Là Nhân Vật Phụ Truyện Tranh: Ta Tăng Sức Mạnh Bằng Cách Nổi Tiếng
Chương 34: Đại hội tỷ võ
Quạ Sĩ
08/11/2024
"Theo ta được biết thì con bướm yêu đó ít nhất cũng 3 viên đan, ta vẫn không hiểu tại sao ngươi có thể đập ả ta với chỉ từng ấy thực lực."
Huyễn nghe hắn hỏi vậy thì cười cười, sau đó đáp lại:
"Đơn giản thôi, dù có ít đan hơn người khác nhưng khả năng tuyệt vời nhất của ta là đánh nhau vượt cấp đấy.
Cách biệt về sức mạnh của yêu lực thôi mà."
Hổ yêu nghe thế thì trầm mặc, không hỏi nữa.
Hắn biết chứ, dù là cùng cấp đan, nhưng giữa các yêu tộc với nhau thì thực lực của họ vẫn sẽ có chỗ khác biệt, giống như giữa các cao thủ của nhân loại, dù cho tu vi có ngang nhau, nhưng hồn lực của ai mạnh hơn thì người đó vẫn chiếm ưu thế.
Nhưng phải là thứ yêu lực quái vật cỡ nào, mới có thể siêu việt được cả giới hạn của yêu đan cơ chứ? Nghĩ lại về những lúc Huyễn rút cạn máu của kẻ thù để nhận lấy yêu khí hắn lại không khỏi rùng mình.
'Đệ ấy tin tưởng ta phết nhỉ?' Hắn nghĩ trong lòng, nhưng cũng không đặt ra câu hỏi cho Huyễn, chỉ trầm ngâm uống rượu.
Nếu là một ai đó có lòng cảnh giác cao, chắc chắn họ sẽ sợ hãi thiếu niên ngồi cạnh hắn bây giờ đây, bởi chỉ cần suy nghĩ chút thôi, ai cũng sẽ sợ con quái vật ấy sẽ giết chính đồng bạn của mình rồi hấp thu máu của người đó làm năng lượng cho chính bản thân hắn.
"Mấy ngày nay nhiệm vụ càng ngày càng ít, chán thật đấy.." Huyễn tự nhiên không biết nghĩ tới gì liền nói một câu chán chường.
Đổi lại là cái liếc mắt khinh miệt từ người bạn bên cạnh, ngươi làm hết rồi, người nổi danh trên giang hồ thì làm gì nhiều đến mức đủ để ngươi đi săn mỗi ngày cơ chứ.
"Mà nghe nói, nhân loại sắp tổ chức đại hội tỷ võ nhỉ, ngươi có ý định đi xem không?"
Sơn Vương nghe hắn hỏi vậy thì có chút nghi hoặc.
"Nhàm chán lắm, sao vậy? Đừng nói với ta là ngươi muốn đến đó xem đấy nhé?"
"Khà khà, dù sao thì ta cũng ít khi gặp được cao thủ chân chính của nhân loại, cũng muốn đi xem thử coi mặt mũi của bọn họ ra làm sao mà."
"Nói cũng phải, nghe đồn giám khảo của đại hội đó đều là trưởng lão của Tứ đại môn phái, hắn là cũng không tầm thường."
Nghe vậy, thiếu niên không khỏi vuốt vuốt cằm, ừm hửm? Tứ đại môn phái sao? Nghe qua thì có lẽ không chỉ có mỗi những môn phái tôn thờ những vị thần tồn tại mà còn có không ít những môn phái nhỏ nữa đấy.
Thất trách, thất trách, mấy ngày nay cứ lo tập trung đi tăng điểm danh vọng mà hắn quên mất việc phải dò xét thông tin về mấy môn phái này rồi.
"Ha, thế cho nên là lần tỷ võ này ta nhất định sẽ tới coi, ngươi thấy sao? Muốn đi chung không?"
Hổ yêu nhún nhún vai, sau đó xua xua tay tỏ ý từ chối.
"Ta còn phải kiếm nhiều tiền lắm, thôi không đi đâu."
Lời này làm Huyễn không khỏi nghĩ tới, đến tận bây giờ hắn vẫn chưa biết lý do vì sao Hồ Yêu lại phải kiếm nhiều tiền như vậy làm gì, trong chi nhánh Thành Thanh Xuyên thì tên Sơn Vương này chắc chắn là người giữ kỷ lục cao nhất về số lượng nhiệm vụ mà hắn đã nhận.
"Ta chẳng hiểu sao ngươi phải kiếm tiền bạt mạng như thế làm gì nữa? Ngươi lại đâu phải là càng giàu càng có nhiều yêu lực đâu?"
Nghe hắn nói vậy, thanh niền tóc vàng cư nhiên không hề đáp lại mà đồi mắt hơi hơi rũ xuống, gương mặt bình thường vốn cợt nhả bỗng trở nên buồn mang mác.
Thấy vậy thì Huyễn cũng không thèm hỏi nữa, uống nốt chén rượu trong tay rồi cười.
"Keke, ta nói trước, cái chầu rượu này ta ghi nợ ở quán dưới tên ngươi rồi đó nha, Hồ ca."
"Ặccc... tên chết tiệt, ta biết rồi." Sơn Vương mỗi khi nghe tới hai tiếng Hồ Ca này là lại nổi hết cả da gà da vịt, bởi vì nghe một lần là lại bị hố một lần.
Chuyện là, lúc gặp Huyễn lần đầu tiên, hẳn đã kêu với thẳng nhãi này là chỉ cần đi theo hắn gọi hẳn là ca thì sẽ có cái ăn cái mặc đấy, thế nên bây giờ cứ hễ ăn uống gì là cái tên ác nhân này lại kêu hắn Hồ Ca và bắt hắn trả tiền.
'Hồ ca, ngươi sẽ trả tiền cho ta đúng chứ?'
'Trời ơi, người làm đệ này sao có thể dành việc đó với ca ca ngài được?'
'Hôm nay ta mua cái gì thì Hổ Ca sẽ chịu trách nhiệm trả hết!
Nghĩ lại từng câu, từng câu mà cái tên yêu vật này nói hắn lại bực tức, cay cú nhưng lại không tài nào từ chối được, dù sao cũng là do hắn lỡ lời, giờ rút lại thì mặt mũi phải đề đâu.
Thế là cũng đành móc hầu bao ra trả hết mấy lần đó.
Và hôm nay, Sơn Vương đại nhân hắn cũng vẫn phải rưng rưng nước mắt mà bỏ ra những đồng tiền quý giá của mình, trả tiền ở chỗ quán rượu mà Huyễn mua.
Chuyển cảnh đến vài tháng sau, ở kinh thành Lạc An thủ đô của Nam Việt quốc, nơi này đang diễn ra đại hội tỷ võ lớn nhất của toàn lục địa.
Do đó nên đường phố trở nên đông đúc chật hẹp hơn nhiều so với ngày thường, người đi lại, buôn bán nhiều không đếm xuể, tạo ra không khí nhộn nhịp của chốn thành đô.
Điều đặc biệt là không chỉ có những người dân của mỗi Nam Việt quốc xuất hiện thôi, mà những người ngoại quốc với quần áo, khí chất và ngoại hình khác họ cũng không ít, theo đó là quan lại, quý tộc cũng nhiều vô cùng.
Các tửu lâu, trà quán, khách điểm chật ních người, tiếng nói chuyện cứ rôm rả liên tục, mà nội dung của chúng thì hình như đều bàn tán về đại hội tỷ võ lần này.
Huyễn mặc một cái áo choàng có mũ trùm đầu, che khuất toàn bộ cơ thể của mình, trên mặt là cái khăn đen vốn lúc nào cũng mang theo, ngồi trong một lầu cao quan sát người đi kẻ lại ở dưới đường.
Tới nơi này, hắn đã tìm hiểu được không ít thông tin, chủ yếu là xoay quanh về đại hội tỷ võ cũng như Tứ Đại Môn Phái.
Tứ đại môn phái, trước đây là ngũ đại, sau sự ra đi của Kiếm Phái thì chỉ còn bốn, lần lượt trú ngụ ở các dãy núi khác nhau trên khắp lục địa.
Võ phái nằm ở Tây Cương quốc, trên dãy núi Hoàng Hôn, hiện đang là môn phái đứng đầu trong Tứ phái, Thể phái thì lại nằm ở Đông Hiên quốc, dãy núi Phong Quang, có nhiều môn đồ nhất trong số các môn phái.
Sau đó là tới Tinh phái nằm ở Bắc Yến quốc, dãy núi được coi là cao nhất lục địa, dãy Địa Linh, là môn phái nổi danh về sự kín tiếng của mình, các môn đồ gần như chỉ sinh sống trong núi.
Cuối cùng là Đạo phái, nằm ở Chính Bình quốc, trên dãy núi Bạch Diễm, là môn phái được xem là có độ nổi tiếng cao nhất, số người muốn tham gia và tôn thờ môn phái này nhiều không đếm xuể.
Nam Việt quốc, trước đây vốn là nơi cư trú của Kiếm phái, nhưng sau sự kiện Kiếm Phái diệt môn và thần hồn bị lạc, thì đã trở thành đất nước duy nhất trong năm nước không có môn phái của riêng mình.
Đại hội tỷ võ Liên quốc gia này cứ 2 năm một lần sẽ lại được tổ chức, mỗi năm lại đổi địa điểm một lần, luân phiên giữa các kinh đô của các nước, theo đó khi đại hội diễn ra thì vô số những khán giả từ khắp lục địa sẽ đến nơi tổ chức để xem, thể cho nên ngoài đường mới đầy rẩy người ngoại quốc như thế.
Mà điều này cũng giúp cho Huyễn không cần đi xa cũng có thể xem được hình hài thế giới bên ngoài Nam Việt quốc là như thế nào.
Huyễn nghe hắn hỏi vậy thì cười cười, sau đó đáp lại:
"Đơn giản thôi, dù có ít đan hơn người khác nhưng khả năng tuyệt vời nhất của ta là đánh nhau vượt cấp đấy.
Cách biệt về sức mạnh của yêu lực thôi mà."
Hổ yêu nghe thế thì trầm mặc, không hỏi nữa.
Hắn biết chứ, dù là cùng cấp đan, nhưng giữa các yêu tộc với nhau thì thực lực của họ vẫn sẽ có chỗ khác biệt, giống như giữa các cao thủ của nhân loại, dù cho tu vi có ngang nhau, nhưng hồn lực của ai mạnh hơn thì người đó vẫn chiếm ưu thế.
Nhưng phải là thứ yêu lực quái vật cỡ nào, mới có thể siêu việt được cả giới hạn của yêu đan cơ chứ? Nghĩ lại về những lúc Huyễn rút cạn máu của kẻ thù để nhận lấy yêu khí hắn lại không khỏi rùng mình.
'Đệ ấy tin tưởng ta phết nhỉ?' Hắn nghĩ trong lòng, nhưng cũng không đặt ra câu hỏi cho Huyễn, chỉ trầm ngâm uống rượu.
Nếu là một ai đó có lòng cảnh giác cao, chắc chắn họ sẽ sợ hãi thiếu niên ngồi cạnh hắn bây giờ đây, bởi chỉ cần suy nghĩ chút thôi, ai cũng sẽ sợ con quái vật ấy sẽ giết chính đồng bạn của mình rồi hấp thu máu của người đó làm năng lượng cho chính bản thân hắn.
"Mấy ngày nay nhiệm vụ càng ngày càng ít, chán thật đấy.." Huyễn tự nhiên không biết nghĩ tới gì liền nói một câu chán chường.
Đổi lại là cái liếc mắt khinh miệt từ người bạn bên cạnh, ngươi làm hết rồi, người nổi danh trên giang hồ thì làm gì nhiều đến mức đủ để ngươi đi săn mỗi ngày cơ chứ.
"Mà nghe nói, nhân loại sắp tổ chức đại hội tỷ võ nhỉ, ngươi có ý định đi xem không?"
Sơn Vương nghe hắn hỏi vậy thì có chút nghi hoặc.
"Nhàm chán lắm, sao vậy? Đừng nói với ta là ngươi muốn đến đó xem đấy nhé?"
"Khà khà, dù sao thì ta cũng ít khi gặp được cao thủ chân chính của nhân loại, cũng muốn đi xem thử coi mặt mũi của bọn họ ra làm sao mà."
"Nói cũng phải, nghe đồn giám khảo của đại hội đó đều là trưởng lão của Tứ đại môn phái, hắn là cũng không tầm thường."
Nghe vậy, thiếu niên không khỏi vuốt vuốt cằm, ừm hửm? Tứ đại môn phái sao? Nghe qua thì có lẽ không chỉ có mỗi những môn phái tôn thờ những vị thần tồn tại mà còn có không ít những môn phái nhỏ nữa đấy.
Thất trách, thất trách, mấy ngày nay cứ lo tập trung đi tăng điểm danh vọng mà hắn quên mất việc phải dò xét thông tin về mấy môn phái này rồi.
"Ha, thế cho nên là lần tỷ võ này ta nhất định sẽ tới coi, ngươi thấy sao? Muốn đi chung không?"
Hổ yêu nhún nhún vai, sau đó xua xua tay tỏ ý từ chối.
"Ta còn phải kiếm nhiều tiền lắm, thôi không đi đâu."
Lời này làm Huyễn không khỏi nghĩ tới, đến tận bây giờ hắn vẫn chưa biết lý do vì sao Hồ Yêu lại phải kiếm nhiều tiền như vậy làm gì, trong chi nhánh Thành Thanh Xuyên thì tên Sơn Vương này chắc chắn là người giữ kỷ lục cao nhất về số lượng nhiệm vụ mà hắn đã nhận.
"Ta chẳng hiểu sao ngươi phải kiếm tiền bạt mạng như thế làm gì nữa? Ngươi lại đâu phải là càng giàu càng có nhiều yêu lực đâu?"
Nghe hắn nói vậy, thanh niền tóc vàng cư nhiên không hề đáp lại mà đồi mắt hơi hơi rũ xuống, gương mặt bình thường vốn cợt nhả bỗng trở nên buồn mang mác.
Thấy vậy thì Huyễn cũng không thèm hỏi nữa, uống nốt chén rượu trong tay rồi cười.
"Keke, ta nói trước, cái chầu rượu này ta ghi nợ ở quán dưới tên ngươi rồi đó nha, Hồ ca."
"Ặccc... tên chết tiệt, ta biết rồi." Sơn Vương mỗi khi nghe tới hai tiếng Hồ Ca này là lại nổi hết cả da gà da vịt, bởi vì nghe một lần là lại bị hố một lần.
Chuyện là, lúc gặp Huyễn lần đầu tiên, hẳn đã kêu với thẳng nhãi này là chỉ cần đi theo hắn gọi hẳn là ca thì sẽ có cái ăn cái mặc đấy, thế nên bây giờ cứ hễ ăn uống gì là cái tên ác nhân này lại kêu hắn Hồ Ca và bắt hắn trả tiền.
'Hồ ca, ngươi sẽ trả tiền cho ta đúng chứ?'
'Trời ơi, người làm đệ này sao có thể dành việc đó với ca ca ngài được?'
'Hôm nay ta mua cái gì thì Hổ Ca sẽ chịu trách nhiệm trả hết!
Nghĩ lại từng câu, từng câu mà cái tên yêu vật này nói hắn lại bực tức, cay cú nhưng lại không tài nào từ chối được, dù sao cũng là do hắn lỡ lời, giờ rút lại thì mặt mũi phải đề đâu.
Thế là cũng đành móc hầu bao ra trả hết mấy lần đó.
Và hôm nay, Sơn Vương đại nhân hắn cũng vẫn phải rưng rưng nước mắt mà bỏ ra những đồng tiền quý giá của mình, trả tiền ở chỗ quán rượu mà Huyễn mua.
Chuyển cảnh đến vài tháng sau, ở kinh thành Lạc An thủ đô của Nam Việt quốc, nơi này đang diễn ra đại hội tỷ võ lớn nhất của toàn lục địa.
Do đó nên đường phố trở nên đông đúc chật hẹp hơn nhiều so với ngày thường, người đi lại, buôn bán nhiều không đếm xuể, tạo ra không khí nhộn nhịp của chốn thành đô.
Điều đặc biệt là không chỉ có những người dân của mỗi Nam Việt quốc xuất hiện thôi, mà những người ngoại quốc với quần áo, khí chất và ngoại hình khác họ cũng không ít, theo đó là quan lại, quý tộc cũng nhiều vô cùng.
Các tửu lâu, trà quán, khách điểm chật ních người, tiếng nói chuyện cứ rôm rả liên tục, mà nội dung của chúng thì hình như đều bàn tán về đại hội tỷ võ lần này.
Huyễn mặc một cái áo choàng có mũ trùm đầu, che khuất toàn bộ cơ thể của mình, trên mặt là cái khăn đen vốn lúc nào cũng mang theo, ngồi trong một lầu cao quan sát người đi kẻ lại ở dưới đường.
Tới nơi này, hắn đã tìm hiểu được không ít thông tin, chủ yếu là xoay quanh về đại hội tỷ võ cũng như Tứ Đại Môn Phái.
Tứ đại môn phái, trước đây là ngũ đại, sau sự ra đi của Kiếm Phái thì chỉ còn bốn, lần lượt trú ngụ ở các dãy núi khác nhau trên khắp lục địa.
Võ phái nằm ở Tây Cương quốc, trên dãy núi Hoàng Hôn, hiện đang là môn phái đứng đầu trong Tứ phái, Thể phái thì lại nằm ở Đông Hiên quốc, dãy núi Phong Quang, có nhiều môn đồ nhất trong số các môn phái.
Sau đó là tới Tinh phái nằm ở Bắc Yến quốc, dãy núi được coi là cao nhất lục địa, dãy Địa Linh, là môn phái nổi danh về sự kín tiếng của mình, các môn đồ gần như chỉ sinh sống trong núi.
Cuối cùng là Đạo phái, nằm ở Chính Bình quốc, trên dãy núi Bạch Diễm, là môn phái được xem là có độ nổi tiếng cao nhất, số người muốn tham gia và tôn thờ môn phái này nhiều không đếm xuể.
Nam Việt quốc, trước đây vốn là nơi cư trú của Kiếm phái, nhưng sau sự kiện Kiếm Phái diệt môn và thần hồn bị lạc, thì đã trở thành đất nước duy nhất trong năm nước không có môn phái của riêng mình.
Đại hội tỷ võ Liên quốc gia này cứ 2 năm một lần sẽ lại được tổ chức, mỗi năm lại đổi địa điểm một lần, luân phiên giữa các kinh đô của các nước, theo đó khi đại hội diễn ra thì vô số những khán giả từ khắp lục địa sẽ đến nơi tổ chức để xem, thể cho nên ngoài đường mới đầy rẩy người ngoại quốc như thế.
Mà điều này cũng giúp cho Huyễn không cần đi xa cũng có thể xem được hình hài thế giới bên ngoài Nam Việt quốc là như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.