[Làm Giàu] Kinh Ngạc! Sau Khi Làm Ruộng Thủ Phủ Bệnh Kiều Nặng Thêm
Chương 24: Chủ Mưu Của Mưu Kế Xảo Quyệt
Yêu Sủng
05/07/2024
Tứ thúc Lạc ăn phải thuốc mê nên đầu óc có hơi mơ hồ, hắn ta thấy ngọn lửa này đã cháy lên lên người mình nên cũng gấp gáp.
Hắn ta mạnh mẽ chống lại Lạc Hi nói: “Việc này chẳng liên quan gì đến chú cả, là Cố Trì, đúng, mày đi tìm Cố tú tài đi, đây là chủ ý hắn ta đưa ra.”
Lạc Hi cụp mắt, ánh mắt trở nên sắc bén, một tay nàng xách tứ thúc Lạc đến bên cạnh giếng rồi tưới lên đầu hắn ta một thau nước lạnh.
“Nói rõ ràng một chút!”
Tứ thúc Lạc giật nảy cả mình, nhìn miệng giếng tối om mà trong lòng lạnh toát, tốc độ nói cực nhanh nói ra hết một năm một mười.
Hóa ra ngày ấy nàng xuyên tới đây đã sỉ nhục Cố Trì trước mặt thôn dân, lời nói của nàng khiến rất nhiều thôn dân âm thầm cười nhạo…
Vì đề phòng Lạc Hi thoát khỏi sự khống chế rồi làm thanh danh của hắn ta bị hủy hoại hết đi nên Cố Trì đã tìm tới tứ thúc Lạc, hai người họ cùng nhau bàn mưu chuyện này.
Vừa có thể tiễn Lạc Hi đi lại còn mượn cơ hội đó kiếm được chút ít tiền bạc, một công đôi việc.
Thị trưởng kia cũng không phải loại tốt đẹp gì cho cam.
Việc nàng đi tới đó ở rể là chuyện để xung hỉ, còn là ở cả một đời với nàng béo hai trăm cân ác độc kia.
Còn bị mang là khắc vợ, bị thị trưởng đắn đo, tất cả đều là chuyện tốt bọn họ muốn nghe.
Từ đầu đến cuối Lạc Hi đều hiểu hết cả, tay tứ thúc Lạc run bần bật dưới cái liếc và nụ cười như không của nàng.
Giọng nói thốt ra từ kẽ răng: “Chú quả đúng là ông chú tốt của con nhỉ!”
Tứ thúc Lạc ôm đầu kêu rên: “Đừng đánh mà.”
“Cần nói tao đã nói hết rồi, mày có giận thì đi tìm hắn ta trút đi!”
Lạc Hi phớt lờ hắn ta rồi giữ lại đánh một lần nữa.
Xong rồi thì nàng vỗ vỗ khuôn mặt đang vặn vẹo đau đớn của tứ thúc Lạc: “Con mặc kệ chú dùng biện pháp gì cũng phải đi lừa Cố Trì đến nhà cho con.”
“Mày cũng muốn đánh hắn ta một trận để hả giận sao?” Mắt tứ thúc Lạc sáng bừng, mưu kế là hai người họ cùng nghĩ ra, đâu thể để cho một mình hắn ta bị đánh được chứ.
“Chú nói xem?” Lạc Hi cười như không cười hỏi lại.
Tứ thúc Lạc: “...” Bỗng dưng hắn ta cảm thấy chuyện này không có khả năng đơn giản như thế.
Sợ hắn ta không đi hoặc có chuyện không hay xảy ra với mình, Lạc Hi lấy giấy bút ép đối phương viết lời thú tội.
Viết rõ hôm nay hắn ta tính kế nàng thế nào, lại cộng thêm có người nào tham dự, viết thật rõ từng quá trình một sau đó ấn vân tay ký tên lên.
Hắn ta mạnh mẽ chống lại Lạc Hi nói: “Việc này chẳng liên quan gì đến chú cả, là Cố Trì, đúng, mày đi tìm Cố tú tài đi, đây là chủ ý hắn ta đưa ra.”
Lạc Hi cụp mắt, ánh mắt trở nên sắc bén, một tay nàng xách tứ thúc Lạc đến bên cạnh giếng rồi tưới lên đầu hắn ta một thau nước lạnh.
“Nói rõ ràng một chút!”
Tứ thúc Lạc giật nảy cả mình, nhìn miệng giếng tối om mà trong lòng lạnh toát, tốc độ nói cực nhanh nói ra hết một năm một mười.
Hóa ra ngày ấy nàng xuyên tới đây đã sỉ nhục Cố Trì trước mặt thôn dân, lời nói của nàng khiến rất nhiều thôn dân âm thầm cười nhạo…
Vì đề phòng Lạc Hi thoát khỏi sự khống chế rồi làm thanh danh của hắn ta bị hủy hoại hết đi nên Cố Trì đã tìm tới tứ thúc Lạc, hai người họ cùng nhau bàn mưu chuyện này.
Vừa có thể tiễn Lạc Hi đi lại còn mượn cơ hội đó kiếm được chút ít tiền bạc, một công đôi việc.
Thị trưởng kia cũng không phải loại tốt đẹp gì cho cam.
Việc nàng đi tới đó ở rể là chuyện để xung hỉ, còn là ở cả một đời với nàng béo hai trăm cân ác độc kia.
Còn bị mang là khắc vợ, bị thị trưởng đắn đo, tất cả đều là chuyện tốt bọn họ muốn nghe.
Từ đầu đến cuối Lạc Hi đều hiểu hết cả, tay tứ thúc Lạc run bần bật dưới cái liếc và nụ cười như không của nàng.
Giọng nói thốt ra từ kẽ răng: “Chú quả đúng là ông chú tốt của con nhỉ!”
Tứ thúc Lạc ôm đầu kêu rên: “Đừng đánh mà.”
“Cần nói tao đã nói hết rồi, mày có giận thì đi tìm hắn ta trút đi!”
Lạc Hi phớt lờ hắn ta rồi giữ lại đánh một lần nữa.
Xong rồi thì nàng vỗ vỗ khuôn mặt đang vặn vẹo đau đớn của tứ thúc Lạc: “Con mặc kệ chú dùng biện pháp gì cũng phải đi lừa Cố Trì đến nhà cho con.”
“Mày cũng muốn đánh hắn ta một trận để hả giận sao?” Mắt tứ thúc Lạc sáng bừng, mưu kế là hai người họ cùng nghĩ ra, đâu thể để cho một mình hắn ta bị đánh được chứ.
“Chú nói xem?” Lạc Hi cười như không cười hỏi lại.
Tứ thúc Lạc: “...” Bỗng dưng hắn ta cảm thấy chuyện này không có khả năng đơn giản như thế.
Sợ hắn ta không đi hoặc có chuyện không hay xảy ra với mình, Lạc Hi lấy giấy bút ép đối phương viết lời thú tội.
Viết rõ hôm nay hắn ta tính kế nàng thế nào, lại cộng thêm có người nào tham dự, viết thật rõ từng quá trình một sau đó ấn vân tay ký tên lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.