Làm Nũng - Thời Tinh Thảo

Chương 51:

Thời Tinh Thảo

05/03/2023

Nguyễn Khinh Họa không để ý đến anh nữa, cẩn thận chăm chú đọc.

Cô chống cằm xem xét, rồi đột nhiên nói: “Bản thảo thiết kế này đã hoàn thành chưa?”

Giang Hoài Khiêm nhìn cô, lãnh đạm hỏi: “Sao?”

Nguyễn Khinh Họa chỉ chỉ, nhỏ giọng nói: “Em có một ý tưởng, mặt bên của đôi giày này nếu tô điểm thêm liệu có bắt mắt hơn không?”

Giang Hoài Khiêm tiếp lời: “Ví dụ?”

Nguyễn Khinh Họa nghĩ nghĩ, trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ ra được: “Không chắc nữa, nhưng chỉ là em cảm thấy nếu thêm gì đó nó sẽ đặc biệt hơn.”

Giang Hoài Khiêm: “Ý tưởng không tồi.”

Nguyễn Khinh Họa vẫn say sưa nhìn, ở trong đầu đã suy nghĩ ra rất nhiều điểm để điều chỉnh, nhưng nó lại không phù hợp với ý định của cô.

Cô chống cằm, thở dài.

Giang Hoài Khiêm nhìn tư thế đó của cô, bất giác trên khuôn mặt hiện lên một ý cười.

“Trên mặt đất không lạnh sao?”

Nguyễn Khinh Họa ngồi trên thảm trải sàn, nhưng thảm của khách sạn tương đối mỏng, không thích hợp để ngồi lâu.

“Hả?” Nguyễn Khinh Họa sửng sốt, sau khi bắt gặp ánh mắt của anh, sắc mặt ửng hồng một cách kỳ lạ.

“Em……” Cô vừa mở miệng liền đứng lên, nhưng không biết nên nói cái gì.

Giang Hoài Nam dường như không quan tâm đến việc cô đã ở trong phòng được một lúc lâu, nhàn nhạt hỏi: “Em buồn ngủ à?”

Nguyễn Khinh Họa lắc đầu.

Cô ở trong xe đã ngủ một giấc say, hiện tại tinh thần rất tỉnh táo.

Nhưng lập tức, cô cảnh giác nói: “Không còn sớm nữa, em về trước phòng trước.”

Giang Hoài Khiêm “Ừm” một tiếng, cũng không ngăn cản: “Về nghỉ ngơi sớm đi.”

Nguyễn Khinh Họa gật gật đầu, thấp giọng nói: “Trong máy tính của em không có gì cả, mật mã là ――”

Còn chưa nói xong, Giang Hoài Khiêm đã lên tiếng: “Tôi biết.”

Nguyễn Khinh Họa: “?”



Cô nghẹn lời, sau đó đã nghĩ ra điều gì đó, mím môi nói: “Ồ.”

Cô liền bước đi, giơ tay mở cửa.

Vừa ngẩng đầu lên, cô lập tức đóng vội cửa lại.

Quay đầu, cô bắt gặp ánh mắt với ý vị không rõ ràng của Giang Hoài Khiêm.

Nguyễn Khinh Họa ngượng ngùng, thú nhận nói: “Có đồng nghiệp đang ở bên ngoài.”

Cô quay đầu lại nhìn anh, nhẹ giọng hỏi: “Em có thể ở lại đây thêm một phút không?”

Giang Hoài Khiêm nghe vậy, thong thả hỏi: “Một phút?”

Nguyễn Khinh Họa vừa nghĩ lại hình ảnh mình vừa thấy bên ngoài, do dự nói: “Mười phút được không.”

Mười phút, đủ để hai người đang hôn nhau ở bên ngoài kia quay về.

Giang Hoài Khiêm nhìn vành tai cô đỏ ứng lên, không làm cô khó xử nữa.

“Tùy em.”

“Vậy em có thể lại xem bản thảo thiết kế được không? Có bị tính là để lộ thông tin bí mật không?”

Giang Hoài Khiêm: “Không tính, muốn thì cứ xem đi.”

Nguyễn Khinh Họa ánh mắt sáng ngời, lập tức xoay người bước vào trong.

Giang Hoài Khiêm nhắc nhở cô: “Đừng ngồi dưới đất.”

“…… Ồ.”

Nguyễn Khinh Họa nhìn xung quanh nhìn một vòng, không dám ngồi trên giường, chạy đến ban công bê một cái ghế dựa vào phòng.

Giang Hoài Khiêm dường như thực sự bận rộn, không để ý cô nữa.

Thỉnh thoảng, bên tai sẽ truyền tới âm thanh gõ phím từ phía của anh. Nhìn vào bản thảo thiết kế, Nguyễn Khinh Họa nảy ra nhiều ý tưởng mới lạ.

Bất giác, nửa tiếng đã trôi qua.

Nguyễn Khinh Họa lúc này mới nhớ rằng đến lúc phải về phòng, Giang Hoài Khiêm nhìn cô, lãnh đạm nói: “Đợi chút.”

Nguyễn Khinh Họa ngẩn ra,



Giang Hoài Khiêm mở cửa phòng mình, quay đầu nói: “Đi thôi.”

“?”

Nguyễn Khinh Họa ngây ngốc, kinh ngạc nhìn anh: “Anh muốn đi ra ngoài?”

Giang Hoài Khiêm ngó cô, đau đầu: “Đưa em về phòng.”

“……”

Nguyễn Khinh Họa trầm mặc: “Chỉ cách vài bước chân thôi mà.”

Giang Hoài Khiêm không lên tiếng, không nóng không lạnh liếc cô một cái.

Nguyễn Khinh Họa gật gật đầu, tùy anh vậy.

“Chúng ta vậy…… Vẫn là đừng đi gần nhau quá.”

Ngộ nhỡ có đồng nghiệp đi tới, cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy hết nỗi oan.

Giang Hoài Khiêm hiểu ý tứ của cô, nhưng nghe được lời này, vẫn cảm thấy cô nàng này thật không có lương tâm.

Anh vẫn nhìn cô, không nói gì.

Hai người một trước một sau mà đi, đêm khuya trên hành lang chỉ có hai người họ, tiếng bước chân không nhẹ không mạnh.

Nguyễn Khinh Họa lo lắng đến mức tay đổ mồ hôi và chân cũng gần như sắp nhũn ra. Vừa đi vừa cầu mong đừng có bất kỳ cánh cửa nào ở đây đột ngột mở ra.

Khi đến cửa phòng, cô quay lại nhìn Giang Hoài Khiêm đang đứng cách cô ba bước chân.

Dưới ánh đèn hành lang, đôi mắt của anh càng sâu thẳm, tựa như nam châm muốn hút cô vào.

Một trận gió thổi qua, Nguyễn Khinh Họa bừng tỉnh.

“Em vào đây.”

“Ừm.”

Nguyễn Khinh Họa nghĩ nghĩ, nhẹ giọng nói: “Sư huynh, ngủ ngon.”

Giang Hoài Khiêm cười một cái, nhắc nhở: “Ngày mai gặp lại.”

“……”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Nũng - Thời Tinh Thảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook