Chương 4:
Tú
14/08/2022
Khúc Yến Ninh đã hoàn toàn bị lẩu chinh phục, đắm chìm trong đống đồ ăn mỹ vị.
Sau đó còn gọi thêm đồ ăn hai lần, hai người ăn xong ôm bụng tê liệt ngã xuống sô pha, trên bàn chất đầy chén đĩa trống không, đừng nhìn hai người lớn lên thanh tú, sức ăn lại không nhỏ.
“Ợ ~ nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một chút rồi về…….” Khúc Yến Ninh ợ một cái, vẻ mặt suy yếu xoa bụng.
Sở Chu cũng không tốt hơn cậu bao nhiêu, y nằm liệt trên sô pha, thoả mãn híp híp mắt
Qua một lúc lâu, Khúc Yến Ninh mới ấn chuông gọi người phục vụ đến tính tiền, cậu lo Sở Chu đòi trả tiền, còn cố ý dặn dò một câu, “Hôm nay tớ mời khách.”
Sở Chu lười biếng soi gương bổ trang, nghe vậy cố ý bóp giọng nãi thanh nãi khí nói: “Được được được, đều theo ý cậu ~”
Tính tiền xong, hai người lảo đảo lắc lư ra cửa, cưỡi xe ba bánh về nhà.
Xe ba bánh một đường xóc nảy, thời điểm về đến nhà, Khúc Yến Ninh cảm thấy đồ ăn trong bụng đều bị dâng lên cổ họng, cậu hít sâu mấy cái, dùng sức đem cảm giác buồn nôn đè xuống.
Sở Chu nhìn dáng vẻ không tiền đồ của cậu cười to, “Không có tiền đồ, ăn một cái lẩu thôi mà cùng khiến mình no —— cách!” Y cười quá mức, còn chưa nói xong liền bị nấc, tiếp theo sau lại nấc thêm mấy cái giống như đang cổ vũ. (‘cách’ là tiếng nấc í)
Khúc Yến Ninh nén cười vỗ vai y, hai người vừa cười vừa nháo đi lên lầu.
*******
Từ khi bày quầy chợ đêm, sinh hoạt của Khúc Yến Ninh ngày càng thêm có quy luật, ban ngày thay phiên phản hồi khách hàng với Sở Chu, buổi tối đúng 9 giờ đến chợ đêm bày quán, đáp ứng yêu cầu của khách hàng, cậu lại bán thêm mấy món ăn mới mẻ, sinh ý làm rất tốt, đã có chút thanh danh ở chợ đêm.
Giữa trưa hôm nay, Sở Chu không ở nhà, Khúc Yến Ninh cắn ống hút xem phim, “leng keng” vang lên, góc phải màn hình hiện lên báo có tin nhắn.
Khúc Yến Ninh click mở khung thoại, ID thực quen mắt, là em gái thổ hào lần trước mua mười hộp phấn nền.
Em gái thổ hào lần này không mua phấn nền, muốn mua kem che khuyết điểm, vẫn như cũ mua loại đắt nhất trong cửa hàng, Khúc Yến Ninh thấy nhiều đã quen, vẻ mặt thập phần bình thản trả lời, “Thân ái, lần này ngài muốn mua mấy hộp?”
“Tám hộp.”
“Được, lần này chúng tôi vẫn tặng ngài phiếu giảm giá với đồ vật nhỏ được không?”
Em gái thổ hào nói tốt, Khúc Yến Ninh sột soạt sột soạt hút Coca, nhanh chóng xác nhận đơn đặt hàng với cô.
Xác nhận đơn đặt hàng xong, em gái thổ hào liền không trả lời tin nhắn nữa, Khúc Yến Ninh tắt hội thoại tiếp tục xem phim.
Đại khái khoảng nửa tiếng sau, khung thoại lại lập loè lên.
Em gái thổ hào nói: “Có thể nhờ anh giúp tôi một chút không?”
“Thân ái ~ có thể giúp ngài chuyện gì?”
Bên kia hiện lên đối phương đang nhập tin lặp lại nhiều lần (là nhập tin nhắn rồi xoá đi, lại nhập lần nữa nhiều lần á), qua một lúc lâu mới gửi qua.
“Tôi nuôi một con chó, gần đây nó sinh bệnh, tôi có thể phải rời đi một thời gian, có thể phiền cậu giúp tôi chăm sóc nó một thời gian không?”
Khúc Yến Ninh khựng lại, cắn ống hút rớt vào chai Coca, có chút do dự không biết nên đáp ứng hay không.
Cậu nghĩ nghĩ, vẫn từ chối nói: “Thân ái ~ ngài có thể đem thú cưng gửi nuôi ở cửa hàng thú cưng nha.”
Bên kia rất nhanh đã trả lời lại, gửi một cái biểu tình khổ sở, “Tôi không có cách đưa nó đi đến đó, Đại Hoàng rất ngoan, sẽ không làm phiền cậu.” (gửi là làm phiền ngta rồi má)
Khúc Yến Ninh nhìn ID của cô gái cùng tên với thú cưng, đây thật sự là người yêu chó, cậu rối rắm trong chốc lát, vẫn mềm lòng đáp ứng, cô gái này giàu như vậy, có lẽ thật sự không phải kẻ lừa đảo, không chừng người ta thật sự có chuyện gấp.
Em gái thổ hào rất cao hứng, cứ mãi nói cảm ơn với cậu.
Khúc Yến Ninh hỏi cô khi nào đi đón con chó, cô gái nói phải đợi mấy ngày nữa, đến lúc đó sẽ liên hệ với cậu. Vì để tiện liên lạc, hai người thêm Wechat nhau.
Vài phút sau, Khúc Yến Ninh phát hiện cô gái này đã quét sạch mấy món đồ trang điểm đắt nhất trong tiệm.
Khúc Yến Ninh ngồi trước máy tính tặc lưỡi, quả nhiên kẻ có tiền suy nghĩ không giống người bình thường.
Chờ đến buổi chiều Sở Chu trở về, Khúc Yến Ninh liền đem việc này nói với y, tuy rằng Sở Chu không đồng ý cậu bất cẩn đáp ứng yêu cầu của một người xa lạ, nhưng Khúc Yến Ninh đưa vòng bạn bè của em gái thổ hào cho y xem, bài đăng đều là về sinh hoạt hằng ngày, trong đó hơn phân nửa là khoe chó cưng Đại Hoàng.
—— Nhìn qua cũng không phải là người lừa đảo.
Sở Chu nhìn không ra có cái gì đáng nghi, nghẹn nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ nói đến lúc đấy hai người cùng đi đón chó con.
Khúc Yến Ninh cao hứng đồng ý.
Chuyện này chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, sau đó vài ngày cô gái cũng không nhắn tin lại đây, Khúc Yến Ninh liền ném chuyện này ra sau đầu.
Nhưng bây giờ Thân thành lại xuất hiện một tin tức lớn, địa điểm xảy ra vẫn là thôn trong thành cách vách tiểu khu Khúc Yến Ninh ở, khu Thanh Hồ.
sau vụ án hai người bị giết rồi chặt xác lần trước, lại có một nữ sinh bị ngộ hại.
Báo chí đưa tin nói không tỉ mỉ, rất nhiều tin tức mơ hồ, ngay cả ảnh chụp cũng là một cái cáng che vải trắng ở xa xa, miễn cưỡng có thể nhìn thấy phồng lên hình người.
Không phải tin tức nói bị chặt xác sao?
Nghi hoặc của Khúc Yến Ninh chợt lóe qua, không đợi cậu nghĩ kỹ, tiếng chuông cửa vang lên.
Suy nghĩ bị đánh gãy, Khúc Yến Ninh tắt tin tức chạy ra mở cửa.
Ngoài cửa chống trộm có ba người mặc đồng phục cạnh sát.
Khúc Yến Ninh khép hờ cửa, cảnh giác nhìn bọn họ.
Đối phương ở bên ngoài gõ gõ cửa sắt, đem giấy chứng nhận cảnh sát giơ lên phía trước, “Xin chào, tôi là hình cảnh trung đội Vương Lợi, số hiệu 125806, chúng tôi có án hình sự yêu cầu cậu phối hợp điều tra.”
Người tự xưng là cảnh sát Vương Lợi vẻ mặt nghiêm túc, là một kẻ không có hộ khẩu, khi đối mặt với cảnh sát Khúc Yến Ninh có chút e ngại, nhưng ngay sau đó nghĩ đến ở trên mạng nói đến các loại lừa đảo ùn ùn không dứt, eo rốt cuộc thẳng hơn một chút, cậu hắng hắng giọng nói, “Giấy chứng nhận cảnh sát của những người khác có thể cho tôi xem một chút không?”
Hai cảnh sát phía sau rất phối hợp, đều giơ giấy chứng nhận đến sát cửa chống trộm cho cậu xem.
Khúc Yến Ninh nhìn thật kỹ, trong lòng không nhìn được nói thầm, thoạt nhìn thật sự rất giống, nhưng cậu thì có cái gì mà yêu cầu phối hợp điều tra, bây giờ kẻ lừa đảo đều giống nhau hết sao?
Nghĩ đến mánh khóe phản lại lừa đảo xem trên mạng, Khúc Yến Ninh nâng nâng cằm, cố ý hỏi lại: “Các người là của cục công an nào?”
Vẫn là Vương Lợi đứng ra trả lời vấn đề, hắn dường như là người dẫn đầu trong ba người, thanh âm trầm ổn, “Hình cảnh trung đội cục công an khu Thanh Hồ, nếu ngài có nghi vấn thì có thể trực tiếp gọi điện thoại đến cục công an xác minh.”
Khúc Yến Ninh cảm thấy đề nghị này của hắn không tồi, vì thế nói: “vậy các người đợi chút, tôi gọi điện xác nhận.” Cậu nói xong liền “bang” một cái đóng cửa lại.
Ba người ngoài cửa: “……”
Khúc Yến Ninh ở trên mạng tìm số điện thoại cục công an khu Thanh Hồ, sau khi được cảnh sát phía bên kia xác minh, nói thật sự có việc này, Khúc Yến Ninh trợn tròn mắt.
Cậu lộc cộc chạy đến mở cửa ra, mời cảnh sát đứng đợi ở bên ngoài hơn nửa ngày vào trong nhà.
Bốn người ngồi xuống sô pha, Vương Lợi kín đáo nhìn lướt qua phòng khách, bắt đầu theo thường lệ dò hỏi.
Hắn lấy di động ra, click mở một của hàng trên Taobao, sau đó đẩy qua chỗ Khúc Yến Ninh, “Chủ tiệm Taobao này là cậu sao?”
Khúc Yến Ninh cầm di động nhìn thoáng qua, không sai, là cửa hàng Taobao của Sở Chu, biểu tình của cậu có chút thấp thỏm, thật cẩn thận nhìn Vương Lợi, “Đúng vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Vương Lợi lại lấy ra vài tờ giấy đặt trên bàn trà, phát hiện cậu khẩn trương, trấn an nói: “Đừng khẩn trương, chỉ là có một số sự kiện yêu cầu cậu phối hợp xác nhận một chút.”
Hắn chỉ vào tờ giấy ở trên cùng hỏi: “Người mua này cậu còn ấn tượng không?”
Khúc Yến Ninh thò lại gần nhìn nhìn, trên giấy A4 in lịch sử trò chuyện, nội dung cuộc đối thoại rất quen thuộc, cậu ngẩng đầu xem ID, quả nhiên là em gái thổ hào chủ của Đại Hoàng.
Lại càng thêm lo sợ bất an, “Có ấn tượng.”
Vương Lợi trầm ngâm trong chốt lát mới nói: “Gần đây cậu có nghe nói đến án giết người liên hoàn không?”
Khúc Yến Ninh không rõ nguyên do gật đầu, nói có nghe, “Tôi vừa nãy còn đang xem tin tức về nó.”
Biểu tình của Vương Lợi càng thêm ngưng trọng, giữa mày nhăn lại một đường rãnh thật sâu, hắn gõ gõ bàn, trầm giọng nói: “Án này tương đối khó giải quyết, hy vọng sau khi cậu biết tình huống rồi thì không cần khẩn trương.”
Khúc Yến Ninh tức khắc khẩn trương nuốt nuốt nước miếng, lo sợ nhìn hắn.
Vương Lợi nói: “Cái tài khoản Taobao tên Đại Hoàng này, là của nạn nhân Lý Hiểu Hồng, hai mươi ngày trước nạn nhân bị sát hại, đến hôm qua mới bị chủ nhà phát hiện tử vong, nhưng khi chúng tôi kiểm tra máy tính của nạn nhân, phát hiện lịch sử cuộc trò chuyện của các người ở một tuần trước.”
“……” Khúc Yến Ninh yên lặng tiêu hóa trong chốc lát, hung hăng run cầm cập, “Các người đang nói giỡn phải không……”
Sau đó còn gọi thêm đồ ăn hai lần, hai người ăn xong ôm bụng tê liệt ngã xuống sô pha, trên bàn chất đầy chén đĩa trống không, đừng nhìn hai người lớn lên thanh tú, sức ăn lại không nhỏ.
“Ợ ~ nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một chút rồi về…….” Khúc Yến Ninh ợ một cái, vẻ mặt suy yếu xoa bụng.
Sở Chu cũng không tốt hơn cậu bao nhiêu, y nằm liệt trên sô pha, thoả mãn híp híp mắt
Qua một lúc lâu, Khúc Yến Ninh mới ấn chuông gọi người phục vụ đến tính tiền, cậu lo Sở Chu đòi trả tiền, còn cố ý dặn dò một câu, “Hôm nay tớ mời khách.”
Sở Chu lười biếng soi gương bổ trang, nghe vậy cố ý bóp giọng nãi thanh nãi khí nói: “Được được được, đều theo ý cậu ~”
Tính tiền xong, hai người lảo đảo lắc lư ra cửa, cưỡi xe ba bánh về nhà.
Xe ba bánh một đường xóc nảy, thời điểm về đến nhà, Khúc Yến Ninh cảm thấy đồ ăn trong bụng đều bị dâng lên cổ họng, cậu hít sâu mấy cái, dùng sức đem cảm giác buồn nôn đè xuống.
Sở Chu nhìn dáng vẻ không tiền đồ của cậu cười to, “Không có tiền đồ, ăn một cái lẩu thôi mà cùng khiến mình no —— cách!” Y cười quá mức, còn chưa nói xong liền bị nấc, tiếp theo sau lại nấc thêm mấy cái giống như đang cổ vũ. (‘cách’ là tiếng nấc í)
Khúc Yến Ninh nén cười vỗ vai y, hai người vừa cười vừa nháo đi lên lầu.
*******
Từ khi bày quầy chợ đêm, sinh hoạt của Khúc Yến Ninh ngày càng thêm có quy luật, ban ngày thay phiên phản hồi khách hàng với Sở Chu, buổi tối đúng 9 giờ đến chợ đêm bày quán, đáp ứng yêu cầu của khách hàng, cậu lại bán thêm mấy món ăn mới mẻ, sinh ý làm rất tốt, đã có chút thanh danh ở chợ đêm.
Giữa trưa hôm nay, Sở Chu không ở nhà, Khúc Yến Ninh cắn ống hút xem phim, “leng keng” vang lên, góc phải màn hình hiện lên báo có tin nhắn.
Khúc Yến Ninh click mở khung thoại, ID thực quen mắt, là em gái thổ hào lần trước mua mười hộp phấn nền.
Em gái thổ hào lần này không mua phấn nền, muốn mua kem che khuyết điểm, vẫn như cũ mua loại đắt nhất trong cửa hàng, Khúc Yến Ninh thấy nhiều đã quen, vẻ mặt thập phần bình thản trả lời, “Thân ái, lần này ngài muốn mua mấy hộp?”
“Tám hộp.”
“Được, lần này chúng tôi vẫn tặng ngài phiếu giảm giá với đồ vật nhỏ được không?”
Em gái thổ hào nói tốt, Khúc Yến Ninh sột soạt sột soạt hút Coca, nhanh chóng xác nhận đơn đặt hàng với cô.
Xác nhận đơn đặt hàng xong, em gái thổ hào liền không trả lời tin nhắn nữa, Khúc Yến Ninh tắt hội thoại tiếp tục xem phim.
Đại khái khoảng nửa tiếng sau, khung thoại lại lập loè lên.
Em gái thổ hào nói: “Có thể nhờ anh giúp tôi một chút không?”
“Thân ái ~ có thể giúp ngài chuyện gì?”
Bên kia hiện lên đối phương đang nhập tin lặp lại nhiều lần (là nhập tin nhắn rồi xoá đi, lại nhập lần nữa nhiều lần á), qua một lúc lâu mới gửi qua.
“Tôi nuôi một con chó, gần đây nó sinh bệnh, tôi có thể phải rời đi một thời gian, có thể phiền cậu giúp tôi chăm sóc nó một thời gian không?”
Khúc Yến Ninh khựng lại, cắn ống hút rớt vào chai Coca, có chút do dự không biết nên đáp ứng hay không.
Cậu nghĩ nghĩ, vẫn từ chối nói: “Thân ái ~ ngài có thể đem thú cưng gửi nuôi ở cửa hàng thú cưng nha.”
Bên kia rất nhanh đã trả lời lại, gửi một cái biểu tình khổ sở, “Tôi không có cách đưa nó đi đến đó, Đại Hoàng rất ngoan, sẽ không làm phiền cậu.” (gửi là làm phiền ngta rồi má)
Khúc Yến Ninh nhìn ID của cô gái cùng tên với thú cưng, đây thật sự là người yêu chó, cậu rối rắm trong chốc lát, vẫn mềm lòng đáp ứng, cô gái này giàu như vậy, có lẽ thật sự không phải kẻ lừa đảo, không chừng người ta thật sự có chuyện gấp.
Em gái thổ hào rất cao hứng, cứ mãi nói cảm ơn với cậu.
Khúc Yến Ninh hỏi cô khi nào đi đón con chó, cô gái nói phải đợi mấy ngày nữa, đến lúc đó sẽ liên hệ với cậu. Vì để tiện liên lạc, hai người thêm Wechat nhau.
Vài phút sau, Khúc Yến Ninh phát hiện cô gái này đã quét sạch mấy món đồ trang điểm đắt nhất trong tiệm.
Khúc Yến Ninh ngồi trước máy tính tặc lưỡi, quả nhiên kẻ có tiền suy nghĩ không giống người bình thường.
Chờ đến buổi chiều Sở Chu trở về, Khúc Yến Ninh liền đem việc này nói với y, tuy rằng Sở Chu không đồng ý cậu bất cẩn đáp ứng yêu cầu của một người xa lạ, nhưng Khúc Yến Ninh đưa vòng bạn bè của em gái thổ hào cho y xem, bài đăng đều là về sinh hoạt hằng ngày, trong đó hơn phân nửa là khoe chó cưng Đại Hoàng.
—— Nhìn qua cũng không phải là người lừa đảo.
Sở Chu nhìn không ra có cái gì đáng nghi, nghẹn nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ nói đến lúc đấy hai người cùng đi đón chó con.
Khúc Yến Ninh cao hứng đồng ý.
Chuyện này chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, sau đó vài ngày cô gái cũng không nhắn tin lại đây, Khúc Yến Ninh liền ném chuyện này ra sau đầu.
Nhưng bây giờ Thân thành lại xuất hiện một tin tức lớn, địa điểm xảy ra vẫn là thôn trong thành cách vách tiểu khu Khúc Yến Ninh ở, khu Thanh Hồ.
sau vụ án hai người bị giết rồi chặt xác lần trước, lại có một nữ sinh bị ngộ hại.
Báo chí đưa tin nói không tỉ mỉ, rất nhiều tin tức mơ hồ, ngay cả ảnh chụp cũng là một cái cáng che vải trắng ở xa xa, miễn cưỡng có thể nhìn thấy phồng lên hình người.
Không phải tin tức nói bị chặt xác sao?
Nghi hoặc của Khúc Yến Ninh chợt lóe qua, không đợi cậu nghĩ kỹ, tiếng chuông cửa vang lên.
Suy nghĩ bị đánh gãy, Khúc Yến Ninh tắt tin tức chạy ra mở cửa.
Ngoài cửa chống trộm có ba người mặc đồng phục cạnh sát.
Khúc Yến Ninh khép hờ cửa, cảnh giác nhìn bọn họ.
Đối phương ở bên ngoài gõ gõ cửa sắt, đem giấy chứng nhận cảnh sát giơ lên phía trước, “Xin chào, tôi là hình cảnh trung đội Vương Lợi, số hiệu 125806, chúng tôi có án hình sự yêu cầu cậu phối hợp điều tra.”
Người tự xưng là cảnh sát Vương Lợi vẻ mặt nghiêm túc, là một kẻ không có hộ khẩu, khi đối mặt với cảnh sát Khúc Yến Ninh có chút e ngại, nhưng ngay sau đó nghĩ đến ở trên mạng nói đến các loại lừa đảo ùn ùn không dứt, eo rốt cuộc thẳng hơn một chút, cậu hắng hắng giọng nói, “Giấy chứng nhận cảnh sát của những người khác có thể cho tôi xem một chút không?”
Hai cảnh sát phía sau rất phối hợp, đều giơ giấy chứng nhận đến sát cửa chống trộm cho cậu xem.
Khúc Yến Ninh nhìn thật kỹ, trong lòng không nhìn được nói thầm, thoạt nhìn thật sự rất giống, nhưng cậu thì có cái gì mà yêu cầu phối hợp điều tra, bây giờ kẻ lừa đảo đều giống nhau hết sao?
Nghĩ đến mánh khóe phản lại lừa đảo xem trên mạng, Khúc Yến Ninh nâng nâng cằm, cố ý hỏi lại: “Các người là của cục công an nào?”
Vẫn là Vương Lợi đứng ra trả lời vấn đề, hắn dường như là người dẫn đầu trong ba người, thanh âm trầm ổn, “Hình cảnh trung đội cục công an khu Thanh Hồ, nếu ngài có nghi vấn thì có thể trực tiếp gọi điện thoại đến cục công an xác minh.”
Khúc Yến Ninh cảm thấy đề nghị này của hắn không tồi, vì thế nói: “vậy các người đợi chút, tôi gọi điện xác nhận.” Cậu nói xong liền “bang” một cái đóng cửa lại.
Ba người ngoài cửa: “……”
Khúc Yến Ninh ở trên mạng tìm số điện thoại cục công an khu Thanh Hồ, sau khi được cảnh sát phía bên kia xác minh, nói thật sự có việc này, Khúc Yến Ninh trợn tròn mắt.
Cậu lộc cộc chạy đến mở cửa ra, mời cảnh sát đứng đợi ở bên ngoài hơn nửa ngày vào trong nhà.
Bốn người ngồi xuống sô pha, Vương Lợi kín đáo nhìn lướt qua phòng khách, bắt đầu theo thường lệ dò hỏi.
Hắn lấy di động ra, click mở một của hàng trên Taobao, sau đó đẩy qua chỗ Khúc Yến Ninh, “Chủ tiệm Taobao này là cậu sao?”
Khúc Yến Ninh cầm di động nhìn thoáng qua, không sai, là cửa hàng Taobao của Sở Chu, biểu tình của cậu có chút thấp thỏm, thật cẩn thận nhìn Vương Lợi, “Đúng vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Vương Lợi lại lấy ra vài tờ giấy đặt trên bàn trà, phát hiện cậu khẩn trương, trấn an nói: “Đừng khẩn trương, chỉ là có một số sự kiện yêu cầu cậu phối hợp xác nhận một chút.”
Hắn chỉ vào tờ giấy ở trên cùng hỏi: “Người mua này cậu còn ấn tượng không?”
Khúc Yến Ninh thò lại gần nhìn nhìn, trên giấy A4 in lịch sử trò chuyện, nội dung cuộc đối thoại rất quen thuộc, cậu ngẩng đầu xem ID, quả nhiên là em gái thổ hào chủ của Đại Hoàng.
Lại càng thêm lo sợ bất an, “Có ấn tượng.”
Vương Lợi trầm ngâm trong chốt lát mới nói: “Gần đây cậu có nghe nói đến án giết người liên hoàn không?”
Khúc Yến Ninh không rõ nguyên do gật đầu, nói có nghe, “Tôi vừa nãy còn đang xem tin tức về nó.”
Biểu tình của Vương Lợi càng thêm ngưng trọng, giữa mày nhăn lại một đường rãnh thật sâu, hắn gõ gõ bàn, trầm giọng nói: “Án này tương đối khó giải quyết, hy vọng sau khi cậu biết tình huống rồi thì không cần khẩn trương.”
Khúc Yến Ninh tức khắc khẩn trương nuốt nuốt nước miếng, lo sợ nhìn hắn.
Vương Lợi nói: “Cái tài khoản Taobao tên Đại Hoàng này, là của nạn nhân Lý Hiểu Hồng, hai mươi ngày trước nạn nhân bị sát hại, đến hôm qua mới bị chủ nhà phát hiện tử vong, nhưng khi chúng tôi kiểm tra máy tính của nạn nhân, phát hiện lịch sử cuộc trò chuyện của các người ở một tuần trước.”
“……” Khúc Yến Ninh yên lặng tiêu hóa trong chốc lát, hung hăng run cầm cập, “Các người đang nói giỡn phải không……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.