[Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất
Chương 31: Đùi To Nói, Kết Cục Của Món Quà Tốt Nhất Là…3
Thần Âm
13/04/2024
Trừ người thân ra, mối quan hệ trong thiên hạ với nàng mà nói đều là lợi ích.
Nàng chỉ quan tâm đến lợi ích thôi.
Trong sách, nàng và Phùng tứ cùng tham gia tuyển tú.
Bởi vì nàng được chọn nên Phùng tứ liền được thánh thượng chọn cho Quận Vương, tránh xa cuộc tranh giành trong hậu cung.
Nhưng bây giờ, Kỷ Vân Tịch tất nhiên sẽ không để bản thân vào cung là phi.
Không có nàng, tới lúc đó Phùng tứ nhất định sẽ được chọn.
Phùng gia sẽ thế chỗ cho Kỷ gia và trở thành võ đài đầu tiên trong cuộc giao chiến của ngũ hoàng tử và thái tử.
Cùng làm việc cho thái tử, Kỷ Vân Tịch không muốn nhìn thấy cảnh phe phái của thái tử tàn sát lẫn nhau còn ngũ hoàng tử thì làm ngư ông đắc lợi.
Vì thế nên ngồi thêm một lúc rồi nàng cũng rời chỗ và đi tìm Mã tứ.
Phùng tứ đang dặn dò nô tài trong phủ làm bánh điểm tâm, liếc xéo về phía Kỷ Vân Tịch một cái, kiêu ngạo nói: “Tỷ tỷ tìm ta có chuyện gì?”
Kỷ Vân Tịch nghĩ tới tính cách của Phùng tứ, sợ là sẽ phải tác dụng, cụp mắt xuống nghĩ ngợi rồi đổi chủ đề: “Muội muội hình như thấy cảm thấy phu tế mà ta chọn không ổn?
Nói tới chuyện này, Phùng tứ liền hăng hái.
Kỷ Vân Tịch trước giờ là một người bướng bỉnh, nói như nước đổ đầu vịt, nếu như khiêu khích, đối phương sẽ xem như là không hiểu, không tức giận cũng sẽ không tiếp chiêu.
Mỗi lần khiến Phùng tứ cảm thấy nắm đấm của mình như đấm vào bông, trong lòng rất là khó chịu.
Hơn nữa càng tức hơn là Kỷ Vân Tịch chưa bao giờ hoài nghi bản thân.
Nàng chưa từng hối hận về những điều kỳ lạ mà mình đã làm.
Nhưng lúc này, Kỷ Vân Tịch lại nghĩ lại, còn cố ý tới hỏi có phải là chọn không tốt rồi không?
Phùng tứ nở nụ cười giả tạo: “Nếu tỷ tỷ đã tới hỏi ta thì ta nói thật nhé? Ta đều là vì muốn tốt cho tỷ tỷ, tỷ tỷ nghe xong đừng trách ta nhé.”
Kỷ Vân Tịch gật đầu: “Muội muội yên tâm, muội cứ yên tâm.”
Phùng tứ ra sức mỉa mai: “Tỷ tỷ, người tỷ chọn đâu chỉ không tốt, quả thật là quá tệ! Ta biết cha nương tỷ mất sớm, chuyện hôn nhân cũng không có ai xem xét kỹ lưỡng giúp tỷ, nhưng đến đạo lý môn đăng hộ đối mà tỷ tỷ cũng không hiểu sao? Chuyện mà tỷ làm trong buổi yến tiệc dưới tuyết, muội muội cũng phải xấu hổ thay tỷ! Tỷ tỷ trông cũng đâu đến nỗi, sao mà đầu óc lại…”
Những lời còn lại, Phùng tứ không nói tiếp, chỉ là ánh mắt mỉa mai kia đã nói rõ rồi.
Kỷ Vân Tịch nhìn cô gái xinh đẹp ngạo mạn ở trước mặt: “Muội muội nói như vậy thì muội muội muốn lựa chọn nhà chồng như thế nào?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nàng chỉ quan tâm đến lợi ích thôi.
Trong sách, nàng và Phùng tứ cùng tham gia tuyển tú.
Bởi vì nàng được chọn nên Phùng tứ liền được thánh thượng chọn cho Quận Vương, tránh xa cuộc tranh giành trong hậu cung.
Nhưng bây giờ, Kỷ Vân Tịch tất nhiên sẽ không để bản thân vào cung là phi.
Không có nàng, tới lúc đó Phùng tứ nhất định sẽ được chọn.
Phùng gia sẽ thế chỗ cho Kỷ gia và trở thành võ đài đầu tiên trong cuộc giao chiến của ngũ hoàng tử và thái tử.
Cùng làm việc cho thái tử, Kỷ Vân Tịch không muốn nhìn thấy cảnh phe phái của thái tử tàn sát lẫn nhau còn ngũ hoàng tử thì làm ngư ông đắc lợi.
Vì thế nên ngồi thêm một lúc rồi nàng cũng rời chỗ và đi tìm Mã tứ.
Phùng tứ đang dặn dò nô tài trong phủ làm bánh điểm tâm, liếc xéo về phía Kỷ Vân Tịch một cái, kiêu ngạo nói: “Tỷ tỷ tìm ta có chuyện gì?”
Kỷ Vân Tịch nghĩ tới tính cách của Phùng tứ, sợ là sẽ phải tác dụng, cụp mắt xuống nghĩ ngợi rồi đổi chủ đề: “Muội muội hình như thấy cảm thấy phu tế mà ta chọn không ổn?
Nói tới chuyện này, Phùng tứ liền hăng hái.
Kỷ Vân Tịch trước giờ là một người bướng bỉnh, nói như nước đổ đầu vịt, nếu như khiêu khích, đối phương sẽ xem như là không hiểu, không tức giận cũng sẽ không tiếp chiêu.
Mỗi lần khiến Phùng tứ cảm thấy nắm đấm của mình như đấm vào bông, trong lòng rất là khó chịu.
Hơn nữa càng tức hơn là Kỷ Vân Tịch chưa bao giờ hoài nghi bản thân.
Nàng chưa từng hối hận về những điều kỳ lạ mà mình đã làm.
Nhưng lúc này, Kỷ Vân Tịch lại nghĩ lại, còn cố ý tới hỏi có phải là chọn không tốt rồi không?
Phùng tứ nở nụ cười giả tạo: “Nếu tỷ tỷ đã tới hỏi ta thì ta nói thật nhé? Ta đều là vì muốn tốt cho tỷ tỷ, tỷ tỷ nghe xong đừng trách ta nhé.”
Kỷ Vân Tịch gật đầu: “Muội muội yên tâm, muội cứ yên tâm.”
Phùng tứ ra sức mỉa mai: “Tỷ tỷ, người tỷ chọn đâu chỉ không tốt, quả thật là quá tệ! Ta biết cha nương tỷ mất sớm, chuyện hôn nhân cũng không có ai xem xét kỹ lưỡng giúp tỷ, nhưng đến đạo lý môn đăng hộ đối mà tỷ tỷ cũng không hiểu sao? Chuyện mà tỷ làm trong buổi yến tiệc dưới tuyết, muội muội cũng phải xấu hổ thay tỷ! Tỷ tỷ trông cũng đâu đến nỗi, sao mà đầu óc lại…”
Những lời còn lại, Phùng tứ không nói tiếp, chỉ là ánh mắt mỉa mai kia đã nói rõ rồi.
Kỷ Vân Tịch nhìn cô gái xinh đẹp ngạo mạn ở trước mặt: “Muội muội nói như vậy thì muội muội muốn lựa chọn nhà chồng như thế nào?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.