Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Chương 16: Thanh Âm Cuộc Chiến
Samson
08/11/2022
Lúc Thi Mạn Nhu mặc xong quần áo thì Thương Luật Viện từ trong phòng tắm đi ra, vừa lau tóc, vừa nhìn Thi Mạn Nhu, bình tĩnh lại rồi nói: "Nội y này rất hợp với chị."
Thi Mạn Nhu chỉnh lại dây áo, mặt mang ý cười nhìn Thương Luật Viện: "Mới mua , nhìn đẹp không?"
Thương Luật Viện giương lên khóe miệng, đi đến ngồi trước mặt Thi Mạn Nhu, kéo Thi Mạn Nhu qua liền hôn nhẹ xuống bờ vai, trong lòng Thi Mạn Nhu tim đập mạnh một cái, chỗ vai được Thương Luật Viện hôn giống như là bị điện giật, cảm giác tê dại lập tức truyền khắp toàn thân, Thi Mạn Nhu chỉ cảm thấy thân thể có chút rét run, không khỏi cúi đầu dựa lên thân thể Thương Luật Viện, thấp giọng ra lệnh: "Ôm chị."
Thương Luật Viện buông xuống khăn mặt đem trong tay, hơi điều chỉnh lại tư thế bản thân, liền đem toàn bộ cơ thể Thi Mạn Nhu ôm vào trong khuỷu tay.
Thi Mạn Nhu cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng mình so với Thương Luật Viện lớn hơn vài tuổi, hơn nữa Thương Luật Viện vẫn còn là học sinh trong trường học, nhưng mà ở trước mặt Thương Luật Viện, cô sao lại có thể tùy ý mà làm nũng đây.
Mà ở chỗ của vị hôn phu, nếu như cô không đủ tỉnh táo không đủ hiểu chuyện, như vậy sẽ khiến mọi thứ trở nên phức tạp.
Thi Mạn Nhu di chuyển đầu, đem toàn bộ gương mặt chôn ở trước ngực Thương Luật Viện, ở bên trong từng trận tình cảm ấm áp đó, mới có chút cảm thấy thân thể chưa từng lạnh như vậy.
Thương Luật Viện vuốt tóc Thi Mạn Nhu, hôn một cái lên đó mới nhỏ giọng nói: "Em phải đi. Buổi chiều thầy hướng dẫn muốn gặp em."
"Kia buổi tối ở đâu?" Thi Mạn Nhu đem thanh âm chôn ở trong thân thể Thương Luật Viện, cô cũng không nghe rõ thanh âm của mình.
Thương Luật Viện khó xử nói: "Còn đi làm thêm đến 11 giờ."
Lúc Thương Luật Viện nói lời này, nhìn nhìn đồng hồ treo trên tường, còn có mười phút nàng phải đi rồi.
Thi Mạn Nhu ngẩng đầu lên, nhìn Thương Luật Viện, Thương Luật Viện cúi người hôn trán cô: "Em sẽ tìm chị."
Cái hôn này cũng không làm cho nội tâm Thi Mạn Nhu bình tĩnh lại, cô nắm bàn tay Thương Luật Viện, không chịu buông ra: "Chị hôm nay cũng tăng ca đến 11 giờ, sau đó sẽ tới đón em, đến nhà của chị được không?"
Thương Luật Viện kinh ngạc nhìn Thi Mạn Nhu: "Chúng ta hôm nay không phải mới gặp nhau sao?"
Lúc Thi Mạn Nhu nói ra thỉnh cầu này đã bỏ ra quyết tâm rất lớn đấy, nghe được Thương Luật Viện đối với đề nghị này cũng không tỏ vẻ đồng ý, Thi Mạn Nhu cũng có chút hối hận.
Tuy rằng cô rất thích Thương Luật Viện, thậm chí sau nửa năm cái thích đó cũng không có tiêu mất, cô cảm giác mình nhất định là yêu Thương Luật Viện rồi. Nhưng mà Thi Mạn Nhu cũng không nghĩ để cho Thương Luật Viện nhìn ra tâm tư của mình, cô nhiều nhất chỉ có thể để Thương Luật Viện cho rằng, cô là đối với Thương Luật Viện rất có hảo cảm mà thôi.
Thi Mạn Nhu chỉnh lại dây áo, mặt mang ý cười nhìn Thương Luật Viện: "Mới mua , nhìn đẹp không?"
Thương Luật Viện giương lên khóe miệng, đi đến ngồi trước mặt Thi Mạn Nhu, kéo Thi Mạn Nhu qua liền hôn nhẹ xuống bờ vai, trong lòng Thi Mạn Nhu tim đập mạnh một cái, chỗ vai được Thương Luật Viện hôn giống như là bị điện giật, cảm giác tê dại lập tức truyền khắp toàn thân, Thi Mạn Nhu chỉ cảm thấy thân thể có chút rét run, không khỏi cúi đầu dựa lên thân thể Thương Luật Viện, thấp giọng ra lệnh: "Ôm chị."
Thương Luật Viện buông xuống khăn mặt đem trong tay, hơi điều chỉnh lại tư thế bản thân, liền đem toàn bộ cơ thể Thi Mạn Nhu ôm vào trong khuỷu tay.
Thi Mạn Nhu cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng mình so với Thương Luật Viện lớn hơn vài tuổi, hơn nữa Thương Luật Viện vẫn còn là học sinh trong trường học, nhưng mà ở trước mặt Thương Luật Viện, cô sao lại có thể tùy ý mà làm nũng đây.
Mà ở chỗ của vị hôn phu, nếu như cô không đủ tỉnh táo không đủ hiểu chuyện, như vậy sẽ khiến mọi thứ trở nên phức tạp.
Thi Mạn Nhu di chuyển đầu, đem toàn bộ gương mặt chôn ở trước ngực Thương Luật Viện, ở bên trong từng trận tình cảm ấm áp đó, mới có chút cảm thấy thân thể chưa từng lạnh như vậy.
Thương Luật Viện vuốt tóc Thi Mạn Nhu, hôn một cái lên đó mới nhỏ giọng nói: "Em phải đi. Buổi chiều thầy hướng dẫn muốn gặp em."
"Kia buổi tối ở đâu?" Thi Mạn Nhu đem thanh âm chôn ở trong thân thể Thương Luật Viện, cô cũng không nghe rõ thanh âm của mình.
Thương Luật Viện khó xử nói: "Còn đi làm thêm đến 11 giờ."
Lúc Thương Luật Viện nói lời này, nhìn nhìn đồng hồ treo trên tường, còn có mười phút nàng phải đi rồi.
Thi Mạn Nhu ngẩng đầu lên, nhìn Thương Luật Viện, Thương Luật Viện cúi người hôn trán cô: "Em sẽ tìm chị."
Cái hôn này cũng không làm cho nội tâm Thi Mạn Nhu bình tĩnh lại, cô nắm bàn tay Thương Luật Viện, không chịu buông ra: "Chị hôm nay cũng tăng ca đến 11 giờ, sau đó sẽ tới đón em, đến nhà của chị được không?"
Thương Luật Viện kinh ngạc nhìn Thi Mạn Nhu: "Chúng ta hôm nay không phải mới gặp nhau sao?"
Lúc Thi Mạn Nhu nói ra thỉnh cầu này đã bỏ ra quyết tâm rất lớn đấy, nghe được Thương Luật Viện đối với đề nghị này cũng không tỏ vẻ đồng ý, Thi Mạn Nhu cũng có chút hối hận.
Tuy rằng cô rất thích Thương Luật Viện, thậm chí sau nửa năm cái thích đó cũng không có tiêu mất, cô cảm giác mình nhất định là yêu Thương Luật Viện rồi. Nhưng mà Thi Mạn Nhu cũng không nghĩ để cho Thương Luật Viện nhìn ra tâm tư của mình, cô nhiều nhất chỉ có thể để Thương Luật Viện cho rằng, cô là đối với Thương Luật Viện rất có hảo cảm mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.