Chương 1: Thiếu niên thần bí (1)
Bán Túy Du Tử
16/12/2018
Edit & Dịch: Emily Ton.
Đêm khuya, ánh trăng chiếu sáng bồng bềnh trên mặt nước, mọi thứ đều rất tĩnh lặng.
Một cô gái xinh đẹp lặng lẽ rời khỏi phòng, rón ra rón rén mở cửa phía sau hậu viện, gương mặt trắng mịn như sứ hơi ửng hồng, khó nén được sự lo lắng trong lòng, chờ mong và xấu hổ.
Cô gái này ăn mặc rất mát mẻ nóng bỏng, bầu ngực cao cao căng chặt, nhấp nhô như đỉnh núi, eo nhỏ mảnh mai như rắn tràn ngập sức sống. Một chiếc váy da siêu ngắn bám chặt chiếc mông tròn trịa, một cặp đùi non trắng mịn như ngọc, thon dài thẳng tắp, không có một chút khoảng trống, tràn ngập hơi thở thanh xuân tươi đẹp.
Phía trước, một thiếu niên đứng lặng lẽ dưới ánh trăng, ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, khuôn mặt đoan chính, làn da trắng nõn, dáng người cao thẳng. Mặc dù hắn mặc một thân áo tang bằng vải thô, nhưng vẫn không thể che dấu được khí chất tuấn tú xuất trần. Một đôi mắt thần bí thâm thúy càng giống như bầu trời đầy sao.
"Xin lỗi Sở Thiên, để ngươi đợi lâu." Giọng nói của Mộng Oánh Oánh có chút run rẩy, "Tất cả mọi người đều đã ngủ, mau vào đây đi, vào trong phòng ta, nhỏ giọng một chút."
Nàng đã trải qua đấu tranh tâm lý trong vòng một tháng, rốt cuộc đưa ra quyết định phóng túng một hồi.
Cuộc sống thanh xuân ngắn ngủi, nên là lúc hưởng lạc.
Mộng Oánh Oánh cực kỳ khẩn trương, đã từng có một vị tỷ muội rất có kinh nghiệm nói rằng, nếu như mỗi đêm Sở Thiên đều có thể biểu hiện xuất sắc, cuộc sống sau này của nàng sẽ trở nên rất sung sướng dễ chịu, nàng cũng sẽ phát hiện ra trước kia mình ngu xuẩn bao nhiêu. Nếu có tiền nên tự mình hưởng thụ, nếu không chẳng phải là lãng phí điều kiện hậu đãi của gia đình hay sao?
Vạn nhất nếu bị phát hiện, thanh danh của nàng sẽ bị hủy.
Tuy nhiên, Mộng Oánh Oánh khó có thể ngăn cản loại dụ hoặc này, hơn nữa rất khó để mở miệng, từ khi mới bắt đầu bước sang tuổi mười hai mười ba, nàng đã thường xuyên ảo tưởng, bên người mình sẽ có một người như vậy!
Mộng Oánh Oánh đóng cửa phòng lại, nàng có vẻ câu nệ, chóp mũi che kín mồ hôi, gương mặt tuyệt mỹ ửng hồng, bộ ngực no căng phập phồng, quần áo bó chặt căng đến nỗi có cảm giác sẽ bung ra bất cứ lúc nào, hai bàn tay nhỏ không ngừng nắm chặt, không biết nên đặt ở nơi nào.
Phòng ngủ rất sáng sủa và rộng rãi, sàn nhà được lát bằng đá cẩm thạch, giường gỗ được làm thủ công. Những chiếc đèn có tạo hình kỳ lạ, toàn bộ đều là đá tinh thạch được điêu khắc thành hình hoa sen, giống như tác phẩm nghệ thuật mỹ lệ, đang tản ra ánh sáng dịu dàng. Trên tường được bao phủ bởi các bức tranh, sách vở chất đầy trên bàn, màn lụa màu hồng phấn lướt nhẹ, tràn ngập thoang thoảng mùi hương, có một loại cảm giác ái muội, nhưng thật ra là một nơi rất tuyệt để yêu đương vụng trộm.
Sở Thiên tò mò hỏi: "Đây là lần đầu tiên làm loại sự tình này?"
Mộng Oánh Oánh hạ thấp khuôn mặt đỏ bừng: "Ừ, lần đầu tiên."
Sở Thiên mỉm cười nói: "Một thiên kim nhà giàu đơn thuần như ngươi thật sự rất hiếm."
Mộng Oánh Oánh có chút ngượng ngùng, dùng giọng nói nhỏ bé yếu ớt giống như tiếng muỗi, hỏi: "Bọn buôn người nói ngươi đã dược huấn luyện chuyên môn, vì thế trên phương diện này cực kỳ tinh thông, ngươi thật sự rất có kinh nghiệm hay sao?"
Sở Thiên nhún nhún vai: "Ta nghĩ không thành vấn đề."
Mộng Oánh Oánh phát hiện ra, thời điểm Sở Thiên nói chuyện, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, tốc độ không nhanh không chậm, bộ dáng cực kỳ rất có tu dưỡng, không giống nô lệ bình thường chút nào. Dựa theo những gì viết trong sách buôn lậu nô lệ, Sở Thiên từng là một người quý tộc, bởi vì nguyên nhân nào đó, vì thế nhà tan cửa nát, còn bị người đuổi giết, lưu lạc trở thành nô lệ, cuối cùng bị Mộng Oánh Oánh mua lại.
Nhưng để một thiếu niên quý tộc nghèo túng làm loại sự tình mắc cỡ này......
Ai qian tâm!
Đêm nay nhất định phải cẩn thận thử xem năng lực của hắn, hy vọng Sở Thiên không phải là cái vỏ trống rỗng, có thể thỏa mãn toàn bộ nhu cầu của nàng!
Mộng Oánh Oánh thấp giọng nói: "Ta đi chuẩn bị một chút, ngươi hãy cởi quần áo trước đi!"
Đêm nay có khả năng sẽ không ngủ được, vì thế cần phải chuẩn bị hăng hái chiến đấu trắng đêm.
Sở Thiên cởi áo khoác ra, tùy tay đặt ở trên bàn.
"Ta tới!"
"Giúp ta với!"
Mộng Oánh Oánh cố hết sức kéo một cái rương gỗ lớn ra.
Một đống lớn toàn sách và quyển trục giống như ngọn núi nhỏ, tất cả đều được xếp chồng trên bàn.
Mộng Oánh Oánh ngượng ngùng cười cười: "Ta tích lũy tất cả bài tập một tháng về nhà ở đây, ngày mai lão sư sẽ kiểm tra, ta ngay một đề mục cũng chưa giải đáp được, hiện tại sẽ giao cho ngươi, trước tiên hãy thử xem có thể giải quyết được hay không."
Đã dùng nửa năm tiền tiêu vặt để mua lại hắn, tuy nhiên nếu có thể tiền nào của nấy, vậy về sau sẽ có nhiều thời gian chơi bời thống khoái!
Mộng Oánh Oánh cực kỳ chờ mong!
"Điều này so với trong tưởng tượng của ta có nhiều hơn một chút." Sở Thiên mở một lá bùa ra, trước mắt xuất hiện một trận pháp có văn đồ phức tạp, khóe miệng hắn đột nhiên treo lên một độ cong khinh miệt: "Ngươi vẫn nên đi ngủ đi, đừng lo về những bài tập này."
"A, ngươi không biết sao?" Mộng Oánh Oánh lập tức tràn đầy thất vọng, "Một hỏa cầu phù không hoàn chỉnh, kết cấu bùa chú cấp 1 quá phức tạp, vì thế việc chữa trị nó cực kỳ khó khăn, chỉ có phù trận sư chân chính mới có thể hoàn thành được nó. Tuy nhiên, lão sư cũng không yêu cầu hoàn thành việc chữa trị. Đây là một bài tập luyện cách chỉnh sửa, phù có mười hai lỗi, chỉ cần tìm được năm lỗi là xem như có đủ tư cách. Nơi này có một quyển sách tham khảo, phiền ngươi hãy xem một chút."
Con ngươi đen nhánh của Sở Thiên hiện lên một tia kinh ngạc: "Điều này cũng coi là khó?"
Mộng Oánh Oánh có chút bối rối: "Chẳng lẽ không khó hay sao?"
"Quả thực không bằng đồ vở lòng của đứa trẻ nhỏ!" Sở Thiên cười nhạo vài tiếng: "Ta thấy, người trong thời đại các ngươi, chỉ số thông minh quả là quá thấp!"
Mộng Oánh Oánh hồ đồ: "Thời đại chúng ta? Ngươi có ý gì?!"
Sở Thiên phát hiện ra bản thân mình đã nói lỡ miệng, lập tức nói sang chuyện khác: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, trước tiên ngươi lấy ra mấy để mục khó nhất ta xem."
"Sư phụ của ta là đại sư Trương Lập Thanh, đó là hội trưởng hiệp hội phù thuật trong thành, đặc biệt tinh thông chế phù, thanh danh rất lớn, liên thành chủ cũng phải kính trọng, ngươi xác định muốn xem đề mục khó nhất sao?"
Sở Thiên không dao động chút nào: "Lấy ra đi."
Mộng Oánh Oánh không còn cách nào khác, đành phải lấy ra một quyển trục rất lớn, trên đó xuất hiện phù văn trận rất phức tạp, giống như mấy trăm cái mạng nhện sắp xếp lên nhau, người thường chỉ cần nhìn một cái, lập tức sẽ đầu váng mắt hoa.
"Đây là bùa chú hệ thổ hoàn toàn mới do lão sư nghiên cứu ra, khi tiến độ đạt tới 80%, bất luận thế nào đều không thể nào tiến hành được nữa. Lão sư thật sự không thể nghĩ được bất luận thứ gì khác, bởi vậy đã công bố bản vẽ thiết kế, hy vọng có thể trưng cầu linh cảm, hoàn thành tác phẩm của mình. Ta tò mò cũng cầm một tấm trở về, tuy nhiên ta xem nó đều không hiểu gì, đừng nói tới cung cấp ý tưởng có ích nào cả. Ta khuyên ngươi không cần phải lãng phí thời gian, đây không phải là thứ người bình thường có thể xem hiểu......"
Sở Thiên liếc mắt nhìn một cái, nói "Chỉ là một thiết kế bùa chú hệ thổ cấp 1, rất thô ráp, quá non nớt, không đạt tiêu chuẩn, thật không có trình độ, còn không hoàn chỉnh."
Hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra loại hình của bùa chú?
Đây gần như là sự tình không có khả năng làm được!
Bởi vì người bình thường ít nhất cần phải nghiên cứu vài ngày mới có thể phân biệt ra được!
Đêm khuya, ánh trăng chiếu sáng bồng bềnh trên mặt nước, mọi thứ đều rất tĩnh lặng.
Một cô gái xinh đẹp lặng lẽ rời khỏi phòng, rón ra rón rén mở cửa phía sau hậu viện, gương mặt trắng mịn như sứ hơi ửng hồng, khó nén được sự lo lắng trong lòng, chờ mong và xấu hổ.
Cô gái này ăn mặc rất mát mẻ nóng bỏng, bầu ngực cao cao căng chặt, nhấp nhô như đỉnh núi, eo nhỏ mảnh mai như rắn tràn ngập sức sống. Một chiếc váy da siêu ngắn bám chặt chiếc mông tròn trịa, một cặp đùi non trắng mịn như ngọc, thon dài thẳng tắp, không có một chút khoảng trống, tràn ngập hơi thở thanh xuân tươi đẹp.
Phía trước, một thiếu niên đứng lặng lẽ dưới ánh trăng, ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, khuôn mặt đoan chính, làn da trắng nõn, dáng người cao thẳng. Mặc dù hắn mặc một thân áo tang bằng vải thô, nhưng vẫn không thể che dấu được khí chất tuấn tú xuất trần. Một đôi mắt thần bí thâm thúy càng giống như bầu trời đầy sao.
"Xin lỗi Sở Thiên, để ngươi đợi lâu." Giọng nói của Mộng Oánh Oánh có chút run rẩy, "Tất cả mọi người đều đã ngủ, mau vào đây đi, vào trong phòng ta, nhỏ giọng một chút."
Nàng đã trải qua đấu tranh tâm lý trong vòng một tháng, rốt cuộc đưa ra quyết định phóng túng một hồi.
Cuộc sống thanh xuân ngắn ngủi, nên là lúc hưởng lạc.
Mộng Oánh Oánh cực kỳ khẩn trương, đã từng có một vị tỷ muội rất có kinh nghiệm nói rằng, nếu như mỗi đêm Sở Thiên đều có thể biểu hiện xuất sắc, cuộc sống sau này của nàng sẽ trở nên rất sung sướng dễ chịu, nàng cũng sẽ phát hiện ra trước kia mình ngu xuẩn bao nhiêu. Nếu có tiền nên tự mình hưởng thụ, nếu không chẳng phải là lãng phí điều kiện hậu đãi của gia đình hay sao?
Vạn nhất nếu bị phát hiện, thanh danh của nàng sẽ bị hủy.
Tuy nhiên, Mộng Oánh Oánh khó có thể ngăn cản loại dụ hoặc này, hơn nữa rất khó để mở miệng, từ khi mới bắt đầu bước sang tuổi mười hai mười ba, nàng đã thường xuyên ảo tưởng, bên người mình sẽ có một người như vậy!
Mộng Oánh Oánh đóng cửa phòng lại, nàng có vẻ câu nệ, chóp mũi che kín mồ hôi, gương mặt tuyệt mỹ ửng hồng, bộ ngực no căng phập phồng, quần áo bó chặt căng đến nỗi có cảm giác sẽ bung ra bất cứ lúc nào, hai bàn tay nhỏ không ngừng nắm chặt, không biết nên đặt ở nơi nào.
Phòng ngủ rất sáng sủa và rộng rãi, sàn nhà được lát bằng đá cẩm thạch, giường gỗ được làm thủ công. Những chiếc đèn có tạo hình kỳ lạ, toàn bộ đều là đá tinh thạch được điêu khắc thành hình hoa sen, giống như tác phẩm nghệ thuật mỹ lệ, đang tản ra ánh sáng dịu dàng. Trên tường được bao phủ bởi các bức tranh, sách vở chất đầy trên bàn, màn lụa màu hồng phấn lướt nhẹ, tràn ngập thoang thoảng mùi hương, có một loại cảm giác ái muội, nhưng thật ra là một nơi rất tuyệt để yêu đương vụng trộm.
Sở Thiên tò mò hỏi: "Đây là lần đầu tiên làm loại sự tình này?"
Mộng Oánh Oánh hạ thấp khuôn mặt đỏ bừng: "Ừ, lần đầu tiên."
Sở Thiên mỉm cười nói: "Một thiên kim nhà giàu đơn thuần như ngươi thật sự rất hiếm."
Mộng Oánh Oánh có chút ngượng ngùng, dùng giọng nói nhỏ bé yếu ớt giống như tiếng muỗi, hỏi: "Bọn buôn người nói ngươi đã dược huấn luyện chuyên môn, vì thế trên phương diện này cực kỳ tinh thông, ngươi thật sự rất có kinh nghiệm hay sao?"
Sở Thiên nhún nhún vai: "Ta nghĩ không thành vấn đề."
Mộng Oánh Oánh phát hiện ra, thời điểm Sở Thiên nói chuyện, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, tốc độ không nhanh không chậm, bộ dáng cực kỳ rất có tu dưỡng, không giống nô lệ bình thường chút nào. Dựa theo những gì viết trong sách buôn lậu nô lệ, Sở Thiên từng là một người quý tộc, bởi vì nguyên nhân nào đó, vì thế nhà tan cửa nát, còn bị người đuổi giết, lưu lạc trở thành nô lệ, cuối cùng bị Mộng Oánh Oánh mua lại.
Nhưng để một thiếu niên quý tộc nghèo túng làm loại sự tình mắc cỡ này......
Ai qian tâm!
Đêm nay nhất định phải cẩn thận thử xem năng lực của hắn, hy vọng Sở Thiên không phải là cái vỏ trống rỗng, có thể thỏa mãn toàn bộ nhu cầu của nàng!
Mộng Oánh Oánh thấp giọng nói: "Ta đi chuẩn bị một chút, ngươi hãy cởi quần áo trước đi!"
Đêm nay có khả năng sẽ không ngủ được, vì thế cần phải chuẩn bị hăng hái chiến đấu trắng đêm.
Sở Thiên cởi áo khoác ra, tùy tay đặt ở trên bàn.
"Ta tới!"
"Giúp ta với!"
Mộng Oánh Oánh cố hết sức kéo một cái rương gỗ lớn ra.
Một đống lớn toàn sách và quyển trục giống như ngọn núi nhỏ, tất cả đều được xếp chồng trên bàn.
Mộng Oánh Oánh ngượng ngùng cười cười: "Ta tích lũy tất cả bài tập một tháng về nhà ở đây, ngày mai lão sư sẽ kiểm tra, ta ngay một đề mục cũng chưa giải đáp được, hiện tại sẽ giao cho ngươi, trước tiên hãy thử xem có thể giải quyết được hay không."
Đã dùng nửa năm tiền tiêu vặt để mua lại hắn, tuy nhiên nếu có thể tiền nào của nấy, vậy về sau sẽ có nhiều thời gian chơi bời thống khoái!
Mộng Oánh Oánh cực kỳ chờ mong!
"Điều này so với trong tưởng tượng của ta có nhiều hơn một chút." Sở Thiên mở một lá bùa ra, trước mắt xuất hiện một trận pháp có văn đồ phức tạp, khóe miệng hắn đột nhiên treo lên một độ cong khinh miệt: "Ngươi vẫn nên đi ngủ đi, đừng lo về những bài tập này."
"A, ngươi không biết sao?" Mộng Oánh Oánh lập tức tràn đầy thất vọng, "Một hỏa cầu phù không hoàn chỉnh, kết cấu bùa chú cấp 1 quá phức tạp, vì thế việc chữa trị nó cực kỳ khó khăn, chỉ có phù trận sư chân chính mới có thể hoàn thành được nó. Tuy nhiên, lão sư cũng không yêu cầu hoàn thành việc chữa trị. Đây là một bài tập luyện cách chỉnh sửa, phù có mười hai lỗi, chỉ cần tìm được năm lỗi là xem như có đủ tư cách. Nơi này có một quyển sách tham khảo, phiền ngươi hãy xem một chút."
Con ngươi đen nhánh của Sở Thiên hiện lên một tia kinh ngạc: "Điều này cũng coi là khó?"
Mộng Oánh Oánh có chút bối rối: "Chẳng lẽ không khó hay sao?"
"Quả thực không bằng đồ vở lòng của đứa trẻ nhỏ!" Sở Thiên cười nhạo vài tiếng: "Ta thấy, người trong thời đại các ngươi, chỉ số thông minh quả là quá thấp!"
Mộng Oánh Oánh hồ đồ: "Thời đại chúng ta? Ngươi có ý gì?!"
Sở Thiên phát hiện ra bản thân mình đã nói lỡ miệng, lập tức nói sang chuyện khác: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, trước tiên ngươi lấy ra mấy để mục khó nhất ta xem."
"Sư phụ của ta là đại sư Trương Lập Thanh, đó là hội trưởng hiệp hội phù thuật trong thành, đặc biệt tinh thông chế phù, thanh danh rất lớn, liên thành chủ cũng phải kính trọng, ngươi xác định muốn xem đề mục khó nhất sao?"
Sở Thiên không dao động chút nào: "Lấy ra đi."
Mộng Oánh Oánh không còn cách nào khác, đành phải lấy ra một quyển trục rất lớn, trên đó xuất hiện phù văn trận rất phức tạp, giống như mấy trăm cái mạng nhện sắp xếp lên nhau, người thường chỉ cần nhìn một cái, lập tức sẽ đầu váng mắt hoa.
"Đây là bùa chú hệ thổ hoàn toàn mới do lão sư nghiên cứu ra, khi tiến độ đạt tới 80%, bất luận thế nào đều không thể nào tiến hành được nữa. Lão sư thật sự không thể nghĩ được bất luận thứ gì khác, bởi vậy đã công bố bản vẽ thiết kế, hy vọng có thể trưng cầu linh cảm, hoàn thành tác phẩm của mình. Ta tò mò cũng cầm một tấm trở về, tuy nhiên ta xem nó đều không hiểu gì, đừng nói tới cung cấp ý tưởng có ích nào cả. Ta khuyên ngươi không cần phải lãng phí thời gian, đây không phải là thứ người bình thường có thể xem hiểu......"
Sở Thiên liếc mắt nhìn một cái, nói "Chỉ là một thiết kế bùa chú hệ thổ cấp 1, rất thô ráp, quá non nớt, không đạt tiêu chuẩn, thật không có trình độ, còn không hoàn chỉnh."
Hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra loại hình của bùa chú?
Đây gần như là sự tình không có khả năng làm được!
Bởi vì người bình thường ít nhất cần phải nghiên cứu vài ngày mới có thể phân biệt ra được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.