Làm Rể Hào Môn? Ông Đây Khinh!
Chương 133: Trời đã tối
Hạ Diệp
03/04/2024
Nếu như có thể bắt được quan hệ với tu sĩ cường giả thì bọn họ đâu cần phải chạy đi đâu nữa!
Lâm Thiên Sinh bình thản đáp: “Có nịnh bợ cũng không thể nói như vậy được. Nếu vậy thì các người hãy ở lại đây đi.”
'Thấy Lâm Thiên Sinh dễ dàng đồng ý như vậy, đám người kia lập tức hớn hở. ra mặt: “Cảm ơn tiên sinh!”
Tô Nhiên giật mình: “Thiên Sinh, làm vậy không được hay lắm thì phải, bọn họ...”
Vừa rồi mấy tên này còn có ý đồ bất chính, ai biết được sau này liệu có xảy ra chuyện gì hay không.
Dễ dàng thu nhận bọn họ như vậy, e là không được thỏa đáng cho lắm.
Nhưng đây chỉ là chút lo lắng thường tình của phụ nữ mà thôi. Lâm Thiên Sinh quyết định như thế nào thì Tô Nhiên cũng không có ý kiến gì.
Lâm Thiên Sinh biết Tô Nhiên đang lo lắng điều gì, anh đáp: “Không sao đâu.”
Sau đó, anh nói với mấy người kia: “Sau này các người sẽ làm gác cổng giống Ngọa Long.”
Nghe vậy, bọn họ vội vàng quỳ lạy cảm ơn: “Cảm ơn cậu đã thu nhận chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ trông cửa cẩn thận!”
“Dù có là một con ruồi cũng đừng hỏng thoát khỏi pháp nhãn của chúng tôi!”
Bọn họ mừng rỡ đứng dậy nói với ba người bọn Ngọa Long, Diệp Phong: “Hề hề, ông Ngọa Long, vừa rồi đã mạo phạm rồi, mong ba ngài không để bụng.”
“Sau này, chúng ta chính là anh em một nhà.”
Ngọa Long cũng không để bụng: “Không có gì, chỉ cần trung thành với tiên sinh, chịu làm trâu làm ngựa cho tiên sinh thì đó chính là phúc phần lớn lao của các người.”
“Vâng vâng vâng.”
Mấy người liên tục vâng dạ.
Trò hề này đến đây là kết thúc.
Nhà họ Tô bất ngờ có thêm sáu tên bảo vệ Kim Đan kỳ do ba người Ngọa Long, Nam Sơn Lão Đạo và Diệp Phong lãnh đạo.
Tần Lam đứng ngây người ra nhìn.
Thoáng cái đã có được sáu tên tu sĩ Kim Đan kỳ, thực lực này có thể sánh vai với các thế gia viễn cổ.
Lâm Thiên Sinh mời sáu người mới tới cùng thưởng thức bữa tiệc tỉnh nhục. của yêu thú.
Sau khi ăn thịt xong, bọn họ lập tức ngồi tĩnh tọa, củng cố tu vi.
Mặc dù thứ bọn họ được ăn chỉ là phần bọn Tô Nhiên ăn còn thừa nhưng đối với bọn họ thì đây vẫn là chuyện rất may mắn.
Bọn họ luôn miệng nói:
“Không ngờ lại là thịt của yêu thú Nguyên Anh, quả nhiên đúng là phúc phần lớn lao!”
“Đúng vậy, sau này chúng ta nhất định phải thề chết đi theo tiên sinh, bảo vệ nhà họ Tô.”
“Tiên sinh hiểu thấu tạo hóa, bọn tu sĩ mới thức tỉnh kia nếu dám tới đây làm loạn ắt hẳn chỉ còn một con đường chết!”
Trời đã tối. Bữa tiệc tuyệt vời cũng kết thúc.
Tô Nhiên nói với Ngọa Long: “Ông Ngọa Long, ông đưa mấy người này tới trụ sở đi, tôi sẽ bảo người hầu mang quần áo tới cho bọn họ.”
Thái độ của Ngọa Long đối với Tô Nhiên cực kì cung kính, ông ta nói: “Vâng, thưa phu nhân.”
Sau đó, ông ta gọi mấy người kia đi theo mình. Đối với bọn họ, hiện tại Lâm Thiên Sinh là con rể ở rể nhà họ Tô.
Tô Nhiên lại là vợ Lâm Thiên Sinh, dù cô là người phàm nhưng bọn Ngọa Long vẫn giữ nguyên thái độ với Tô Nhiên không khác gì với Lâm Thiên Sinh.
“Vậy tớ đi về trước đây.” Tân Lam cảm thấy mình cũng nên ra về rồi.
Trước đó, cô ta vốn còn lo lắng cho Tô Nhiên.
Kết quả ngược lại, nhờ phúc của Tô Nhiên mà cô ta được nếm trái tim của cự mãng Nguyên Anh.
Tô Nhiên gật đầu nói: “Ừm, được.” “Đi đường cẩn thận.” Vậy là mọi người tản đi hết.
Lục Tiểu Tiên duỗi lưng một cái: “Ừm, bản tiên cũng thấy hơi mệt rồi”
“Thần Thượng, chủ mẫu, tôi về phòng đi nghỉ đây.”
Nói xong, cô ta lập tức nhảy một cái trở về biệt thự.
Lâm Thiên Sinh bình thản đáp: “Có nịnh bợ cũng không thể nói như vậy được. Nếu vậy thì các người hãy ở lại đây đi.”
'Thấy Lâm Thiên Sinh dễ dàng đồng ý như vậy, đám người kia lập tức hớn hở. ra mặt: “Cảm ơn tiên sinh!”
Tô Nhiên giật mình: “Thiên Sinh, làm vậy không được hay lắm thì phải, bọn họ...”
Vừa rồi mấy tên này còn có ý đồ bất chính, ai biết được sau này liệu có xảy ra chuyện gì hay không.
Dễ dàng thu nhận bọn họ như vậy, e là không được thỏa đáng cho lắm.
Nhưng đây chỉ là chút lo lắng thường tình của phụ nữ mà thôi. Lâm Thiên Sinh quyết định như thế nào thì Tô Nhiên cũng không có ý kiến gì.
Lâm Thiên Sinh biết Tô Nhiên đang lo lắng điều gì, anh đáp: “Không sao đâu.”
Sau đó, anh nói với mấy người kia: “Sau này các người sẽ làm gác cổng giống Ngọa Long.”
Nghe vậy, bọn họ vội vàng quỳ lạy cảm ơn: “Cảm ơn cậu đã thu nhận chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ trông cửa cẩn thận!”
“Dù có là một con ruồi cũng đừng hỏng thoát khỏi pháp nhãn của chúng tôi!”
Bọn họ mừng rỡ đứng dậy nói với ba người bọn Ngọa Long, Diệp Phong: “Hề hề, ông Ngọa Long, vừa rồi đã mạo phạm rồi, mong ba ngài không để bụng.”
“Sau này, chúng ta chính là anh em một nhà.”
Ngọa Long cũng không để bụng: “Không có gì, chỉ cần trung thành với tiên sinh, chịu làm trâu làm ngựa cho tiên sinh thì đó chính là phúc phần lớn lao của các người.”
“Vâng vâng vâng.”
Mấy người liên tục vâng dạ.
Trò hề này đến đây là kết thúc.
Nhà họ Tô bất ngờ có thêm sáu tên bảo vệ Kim Đan kỳ do ba người Ngọa Long, Nam Sơn Lão Đạo và Diệp Phong lãnh đạo.
Tần Lam đứng ngây người ra nhìn.
Thoáng cái đã có được sáu tên tu sĩ Kim Đan kỳ, thực lực này có thể sánh vai với các thế gia viễn cổ.
Lâm Thiên Sinh mời sáu người mới tới cùng thưởng thức bữa tiệc tỉnh nhục. của yêu thú.
Sau khi ăn thịt xong, bọn họ lập tức ngồi tĩnh tọa, củng cố tu vi.
Mặc dù thứ bọn họ được ăn chỉ là phần bọn Tô Nhiên ăn còn thừa nhưng đối với bọn họ thì đây vẫn là chuyện rất may mắn.
Bọn họ luôn miệng nói:
“Không ngờ lại là thịt của yêu thú Nguyên Anh, quả nhiên đúng là phúc phần lớn lao!”
“Đúng vậy, sau này chúng ta nhất định phải thề chết đi theo tiên sinh, bảo vệ nhà họ Tô.”
“Tiên sinh hiểu thấu tạo hóa, bọn tu sĩ mới thức tỉnh kia nếu dám tới đây làm loạn ắt hẳn chỉ còn một con đường chết!”
Trời đã tối. Bữa tiệc tuyệt vời cũng kết thúc.
Tô Nhiên nói với Ngọa Long: “Ông Ngọa Long, ông đưa mấy người này tới trụ sở đi, tôi sẽ bảo người hầu mang quần áo tới cho bọn họ.”
Thái độ của Ngọa Long đối với Tô Nhiên cực kì cung kính, ông ta nói: “Vâng, thưa phu nhân.”
Sau đó, ông ta gọi mấy người kia đi theo mình. Đối với bọn họ, hiện tại Lâm Thiên Sinh là con rể ở rể nhà họ Tô.
Tô Nhiên lại là vợ Lâm Thiên Sinh, dù cô là người phàm nhưng bọn Ngọa Long vẫn giữ nguyên thái độ với Tô Nhiên không khác gì với Lâm Thiên Sinh.
“Vậy tớ đi về trước đây.” Tân Lam cảm thấy mình cũng nên ra về rồi.
Trước đó, cô ta vốn còn lo lắng cho Tô Nhiên.
Kết quả ngược lại, nhờ phúc của Tô Nhiên mà cô ta được nếm trái tim của cự mãng Nguyên Anh.
Tô Nhiên gật đầu nói: “Ừm, được.” “Đi đường cẩn thận.” Vậy là mọi người tản đi hết.
Lục Tiểu Tiên duỗi lưng một cái: “Ừm, bản tiên cũng thấy hơi mệt rồi”
“Thần Thượng, chủ mẫu, tôi về phòng đi nghỉ đây.”
Nói xong, cô ta lập tức nhảy một cái trở về biệt thự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.