Là Nhân Vật Phụ Truyện Tranh: Ta Tăng Sức Mạnh Bằng Cách Nổi Tiếng
Chương 33: Nổi Danh
Quạ Sĩ
08/11/2024
Nhất chiến thành danh, vị thợ săn tiền thưởng bí ẩn ấy sau vụ việc đó ngay lập tức nổi tiếng trên khắp giang hổ, đâu đâu cũng là tiếng người ta bàn tán về hắn.
Đầu tiên là về xuất thân, người ta đoán hắn có thể là lính đánh thuê đến từ Hồ Quang, có kẻ lại đoán là nhân sĩ ẩn dật, người lại cho rằng hắn ta chỉ là kẻ thù của Hoa Cư mà thôi.
Tiếp theo là về sức mạnh của hắn, người có thể qua mắt được Thương Đế và vô vàn cao thủ được thuê bởi Hoa Cư chắc hẳn phải có một thân thủ phi phàm, hơn nữa việc rút cạn máu người chỉ để lại xác khô nghe qua vô cùng tà dị.
Người ta cứ nói mãi, nói mãi, rồi sau sự kiện ấy thì số 4 cũng im hơi lặng tiếng dần đi, vì vậy mà sự chú ý của giang hồ đã bớt đi ít nhiều, nhưng đến lúc họ đã gần như quên mất vụ việc ấy thì số 4 đã lại lần nữa tái xuất.
Đó là mùa đông năm 4701, ngay trước đêm giao thừa, hang ổ của Bão Tố Chi Quỷ đã bị quét sạch.
Mưa Gió Chi Quỷ vốn là con quỷ nổi tiếng hung ác ở thành Tứ Cát, nơi lân cận với Thành Thanh Xuyên, đóng quân ở phía đông thành trì này, số lượng quỷ dưới trướng của nó ít nhất phải lên đến 100 và đã không ít lần đồ sát các thôn làng lân cận nơi nó chiếm đóng.
Thành chủ thành Tứ Cát đã mời vô số các cao thủ, mong có thể tiêu diệt con quái vật ấy, thế nhưng nó lại lần trốn rất tốt, mỗi lần bị bao vây đều chỉ khiến cho thuộc hạ nó bị thương, còn riêng phần nó thì đều trốn thoát hoặc giết ngược lại đối thủ.
Ấy vậy mà, sáng ngày ba mươi, người ta đã phát hiện nơi nó chiếm đóng giờ chỉ còn lại một núi thi thể khô quéo, xác của Mưa Gió bị găm trên ngọn cây, xuyên qua cổ họng, đôi mắt nó dù chết đi vẫn mở trừng trừng, có thể thấy được nó đã phải đối mặt với nỗi sợ lớn đến thế nào trước khi lìa đời.
Điều đáng nói ở đây là, nhiều kẻ chết như vậy mà trên nền tuyết trắng xóa của nơi đây, chỉ trừ số 4 đỏ thẩm viết rất lớn ở ngay bên cạnh gốc cây ra thì đến cả tia máu nhỏ nhất người ta cũng không tìm thấy được.
Giới giang hồ lại một lần nữa ồ lên, dù là nhân loại, yêu tộc hay quỷ tộc đều dành ra vô số sự chú ý đến cái tên Số 4 sau sự kiện ấy.
Sự nổi tiếng của cái tên này cũng đã vượt ra khỏi biên giới thành Thanh Xuyên, ảnh hưởng đến các thành trì khác ở xung quanh.
Nhưng bọn họ không ngờ, chỉ ngay sau đó vài ngày, hồm mùng 3 tết, số 4 đã lại tạo ra một tin tức chẩn động tiếp theo.
Quỷ Kiếm Bạc Nhạn, thiếu gia thứ 3 của Bạc gia nổi tiếng về rèn đúc, đồng thời cũng là cao thủ đứng thứ 90 trong bảng xếp hạng cao thủ, được xác nhận là đã chết với tư thế thẳng đứng, ngực bị khoét rỗng. @
Thi thể này cũng giống như những trường hợp trước đó, bị rút cạn máu và chỉ còn lại xác thịt khô quắt, ngay cả một chút hồn lực cũng không sót lại, như thể đã bị hấp thu hết vậy.
Quỷ Kiếm vốn là kẻ nổi tiếng bởi Hỏa hồn bẩm sinh, được cho là thiên tài về kiếm trăm năm có một, chỉ mới 25 tuổi đã được vào bảng xếp hạng 100 cao thủ với khả năng xuất ra kiếm khí mãnh liệt như lửa thiêu rụi mọi thứ xung quanh.
Nhưng tên này cũng nổi danh bởi thú vui trêu hoa ghẹo nguyệt của mình, nghe nói đã cưỡng hiếp không ít những mỹ nhân nổi tiếng, khiến cho nhiều người vì không chấp nhận được mà đã quyên sinh, số nhỏ còn lại thì hận hắn cay đắng, nhưng bởi vì địa vị cũng như sức mạnh của hắn mà không tài nào trả thù được.
Đến khi nghe nói hắn đã chết thì lập tức reo hò, tuyên truyền về sự tích ấy của Số 4 đối với vô số người, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc.
Bạc gia giả chủ vì sự kiện này mà vô cùng điên tiết, mong muốn tìm ra kẻ đã giết chết con trai mình, nhưng tin tức về kẻ này lại vẫn luôn là một ẩn số, chỉ có thể ra giá cao treo thưởng mong các vị cao thủ sẽ truy sát số 4.
Sự thật thì đúng là không ít kẻ vì tiền cũng đã đâm đầu vào công cuộc săn giết vị Thợ Săn Tiền Thưởng kia, chỉ là vẫn chưa ai có thể đắc thủ, vì mặt mũi, hình dáng của hắn vẫn luôn là bí mật, dẫu sao những kẻ đã chứng kiến dung mạo hắn ta đều đã chết hết.
Số 4 cũng sau sự kiện ấy liền biến mất, vô tung vô ảnh, mãi cho đến mùa hạ năm 4702, chốn giang hồ mới lại náo động một lần nữa bởi vì cái tên này.
Hồ Điệp quỷ ảnh, một con bướm yêu bốn cánh với chiêu thức 'Độc Phấn' lấy đi không ít mạng sống của các cao thủ, vừa được tìm thấy đã bỏ mình dưới lòng sông Yến Giang, cơ thể bị chia làm đôi.
Hồ Điệp vốn có tiếng bởi vì sự tàn bạo, yêu lực của ả được tích tụ thông qua cách rải rác phấn hoa độc gây ảnh hưởng đến kẻ khác, lấy mạng người để tăng lên sức mạnh của mình.
Nhưng hành tung của ả lại vô cùng bí ẩn, không ít người theo đuôi muốn tiêu diệt lại bởi vì khả năng thoắt ẩn thoát hiện của ả ta mà mất dấu, vì thế nên không tài nào truy sát được, từ đó mới đặt cho ả cái danh xưng Hồ Điệp Quỷ Ảnh.
Vậy mà bây giờ, thân xác ả lại được tìm thấy với tình trạng đứt lìa, máu bị rút cạn, chết không nhắm mắt.
Điều này một lần nữa dấy lên làn sóng nghị luận lớn, cái tên Số 4 liên tục được nhắc tới, người trong giang hồ nghi kỵ vô cùng về sức mạnh của gã ta.
Vô số lời đồn không biết thật giả cứ theo đó mà xuất hiện, có tốt có xấu.
Có người cho rằng số 4 là anh hùng hào hiệp, chỉ lấy đầu những kẻ được cho là ác nhân, ra tay trượng nghĩa để trừ gian diệt bạo.
Có người lại nói hắn ta chắc chắn là ác quỷ tu la, hút đi tinh huyết của người khác, tắm mình bằng máu tươi, giết người không chớp mắt.
Có kẻ lại giữ lập trường trung lập, vẫn cho rằng Số 4 kẻ này là một tên thợ săn tiền thưởng tham lam, giết người vì tiền của, nhưng lại vô cùng trương dương tự đắc khi đề lại cái tên mình cho người ta để ý.
Và vô vàn ý kiến khác, nhưng điểm chung là, ai cũng cảm thấy Số 4 rõ ràng là một nhân vật nguy hiềm, không dễ dây vào.
Mà người đang khiến cả thiên hạ phải náo động kia, lại đang ung dung uống rượu ngắm trăng ở trên một đỉnh núi.
Huyễn hà hơi sau khi nuốt một ngụm rượu to, hắn cười thích ý vì cảm thấy loại rượu này rất ngon, cái khăn che mặt đã được gỡ xuống, lộ ra một gương mặt tuấn mỹ tột cùng.
Khiến cho ngay cả Sơn Vương ngồi đối diện cũng phải thần thờ trong nháy mắt, thầm nghĩ ông trời quả là không công bằng khi cho Huyễn một gương mặt không xứng gì với tính cách của hắn.
Nhìn vào gương mặt ấy, có ai mà đoán được hẳn ta sẽ là số 4 giết người như ma trong lời người ta, mà cũng có ai nghĩ được cái tên này là một tên quỷ quyệt xảo trá.
'Đúng vậy, quỷ quyệt xảo trá chính là tính từ diễn tả hoàn mỹ nhất cho tính cách của hắn.' Sơn Vương thầm nghĩ.
Nhớ lại những hình ảnh khi tên này không ít lần bắt hắn trả tiền ăn uống, rồi lại còn đòi được chia tiền thưởng phần nhiều hơn mà Hổ yêu không khỏi nghi ngờ, tại sao lúc đầu gặp hắn, ta lại cho rằng thằng nhóc này là một đứa không tệ cơ nhỉ.
"Hắn tệ cực kỳ, không, phải gọi là xấu xa ác ma mới đúng.'
Nghĩ thì nghĩ vậy, chứ hẳn cũng không dám ra tiếng, dù sao thằng nhãi này là một trong số những kẻ liều nhất mà hẳn từng biết, cái kiểu liều mà không biết sợ sống chết này đến cả hắn cũng phải sợ hãi nhiều phần.
"Ta cũng rất tò mò làm sao mà ngươi giết được ả ta đấy?"
Sơn Vương nhấp một ngụm rượu rồi hỏi, 'ả ta' trong lời hắn chính là nhắc đến Hồ Điệp quỷ ảnh đã chết kia.
Đầu tiên là về xuất thân, người ta đoán hắn có thể là lính đánh thuê đến từ Hồ Quang, có kẻ lại đoán là nhân sĩ ẩn dật, người lại cho rằng hắn ta chỉ là kẻ thù của Hoa Cư mà thôi.
Tiếp theo là về sức mạnh của hắn, người có thể qua mắt được Thương Đế và vô vàn cao thủ được thuê bởi Hoa Cư chắc hẳn phải có một thân thủ phi phàm, hơn nữa việc rút cạn máu người chỉ để lại xác khô nghe qua vô cùng tà dị.
Người ta cứ nói mãi, nói mãi, rồi sau sự kiện ấy thì số 4 cũng im hơi lặng tiếng dần đi, vì vậy mà sự chú ý của giang hồ đã bớt đi ít nhiều, nhưng đến lúc họ đã gần như quên mất vụ việc ấy thì số 4 đã lại lần nữa tái xuất.
Đó là mùa đông năm 4701, ngay trước đêm giao thừa, hang ổ của Bão Tố Chi Quỷ đã bị quét sạch.
Mưa Gió Chi Quỷ vốn là con quỷ nổi tiếng hung ác ở thành Tứ Cát, nơi lân cận với Thành Thanh Xuyên, đóng quân ở phía đông thành trì này, số lượng quỷ dưới trướng của nó ít nhất phải lên đến 100 và đã không ít lần đồ sát các thôn làng lân cận nơi nó chiếm đóng.
Thành chủ thành Tứ Cát đã mời vô số các cao thủ, mong có thể tiêu diệt con quái vật ấy, thế nhưng nó lại lần trốn rất tốt, mỗi lần bị bao vây đều chỉ khiến cho thuộc hạ nó bị thương, còn riêng phần nó thì đều trốn thoát hoặc giết ngược lại đối thủ.
Ấy vậy mà, sáng ngày ba mươi, người ta đã phát hiện nơi nó chiếm đóng giờ chỉ còn lại một núi thi thể khô quéo, xác của Mưa Gió bị găm trên ngọn cây, xuyên qua cổ họng, đôi mắt nó dù chết đi vẫn mở trừng trừng, có thể thấy được nó đã phải đối mặt với nỗi sợ lớn đến thế nào trước khi lìa đời.
Điều đáng nói ở đây là, nhiều kẻ chết như vậy mà trên nền tuyết trắng xóa của nơi đây, chỉ trừ số 4 đỏ thẩm viết rất lớn ở ngay bên cạnh gốc cây ra thì đến cả tia máu nhỏ nhất người ta cũng không tìm thấy được.
Giới giang hồ lại một lần nữa ồ lên, dù là nhân loại, yêu tộc hay quỷ tộc đều dành ra vô số sự chú ý đến cái tên Số 4 sau sự kiện ấy.
Sự nổi tiếng của cái tên này cũng đã vượt ra khỏi biên giới thành Thanh Xuyên, ảnh hưởng đến các thành trì khác ở xung quanh.
Nhưng bọn họ không ngờ, chỉ ngay sau đó vài ngày, hồm mùng 3 tết, số 4 đã lại tạo ra một tin tức chẩn động tiếp theo.
Quỷ Kiếm Bạc Nhạn, thiếu gia thứ 3 của Bạc gia nổi tiếng về rèn đúc, đồng thời cũng là cao thủ đứng thứ 90 trong bảng xếp hạng cao thủ, được xác nhận là đã chết với tư thế thẳng đứng, ngực bị khoét rỗng. @
Thi thể này cũng giống như những trường hợp trước đó, bị rút cạn máu và chỉ còn lại xác thịt khô quắt, ngay cả một chút hồn lực cũng không sót lại, như thể đã bị hấp thu hết vậy.
Quỷ Kiếm vốn là kẻ nổi tiếng bởi Hỏa hồn bẩm sinh, được cho là thiên tài về kiếm trăm năm có một, chỉ mới 25 tuổi đã được vào bảng xếp hạng 100 cao thủ với khả năng xuất ra kiếm khí mãnh liệt như lửa thiêu rụi mọi thứ xung quanh.
Nhưng tên này cũng nổi danh bởi thú vui trêu hoa ghẹo nguyệt của mình, nghe nói đã cưỡng hiếp không ít những mỹ nhân nổi tiếng, khiến cho nhiều người vì không chấp nhận được mà đã quyên sinh, số nhỏ còn lại thì hận hắn cay đắng, nhưng bởi vì địa vị cũng như sức mạnh của hắn mà không tài nào trả thù được.
Đến khi nghe nói hắn đã chết thì lập tức reo hò, tuyên truyền về sự tích ấy của Số 4 đối với vô số người, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc.
Bạc gia giả chủ vì sự kiện này mà vô cùng điên tiết, mong muốn tìm ra kẻ đã giết chết con trai mình, nhưng tin tức về kẻ này lại vẫn luôn là một ẩn số, chỉ có thể ra giá cao treo thưởng mong các vị cao thủ sẽ truy sát số 4.
Sự thật thì đúng là không ít kẻ vì tiền cũng đã đâm đầu vào công cuộc săn giết vị Thợ Săn Tiền Thưởng kia, chỉ là vẫn chưa ai có thể đắc thủ, vì mặt mũi, hình dáng của hắn vẫn luôn là bí mật, dẫu sao những kẻ đã chứng kiến dung mạo hắn ta đều đã chết hết.
Số 4 cũng sau sự kiện ấy liền biến mất, vô tung vô ảnh, mãi cho đến mùa hạ năm 4702, chốn giang hồ mới lại náo động một lần nữa bởi vì cái tên này.
Hồ Điệp quỷ ảnh, một con bướm yêu bốn cánh với chiêu thức 'Độc Phấn' lấy đi không ít mạng sống của các cao thủ, vừa được tìm thấy đã bỏ mình dưới lòng sông Yến Giang, cơ thể bị chia làm đôi.
Hồ Điệp vốn có tiếng bởi vì sự tàn bạo, yêu lực của ả được tích tụ thông qua cách rải rác phấn hoa độc gây ảnh hưởng đến kẻ khác, lấy mạng người để tăng lên sức mạnh của mình.
Nhưng hành tung của ả lại vô cùng bí ẩn, không ít người theo đuôi muốn tiêu diệt lại bởi vì khả năng thoắt ẩn thoát hiện của ả ta mà mất dấu, vì thế nên không tài nào truy sát được, từ đó mới đặt cho ả cái danh xưng Hồ Điệp Quỷ Ảnh.
Vậy mà bây giờ, thân xác ả lại được tìm thấy với tình trạng đứt lìa, máu bị rút cạn, chết không nhắm mắt.
Điều này một lần nữa dấy lên làn sóng nghị luận lớn, cái tên Số 4 liên tục được nhắc tới, người trong giang hồ nghi kỵ vô cùng về sức mạnh của gã ta.
Vô số lời đồn không biết thật giả cứ theo đó mà xuất hiện, có tốt có xấu.
Có người cho rằng số 4 là anh hùng hào hiệp, chỉ lấy đầu những kẻ được cho là ác nhân, ra tay trượng nghĩa để trừ gian diệt bạo.
Có người lại nói hắn ta chắc chắn là ác quỷ tu la, hút đi tinh huyết của người khác, tắm mình bằng máu tươi, giết người không chớp mắt.
Có kẻ lại giữ lập trường trung lập, vẫn cho rằng Số 4 kẻ này là một tên thợ săn tiền thưởng tham lam, giết người vì tiền của, nhưng lại vô cùng trương dương tự đắc khi đề lại cái tên mình cho người ta để ý.
Và vô vàn ý kiến khác, nhưng điểm chung là, ai cũng cảm thấy Số 4 rõ ràng là một nhân vật nguy hiềm, không dễ dây vào.
Mà người đang khiến cả thiên hạ phải náo động kia, lại đang ung dung uống rượu ngắm trăng ở trên một đỉnh núi.
Huyễn hà hơi sau khi nuốt một ngụm rượu to, hắn cười thích ý vì cảm thấy loại rượu này rất ngon, cái khăn che mặt đã được gỡ xuống, lộ ra một gương mặt tuấn mỹ tột cùng.
Khiến cho ngay cả Sơn Vương ngồi đối diện cũng phải thần thờ trong nháy mắt, thầm nghĩ ông trời quả là không công bằng khi cho Huyễn một gương mặt không xứng gì với tính cách của hắn.
Nhìn vào gương mặt ấy, có ai mà đoán được hẳn ta sẽ là số 4 giết người như ma trong lời người ta, mà cũng có ai nghĩ được cái tên này là một tên quỷ quyệt xảo trá.
'Đúng vậy, quỷ quyệt xảo trá chính là tính từ diễn tả hoàn mỹ nhất cho tính cách của hắn.' Sơn Vương thầm nghĩ.
Nhớ lại những hình ảnh khi tên này không ít lần bắt hắn trả tiền ăn uống, rồi lại còn đòi được chia tiền thưởng phần nhiều hơn mà Hổ yêu không khỏi nghi ngờ, tại sao lúc đầu gặp hắn, ta lại cho rằng thằng nhóc này là một đứa không tệ cơ nhỉ.
"Hắn tệ cực kỳ, không, phải gọi là xấu xa ác ma mới đúng.'
Nghĩ thì nghĩ vậy, chứ hẳn cũng không dám ra tiếng, dù sao thằng nhãi này là một trong số những kẻ liều nhất mà hẳn từng biết, cái kiểu liều mà không biết sợ sống chết này đến cả hắn cũng phải sợ hãi nhiều phần.
"Ta cũng rất tò mò làm sao mà ngươi giết được ả ta đấy?"
Sơn Vương nhấp một ngụm rượu rồi hỏi, 'ả ta' trong lời hắn chính là nhắc đến Hồ Điệp quỷ ảnh đã chết kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.