[Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất
Chương 30: Đùi To Nói, Kết Cục Của Món Quà Tốt Nhất Là…2
Thần Âm
13/04/2024
Ngự sử đại nhân họ Phùng, cũng là bè phái của thái tử.
Các tiểu thư khác của Phùng gia đều đã xuất giá, chỉ còn có tứ tiểu thư vẫn còn là khuê nữ đang chờ trong khuê phòng.
Yến tiệc hoa mai lần này là do một tay Phùng tứ cô nương sắp xếp.
Phùng tứ nương hôm nay cũng ăn mặc lộng lẫy, mặc dù không mặc váy thạch lựu có phong cách giống nhau, nhưng màu của chiếc váy cũng là màu đỏ, có hơi đụng mày với bộ mà Kỷ Vân Tịch đang mặc.
Phùng tứ nương trong cũng không tệ, cũng không cảm thấy bản thân mình có gì kém hơn Kỷ Vân Tịch, nhưng cũng cảm thấy xúi quẩy, khuôn mặt kiêu ngạo mang theo chút mỉa mai: “Ta vốn dĩ còn tưởng là tỷ tỷ hôm nay sẽ không tới tham dự chứ, dù sao thì bị thoái hôn, trong lòng nhất định là không thoải mái.”
Kỷ Vân Tịch nhấp một ngụm trà ướp hoa, bình tĩnh đáp lại: “Cũng bình thường, chưa bao giờ nghĩ là sẽ gặp người tốt hơn, ta rất hài lòng.”
Phùng tứ nương cười ha hả: “Tỷ tỷ, người thật sự cảm thấy Ngô gia đại công tử kia tốt hơn Dương nhị công tử sao?”
Kỷ Vân Tịch gật đầu như thể là đương nhiên: “Đúng.”
Phùng tứ nương nhìn tỷ muội tốt của mình mấy cái, trong mắt toàn là sự giễu cợt mà không cần nói cũng biết.
Kỷ tam này đúng là mắt mù.
Bởi vì kẻ thù một mất một còn của mình quá mù quáng, khiến cho Phùng tứ nương không có cảm giác gì gọi là thành tựu.
Nàng ta thổi nhẹ vào móng tay vừa mới sơn xong, miễn cưỡng nói mấy câu: “Tỷ tỷ thích là được.”
Sau đó thì rời bàn và tới chỗ khác.
Phùng gia và Kỷ gia mặc dù đều là phe cánh của thái tử, nhưng Phùng tứ nương không ưa gì Kỷ Vân Tịch.
Chỉ vid hai người trông đều rất xinh đẹp, gia đình cũng giàu có quyền thế, từ nhỏ đã được người ta so sánh với nhau.
Phùng gia mặc dù không có lịch sử trăm năm như Kỷ gia, nhưng bây giờ cũng ngày một phát triển, đang trên đà phát triển.
Không giống như Kỷ gia hai vị trưởng bối đều chết vì nạn lục, chỉ có thể duy trì dựa vào lớp trẻ.
Phùng gia gia chủ, Phùng đại nhân tuổi ngoài 50, thân thể vẫn còn khỏe mạnh, là một người có khả năng giải quyết công việc, bây giờ được phong làm ngự sử đại phu, lại liên quan đến thái tử, thánh thượng cũng rất tán thưởng, có thể nói là tân sủng ở trong triều.
Phùng gia tự đề cao bản thân, mặc dù Phùng tứ nương cũng đã đến tuổi cập kê nhưng hôn sự mãi vẫn chưa quyết định được.
Phùng gia muốn kén chọn cho hẳn hoi.
Kỷ Vân Tịch hôn nay tới cũng là vì chuyện này.
Phùng tứ xem nàng như đối thủ sống còn, nhưng Kỷ Vân Tịch trước giờ không có ý này.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Các tiểu thư khác của Phùng gia đều đã xuất giá, chỉ còn có tứ tiểu thư vẫn còn là khuê nữ đang chờ trong khuê phòng.
Yến tiệc hoa mai lần này là do một tay Phùng tứ cô nương sắp xếp.
Phùng tứ nương hôm nay cũng ăn mặc lộng lẫy, mặc dù không mặc váy thạch lựu có phong cách giống nhau, nhưng màu của chiếc váy cũng là màu đỏ, có hơi đụng mày với bộ mà Kỷ Vân Tịch đang mặc.
Phùng tứ nương trong cũng không tệ, cũng không cảm thấy bản thân mình có gì kém hơn Kỷ Vân Tịch, nhưng cũng cảm thấy xúi quẩy, khuôn mặt kiêu ngạo mang theo chút mỉa mai: “Ta vốn dĩ còn tưởng là tỷ tỷ hôm nay sẽ không tới tham dự chứ, dù sao thì bị thoái hôn, trong lòng nhất định là không thoải mái.”
Kỷ Vân Tịch nhấp một ngụm trà ướp hoa, bình tĩnh đáp lại: “Cũng bình thường, chưa bao giờ nghĩ là sẽ gặp người tốt hơn, ta rất hài lòng.”
Phùng tứ nương cười ha hả: “Tỷ tỷ, người thật sự cảm thấy Ngô gia đại công tử kia tốt hơn Dương nhị công tử sao?”
Kỷ Vân Tịch gật đầu như thể là đương nhiên: “Đúng.”
Phùng tứ nương nhìn tỷ muội tốt của mình mấy cái, trong mắt toàn là sự giễu cợt mà không cần nói cũng biết.
Kỷ tam này đúng là mắt mù.
Bởi vì kẻ thù một mất một còn của mình quá mù quáng, khiến cho Phùng tứ nương không có cảm giác gì gọi là thành tựu.
Nàng ta thổi nhẹ vào móng tay vừa mới sơn xong, miễn cưỡng nói mấy câu: “Tỷ tỷ thích là được.”
Sau đó thì rời bàn và tới chỗ khác.
Phùng gia và Kỷ gia mặc dù đều là phe cánh của thái tử, nhưng Phùng tứ nương không ưa gì Kỷ Vân Tịch.
Chỉ vid hai người trông đều rất xinh đẹp, gia đình cũng giàu có quyền thế, từ nhỏ đã được người ta so sánh với nhau.
Phùng gia mặc dù không có lịch sử trăm năm như Kỷ gia, nhưng bây giờ cũng ngày một phát triển, đang trên đà phát triển.
Không giống như Kỷ gia hai vị trưởng bối đều chết vì nạn lục, chỉ có thể duy trì dựa vào lớp trẻ.
Phùng gia gia chủ, Phùng đại nhân tuổi ngoài 50, thân thể vẫn còn khỏe mạnh, là một người có khả năng giải quyết công việc, bây giờ được phong làm ngự sử đại phu, lại liên quan đến thái tử, thánh thượng cũng rất tán thưởng, có thể nói là tân sủng ở trong triều.
Phùng gia tự đề cao bản thân, mặc dù Phùng tứ nương cũng đã đến tuổi cập kê nhưng hôn sự mãi vẫn chưa quyết định được.
Phùng gia muốn kén chọn cho hẳn hoi.
Kỷ Vân Tịch hôn nay tới cũng là vì chuyện này.
Phùng tứ xem nàng như đối thủ sống còn, nhưng Kỷ Vân Tịch trước giờ không có ý này.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.