền mình thành những quả bom di động. Đây… cũng không phải là chuyện có thể thực hiện trong ngày một ngày hai! Rồi chưa có ý định dừng lại ở đó, vừa ra lệnh xong, Ma Xà lại lập tức chỉ tay lên trên trời, miệng tiếp tục lẩm nhẩm thần chú, âm thanh chú ngữ ngâm nga kéo dài như tiếng rít của độc xà. Từ ống tay áo thi pháp giả, vô số con Phi Xà cỡ nhỏ hung dữ phi lên tấn công hai con Thiên Mã khác đang vội vàng lao xuống tiếp ứng đồng bạn.
---
Chiến khí toàn bộ phóng thích! Thiên phú cảm giác phát huy tới tối đa! Khi hai mũi khoan chỉ cách đỉnh đầu vài mét, kỵ sĩ nhanh chóng nghiêng người vung thẳng kỵ thương về phía kẻ thủ. Những hạt bụi vàng như tìm được chỗ phát tiết bắn thẳng lên trên cao, xuyên qua cuồng phong cuốn sâu vào cơn lốc, như mãng xà cuốn chặt con mồi. Không chỉ thế, nương theo dòng sông cát không ngừng chảy ngược, từng rung động nhỏ bé từ những hạt bụi vàng không ngừng tỏa ra xung quanh, áp chế những loại năng lượng khác, đây là tác dụng chân chính của Lưu Sa! Thông qua sự tập hợp của vô số hạt chiến khí đặc thù của công pháp, bí kĩ này vừa có thể hạn chế động tác của đối thủ vừa có thể ảnh hưởng tới chiến khí trong cơ thể địch, từ đó sinh ra hiệu quả áp chế.
Nhìn tiết tấu của đối thủ trở nên chậm chạm, Gabriel không kìm được mà cong cong khóe miệng. Hắn có thể nhìn thấy rõ vẻ ngạc nhiên trong mắt hai kiếm sĩ đối diện, tuy nhiên, kỵ sĩ biết tuyệt chiêu của đối phương sẽ không dễ dàng bị đánh gãy như vậy. Từng giây một trôi qua, nhất thời song phương lâm vào thế giằng co, một bên cố gắng gia tăng gió lốc hi vọng đột phá phòng thủ, một bên không ngừng phóng thích chiến khí cản trở đối phương. Tuy nhiên, kỵ sĩ vẫn nhạy cảm bắt được biến hóa rất nhỏ trong chiêu thức của đối phương, những cơn gió của hai mũi khoan… đang dần dần giao hội!
Hai tay duy trì tư thế vung thương chống đỡ, hơi thở của Gabriel ngày càng gấp gáp dù được chúc phúc bởi thần thuật nhưng liên tục chiến đấu ở cường độ cao khiến hắn bắt đầu mệt mỏi… suy cho cùng thì nữ mục sư mới chỉ là chức nghiệp giả sơ cấp, dù thần thuật có mạnh tới đâu đi chăng nữa cũng sẽ có giới hạn… Tâm thần tập trung vào nhẫn không gian, ở bên trong, vài chục viên cầu hình tròn, to bằng ngón tay cái đang lẳng lặng nằm đó. Không chỉ một lần, Gabriel đã định dùng đạo cụ công kích đối phương nhưng lại kìm xuống, thứ hắn cần bây giờ là tín hiệu của đội ngũ Bạch Ngân.
Thình lình, vẻ mặt hắn biến đổi…
Sự thật chứng minh, sức mạnh kết hợp của hai chức nghiệp giả cùng hai ma thú cấp hai không phải một kỵ sĩ cấp một có thể chống lại được. Nương theo vô số vòng bụi màu vàng bị gió lốc chấn động tán loạn, lưng đối lưng, hai con Thiên Mã lấy tư thế song song đối xứng lao xuống. Trước nhất của mũi khoan, hai thanh kiếm như hợp làm một, mũi kiếm hợp lại ở một điểm duy nhất, kéo dài ra một lưỡi kiếm năng lượng màu xanh, đẹp đẽ mà trí mạng.
“Liều mạng!” Ý niệm tức thì lướt qua, kỵ sĩ lập tức phát động thiên phú thiêu đốt! Mấy hôm tranh thủ mày mò, hắn đã đoán được đại khái cách dùng của thiên phú này. Thiêu đốt sinh mệnh! Tăng phúc toàn diện tố chất thân thể!
Một tay vung kỵ thương lên trời, mũi thương nhằm thẳng vào đỉnh nhọn mũi khoan, kỵ sĩ ý đồ chậm lại công kích của đối phương… một giây! Không, nửa giây là quá đủ! Tay còn lại cũng không hề nhàn rỗi, mau lẹ vươn tay xuống phía dưới, cổ tay lộn một vòng, Gabriel nắm chặt mấy viên bom tròn vừa mới kích hoạt. Lúc này, hắn cũng không có dư thời gian mà quan tâm tới thực hiện kế hoạch nữa. Sống rồi hẵng tính!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh…
Tiếng nổ mạnh vang vọng chiến trường, tuy nhiên, vị trí lại là ở bên kia vách núi. Không phân địch ta, những người không biết tình hình đều ít nhiều sững lại liếc nhìn. Không phải là bởi họ thiếu kinh nghiệm mà quan trọng hơn, nổ mạnh liên tục chấn động khiến con đường không ngừng rung chuyển, tưởng chừng như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Đương nhiên, hai nữ kiếm sĩ đang tấn công Gabriel cũng không ngoại lệ, liếc mắt ra phương hướng vụ nổ, cảnh tượng đập vào mắt khiến họ vừa kinh hãi lại vừa giận dữ. Chỉ thấy, ba trong số sáu con Thiên Mã đã mất tăm mất tích, không biết bị cuốn đi chốn nào. Ba con còn lại vết thương đầy mình, từng mảng lông vũ và da thịt bị đốt cháy rụi. Ở bên trên, chủ nhân của chúng cũng không khá hơn là mấy, từng đạo vết thương hẹp dài xuất hiện trên thân thể họ, cũng không biết được gây nên bởi món vũ khí gì…
Nhất thời, hai người vừa sợ vừa vội, lực tay không tự chủ mà mạnh hơn mấy phần. Chỉ cách vài mét tới mặt đất, cơn lốc lần nữa chấn ra một vòng sóng không khí rồi đập thẳng xuống. Thế nhưng, còn chưa kịp lao đi được một mét, chào đón họ là những viên cầu lớn bằng ngón tay cái đang tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Bắt lấy khoảnh khắc đối thủ phân tâm, kỵ sĩ vung mạnh những quả bom về phía cơn lốc. Lúc này, đám bụi vàng bị đánh tan ban nãy có tác dụng như một lớp vòng bảo vệ và nhiệm vụ của chúng chỉ có một: bảo vệ những quả bom có thể khởi động.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh lại tiếp tục, tuy nhiên, lần này vị trí lại ở bên này đường. Theo ánh sáng lóe lên, một quả cầu lửa nóng rực chợt xuất hiện trên đầu Gabriel.
Chớp lấy thời cơ, hai con Thiên Mã vẫn quanh quẩn trên không lập tức nhào xuống, tựa như hai mũi tên bắn thẳng về vị trí Gabriel. Hai thanh tế kiếm mỏng manh không ngần ngại cứng đối cứng với kỵ sĩ, một trái một phải, hai thanh kiếm bắt chéo thành hình chữ X rồi khóa chặt trường kiếm của đối thủ. Thời điểm tiếp xúc, những lưỡi dao gió vờn quanh thân thể nữ kiếm sĩ cùng chiến mã trở nên mãnh liệt gấp bội, chúng nhanh chóng xoay tròn rồi tập hợp quanh mũi kiếm sắc nhọn.
Trong nháy mắt, cảm giác nguy hiểm không ngừng kích thích thần kinh kỵ sĩ, hắn thậm chí còn không đủ thời gian để quyết định giữa né tránh và phản đòn. Theo bản năng, Gabriel buông kiếm, hai tay ôm khiên giơ chếch lên trước mặt rồi trùng người xuống, trong suy nghĩ cố gắng tập trung gọi ra vũ khí mới từ nhẫn không gian.
Không ngoài dự đoán, hai mũi khoan được hợp thành từ gió lốc không chút trở ngại nghiền nát thanh trường kiếm thành từng mảnh vụn, rồi tiếp tục thuận thế đâm thẳng về trước với ý đồ đục lỗ vật cản tiếp theo.
Kít… kít kít…
Âm thanh gió mạnh ma sát với kim loại vang lên chát chúa, chiếc khiên thép chắc chắn cũng không thể chặn được đòn tấn công tuyệt sát này. Tuy nhiên… chậm lại vài giây đã là quá đủ để kỵ sĩ phản công. Bụi vàng một lần nữa tung bay, lần này, số lượng chiến khí Gabriel sử dụng nhiều gấp đôi lần đầu tiên! Cùng lúc đó, kỵ sĩ cúi người áp sát thân thể hai con Thiên Mã, vung tay bắt lấy hai thanh dao găm mới xuất hiện từ trong hư không đâm thẳng sang hai bên, mục tiêu là trái tim chiến mã.
Cheng!
Hai tiếng kim loại giao kích cùng lúc vang lên, lưỡi dao còn chưa chạm tới chiến mã đã lập tức bị chặn lại, hai nữ kiếm sĩ đã kịp thời thu chiêu đỡ đòn. Tuy nhiên, nhìn gương mặt trắng bệch cũng biết hai người cũng không dễ chịu gì, đây là hậu quả của việc mạnh mẽ ngưng lại chiêu thức.
Suy nghĩ nhanh chóng lướt qua, Gabriel cũng không vì thế mà dừng lại, bàn chân nhẹ ấn, hắn vội vàng bật người về sau vài bước. Trong nháy mắt, vị trí hắn vừa đứng lập tức bị hàng chục lưỡi dao gió cắt qua.
Quẳng xuống vũ khí rạn nứt và đầy vết mẻ, Gabriel không kìm được mà nhẹ than hai tiếng “phiền toái”. Tuy thân thể của hắn được thần thuật phụ trợ nhưng vũ khí lại không, chỉ một chút va chạm cũng có thể khiến chúng bị hư hại nặng nề. Hít sâu một hơi nhìn hai con Thiên Mã bay lên, kỵ sĩ nhanh chóng lấy từ nhẫn không gian ra một thanh kỵ thương. Kể từ sau bộ kiếm khiên thứ hai bị phá hỏng, kỵ sĩ đã biết sử dụng vũ khí ngắn là vô cùng bất lợi với đối thủ kiểu này, chỉ có thể hi vọng… vũ khí dài sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn.
Đã so chiêu được hai lần, bằng cảm giác nhạy cảm của mình, kỵ sĩ đã nắm được đại khái lộ tuyến cùng phong cách chiến đấu của đối phương. Bây giờ, thứ hắn cần chỉ là một cơ hội! Tuy nhiên, xem chừng thời gian không chờ đợi hắn.
Lúc này đây, các học đồ cùng binh lính dưới quyền Gabriel đang phải thay thế sĩ quan mình gánh chịu từng đợt đánh vào của đối phương. Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu được vài chục hô hấp, kể từ lúc đoàn người Gabriel cho nổ vách núi chôn sống kẻ địch cho tới sự xuất hiện bất ngờ của đội kiếm sĩ Thiên Mã. Thế nhưng số người chết lên tới con số hàng trăm, hơn nữa, chiến cuộc đã lập tức tới giai đoạn cao trào, thắng hay thua, tất cả sẽ được quyết định bởi đám chức nghiệp giả phe ta cùng… mười ba nữ kiếm sĩ Thiên Mã kia.
“Năm thanh kiếm, ba cây kỵ thương… Để xem, rốt cuộc là ta kịp giết các ngươi trước hay các ngươi kịp hội quân trước.” Khẽ lẩm bẩm trong lòng, Gabriel lại gia tăng cường độ phóng thích chiến khí trong các chiêu thức. Chức nghiệp giả bình thường phải tới cấp hai mới có thể tùy ý phụ thêm chiến khí vào vũ khí, đến cấp ba mới có thể phóng thích chiến khí ra xa cơ thể, tuy nhiên, Hoàng Sa chiến khí lại là ngoại lệ. Là công pháp truyền thừa của một gia tộc kỵ sĩ cổ xưa, công pháp này có thể tạo ra và điểu khiển các hạt chiến khí kể từ cấp một. Giống như hiện tại, bằng việc hi sinh số lượng chiến khí gấp nhiều lần bình thường, Gabriel có thể duy trì cảm ứng một vài hạt chiến khí còn sót lại trên thân đám Thiên Mã.
Thu thương đứng tấn, mũi thương chếch lên trên 45 độ, kỵ sĩ quyết định đánh nhanh thắng nhanh, tập trung chiến khí cho một đòn phân thắng bại. Dường như cũng nhận ra quyết tâm của đối thủ, hai con Thiên Mã trên trời cũng ngừng bay lượn lung tung mà quanh quẩn trên đầu Gabriel, theo từng cái vỗ cánh, gió trên người chúng càng lúc càng mạnh, càng lúc càng lớn. Theo khí thế đối phương tăng cao, trên trán Gabriel cũng bắt đầu ẩn hiện dấu ấn ngọn lửa màu xanh. Khoảnh khắc căng thẳng, một âm thanh chợt vang lên trong đầu kỵ sĩ.
- Hoàng Sa.
Là âm thanh của nữ mục sư, không hiểu dùng cách gì, nàng có thể trực tiếp nói vào trong đầu hắn. Tình trạng của Địa Sư và nữ mục sư hẳn đang rất chật vật, phải biết, phép thuật hệ Thổ xưa nay luôn thiên về đơn giản và uy lực, tuy nhiên, đối mặt với đối thủ linh hoạt như đám Thiên Mã, thi pháp giả hệ Thổ lại chả khác gì bia ngắm. Có lẽ… đoàn người chỉ có thể miễn cưỡng chèo chống được thêm một khoảng thời gian nữa.
Theo phản xạ, Gabriel hơi quay đầu định liếc mắt nhìn về phương hướng đồng đội, thế nhưng, hắn lập tức từ bỏ ý định bởi nội dung tiếp theo của nữ mục sư.
- Đừng phản ứng. Tiếp tục chiến đấu.
Mũ giáp hơi nghiêng rồi chững lại giữa lưng chừng, kỵ sĩ chỉ có thể giả bộ nhìn lên trời, một bên chú ý hành động của đối phương, một bên chăm chú lắng nghe. Lúc này, âm thanh của nữ mục sư lại tiếp tục, nhanh chóng và ngắn gọn.
- Tiêu hao lớn! Nghe kỹ! Khi bên đội trưởng xuất hiện tiếng nổ, chúng ta lập tức phản công!
Câu nói như liều thuốc an thần trấn an tâm trạng vội vàng của Gabriel, đã phối hợp huấn luyện với nhau được một thời gian, kỵ sĩ biết nữ mục sư sẽ không bắn tên không đích. Nếu nàng đã nói, vậy sự kiện hẳn sắp diễn ra. Len lén thở nhẹ một hơi, hắn bắt đầu tăng mạnh cường độ chiến khí. Theo cánh tay rung động không ngừng, lớp bụi vàng tán lạc xung quanh từ từ tập hợp lại uốn lượn xung quanh kỵ thương, tựa như hai dòng sông không ngừng đan xen, chảy mãi không ngừng… Lúc này đây, nhờ chúc phúc của nữ mục sư, Gabriel đã có thể miễn cưỡng sử dụng chiêu thức thứ hai trong Hoàng Sa chiến khí: Lưu Sa.
Khóe miệng cười gắn, xuyên qua khe hở hơi mũ giáp, xuyên qua cuồng phong gào thét, kỵ sĩ nhìn lên trên không với ánh mắt tràn đầy châm chọc và khiêu khích. Hắn biết, đối phương cũng không phải loại người giỏi kìm chế.
Quả không ngoài dự đoán, kinh nghiệm chiến đấu của đám người kia gần như là số không! Nương theo tiếng thét giận dữ của kỵ binh, hai con Thiên Mã hóa thân thành hai mũi khoan gió lốc đâm thẳng về vị trí của Gabriel. Lúc này đây, không còn là những cơn gió nhỏ bé vờn quanh mũi kiếm nữa, thay vào đó là vô số lưỡi dao gió dài cả mét không ngừng chuyển động xung quanh thân ngựa. Đơn giản, bạo lực nhưng hiệu quả, hai nữ kiếm sĩ ý đồ sử dụng chiêu thức ban nãy để xé tan kỵ sĩ đáng ghét kia. Chiến mã chưa tới nhưng phong áp đã đè nặng lên vai từng binh lính phía dưới, nhất thời, bất kể địch ta, song phương đều vội vàng tách ra một khoảng trống xung quanh Gabriel.
“Hoàng Sa chiến khí – Lưu Sa!”
---
Trở lại với đội ngũ Bạch Ngân, quả thật, sự xuất hiện bất ngờ của mười ba kiếm sĩ Thiên Mã khiến đội ngũ đôi chút rối loạn. Sức chiến đấu mạnh, phối hợp ăn ý, những nữ nhân kia cũng không phải chỉ có mỗi vẻ ngoài. Khoảnh khắc sơ suất, đội ngũ bị đánh cho không kịp trở tay, chỉ sau hai lần tập kích của đối phương, đã có mười mấy binh lính hoặc thương nặng hoặc thiệt mạng.
Dường như đối phương khá kiêng kỵ Bạch Ngân cùng nhóm thi pháp giả, đám Thiên Mã chỉ lượn vòng trên không mà không dám đáp xuống chính diện tác chiến. Khoảng cách luôn được duy trì vừa đủ gần để tấn công bất ngờ, lại vừa đủ xa để né tránh công kích phép thuật, nhất thời, song phương lâm vào giăng co… Đối mặt với đối thủ như vậy, mạnh mẽ như kiếm sĩ Bạch Ngân cũng không có biện pháp nào. Tuy nhiên, còn có một Ma Xà.
Từ từ chậm rãi, ẩn núp và kín đáo, trong khi chịu thêm vài đợt công kích nữa từ đám Thiên Mã, thi pháp giả đã lặng lẽ bố trí một cạm bẫy cho kẻ thù.
- Ma Xà, ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Còn cần một chút. Ngươi thì sao?
- Đã liên lạc với đội phó của ta, mọi thứ đã vào vị trí, chỉ còn chờ tín hiệu của chúng ta.
- …Ba hô hấp.
- Nhanh lên. Họ không chống được lâu đâu.
Trong lúc hai người nhanh chóng trao đổi, lại có bốn con Thiên Mã nhào xuống. Một trước một sau, hai con thành một cặp, chúng chia ra hai đường tấn công. Mục tiêu là nơi song phương đang hỗn chiến cùng nhóm thi pháp giả. Đem theo từng mũi lao gió, đám Thiên Mã linh hoạt né qua từng công kích để tiếp cận đoàn người. Chỉ là… nếu những nữ kiếm sĩ kia thấy nụ cười sởn tóc gáy của Ma Xà, có lẽ họ sẽ phải suy nghĩ lại.
- Khặc khặc, xin được đính chính thời gian, là… lúc này!
Ngay sau hai chữ “lúc này” được nói ra, những binh lính trong tiểu đội Ma Xà chợt sững người lại mặc cho những đòn tấn công đánh thẳng vào người. Sau đó, không hiểu thi pháp giả đã giở trò gì, chỉ thấy ánh mắt đám lính trở nên đỏ lừ như dã thú, họ lập tức buông bỏ khí giới, rồi dùng tốc độ dị thường nhanh chóng bật thẳng người về đám Thiên Mã đang tới gần.
- Đi đi! Các tôi tớ của ta! Cho bọn lính mới kia thấy uy lực thực sự của Ma Xà!
Trong tiếng cười sởn gai ốc của Ma Xà, vô số âm thanh nổ mạnh vang lên. Không ai ngờ tới, thi pháp giả lại có thể biến những binh lính dưới quyền mình thành những quả bom di động. Đây… cũng không phải là chuyện có thể thực hiện trong ngày một ngày hai! Rồi chưa có ý định dừng lại ở đó, vừa ra lệnh xong, Ma Xà lại lập tức chỉ tay lên trên trời, miệng tiếp tục lẩm nhẩm thần chú, âm thanh chú ngữ ngâm nga kéo dài như tiếng rít của độc xà. Từ ống tay áo thi pháp giả, vô số con Phi Xà cỡ nhỏ hung dữ phi lên tấn công hai con Thiên Mã khác đang vội vàng lao xuống tiếp ứng đồng bạn.
---
Chiến khí toàn bộ phóng thích! Thiên phú cảm giác phát huy tới tối đa! Khi hai mũi khoan chỉ cách đỉnh đầu vài mét, kỵ sĩ nhanh chóng nghiêng người vung thẳng kỵ thương về phía kẻ thủ. Những hạt bụi vàng như tìm được chỗ phát tiết bắn thẳng lên trên cao, xuyên qua cuồng phong cuốn sâu vào cơn lốc, như mãng xà cuốn chặt con mồi. Không chỉ thế, nương theo dòng sông cát không ngừng chảy ngược, từng rung động nhỏ bé từ những hạt bụi vàng không ngừng tỏa ra xung quanh, áp chế những loại năng lượng khác, đây là tác dụng chân chính của Lưu Sa! Thông qua sự tập hợp của vô số hạt chiến khí đặc thù của công pháp, bí kĩ này vừa có thể hạn chế động tác của đối thủ vừa có thể ảnh hưởng tới chiến khí trong cơ thể địch, từ đó sinh ra hiệu quả áp chế.
Nhìn tiết tấu của đối thủ trở nên chậm chạm, Gabriel không kìm được mà cong cong khóe miệng. Hắn có thể nhìn thấy rõ vẻ ngạc nhiên trong mắt hai kiếm sĩ đối diện, tuy nhiên, kỵ sĩ biết tuyệt chiêu của đối phương sẽ không dễ dàng bị đánh gãy như vậy. Từng giây một trôi qua, nhất thời song phương lâm vào thế giằng co, một bên cố gắng gia tăng gió lốc hi vọng đột phá phòng thủ, một bên không ngừng phóng thích chiến khí cản trở đối phương. Tuy nhiên, kỵ sĩ vẫn nhạy cảm bắt được biến hóa rất nhỏ trong chiêu thức của đối phương, những cơn gió của hai mũi khoan… đang dần dần giao hội!
Hai tay duy trì tư thế vung thương chống đỡ, hơi thở của Gabriel ngày càng gấp gáp dù được chúc phúc bởi thần thuật nhưng liên tục chiến đấu ở cường độ cao khiến hắn bắt đầu mệt mỏi… suy cho cùng thì nữ mục sư mới chỉ là chức nghiệp giả sơ cấp, dù thần thuật có mạnh tới đâu đi chăng nữa cũng sẽ có giới hạn… Tâm thần tập trung vào nhẫn không gian, ở bên trong, vài chục viên cầu hình tròn, to bằng ngón tay cái đang lẳng lặng nằm đó. Không chỉ một lần, Gabriel đã định dùng đạo cụ công kích đối phương nhưng lại kìm xuống, thứ hắn cần bây giờ là tín hiệu của đội ngũ Bạch Ngân.
Thình lình, vẻ mặt hắn biến đổi…
Sự thật chứng minh, sức mạnh kết hợp của hai chức nghiệp giả cùng hai ma thú cấp hai không phải một kỵ sĩ cấp một có thể chống lại được. Nương theo vô số vòng bụi màu vàng bị gió lốc chấn động tán loạn, lưng đối lưng, hai con Thiên Mã lấy tư thế song song đối xứng lao xuống. Trước nhất của mũi khoan, hai thanh kiếm như hợp làm một, mũi kiếm hợp lại ở một điểm duy nhất, kéo dài ra một lưỡi kiếm năng lượng màu xanh, đẹp đẽ mà trí mạng.
“Liều mạng!” Ý niệm tức thì lướt qua, kỵ sĩ lập tức phát động thiên phú thiêu đốt! Mấy hôm tranh thủ mày mò, hắn đã đoán được đại khái cách dùng của thiên phú này. Thiêu đốt sinh mệnh! Tăng phúc toàn diện tố chất thân thể!
Một tay vung kỵ thương lên trời, mũi thương nhằm thẳng vào đỉnh nhọn mũi khoan, kỵ sĩ ý đồ chậm lại công kích của đối phương… một giây! Không, nửa giây là quá đủ! Tay còn lại cũng không hề nhàn rỗi, mau lẹ vươn tay xuống phía dưới, cổ tay lộn một vòng, Gabriel nắm chặt mấy viên bom tròn vừa mới kích hoạt. Lúc này, hắn cũng không có dư thời gian mà quan tâm tới thực hiện kế hoạch nữa. Sống rồi hẵng tính!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh…
Tiếng nổ mạnh vang vọng chiến trường, tuy nhiên, vị trí lại là ở bên kia vách núi. Không phân địch ta, những người không biết tình hình đều ít nhiều sững lại liếc nhìn. Không phải là bởi họ thiếu kinh nghiệm mà quan trọng hơn, nổ mạnh liên tục chấn động khiến con đường không ngừng rung chuyển, tưởng chừng như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Đương nhiên, hai nữ kiếm sĩ đang tấn công Gabriel cũng không ngoại lệ, liếc mắt ra phương hướng vụ nổ, cảnh tượng đập vào mắt khiến họ vừa kinh hãi lại vừa giận dữ. Chỉ thấy, ba trong số sáu con Thiên Mã đã mất tăm mất tích, không biết bị cuốn đi chốn nào. Ba con còn lại vết thương đầy mình, từng mảng lông vũ và da thịt bị đốt cháy rụi. Ở bên trên, chủ nhân của chúng cũng không khá hơn là mấy, từng đạo vết thương hẹp dài xuất hiện trên thân thể họ, cũng không biết được gây nên bởi món vũ khí gì…
Nhất thời, hai người vừa sợ vừa vội, lực tay không tự chủ mà mạnh hơn mấy phần. Chỉ cách vài mét tới mặt đất, cơn lốc lần nữa chấn ra một vòng sóng không khí rồi đập thẳng xuống. Thế nhưng, còn chưa kịp lao đi được một mét, chào đón họ là những viên cầu lớn bằng ngón tay cái đang tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Bắt lấy khoảnh khắc đối thủ phân tâm, kỵ sĩ vung mạnh những quả bom về phía cơn lốc. Lúc này, đám bụi vàng bị đánh tan ban nãy có tác dụng như một lớp vòng bảo vệ và nhiệm vụ của chúng chỉ có một: bảo vệ những quả bom có thể khởi động.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh lại tiếp tục, tuy nhiên, lần này vị trí lại ở bên này đường. Theo ánh sáng lóe lên, một quả cầu lửa nóng rực chợt xuất hiện trên đầu Gabriel.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.