Chương 591: Số mệnh xoay chuyển, đại loạn bắt đầu
Vô Tội
20/10/2016
Dịch giả: hany
Thứ công pháp này tương đương coi người tu đạo là thực vật. Vì vậy mà U Minh huyết ma chính là kẻ địch trời sinh với người tu đạo. Càng về sau khi thực lực tăng lên thì y lại càng khủng bố và tốc độ tăng trưởng thực lực lại càng nhanh.
- Núi Đan Hà?
- Linh khí ở núi Đan Hà dường như không nhiều bằng bốn trăm năm trước, cũng không có hơi thở nào mạnh ở đây. Xem ra phái Đan Hà xuống dốc rồi.
Chẳng biết bay trên không trung được bao lâu và đã thả bao nhiêu Huyết Thần Tử ra ngoài, U Minh huyết ma tạm dừng lại trên một ngọn núi lớn. Trên ngọn núi có mọc rất nhiều cây cổ thụ xanh tốt. Mà đá núi lại có màu đỏ hoàn toàn khác với những ngọn núi bình thường.
Sau khi lẩm bẩm nói với mình U Minh huyết ma đảo mắt thu lại ma khí và mùi máu tanh trên người sau đó bay thẳng tới một cái động trên ngọn núi lớn.
Trong đêm tối chỉ thấy một tia sáng màu hồng rơi xuống rồi sau đó nó lao thẳng tới một chỗ chính là cái sơn cốc mà Trần Thanh Đế và Tiên Hồ đạo quân đã tiêu diệt Yến Duẫn Minh cùng với Chung Kim Cương.
Một tiếng động nhỏ vang lên rồi một làn ánh sáng màu lam chợt lóe lên nơi cửa cái khe núi. Bóng dáng của U Minh huyết ma cũng như bóng ma xuất hiện tại cái di tích từ thời thượng cổ.
Dường như U Minh huyết ma có một sự cảm ứng độc đáo đối với Huyết Xá lợi mà mình để lại nên y lao thẳng vào trong một cái đền đã vỡ nát.
Vào lúc này trong ngôi đền không có một bóng người. Dường như đám người Tiên Hồ đạo quân và Trần Thanh Đế đã vượt qua trận pháp để tiến vào cái nơi Phong Khư mà Vương Dĩnh nhắc tới.
- Đây là trận pháp truyền tống thượng cổ, nếu không có pháp tinh thì không khởi động được nó.
- Cầm Huyết Xá lợi của ta mà dám sử dụng trận pháp truyền tống. Chúng không để lại ai ở đây canh giữ chắc phía bên kia còn có trận pháp truyền tống khác.
Đi một vòng quanh vầng sáng dìu dịu của trận pháp truyền tống, U Minh huyết ma liếm môi mà lẩm bẩm.
Một lúc sau, U Minh huyết ma lại hóa thành một vầng sáng màu hồng rồi bay ra ngoài.
Ước chừng hai canh giờ, U Minh huyết ma lại lướt vào đứng trước trận pháp.
Một viên tinh thạch tản ra ánh sáng màu vàng được y để vào trong trận pháp truyền tống rồi một làn chân nguyên đỏ như màu lập tức được đưa vào trong viên tinh thạch. Ngay lập tức trận pháp vang lên những tiếng động rồi tản ra ánh sáng màu trắng rực rõ tạo thành một làn ánh sáng màu trắng.
Trong nháy mắt khi làn ánh sáng biến mất, bóng dáng của U Minh huyết ma ở trong trận pháp truyền tống cũng không còn.
Chừng một canh giờ sau, một tia sáng màu hồng từ bên ngoài cũng lao vào nơi này, theo sau chính là Yêu vương liên thai.
- Nơi này là núi Đan Hà! Lúc trước khi ta ra khỏi Thục Sơn là để tới đây tìm linh dược. Không thể ngờ được trong núi Đan Hà lại có một cái di tích của tông môn từ thời thượng cổ.
- Tại sao U minh ma huyết lại chạy tới đây?
Bên trong Yêu vương liên thai, Lạc Bắc quan sát cảnh tượng mà không giấu được sự kinh ngạc.
Chỉ thấy con Huyết Thần Tử kia hưng phấn bay thẳng tới một ngôi đền rồi di chuyển loạn trong đó dường như mấy đi mục tiêu.
- Không ngờ ở đây lại có trận pháp truyền tống từ thời cổ.
Nhìn thấy trận pháp tản ra ánh sáng màu trắng, Lạc Bắc và Hâm Duyệt đều kinh hãi.
Ơ đây phát hiện ra một cái di tích của tông môn thời cổ đã là chuyện kinh người. Mà hiện tại với tu vi một lần thiên kiếp của mình, Lạc Bắc có thể cảm nhận được linh khí trời đất ở nơi này có điểm đặc biệt. Gần như ngay lập tức hắn hiểu ra cái trận pháp truyền tống ở nơi này vẫn còn nguyên vẹn.
- Chắc có người nào đó sửa lại trận pháp này. Không ngờ trong giới tu đạo hiện tại vẫn còn có người sửa chữa được trận pháp truyền tống thời cổ.
Quan sát kỹ một lúc, Lạc Bắc chợt chớp mắt. Bởi vì hắn có thể nhận thấy được một vài vị trí trên trận pháp vẫn còn mới hoàn toàn khác với những vị trí còn lại. Như thế chứng tỏ cái trận pháp này đã bị hỏng nhưng rồi được người ta sửa lại, hơn nữa thời gian sửa cũng mới gần đây.
- Cái trận pháp này truyền tống tới đâu? Tại sao U Minh ma huyết lại lao tới nơi này?
Lạc Bắc và Tô Hâm Duyệt liếc mắt nhìn nhau. Nhưng hai người còn chưa kịp làm gì thì Yêu vương liên thai chợt rung rung theo một nhịp điệu nhất định.
Lạc Bắc lập tức biến sắc phóng một làn chân nguyên vào cái trận pháp bên trong Yêu vương liên thai. Theo làn chân nguyên đó, một vầng ánh sáng màu đen chợt tản ra ngay phía trước đó.
Sau khi được Bích Căn sơn nhân luyện lại mặc dù người từ giới Niết Bàn không thể dựa vào trận pháp truyền tống của Yêu vương liên thai để đi ra vào bất cứ lúc nào nhưng lão cũng đã luyện thêm một thứ pháp bảo nối liền với Yêu vương liên thai. Người trong giới Niết Bàn chỉ cần dựa vào cái pháp bảo đó là có thể làm cho Yêu vương liên thai rung động khác thường để Lạc Bắc cảm nhận được.
Bình thường nếu không có chuyện gì đặc biệt, người trong giới Niết Bàn cũng chẳng liên lạc với Lạc Bắc. Có điều lúc trước Trạm Châu Trạch Địa, núi Chiêu Diêu và giới Niết Bàn tiến hành nghi binh đối với Côn Luân khiến cho Lạc Bắc cảm thấy lo lắng có biến cố xảy ra.
- Nạp Lan Nhược Tuyết! Ngươi đã xuất quan?
- Ly Nghiêu Ly! Xảy ra chuyện gì?
Ngay khi vầng sáng rực rỡ xuất hiện trước mặt Yêu vương liên thai lập tức bóng dáng của Nạp Lan Nhược Tuyết và Ly Nghiêu Ly cùng xuất hiện.
Vào lúc này trên người pháp lực dao động đặc biệt của Yêu tộc tản ra từ người Nạp Lan Nhược Tuyết đã hoàn toàn biến mất. Cho dù Lạc Bắc nhắm mắt lại để cảm giác cũng chỉ có thể thấy nàng là một người tu đạo chứ không thể phát hiện ra nàng tu yêu. Mà toàn bộ khí thế của nàng cũng như hòa làm một với trời đất. Rõ ràng sau khi luyện hóa Hóa HÌnh yêu đan, Nạp Lan Nhược Tuyết đã có sự đột phá mạnh mẽ.
Còn Ly Nghiêu Ly xuất hiện cùng với Nạp Lan Nhược Tuyết thì lại không giấu được sự khiếp sợ và lo lắng.
- Người của chúng ta cùng với Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu đã rút lui khỏi Côn Luân.
Ly Nghiêu Ly cũng không nói lòng vòng lập tức nói ngay với Lạc Bắc:
- Tuy nhiên tiền bối Bán Diện Nhân Ma có phát hiện một cột ma khí kinh người từ trong Côn Luân lao ra cho thấy đó là một người tu ma. Hơn nữa tiền bối Bán Diện Nhân Ma cảm thấy hơi thở của người đó rất quan, có khả năng chính là U Minh huyết ma.
- U Minh huyết ma?
Ly Nghiêu Ly vừa mới dứt lời, Lạc Bắc và Hâm Duyệt đều giật mình.
- Đúng vậy! Sau khi Bán Diện Nhân Ma tiền bối đuổi theo nhưng không thể đuổi được mà phát hiện ra thứ này. - Ly Nghiêu Ly hít một hơi thật sâu sau đó đưa một lá bùa dường như được chế từ xương trắng cho Lạc Bắc.
- Huyết Thần Tử?
Bên trong tấm bùa được tạo ra từ xương trắng có một tia sáng đỏ như máu liên tục chuyển động giống như đang nổi trên bề mặt. Nhìn kỹ hình dạng của nó thì ra là một con Huyết Thần Tử. Rắc! Lạc Bắc bóp nát lá bùa màu trắng. Trong nháy mắt khi nó vỡ vụn lập tức bốc lên một quầng máu cao hơn nửa người với ma khí quay cuồng, chính là một con Huyết Thần Tử.
Mí mắt Lạc Bắc giật giật giơ tay chộp một cái bắn ra vô số những tia sáng màu vàng hút con Huyết Thần Tử vào tay.
- Mấy vị tiền bối Bán Diện Nhân Ma bảo ta đưa cái này cho ngài. - Ly Nghiêu Ly nhìn con Huyết Thần Tử bị quầng sáng vàng kim bao phủ không thoát ra được:
- Lão bảo ta nói cho ngài biết rằng lúc đó khi cảm ứng được thứ hơi thở kia thì tinh thần bị chấn động mạnh nên chậm một chút. Nhưng trong thế gian này cũng chỉ có một vài thứ độn pháp khiến cho lão đuổi theo không được, trong đó có một loại chính là Thần quang huyết ảnh độn của U Minh huyết ma. Hơn nữa nhìn cách người đó bỏ chạy và phóng thích Huyết Thần Tử thì chắc chắn không phải là những thứ ma vật bị U minh ma huyết như tiểu Trà và Tiểu Ô Cầu. Đó thực sự là U Minh huyết ma hoặc một người tu ma thừa kế của U Minh huyết ma. Có điều tu vi của người đó bị giảm rất nhiều kém xa so với U Minh huyết ma cách đây bốn trăm năm.
- Sau bốn trăm năm, một lần nữa U Minh huyết ma lại xuất hiện.
- Chẳng trách nào ta khống chế U minh ma huyết lại có hiện tượng như thế. Ta đuổi theo tới đây, chẳng lẽ U Minh huyết ma tới nơi này rồi qua trận pháp truyền tống mà tới một nơi nào đó?
Vào lúc này, tâm trạng của Lạc Bắc không thể dùng từ nào để diễn tả hết sự rung động của nó. Hơn nữa hắn tin rằng lúc này trong lòng Bán Diện Nhân Ma cũng đang đầy những sóng to gió lớn. Bởi vì Lạc Bắc có được pháp thuật của U Minh huyết ma và Bán Diện Nhân Ma đã từng đi theo cách đây bốn trăm năm, cả hai đều hiểu rõ hơn bất cứ người nào khác công pháp của U Minh huyết ma đang sợ tới đâu.
Thứ công pháp này tương đương coi người tu đạo là thực vật. Vì vậy mà U Minh huyết ma chính là kẻ địch trời sinh với người tu đạo. Càng về sau khi thực lực tăng lên thì y lại càng khủng bố và tốc độ tăng trưởng thực lực lại càng nhanh.
- Núi Đan Hà?
- Linh khí ở núi Đan Hà dường như không nhiều bằng bốn trăm năm trước, cũng không có hơi thở nào mạnh ở đây. Xem ra phái Đan Hà xuống dốc rồi.
Chẳng biết bay trên không trung được bao lâu và đã thả bao nhiêu Huyết Thần Tử ra ngoài, U Minh huyết ma tạm dừng lại trên một ngọn núi lớn. Trên ngọn núi có mọc rất nhiều cây cổ thụ xanh tốt. Mà đá núi lại có màu đỏ hoàn toàn khác với những ngọn núi bình thường.
Sau khi lẩm bẩm nói với mình U Minh huyết ma đảo mắt thu lại ma khí và mùi máu tanh trên người sau đó bay thẳng tới một cái động trên ngọn núi lớn.
Trong đêm tối chỉ thấy một tia sáng màu hồng rơi xuống rồi sau đó nó lao thẳng tới một chỗ chính là cái sơn cốc mà Trần Thanh Đế và Tiên Hồ đạo quân đã tiêu diệt Yến Duẫn Minh cùng với Chung Kim Cương.
Một tiếng động nhỏ vang lên rồi một làn ánh sáng màu lam chợt lóe lên nơi cửa cái khe núi. Bóng dáng của U Minh huyết ma cũng như bóng ma xuất hiện tại cái di tích từ thời thượng cổ.
Dường như U Minh huyết ma có một sự cảm ứng độc đáo đối với Huyết Xá lợi mà mình để lại nên y lao thẳng vào trong một cái đền đã vỡ nát.
Vào lúc này trong ngôi đền không có một bóng người. Dường như đám người Tiên Hồ đạo quân và Trần Thanh Đế đã vượt qua trận pháp để tiến vào cái nơi Phong Khư mà Vương Dĩnh nhắc tới.
- Đây là trận pháp truyền tống thượng cổ, nếu không có pháp tinh thì không khởi động được nó.
- Cầm Huyết Xá lợi của ta mà dám sử dụng trận pháp truyền tống. Chúng không để lại ai ở đây canh giữ chắc phía bên kia còn có trận pháp truyền tống khác.
Đi một vòng quanh vầng sáng dìu dịu của trận pháp truyền tống, U Minh huyết ma liếm môi mà lẩm bẩm.
Một lúc sau, U Minh huyết ma lại hóa thành một vầng sáng màu hồng rồi bay ra ngoài.
Ước chừng hai canh giờ, U Minh huyết ma lại lướt vào đứng trước trận pháp.
Một viên tinh thạch tản ra ánh sáng màu vàng được y để vào trong trận pháp truyền tống rồi một làn chân nguyên đỏ như màu lập tức được đưa vào trong viên tinh thạch. Ngay lập tức trận pháp vang lên những tiếng động rồi tản ra ánh sáng màu trắng rực rõ tạo thành một làn ánh sáng màu trắng.
Trong nháy mắt khi làn ánh sáng biến mất, bóng dáng của U Minh huyết ma ở trong trận pháp truyền tống cũng không còn.
Chừng một canh giờ sau, một tia sáng màu hồng từ bên ngoài cũng lao vào nơi này, theo sau chính là Yêu vương liên thai.
- Nơi này là núi Đan Hà! Lúc trước khi ta ra khỏi Thục Sơn là để tới đây tìm linh dược. Không thể ngờ được trong núi Đan Hà lại có một cái di tích của tông môn từ thời thượng cổ.
- Tại sao U minh ma huyết lại chạy tới đây?
Bên trong Yêu vương liên thai, Lạc Bắc quan sát cảnh tượng mà không giấu được sự kinh ngạc.
Chỉ thấy con Huyết Thần Tử kia hưng phấn bay thẳng tới một ngôi đền rồi di chuyển loạn trong đó dường như mấy đi mục tiêu.
- Không ngờ ở đây lại có trận pháp truyền tống từ thời cổ.
Nhìn thấy trận pháp tản ra ánh sáng màu trắng, Lạc Bắc và Hâm Duyệt đều kinh hãi.
Ơ đây phát hiện ra một cái di tích của tông môn thời cổ đã là chuyện kinh người. Mà hiện tại với tu vi một lần thiên kiếp của mình, Lạc Bắc có thể cảm nhận được linh khí trời đất ở nơi này có điểm đặc biệt. Gần như ngay lập tức hắn hiểu ra cái trận pháp truyền tống ở nơi này vẫn còn nguyên vẹn.
- Chắc có người nào đó sửa lại trận pháp này. Không ngờ trong giới tu đạo hiện tại vẫn còn có người sửa chữa được trận pháp truyền tống thời cổ.
Quan sát kỹ một lúc, Lạc Bắc chợt chớp mắt. Bởi vì hắn có thể nhận thấy được một vài vị trí trên trận pháp vẫn còn mới hoàn toàn khác với những vị trí còn lại. Như thế chứng tỏ cái trận pháp này đã bị hỏng nhưng rồi được người ta sửa lại, hơn nữa thời gian sửa cũng mới gần đây.
- Cái trận pháp này truyền tống tới đâu? Tại sao U Minh ma huyết lại lao tới nơi này?
Lạc Bắc và Tô Hâm Duyệt liếc mắt nhìn nhau. Nhưng hai người còn chưa kịp làm gì thì Yêu vương liên thai chợt rung rung theo một nhịp điệu nhất định.
Lạc Bắc lập tức biến sắc phóng một làn chân nguyên vào cái trận pháp bên trong Yêu vương liên thai. Theo làn chân nguyên đó, một vầng ánh sáng màu đen chợt tản ra ngay phía trước đó.
Sau khi được Bích Căn sơn nhân luyện lại mặc dù người từ giới Niết Bàn không thể dựa vào trận pháp truyền tống của Yêu vương liên thai để đi ra vào bất cứ lúc nào nhưng lão cũng đã luyện thêm một thứ pháp bảo nối liền với Yêu vương liên thai. Người trong giới Niết Bàn chỉ cần dựa vào cái pháp bảo đó là có thể làm cho Yêu vương liên thai rung động khác thường để Lạc Bắc cảm nhận được.
Bình thường nếu không có chuyện gì đặc biệt, người trong giới Niết Bàn cũng chẳng liên lạc với Lạc Bắc. Có điều lúc trước Trạm Châu Trạch Địa, núi Chiêu Diêu và giới Niết Bàn tiến hành nghi binh đối với Côn Luân khiến cho Lạc Bắc cảm thấy lo lắng có biến cố xảy ra.
- Nạp Lan Nhược Tuyết! Ngươi đã xuất quan?
- Ly Nghiêu Ly! Xảy ra chuyện gì?
Ngay khi vầng sáng rực rỡ xuất hiện trước mặt Yêu vương liên thai lập tức bóng dáng của Nạp Lan Nhược Tuyết và Ly Nghiêu Ly cùng xuất hiện.
Vào lúc này trên người pháp lực dao động đặc biệt của Yêu tộc tản ra từ người Nạp Lan Nhược Tuyết đã hoàn toàn biến mất. Cho dù Lạc Bắc nhắm mắt lại để cảm giác cũng chỉ có thể thấy nàng là một người tu đạo chứ không thể phát hiện ra nàng tu yêu. Mà toàn bộ khí thế của nàng cũng như hòa làm một với trời đất. Rõ ràng sau khi luyện hóa Hóa HÌnh yêu đan, Nạp Lan Nhược Tuyết đã có sự đột phá mạnh mẽ.
Còn Ly Nghiêu Ly xuất hiện cùng với Nạp Lan Nhược Tuyết thì lại không giấu được sự khiếp sợ và lo lắng.
- Người của chúng ta cùng với Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu đã rút lui khỏi Côn Luân.
Ly Nghiêu Ly cũng không nói lòng vòng lập tức nói ngay với Lạc Bắc:
- Tuy nhiên tiền bối Bán Diện Nhân Ma có phát hiện một cột ma khí kinh người từ trong Côn Luân lao ra cho thấy đó là một người tu ma. Hơn nữa tiền bối Bán Diện Nhân Ma cảm thấy hơi thở của người đó rất quan, có khả năng chính là U Minh huyết ma.
- U Minh huyết ma?
Ly Nghiêu Ly vừa mới dứt lời, Lạc Bắc và Hâm Duyệt đều giật mình.
- Đúng vậy! Sau khi Bán Diện Nhân Ma tiền bối đuổi theo nhưng không thể đuổi được mà phát hiện ra thứ này. - Ly Nghiêu Ly hít một hơi thật sâu sau đó đưa một lá bùa dường như được chế từ xương trắng cho Lạc Bắc.
- Huyết Thần Tử?
Bên trong tấm bùa được tạo ra từ xương trắng có một tia sáng đỏ như máu liên tục chuyển động giống như đang nổi trên bề mặt. Nhìn kỹ hình dạng của nó thì ra là một con Huyết Thần Tử. Rắc! Lạc Bắc bóp nát lá bùa màu trắng. Trong nháy mắt khi nó vỡ vụn lập tức bốc lên một quầng máu cao hơn nửa người với ma khí quay cuồng, chính là một con Huyết Thần Tử.
Mí mắt Lạc Bắc giật giật giơ tay chộp một cái bắn ra vô số những tia sáng màu vàng hút con Huyết Thần Tử vào tay.
- Mấy vị tiền bối Bán Diện Nhân Ma bảo ta đưa cái này cho ngài. - Ly Nghiêu Ly nhìn con Huyết Thần Tử bị quầng sáng vàng kim bao phủ không thoát ra được:
- Lão bảo ta nói cho ngài biết rằng lúc đó khi cảm ứng được thứ hơi thở kia thì tinh thần bị chấn động mạnh nên chậm một chút. Nhưng trong thế gian này cũng chỉ có một vài thứ độn pháp khiến cho lão đuổi theo không được, trong đó có một loại chính là Thần quang huyết ảnh độn của U Minh huyết ma. Hơn nữa nhìn cách người đó bỏ chạy và phóng thích Huyết Thần Tử thì chắc chắn không phải là những thứ ma vật bị U minh ma huyết như tiểu Trà và Tiểu Ô Cầu. Đó thực sự là U Minh huyết ma hoặc một người tu ma thừa kế của U Minh huyết ma. Có điều tu vi của người đó bị giảm rất nhiều kém xa so với U Minh huyết ma cách đây bốn trăm năm.
- Sau bốn trăm năm, một lần nữa U Minh huyết ma lại xuất hiện.
- Chẳng trách nào ta khống chế U minh ma huyết lại có hiện tượng như thế. Ta đuổi theo tới đây, chẳng lẽ U Minh huyết ma tới nơi này rồi qua trận pháp truyền tống mà tới một nơi nào đó?
Vào lúc này, tâm trạng của Lạc Bắc không thể dùng từ nào để diễn tả hết sự rung động của nó. Hơn nữa hắn tin rằng lúc này trong lòng Bán Diện Nhân Ma cũng đang đầy những sóng to gió lớn. Bởi vì Lạc Bắc có được pháp thuật của U Minh huyết ma và Bán Diện Nhân Ma đã từng đi theo cách đây bốn trăm năm, cả hai đều hiểu rõ hơn bất cứ người nào khác công pháp của U Minh huyết ma đang sợ tới đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.